Hệ thống xuyên nhanh tinh tinh
Chương 2 : khởi động tinh tinh (2)
– Ký chủ?
Nó vừa mới nói chuyện… với mình
Không đúng, mau tỉnh lại ngay Mục Y Đường!! Tỉnh lại!
– Ký chủ, ta hiểu rồi, người không cần phải như thế. Đây không phải là mơ a!
Không, không đúng! Đây nhất định là mơ!! Ta muốn tỉnh lại, ta muốn rời khỏi nơi này!
Mục Y Đường lập tức xoay người toan bỏ chạy, đôi chân vì loạng choạng không vững mà vấp ngã một cái.
– Ký chủ? Ngài tính đi đâu?
Mục Y Đường không trả lời nó mà chỉ cắm đầu bỏ chạy. Hơn vài phút trôi qua người đã thấm mệt.
– Ký chủ, ngài đây là đang tập thể lực a?
Nhìn cái vật thể đen còn ở trên đầu mình, Mục Y Đường mệt lả mà ngội khuỵu xuống thở hồng hộc. Lòng thầm mắng một trận:
Mẹ kiếp! Đây là chỗ nào chứ? Vì sao không có lối ra?
– Đương nhiên là không thể thoát ra, đây chính là bên trong đám mây của Tinh Tinh ah! Kí chủ người tính làm gì cơ chứ?
Mục Y Đường trợn mắt nhìn con mắt trắng.
Ngươi … ngươi biết ta suy nghĩ gì trong đầu?
– Đúng vậy nha! Ta hiện tại là mát chủ vận hành của ngài, ta đương nhiên sẽ biết được ngài suy nghĩ gì.
Mục Y Đường cảm thấy bản thân mình nhất định là điên rồi. Cô không cam tâm quyết định chạy tìm lối ra một lần nữa nhưng cuối cùng cũng từ bỏ ý định đốt sức này lại.
– Ngươi…có thể đọc suy nghĩ của ta? _Mục Y Đường cẩn thận hỏi lại
– Đúng vậy a!
– Vậy ngươi… tại sao ta lại ở đây?
– Ký chủ, người không biết gì ư?
– Gì…gì chứ?
Con mắt trắng biểu hiện thái độ nghi hoặc, rồi suy nghĩ một hồi nhanh chóng.
– Ký chủ, ngài nhất định phải giữ bình tĩnh sau khi ta nói.
– Ngươi mau nói…
Mục Y Đường bộ dạng tập thể lực từ nãy đến giờ lại còn đang nói chuyện với một cái con mắt trắng nếu như không giữ được bình tĩnh nhất định đã cắn lưỡi tự tữ từ lâu rồi.
– Ký chủ, người đã chết
– ….
Mục Y Đường hoàn toàn chìm trong suy nghĩ của mình, bản thân lại mơ hồ hồi tưởng lại khoảnh khắc cuối cùng trước khi mở mắt ra tại nơi này. Lúc cô đang băng qua đường thì phía sau có một chiếc xe từ bóp còi xe inh ỏi hướng về mình, nhìn đèn đường màu đỏ phía trước còn những 20 giây khiến cho cảm giác bực bội vì bị hối thúc của cô trỗi dậy, Mục Y Đường cố ý lảm lệch dây giày để ngồi xuống thắt lại. Người trong xe có ý định vượt đèn đỏ trở nên nóng nảy mà buông lời chửi rủa. Đến khi Mục Y Đường cảm thấy sự chậm chạp của mình khiến người khác phát điên thì mới từ từ phủi bụi từ nếp quần sạch sẽ mà bước đi.
Không hiểu thế nào một giây sau đó lại xuất hiện ở chỗ này. Ra là nguyên nhân trước mắt.
Nhưng mà, nó nói chết đi tức là sao chứ?!
– Ngươi, ngươi nói ta thực đã … chết ư?
– Đúng vây!
– …
– Ký chủ, xin hãy nén đau thương~
– Bản… thảo?
– Ký chủ, người đang nói gì???
– Bản…. thảo của ta?
Con mắt trắng tỏ ý không hiểu.
– Ký chủ, ta tên là Tinh Tinh, không phải Bản thảo nào ah~
– Ta nói vậy còn bản thảo của ta thì như thế nào!!! Ta còn chưa xuất bản chương cuối cùng, ta không thể chết như vậy được!!
