Hoa Mãi Mãi Thuộc Về Gió
Chương 12
Part 12Chiều nó mặc trên mình bộ đồ tom boy cùng chiếc ván trượt ra công viên, nó phấn khởi vì vừa được thể hiện tài năng của mình vừa được bọn trẻ bao qanh ủng hộ chúng phấn khởi không ngừng reo hò
_Anh ơi anh trượt hay quá có thể tập cho em với được không_Một cậu bé khỏang chừng 7 tuổi chạy đến khuôn mặt phụng phịu trắng trẻo nói
_Được nhưng em trước tiên, em phải có dụng cụ bảo vệ đã_Nó vui vẻ nói xoa đầu cậu bé, đứa bé trai nhìn nó chơm chớp mắt
_Anh cũng không đeo đồ bảo vệ mà, em cũng thấy anh trai em cũng chơi cái này nhưng cũng không cần đeo đồ bảo vệ_Cậu bé lém lĩnh nói
_Đó là vì tụi anh lớn rồi, chơi vững rồi nên cũng không cần đồ bảo vệ, nhưng đôi khi anh vẫn phải đeo đồ bảo vệ đó nhóc_Nó nháy mắt tinh nghịch
_Vâng ạ em hiểu rồi, vậy ngày mai em ra đây anh dạy cho em nhé_Cậu bé nói
_Nhóc này không phải e nói anh trai của em cũng biết chơi cái này , sao em không nói anh trai dạy cho _Nó hỏi
_Anh trai em không dạy đâu ạ, anh ấy nói em còn nhỏ không nên chơi những trò như thế này, anh này em lớn rồi đúng không, tại sao ai cũng nói em còn nhỏ, em đã 7 tuổi rồi chứ bộ_Cậu bé phụng phịu nói
_Thôi nào đừng như vậy, để mai anh dạy cho em chơi được chưa người lớn_Nó bật cười thích thú
_Được ạ vậy thôi nhé tạm biệt anh, à mà quên em tên là Rin, còn anh anh tên gì_Rin vui vẻ phấn khởi nói
_Anh sao, em cứ gọi anh là Bi nhé_Nó nói ,tạm biệt Rin lúc đó trời cũng xế chiều ,đang đi nó bỗng khự lại khi thấy hắn đang đi với Lyna hai người vui vẻ nói chuyện trên tay mỗi người còn cầm mỗi cây kem nữa, nở một nụ cười thích thú nó trượt nhanh về phía hai người
_Vợ à em đi đâu vậy, ơ cái thằng này là ai vậy_Chắn ngang hai người đó lại nó nói
_Ơ anh là ai, sao lại nói tôi là vợ anh ,xin lỗi chắc anh nhận nhầm người rồi_Lyna bối rối vì tự nhiên khi không có người nhận mình là vợ của người ta
_Ơ em sao em lại như vậy, em định trốn anh, giả vờ không biết anh sao_Nó nhìn cái bản mặt bối rối của Lyna rất buồn cười, nhưng lỡ ném lao thì phải theo lao, nó cố gắq nhịn cười nói
_Tôi không quen anh, làm ơn tránh ra cho chúng tôi đi_Lyna lạnh lùng
_Cô ấy nói là không quen cậu rồi thì làm ơn tránh đườq giùm đi, đừng có ở đó mà thấy con gái đẹp là giở ba cái trò quấy rối nhận bừa như vậy_Nảy giờ hắn im lặng quan sát nhng cuối cùng cũng lạnh giọng lên tiếng
_Anh là gì mà nói tôi chứ, không phải phận sự của anh làm ơn tránh ra_Nó khi thấy biểu hiện của hắn thì càng hứng thú hơn, trong lòng nó thầm đang cười lớn
_Sao lại không phải phận sự của tôi chứ, tôi là bạn.... _hắn nói ấp úng không biết có nên nói nữa hay không
_Chẳng qua cũng chỉ là bạn_Nó nhìn hắn đầy thách thức
