Hoả diễm phiên thiên
Chương 11 : Cầm tù
"Mm! Mm!"
Tôi cũng không rõ mình đã ngất đi bao lâu.
Khi tỉnh lại tôi chỉ thấy bao quanh mình toàn là bóng tối đen kịt.
Tuy nhiên tôi vẫn không hốt hoảng mà bình tĩnh tìm hiểu tình huống hiện tại của mình.
Cũng may ngoài vài chỗ xương cốt đau nhức thì hầu như không có chỗ nào bị gãy. Kiểm tra lại một lượt trí nhớ, thật may mắn tôi vẫn chưa bị đối phương tẩy não.
Trang bị trên người tôi đều bị lột sạch, cả tấm áo thụng cũng bị lấy mất. Có lẽ kẻ mang tôi nhốt ở đây đã cẩn thận lấy nó đi để khám xét.
"Loạt xoạt!"
Tôi cẩn thận đứng lên và mò mẫm trong bóng tối, cố gắng tìm hiểu chi tiết về căn phòng giam giữ mình.
Căn phòng này có vẻ nhỏ hơn so với căn phòng tôi bị tấn công, tuy nhiên chúng vẫn có điểm chung là không có bất kỳ chiếc cửa sổ nào ngoài một cánh cửa bằng thép làm lối ra vào.
Cánh cửa thép này đã bị khoá chặt và dĩ nhiên là đủ chắc chắn để tôi không thể phá hỏng nó, một nhà tù hoàn hảo.
Điều duy nhất khiến tôi ngạc nhiên là trong phòng đã chuẩn bị sẵn một chút lương thực và nước uống vừa đủ để tôi có thể sống sót trong vài ngày.
Kẻ nhốt tôi ở đây rõ ràng không muốn tôi ra đi một cách nhanh chóng, dĩ nhiên hắn cũng không định thả tôi ra ngay, có lẽ là muốn tôi phải đầu hàng vô điều kiện.
Tôi cũng không cần phải lo lắng tìm hiểu kẻ đó là ai, còn ai khác ngoài Tirelli có thể bày ra cái bẫy hoàn hảo như vậy.
Lựu đạn Flashbang và cả mấy món đồ hộp này nữa, đều là hàng chuyên dụng của quân đội. Bọn phản loạn chắc chắn không thể dễ dàng có được những thứ này.
Ngay từ đầu, chỉ có những Hồng y với trình độ cao hơn tôi mới đủ sức khiến tôi bị tập kích bất ngờ như vậy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Tirelli chắc chắc là một tên Tội đồ đáng nguyền rủa.
Chỉ vỉ tôi sắp sửa lột trần bộ mặt thật của hắn ta, hắn mới phải ....
--------------------------------
Tôi cảm thấy một nỗi sợ khủng khiếp ập đến khi nhận ra rằng ...
Tôi ... không còn Prozium bên mình.
Ống tiêm và mấy lọ thuốc của tôi đều nằm hết trong túi áo thụng đã bị lấy đi mất.
Dựa theo lượng thực phẩm nằm trong góc kia mà nói thì tôi sẽ bị giam giữ ít nhất là vài ngày nữa.
Tôi phải làm sao khi không còn Prozium?
Để giữ cho mọi công dân của Thiên Đường luôn trong trạng thái tĩnh táo, mỗi người có nghĩa vụ phải tự tiêm Prozium cho mình ít nhất 2 lần một ngày!
... Không, tôi phải bình tâm lại.
Hít một hơi thật sâu, tôi cố gắng giữ cho mình thật điềm tĩnh.
Trước đây tôi chưa bao giờ cảm thấy bất an như vậy, có lẽ hiệu quả của mũi Prozium từ lần tiêm gần nhất đã mất đi hiệu lực trong khi tôi vẫn còn bất tỉnh.
Giận dữ, hoảng sợ, lo lắng là những cảm xúc xuất phát từ bản năng tự vệ của con người ... Trong vài ngày tới, tâm trí tôi sẽ bị những thứ xúc cảm rối loạn này quấy nhiễu và ăn mòn dần.
Tuy nhiên, tôi không được sợ hãi, tôi không thể bỏ cuộc.
Một người dân Thiên Đường bình thường có thể sẽ đầu hàng ngay lập tức nhưng tôi còn là một Hồng y đã trải qua huấn luyện khắc nghiệt. Bây giờ là lúc cần thữ thách đức tin sắt đá của tôi mạnh mẽ đến mức nào.
Tôi nhớ lại những khung cảnh hành quyết Tội đồ mà tôi đã tận mắt chứng kiến vô số lần.
Ngay cả khi đã vứt bỏ đức tin cao quý để đầu hàng những xúc cảm thấp hèn, chúng vẫn còn khá tỉnh táo để đối phó khi bị tra tấn hỏi cung.
Tôi cũng sẽ không bị thoái hoá ngay thành một con khỉ cho dù không sử dụng Prozium trong vài ngày tới. Chỉ cần tôi còn giữ được tinh thần minh mẫn, tôi có thể dể dàng ức chế cảm xúc đen tối bằng sức mạnh tinh thần. Chỉ cần muốn là làm được, tôi chắc chắn như thế.
Ngay cả ở thời kỳ trước khi loài người được cứu rỗi bằng nhưng tiến bộ trong lĩnh vực sinh hoá, đã có rất nhiều vị đạo sư đạt đến trạng thái "giác ngộ" và giải thoát bản thân họ khỏi mọi sự thống khổ.
Giờ đây tôi cũng đang đối mặt với thách thức ấy.
Tôi tự tin mình sẽ làm được, bởi vì tôi là một công dân danh dự chốn Thiên Đường, hơn nữa tôi còn là một Hồng y Thánh chiến đáng tự hào.
Tôi ngồi quay mặt vào tường và từ từ hồi tưởng lại bài học "Thiền định" để đưa mình vào trạng thái không minh.
Phải, thử thách này là cần thiết trên còn đường tự rèn luyện bản thân. Tôi sẽ chứng minh cho Tirelli - và cho chính mình - thấy rằng tôi có đủ tiềm năng để trở thành một Hồng y mạnh mẽ nhất.
Truyện khác cùng thể loại
97 chương
82 chương
398 chương
749 chương
145 chương
326 chương
454 chương
37 chương