Hiệp nữ linh cơ

Chương 24 : vô đề.

Vù ù... Vù ù... Tuệ Tuyệt Luân và Linh Cơ với tốc độ tương đương gần như phóng tới nơi cùng lúc. Những sự việc như hào quang vàng che phủ bầu khí quyển, ánh sáng đỏ nuốt chửng hào quang vàng hay như việc Phật Tổ Như Lai đại bại thì hai nàng đều đã thấy hết. Không gian đen kịt tối om nên họ tự vận khí lực, toàn thân tỏa ánh sáng tinh khiết, phạm vi chiếu soi rất rộng lớn như thể chỉ cần có hai nguồn sáng ấy thì mặt trời có hay không cũng chẳng quan trọng. Sự im lặng tạm thời bao chùm khắp nơi. Tuệ Tuyệt Luân với Linh Cơ không hẹn mà cùng thu khí sáng lại bởi hai cô không muốn lãng phí bất cứ một chút xíu xiu thần lực nào khi đang đối mặt với nữ nhân đeo mặt nạ ngọc kia hoặc bản thân của hai nàng với nhau cũng thế,bởi địch ta khó phân biệt. Trong lòng Linh Cơ thì Tuệ Tuyệt Luân không phải thù cũng chẳng phải bạn, chỉ là cô vẫn còn giận việc vì muốn thử sức mình mà cô ta lại ra tay với Điểu Huyền Tinh khiến nội tâm Linh Cơ chưa hết ấm ức. Còn cô gái đeo mặt nạ thì 10 phần có 9,99 phần là Hàn Linh Phượng, nhân vật mà cô đã nghe Hàn Sắc Nhi - Nghi Tâm cùng khen ngợi tin tưởng hết lời, vả lại trận đấu với Phật Tổ Như Lai vừa rồi cũng đủ để chứng thực rằng tầm cỡ của Hàn Linh Phượng nguy hiểm đến mức nào. Về phần Tuệ Tuyệt Luân. Xét cho cùng Hàn Linh Phượng chắc chắn là địch. Thân là Thống Soái Của Trời Đất thì việc tận lực ngăn cản Hàn Linh Phượng ngông cuồng cao ngạo đánh giết phá hoại là dĩ nhiên thôi, sức mạnh cô ta trở thành nỗi lo luôn đè nặng tâm trí Thánh Nữ. Còn Linh Cơ theo như Tuệ Tuyệt Luân nghĩ thì không tà không chính chưa rõ ràng. Một chưởng mình thử với cô ta lúc trước vẫn ám ảnh cả hai cho đến giờ. Việc Linh Cơ lên thiên đình thách thức trời cũng là dấu ấn đáng nhớ khó phai mờ trong tim Tuệ Tuyệt luân. Cuối cùng là Hàn Linh Phượng. Khẳng định luôn cả hai cô gái trước mắt đều là địch, là chướng ngại quá lớn cho con đường siêu cường vô đich của cô sau này. Về thực lực Tuệ Tuyêt Luân thì Hàn Linh Phương đã rõ, có thể nói Tuệ Tuyêt Luân là dối thủ mà cô không muốn đấu nhất ngoại trừ trường hợp bất đắc dĩ. Tránh được thì nên tránh, đừng gây thù chuốc oán với vị Thánh Nữ này làm chi kẻo rước họa. Tiếp đến là cô gái đeo đao kiếm tên Linh Cơ. Nghe Hàn Sắc Nhi kể lại trình độ của Linh Cơ và cả việc cô ta đánh một chưởng ngang ngửa Tuệ Tuyêt Luân là đã đủ để Hàn Linh Phượng không dc phép coi thường rồi. Dù đã biết chắc nhưng Linh Cơ vẫn hỏi Cô là Hàn Linh Phượng ư? Hàn Linh Phượng thừa nhận Dĩ nhiên. Trên đời này chỉ có duy nhất một Hàn Linh Phượng là tôi mà thôi. Linh Cơ khen như kiểu khiêu khích