_Tôi còn chưa nói xong, tôi là bạn trai của cô ấy, vậy không biết bây giờ cậu có thể rời khỏi đây được chưa_Lời nói kèm theo hành động kéo Lyna vào lòng hắn nói, hắn đâu biết lời nói với hành động của hắn đã khiến Lyna đỏ mặt, trái tim cô thì đập không ngừng rộn ràng
_Oh thì ra là vậy, thật xin lỗi có lẻ tôi nhầm, vậy nhé tôi đi đây_Sau khi đạt được câu trả lời nó vui vẻ bỏ đi cùng chiếc ván trượt
_Cám ơn cậu đã giúp thật, không biết anh ta là ai nữa thật đáng gét mà_Lyna
_Không có gì đâu, cậu giúp tớ nên tớ cũng giúp lại thôi nên đừng ngại_Vừa mới vui mừng không được bao lâu như đang ở trên mây thì Lyna đã bị lời nói của hắn làm rơi xúng đất không thương tiếc, cô gượng cườii rồi cả hai cứ vui vẻ nói chuyện , về phần nó đang đi về nhà thì bị một bàn tay nào đó kéo nó làm tý nữa là làm nó ngã
_Làm cái gì vậy hã, ơ.. là anh sao_Nó giận dữ, nhưng rồi lại thay đồi sắc mặt khi thấy Hàn Vũ
_Anh xin lỗi có làm em đau không_Hàn Vũ lo lắng
_Không sao đâu_Nó cười cười nói
_Em sao dạo này lại tránh mặt anh_Hàn Vũ buồn rầu hỏi nó
_Em có tránh mặt anh đâu, chỉ là dạo gần đây em bận nên không gặp anh được mà thôi, em cải trang như vậy mà anh vẫn nhận ra sao thật không ngờ đó _Nó cố lãng qua chuyện khác
_Ừk sao lại không nhận ra chứ, cho dù e đang ở chỗ đông người cho dù em cải trang như thế nào thì anh vẫn có thể nhận ra em_Biết nó cố tránh câu hỏi của mình Hàn Vũ cũng không muốn hỏi nó nữa, nhưng lời nói chân thành kèm theo ánh mắt dịu dàng của anh, điều đó làm nó không khỏi ngại ngùng
_Thật sao, hìhì nhưng thấy em thế nào, đẹp trai chứ_Nó lại tránh những lời nói của Hàn Vũ, cậu gật đầu, rồi hai người nói chuyện với nhau một lúc thì nó phải vào nhà và Hàn Vũ cũng phải ra về.
_Ơ cậu sao lại ở đây, cậu tìm ai sao_Hắn ngạc nhiên khi thấy chàng trai quấy rối Lyna lại đang ở nhà mình
_Bi em tháo ra đi đừng có giả dạng tom boy nữa_Bin bật cười khi thấy bộ mặt của hắn, câu nói vừa thốt ra thì khuôn mặt của hắn trở nên tối lại
_Hìhì đẹp trai chứ hai_Nó cười
_Ừk đẹp lắm_Bin xoa đầu nó
_Là Bi..Bi sao_Hắn lắp bắp nói, bây giờ hắn đang rất lo sợ ,lo sợ vì sợ nó hiểu lầm chuyện hắn nói là bạn trai của Lyna
_Ừk là tôi sao nào_Nó nhìn hắn thách thức, không nói không rằng rồi bỏ lên phòng
_Mày sao vậy_Bin thấy vẻ mặt khác thường của thằng bạn thì lo lắng hỏi, thế là hắn ngồi kể tất cả mọi chuyện cho Bin nghe
_Giờ làm sao đây Bin_Hắn chờ đợi sự giúp đỡ từ Bin
_Tao chịu, tự làm thì tự chịu chớ sao_Bin nói rồi cũng bỏ lên phòng luôn. Tối trằn trọc mãi nó không ngủ được nhẹ nhàng ra khỏi giường tránh làm cho Bin thức giấc rồi nó dạo lên sân thượng không ngờ hắn cũng ở đó
_Cô sao giờ này vẫn chưa ngủ sao_Hắn nghe thấy tiếng động quay lại thì thấy nó
_Cũng như anh vậy thôi_Nó thản nhiên nói rồi lại gần chiếc xích đu
_Có chuyện gì à, nhìn cô hình như có chuyện không được vui_Hắn đến ngồi xuống bên cạnh nó, khẻ lấy chiếc áo khoác da khoác vào người nó
