Sau khi Dương Lỗi vuốt quyển sách tựa hồ đặc biệt này, hắn nghĩ chẳng lẽ bên trong quyển sách này còn có cái gì đó sao ? Vì vậy Dương Lỗi mở Chân Thực Ưng Nhãn ra. Hắn vừa nhìn cẩn thận thì trong sách này thật đúng là có hai lớp, bên trong cũng là một tờ giấy bằng da dê hơi mỏng . Không biết trên tờ giấy bằng da dê này có ghi chép cái gì đây? Vẫn còn thần bí như thế, chẳng lẽ phía sau liền có bí mật gì thật lớn sao? Là Tàng Bảo Đồ? Là thần công bí tịch? Đối với Dương Lỗi mà nói, thần công bí tịch hiện nay đã không có lực hấp dẫn quá lớn gì. Chính mình như vậy đã là đủ rồi, không chỉ có tam đại thần côngChân Long Quyết, Huyền Nguyên Quyết, Băng Tâm Quyết. Hơn nữa chính mình còn phải tu luyện một số công pháp cao cấp khác, cũng là có khả năng rất dễ dàng thu được. Chỉ cần có có đủ Đoái Hoán Điểm là được. Cho nên đối với Dương Lỗi mà nói, không lạ gì thần công bí tịch. Cho nên Dương Lỗi tương đối chờ mong chính là, nếu như đây là một phần Tàng Bảo Đồ, vậy cũng vẫn còn coi là một món đồ không tệ . Tay phải Dương Lỗi ngưng tụ lại một đạo chân khí, dè dặt xé rách trang sách hơi mỏng ra.Hắn mở ra vừa nhìn, phát hiện trang giấy bằng da dê ở bên trong đã ố vàng, niên đại phỏng đoán đã là cực kì xa xưa . Sau khi trải phẳng tờ giấy bằng da dê ra, hắn phát hiện mặt trên cũng không có gì, cũng chỉ có một bàn tay cực lớn. Rất kỳ quái, tờ giấy bằng da dê này có vẽ một bàn tay cực lớn ở trân đó, cái này rốt cuộc là có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ có ý nghĩa đặc thù nào sao? Hoặc là vẫn còn có người cố ý lấy ra như vậy, là để trêu người? Nhưng Dương Lỗi suy nghĩ một chút, điều này hiển nhiên sẽ không. Tấm da dê này cũng không phải da dê bình thường, mặc dù là tu vi đạt tới cấp bậc Tạo Hóa cũng không nhất thiết có thể xé rách nó. Hơn nữa nếu như đây là trò đùa dai, thì không cần phải ... Hao phí thời gian lớn như vậy . Tấm da dê này hẳn là có bí mật gì đó, bàn tay này cũng không phải đơn giản như vậy. - Chân Thực Ưng Nhãn mở ra. Dương Lỗi dùng Chân Thực Ưng Nhãn quét một vòng, phát hiện trên bàn tay có rất nhiều điểm đỏ. Chẳng lẽ điểm đỏ này là huyệt vị, đây là một môn công pháp? Dương Lỗi ghi chép lại bàn tay này, cẩn thận quan sát vị trí các điểm đỏ trên đó. Hắn phát hiện, vị trí các điểm đỏ này thật đúng là một số huyệt đạo. Nhưng mà lại có rất nhiều cái không phải. Một số đúng, một số không phải, điều này làm cho Dương Lỗi nghi hoặc . Rốt cuộc đây là có ý tứ gì? Những điểm đỏ này đại biểu cho cái gì? Tại sao lại xuất hiện trên bàn tay này? Bàn tay này lại là ngụ ý một vật gì vậy? Càng ngày càng làm cho người ta mê hoặc, Dương Lỗi không khỏi nhíu mày. Chẳng lẽ quyển da dê này chẳng qua là một bộ phận mà thôi? Nghĩ tới đây, Dương Lỗi cảm giác được, điều này cực kì có khả năng. Nếu như quyển da dê này chỉ là một bộ phận như thế, vậy nó khẳng định là không thể làm rõ được bí mật trong đó. Mà nếu là quyển da dê này chẳng qua là một bộ phận, như vậy một bộ phận khác sẽ ở nơi nào ? Nếu có thể tìm được bộ phận khác của quyển da dê thì mới có thể biết rõ ràng bí mật trong đó. Nếu đây là một phần thần công bí pháp, mà cái này chẳng qua là một bộ phận quyển da dê, vậy thì quyển da dê đích thực thêm vào sẽ hẳn là cấu thành một bức đồ họa thân thể. Nhưng mà chỗ này chỉ là một bộ phận, một bộ phận rất nhỏ. Hẳn muốn đầy đủ thì phải thêm vào ít nhất mười mấy thậm chí là mấy chục bức họa nữa . Chẳng lẽ đây là một phần của tuyệt học cái thế sao? Nếu như không phải như vậy, thì làm sao có thể chia một bản công pháp hoàn chỉnh làm nhiều phần như vậy ? Nhưng mà nếu như là thế này thì cũng có lỗ hổng. Nếu như quả thật là bức đồ họa thân thể, một phần lộ tuyến vận hành công pháp thì hoàn toàn không cần phải vẽ ra một bức lớn như vậy. Chỉ cần một bức này, hoặc là nói hai bức lớn như vậy thì cũng đã là đủ rồi. Cho nên cái này tựa hồ cũng không quá hợp lý, như vậy điều này rốt cuộc là cái gì? Bên trong quyển da dê ghi chép cái gì? Điều đó khiến cho Dương Lỗi càng tỏ ra tò mò, vật này càng thần bí thì lại càng gợi lên lòng hiếu kỳ của Dương Lỗi, khiến cho hắn càng muốn biết rõ ràng, ở đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Xem ra muốn biết rõ ràng những điều này, sẽ biết rõ ràng lai lịch quyển da dê này thì phải tìm kiếm bức đồ họa tương quan. Mà quyển sách này là Tiêu Ly cho mình. Như vậy hẳn là nàng biết lai lịch vật này. Chỉ cần tìm được lai lịch sách này, khi đó hẳn là có khả năng tìm được một chút dấu vết. Nghĩ tới đây, Dương Lỗi có hơi không thể chờ đợi được . ... Đi tới chỗ ở của Tiêu Ly, Dương Lỗi gõ gõ cửa. Sau khi Tiêu Ly mở cửa, vừa nhìn thấy đó là Dương Lỗi thì lạnh lùng nghiêm mặt hỏi: - Ngươi tìm đến chỗ ta làm cái gì? Sao không đi tìm Hoa Diễm Hồng? Dương Lỗi nghe vậy cười khổ. Nàng này, làm thế nào luôn lấy điều này để tra hỏi, xem ra thật đúng là ghen tị. Nếu không thì sẽ không một mực nhớ kỹ. - Ta tới tìm ngươi là có việc . - Chuyện gì, ngày mai rồi hãy nói sau. Hiện tại đã rất trễ, ta muốn nghỉ ngơi. Hơn nữa buổi tối cô nam quả nữ cùng một phòng thì không tốt . Tiêu Ly nói xong định đóng cửa, Dương Lỗi làm sao mà để cho nàng đóng cửa. Hắn vội vàng đẩy cửa mà chen đi vào. - Ngươi.. . Thấy Dương Lỗi vô lại như thế, Tiêu Ly cũng đành ngừng đóng cửa lại - Rốt cuộc có chuyện gì? Dương Lỗi nhìn nàng, hắn đi tới bên bàn rồi ngồi xuống. Hắn lấy ra quyển sách trước đây nàng cho mình, cả quyển da dê cũng đem ra. Hắn mở cả ra rồi đặt ở trên bàn. - Đây là thứ mà ta có được từ bên trong quyển sách ngươi cho ta, ngươi nhìn xem . Dương Lỗi mở quyển da dê ra, đẩy đến trước mặt Tiêu Ly rồi nói. - Đây là cái gì? Một bàn tay? Ngươi nói rằng cái này là tìm được từ bên trong quyển sách này ? Nghe thấy Dương Lỗi nói như vậy, Tiêu Ly cũng bị khơi gợi một chút tò mò. Bản Vô Tận Chi Hải dị chí kia thì đương nhiên nàng đã xem, bên trong cũng không có cái này. Mà Dương Lỗi hiện đang nói cho nàng đây là thu được từ trong sách, đương nhiên khiến cho nàng hiếu kỳ. Hơn nữa bàn tay này nhìn như bình thường, nhưng quyển da dê này cũng là không đơn giản. Quyển da dê như vậy chính là cực kì hiếm có khó được, bình thường dùng loại quyển da dê thì đều là dùng để ghi chép một chút thần công bí pháp. - Liền ở trong trang sách này. Quyển da dê này rốt cuộc có bí mật gì thì đến bây giờ ta cũng không hiểu rõ, cho nên ta mới tới tìm ngươi. Bởi vì quyển sách này là ngươi cho ta, trên bề mặt này hẳn là có cấm chế. Về phần phải làm như thế nào để giải trừ cấm chế này thì ta cũng không biết.