Thực lực của cô khá lắm. Rất khá. Hàn Linh Phượng nói Cô cũng chẳng vừa đâu. Việc có một người mạnh như cô xuất hiện lại không nằm trong kế hoạch của tôi nhưng vậy càng thú vị. Chắc hẳn cô đã xem trận đấu vừa rồi, tôi tin những đòn thế ấy cô hoàn toàn có thể đỡ được phải không? Linh Cơ mỉm cười Hứ. một tiếng rồi trả lời Chưa đủ để tôi mở rộng tầm mắt đâu! Tuệ Tuyệt Luân nói với Hàn Linh Phượng Kế hoạch của cô quá ác độc điên rồ. Cô còn muốn thế nào nữa đây? Hàn Linh Phượng vui vẻ nói Cô thử nghĩ xem nếu tôi nhốt hết đám Phật và Bồ Tát, Nữ Oa, Thiên Đế cùng tất cả những kẻ quyền lực nhất trên trời dưới đất vào cũi rồi cho áp giải chúng đi khắp hang cùng ngõ hẻm nơi trần gian. Sau đó là xử tử công khai cho phàm nhân chứng kiến. Có thú vị không nào?! Tuệ Tuyệt Luân nghe mà nghĩ ngay tới cảnh ấy. Sẽ khiến thế gian điên loạn, mọi chuẩn mực đạo đức hay lễ nghĩa tình người đều sẽ sụp đổ khi niềm tin vào Trời với Phật đã chết. Công lý gục ngã thì tà đạo vươn xa, điều đó không nên và không được phép xẩy ra. Tuệ Tuyệt Luân nói Cô tưởng tôi sẽ để yên cho cô lộng hành ư?! Hàn Linh Phượng nghiêm túc nói Tất nhiên là cô sẽ không để yên mặc tôi lộng hành. Nhưng tôi cũng chẳng đứng im cho cô ngăn cản đâu. Đừng nghĩ rằng cuộc chiến năm ấy giữa hai ta là vì sợ cô nên tôi dút lui, chẳng qua lúc đó tôi chỉ muốn biết quyền năng của Thống Soái Tuệ Tuyệt Luân mà thôi. Tuệ Tuyệt Luân nói Tôi còn tồn tại thì cô chắc chắn sẽ thất bại! Hàn Linh Phượng nói Cô tự tin đến mức hồ đồ rồi. Đấu với cô thì khó khăn là đương nhiên nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ cô thắng được tôi hết. Vả lại giờ cũng chưa phải lúc thích hợp để đại chiến, còn một vài vấn đề nhỏ cần phải giải quyết xong đã. Tuệ Tuyệt Luân nói Chưa phải lúc ư? Cô nghĩ hiện tại mình có thể thoát khỏi đây?! Hàn Linh Phượng tự tin nói Sao không thể nào? Chỉ cần tôi muốn. Nếu cô làm điều dại dột thì sẽ nhận lại kết quả dại dột đấy. Hãy biết lượng sức! Nghe xong câu ấy hai tay Tuệ Tuyệt Luân nắm lại thành quyền như muốn ra tay, và Hàn Linh Phượng cũng đã ngầm đề phòng. Dù nói thế nào đi nữa thì Hàn Linh Phượng vẫn biết rằng đối phó với Tuệ Tuyệt Luân không thể lơ là. Linh Cơ lên tiếng cắt ngang câu chuyện Ân oán giữa hai cô hay cả cái kế hoạch ngớ ngẩn của Hàn Linh Phượng cô, tôi đều không quan tâm. Nhưng việc trước kia cô phái người đi bắt nữ nhân thuộc về tôi thì không thể tha thứ được! Tôi không thích việc này lập lại lần nữa cô hiểu chưa? Nếu cần thiết TÔI SẼ TẮM MÁU CẢ PHƯỢNG HOÀNG MÔN CỦA CÔ ĐẤY! Hàn Linh Phượng không bận tâm về lời đe dọa ấy, cô chỉ mỉm cười nói Ý cô là Trần