_Tôi thì làm gì có chuyện gì chứ_Nó nở một nụ cười nhạt nhận chiếc áo từ hắn, độ ấm vẫn còn vương lại điều đó khiến nó thấy rất dễ chịu
_Chuyện lúc chiều cô đừng hiểu lầm tôi không phải là bạn trai của Lyna đâu, tôi chỉ giúp Lyna thôi_Khi lời nói vừa thốt ra thì hắn cảm thấy buồn cừi , từ bao giờ hắn làm việc gì cũng cần phải giải thích vì sợ người khác hiểu lầm, đúng vậy từ khi nó bước vào cuộc đời hắn ,hắn làm việc gì cũng sợ nó sẽ hiểu lầm ,tính tình cũng không còn lạnh lùng như trước nữa
_Tôi có nói gì đâu mà anh phải giải thích, nếu anh có thích Lyna tôi cũng sẽ ủng hộ ,nếu cần tôi sẽ giúp anh chinh phục Lyna_Nó nháy mắt tinh nghịch, nó đâu biết lời nói của nó như con dao đâm xuyên trái tim hắn
_Tôi không có thích Lyna_Hắn bực tức quát lớn, làm nó ngớ người không hiểu gì cả
_Đồ ngốc tôi nói cho mà biết, nếu muố cưa cẩm tôi có thể tự làm chứ không cần cô dạy hiểu chưa_Nói rồi hắn bỏ đi với đầy sự tức giận, để nó lại đó một mình, không hiểu sao khi nghe những lời nói đó của hắn nó cảm thấy một chút gì đó vui vui nhưng lại giận hắn vì hắn giám quát mắng nó. Sáng hôm sau bầu không khí trở nên lạnh lẽo một cách lạ thường nó ăn xong chào Bin rồi đi mất tiêu
_Này mày với B xảy ra chuyện gì sao_Bin
_Không liên quan đến mày, đúng là anh nào em nấy đồ nhiều chuyện_Hắn bực tức nói rồi bỏ đi theo nó luôn
_Ơ cái thằng này giận cá chém thớt đây mà, đúng là hết thuốc chữa_Bin lắc đầu ngao ngán nói, * Lớp học *
_Này xích qua coi_Hắn bực tức lạnh lùng khi thấy nó chiếm bàn của mình, còn thản nhiên ăn uống xã rác lung tung, nó nhìn hắn rồi lại típ tục làm gì đó trên cái ipad của mình
_Bi bà với Ken có chuyện gì vậy_Lyna nói nhỏ với nó khi thấy thái độ của nó khác thường như vậy
_Không có chuyện gì đâu thôi bà dọn giùm tôi, tôi đi đây có tý việc_Nói rồi nó bỏ đi
_Em muốn gặp anh có chuyện gì sao_Hàn Vũ vui vẻ ôm lấy nó từ phía sau cằm cậu đặt lên vai nó nói
_Hàn Vũ anh đừng như vậy, đây là trường học_Nó nhíu mày lạnh giọng
_Anh xin lỗi..anh nhớ em quá nên anh... _Hàn Vũ cúi đầu hối lỗi nói
_Thôi em xin lỗi anh đừng như vậy, em muốn về nhà anh chơi tiện thể thăm bố mẹ anh được chứ_Nó nói
_Ừkm được chứ, cuối tuần này bố anh về, vậy anh sẻ đến đón em nhé_Hàn Vũ vui vẻ khi nghe lời nó nói
_Vâng ạ_Nói rồi nó kéo Hàn Vũ ngồi xuống đầu nó khẻ dựa vào đầu Hàn Vũ *Hàn Vũ à nếu em làm tổn thương anh ,anh có thể tha thứ cho em được chứ, anh sẻ tha thứ cho em hay anh sẽ ...* nghĩ tới đây nó không giám nghĩ nữa, thế là cả hai cùng im lặng thả hồn theo từng cơn gió. một người thì tràn đầy sự hạnh phúc, còn một người thì lo lắng không ngừng, thời gian tấm tắc trôi qua thật nhanh *Cuối Tuần* ....
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
51 chương
21 chương
32 chương
182 chương