– Cái này …
– Đây nhất định là giả, ta không thể chết như vậy được. Ta sắp sửa được vào Bảng Vàng, ta không thể chết vào lúc này được! Biết bao nhiêu là sinh mạng đang chờ ta cứu rỗi! Không! Ta phải rời khỏi đây!
– Không được, điều này tuyệt đối không thể a!
– Không được cũng phải được, ngươi mau đưa ta rời khỏi đây!
– Ta không làm được chuyện này!
– Vậy…ngươi nói ta phải làm sao chứ! Ta….ta chưa muốn chết!
– Ký chủ, ta biết ngài rất sốc nhưng sự thật là ngài đã chết rồi, không thể thay đổi được đâu!
Không được, ta còn phải … chăm sóc bà ngoại. Nếu không có ta, bà…biết làm thế nào chứ?
– Điều này… Kí chủ, ta không thể giúp ngài sống lại ở thế giới này nhưng ta có thể làm ngài sống lại ở thế giới khác
– Ý ngươi … là sao?
– Kí chủ, người sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền có thể tái sinh ở nhiều thế giới khác nhau nha!
– Nhiệm vụ?
– Ah, ta quên không giải thích cho ngài. Ha ha. Đây nhiệm vụ nghĩ là ngài sẽ được chuyển sinh ở mỗi kiếp khác nhau qua nhiều thế giới và ở mỗi thế giới mà ngài đến thì phải hoàn thành vai diễn cuộc đời của mình theo đúng yêu cầu của hệ thống đưa ra. Nếu như hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thì phần thưởng ở thế giới sau càng lớn, đôi khi có thể mở được vật phẩm quý.
Kí chủ, ngài an tâm. Có Tinh Tinh ta dẫn đường, ngài nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách mỹ mãn ah!
Mục Y Đường khoanh tay chống cầm nhìn con mắt trắng giải thích ba la bô lô, vẻ mặt vô cùng trầm ngâm và đăm chiêu.
– Hm…. Cái mà ngươi nói, ta vẫn không hiểu!
Con mắt trắng biểu thị biểu cảm đổ mồ hôi.
– Kí chủ, ta không ngờ IQ của tiểu thuyết gia lại có thể khiến cho người khác thất vọng đến vậy.
Mục Y Đường hoàn toàn không khỏi ngạc nhiên
– Ngươi biết ta là tiểu thuyết gia?
– Đương nhiên là biết, tất cả mọi thông tin về kí chủ ta tuyệt nhiên đều biết cả.
– Bao gồm cả quá khứ của ta?
– Không chỉ quá khứ của ngài mà tất cả mọi thứ xung quanh ngài, những người ngài từng gặp gỡ ở thế giới này không có ai mà ta lại không biết cả.
– Vậy ngươi nói xem cha của ta là ai?
– Đương nhiên cha của ngài là ….
Đột nhiên con mắt trắng ngưng lại, trên mặt hiển thị kim loại đột nhiên nhấp nháy một tia nhiễu loạn sau đó khôi phục về trạng thái ban đầu.
– Ngươi làm sao thế? Tại sao không nói gì nữa?
– Kí chủ, ngài có nhận nhiệm vụ hay không? Xin mời lựa chọn!
– Gì chứ? Ta còn chưa nói xong mà, lúc nãy không phải ngươi tự đắc lắm sao? Không phải biết tất cả mọi thứ về ta sao? Vì sao ta vừa hỏi thì ngươi lại đánh trống lãng hả?
– Kí chủ, người đã chết cần gì phải lưu luyến quá khứ?
– Nhưng không phải ngươi từng nói là ta có thể sống lại hay sao?
– Ta nói kí chủ có thể sống lại qua nhiều thế giới khác nhau nhưng không phải là dưới thân phận Mục Y Đường nữa. Mỗi thân phận người sống lại đều là người của một thế giới khác nhau, cá biệt và độc lập.
– …. Vậy ngươi nói nếu như ta không đồng ý, chuyện gì sẽ xảy ra?
– Vậy thì ta sẽ xác nhận rằng kí chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ và tiến hành đổi kí chủ khác
– Ý ngươi là … ta sẽ chính thức chết?