Di Yên và Trần Tiểu Thanh ở Thần Long Sơn Trang hả? Ừm. Hai cô ấy xinh đẹp hấp dẫn quá nên tôi không kìm được lòng!... Linh Cơ lạnh lùng nói Cẩn thận lời nói của cô! Hàn Linh Phượng vẫn tiếp tục Tôi rất muốn được lên giường với hai nàng ấy để thỏa mãn dục vọng của mình! Rất tuyệt vời đấy!... (Chọc tức Linh Cơ ư? Hàn Linh Phượng có vấn đề không?) Linh Cơ phóng một luồng kiếm khí sắc bén mầu xanh ngọc cực mạnh mẽ bắn thẳng hướng mặt Hàn Linh Phượng, dám động tới ba nữ nhân của cô thì đừng trách cô tàn bạo (bất kể đứa nào luôn) Thấy luồng kiếm khí kỳ diệu ấy khiến Hàn Linh Phượng phần nào thích thú, cuối cùng cũng gặp được đối thủ xứng đáng. Cô nhấc chân lên, ánh sáng đỏ tỏa ra, đá văng lập tức luồng kiếm khí bay tới vị trí Tuệ Tuyệt Luân. Cố tình chứ không phải vô ý! Tuệ Tuyệt Luân khẽ phất tay đã dễ dàng đánh bật luồng kiếm khí ấy ra khỏi phạm vi Trái Đất. Tuy kích thước nhỏ nhưng chứa đựng sức mạnh cường đại không nhỏ, luồng kiếm khí mầu xanh ngọc văng vun vút về phía Mặt Trời đang nguội vì thiếu dung nham. Xoẹt!!!! Âm thanh cực ngọt cực sắc, giống như xiên kiếm vào nước vậy, luồng kiếm xanh ấy đâm thủng từ đầu nọ sang đầu kia làm Mặt Trời thủng hẳn một lỗ. Số dung nham còn xót lại cũng theo đó mà rò rỉ từng chút tong tỏng bởi lực hút và gió nhiệt nơi đây đã loạn xà ngầu, cứ như thể mọi loại vật chất đều bị bức ép phải thoát ly khỏi Mặt Trời. Trường lực bên trong tràn ra, trường lực bên ngoài không gian vũ trụ ùa vào, có lẽ không bao lâu nữa khối cầu thái dương khổng lồ này sẽ phát nổ. Luồng kiếm xanh kia chưa hết đà, cứ tiếp tục tiến và chẳng biết đích dừng của nó là lúc nào, chỉ nghe thấy âm thanh BÙM BÙM ở phía xa xa chốc chốc nổi lên báo hiệu những hành tinh hay ngôi sao nào đó vừa diệt vong... Tuệ Tuyệt Luân nhìn lên. Cô biết sức công phá vừa rồi kinh khủng lắm, trong lòng cô thì nghĩ cuộc chiến này có nên ngừng lại không khi mà chưa có bất cứ sự chuẩn bị nào đảm bảo an toàn cho sự sống, bi ai sẽ tột độ nếu còn cố đánh. Đang suy nghĩ miên man thì Tuệ Tuyệt Luân chợt phát hiện Linh Cơ đang lao đến phía Hàn Linh Phượng. Đùng là gặp kình địch thì nội tâm dậy sóng. Thần cước ánh sáng đỏ của Hàn Linh Phượng đá vào người Linh Cơ. Linh Cơ thấy vậy cũng nhấc chân lên, dùng cước đối cước. Cước của hai nàng va chạm mặc dù không có âm thanh chấn động ầm ĩ nhưng khí của họ đang hung hãn cuốn lấy nhau giao kích và bài trừ khiến cho cả Địa Cầu này xoáy tít thò lò như con quay, tốc độ nhanh gấp vài trăm triệu lần so với vòng quay bình thường. Trọng lực hấp dẫn duy trì sức hút cố định bị phá hủy làm toàn bộ nhân loại với các giống loài động vật khác bị hút ngược trở lên không trung. Toàn những ánh mắt điên dại cùng những tiếng la hét điên loạn, đảm bảo sẽ văng hết ra khỏi không gian vũ trụ mà tắt thở nếu không ai ngăn cản, giờ tất cả bọn họ đang sắp bị hút vượt qua trời để rồi vượt bầu khí quyển tiến tới tử vong (Chắc chắn một điều rằng Trần Tiểu Thanh - Trần Di Yên không nằm trong số bị hút ngược lên trời bởi hai cô đang bình yên vô sự nhờ sức bảo vệ của Điểu Huyền Tinh, nhưng không phải đơn giản đâu! Và cả đám Hàn Sắc Nhi cũng đều an toàn như thế) Chim chóc, trâu bò lợn gà trong chuồng hay chó mèo hoang, sư tử hổ báo hoặc cá mập cá heo, cá voi dưới đáy biển... Tất tất bọn chúng chịu tác động bị hút lên trời hòa vào với con người, không xót loài nào... Nước biển cũng ào ào phọt theo... Tuệ Tuyệt Luân sẽ không bàng quan trước tình hình ấy. Cô bay nhanh tới ở vị trí cao hơn và một chân nện mạnh xuống, cước thứ ba đã tham gia. Sức ép cực đại của Thánh Nữ đẩy hết cả nhân loại rơi trở xuống vị trí cũ mà an toàn không xây xước, biển tụt xuống yên vị như trước. Trái Đất cũng ngừng luôn độ xoay tít mù, tuy vậy nhưng Tuệ Tuyệt Luân cũng vì lực phản hồi từ hai nàng kia làm bay lui lại một đoạn ngắn. Hàn Linh Phượng và Linh Cơ cùng dút cước thu chiêu. Hàn Linh Phượng nói Thánh Nữ cũng có hứng thú với cuộc đấu này ư? Vậy cô muốn giúp ai nào? Chắc chắn không phải tôi rồi đúng chứ?! Tuệ Tuyệt Luân nói Tôi sẽ không giúp ai hết. Điều tôi muốn là an toàn cho sự sống vạn vật! Hàn Linh Phượng Hứ. một tiếng và nói Cô không cảm thấy sống để bảo vệ đám phàm tục thấp kém ấy là quá nhàm chán à?! Phải biết vì bản thân chứ. Như tôi mỗi ngày đều được ân ái với rất nhiều mỹ nữ mới thực sự là sung sướng! Ôm hôn, hình như điều này quá xa lạ với cô nhỉ?! Nữ nhân trong thiên hạ có rất nhiều nhưng khiến tôi tiếc nuối nhất vẫn là những nàng đã thuộc về Linh Cơ cô nương đây. Giá mà được cởi hết y phục của họ rồi nhìn ngắm vuốt ve nhỉ!!!!... Nói xong đột ngột Hàn Linh Phượng bay vút lên cao nữa ra khỏi phạm vi Trái Đất luôn. Linh Cơ đương nhiên sẽ bay đuổi theo, tuyệt đối không bỏ qua những lời đáng ghét của cô ta. Trong không gian, hai siêu nữ cường lại lao vào nhau, một đòn vừa qua chưa đủ kích thích họ. Giờ mới là lúc liên hoàn cước thật sự ồ ạt giao tranh khủng khiếp. Cứ mỗi một cước va vào nhau là lại phát ra âm thanh lớn đến mức ngang với vụ nổ của một đại hành tinh, qua loa tí tẹo đã đạp nhau vài trăm cước. Không chỉ có thế, uy lực lan tỏa còn đẩy bật cả Địa Cầu và Mặt Trời cùng rất nhiều hành tinh khác văng trệch bắn khỏi hành trình cố định của chúng đi khá xa......................................