– Có thể hiểu là như vậy.
– ….
Không khí trở nên im lặng một lúc lâu, con mắt trắng liền phát ra âm thanh
– Kí chủ, ngài đã có quyết định chưa?
Mục Y Đường không chút do dự nhìn thắng con mắt trắng đang chớp chớp mà trả lời
– Ta chấp nhận _Mục Y Đường chắc nịch đáp lời.
– Nhưng ta có điều muốn hỏi.
– Kí chủ muốn hỏi gì?
– Nếu như ta thắng trò chơi này, thì kết cục ta sẽ như thế nào?
– Kí chủ, đây không phải là game online a~. Nhưng mà đúng là có phần thưởng lớn sau khi người hoàn thành xong tất cả nhiệm vụ được giao.
– Vậy ta phải hoàn thành nhiệm vụ trong bao lâu?
– Điều này phải tùy thuộc vào mức độ yêu cầu của Hệ thống, ta chỉ có thể giúp người trong phạm vi cho phép mà thôi
– Rốt cuộc thì hệ thống của ngươi là cái gì cơ chứ? Thần thần bí bí, thật khó hiểu.
– Tinh Tinh không có quyền trả lời câu hỏi này
Mục Y Đường phì một tia khinh bỉ, trong lòng thầm mắng: Đúng là đồ hộp !@#$%$%
– Kí chủ không nên xúc phạm hệ thống, liền trừ 20 điểm nhân phẩm.
– Cái gì!! Ngươi dựa vào cái gì để trừ điểm ta!
– Ta dựa vào Hệ thống toàn năng siêu cấp vô địch khắp vũ trụ Tinh Tinh. Ngươi vừa mắng ta là đồ hộp @#$% còn mắng ta là đồ một mắt @!#%$!
Mục Y Đường đột nhiên phốc cười ha ha một trận, sau đó nhìn con mắt trắng mà to giọng:
- Còn không phải?! Mà ngươi có thể đọc được suy nghĩ của ta nhưng vừa rồi ta chỉ mắng ngươi trong lòng a! Như vậy không tính là xâm phạm quyên riêng tư của người khác chứ?
- Kí chủ người không thể nói là xâm phạm quyền riêng tư được, vì về cơ bản người đã chết. Hiện tại suy nghĩ tâm thức của ngài gắn liền với đám mây của ta nên việc ta có thể biết được suy nghĩ của người là hoàn toàn bình thường.
Mục Y Đường cảm thấy bị mất hứng. Con mắt trắng cứ liên tục nhắc tới việc cô đã chết khiến cho nhận thức của cô về khoảnh khắc trước khi chết cứ lặp lại trong đầu.
– Đúng là không biết xấu hổ! Này, đồ hộp ngươi nói ta phải làm gì tiếp theo?
– Kí chủ, ta nghĩ với IQ của kí chủ thì giải thích sẽ rất mất thời gian, chi bằng trực tiếp thực nghiệm là được!
– Ngươi dám mắng ta ngốc?!!
[Hệ thống chuyển giao]
…
Bỗng nhiên một đám khói từ đâu xuất hiện, âm thanh tít tít phát ra nhanh dần, xung quanh căn phòng trắng toát từ nãy đến giờ đột nhiên biến đổi thành màu đen, từng mảnh được lật lại sau đó một dãy những số nhị phân xuất hiện trôi xung quanh căn phòng, ngay cả dưới sàn nhà cũng trở nên đen tối như thể Mục Y Đường đang đứng trên không trung giả lập mà nhìn thấu bên dưới, trừ việc ở nơi này xung quanh đều là màu đen.
[Tự động đếm ngược…]
[10]
…
[9]
…
[8]
…
- Này đồ hộp, chuyện gì đang xảy ra!! Vì sao ta không thấy gì cả??!
[4]
...
[3]
- Khoan đã ....Ta... AAAHHHHH!!
[1]
….
[Tiến hành chuyển giao]
Cả căn phòng cùng Mục Y Đường dường như bị hút lại vào một điểm, mọi dãy số điện tín bị cuốn ép rồi gom lại rồi biến mất, để lại khoảng không tối đen như mực.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
563 chương
19 chương
88 chương
836 chương
55 chương
115 chương