Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 713 : Luyện Dược Sư Đại Hội1
Yêu Dạ thấy Nạp Lan Yên Nhiên với Nhã Phi bình thản ngồi bên cạnh Đường Long thì lông mày không tự chủ nhíu lại, khi nàng không biết nói gì thì Yêu Nguyệt đi tới ngồi bên cạnh tỷ tỷ mình.
Bốn đại mỹ nhân toàn bộ đều ngồi quanh Đường Long, không thể nghi ngờ khiến cho đám quý tộc đệ tử ánh mắt như muốn phun lửa, nghiến răng nhìn chằm chằm Đường Long, bộ dáng như có thù giết cha.
Thở dài vuốt trán, hương phong thoang thoảng lượn lờ quanh chóp mũi khiến cho Đường Long có chút cười khổ, sau lưng là từng đạo ánh mắt nóng cháy phóng đến như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Ba người các ngươi rất dễ cho ta thu hút cừu hận lắm đấy.
- Haha, điều đó chứng tỏ chúng ta rất có mị lực không phải sao?(Nhã Phi)
- Bọn hắn cũng đừng hòng mơ tưởng, nam nhân mà ta chọn phải lả người trên người.(Yêu Dạ)
- Cứ để bọn họ ghen ghét đi, dù sao với thực lực của Đường Long tiên sinh dễ dàng hạ bệ bọn giá áo túi cơm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nhã Phi với Nạp Lan Yên Nhiên đều là nữ hài thông minh cộng thêm các nàng đều biết tính tình của nam nhân mình nên giả bộ nhường như không biết để mà Đường Long dễ dàng hạ thủ hơn.
Các nàng cũng biết sức chiến đấu của Đường Long mạnh nhường nào khi ở trên giường nên các nàng cũng cần thêm tỷ muội giúp sức.
Theo thời gian từ từ trôi qua, thời gian đại hội khai mạc cũng đã tới.
Đương
- Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?
Một đạo âm thanh thanh thuý vang lên, cũng là lúc âm thanh huyên náo trên sân chấm dứt, tất cả đều yên lặng.
Sau khi tất cả yên lặng, Pháp Mã đứng dậy chậm rãi đi lên phía trước khu khách quý, ánh mắt đảo qua phía dưới nhìn một vòng 2000 Luyện Dược Sư đang ngồi trên ghế đá, lúc này tất cả Luyện Dược Sư cũng ngước đầu lên, ánh mắt cung kính hướng về vị lão nhân có danh vọng cao nhất trong giới Luyện Dược Sư của Gia Mã Đế Quốc.
- Lấy danh nghĩa của Luyện Dược Sư Công hội Hội trưởng, ta tuyên bố Luyện Dược Sư Đại Hội lần thứ bảy bắt đầu.(Pháp Mã)
Trên khán dài, người xem Luyện Dược Sư Đại Hội đều là sôi trào, tiếng reo hò vang vọng chín tầng mây.
- Hiện tại, mời các tuyển thủ tham gia vào vị trí của mình.(Pháp Mã)
Giờ phút này, âm thanh sôi trào trong quảng trường khiến cho mọi người ngay cả tiếng chim hót cũng khó có thể nghe được, thế nhưng tuy Pháp Mã chỉ là cười khẽ nhưng âm thanh lại vang vọng đến bên tai mỗi người.
Bởi vậy mới có thể thấy được, vị lão nhân trông như cây khô này, thực lực bất phàm như thế nào.
Nghe Pháp Mã nói, trên hàng khách quý nhất thời đứng dậy không ít Luyện Dược Sư.
Những Luyện Dược Sư này phần lớn chính là do những thế lực lớn bồi dưỡng ra hoặc là lôi kéo về.
Bởi sau lưng có thế lực duy trì và ủng hộ nên cấp bậc của những Luyện Dược Sư này xét về tổng thể cao hơn so với những Luyện Dược Sư tự do.
Đài cao hơn so với quảng trường là mấy chục thước, với độ cao như vậy những người chỉ có thực lực Đấu Sư tự nhiên là không dám trực tiếp nhảy xuống.
Cho nên tại hai bên đài có cầu thang đi xuống phía dưới quảng trường, lúc này bọn họ đang chậm rãi theo thứ tự đi xuống trong ánh mắt chăm chú nhìn của vô số người.
- Nham Kiêu, Yêu Nguyệt công chúa tự về vị trí của riêng mình đi, vì là thành tích tốt nên các ngươi vị trí là tâm điểm của mọi người.(Pháp Mã)
Pháp Mã chỉ ngón tay về phí trung tâm quảng trường ở dưới.
Tại nơi đó có đến mười mấy cáí thạch bàn cực đại.
Mấy cái thạch bàn này không chỉ có bề mặt lớn hơn so với những cái khác mà chiều cao cũng cao hơn không ít.
Đứng trên đó quả thật là giống tình huống hạc giữa bầy gà, quả nhiên là vị trí đặc thù, chính là tâm điểm chú ý của toàn trường.
Nguyên bản, có một vị trí cho Liễu Linh nhưng mà đêm qua hắn vì đắc tội với người mà bị giết chết, đối với việc này thì Pháp Mã cũng không có trách tội hay hỏi thăm gì cả mà cho người dọn đi một vị trí thuộc về Liễu Linh.
- Tại đây ta cũng tuyên bố, ngoài trừ ta sẽ là giám khảo cuối cùng thì sẽ thêm một vị giám khảo nữa, hắn là một vị Thất phẩm Luyện Dược Sư nên lời bình xét của hắn cũng cao hơn ta.(Pháp Mã)
- Hắn tên là Đường Long, mọi người có thể gọi là Đường Long đại sư.(Pháp Mã)
Đường Long không ngờ tới Pháp Mã không thông qua đồng ý của mình đã để cho mình làm giám khảo Luyện Dược Sư Đại Hội, nếu hắn không đáp ứng thì sẽ làm cho Pháp Mã bẽ mặt trước đám đông.
Bất đắc dĩ, Đường Long đứng lên khẽ gật đầu một cái rồi ngồi xuống, hắn cũng là không muốn gây chuyện để chú ý.
Yêu Nguyệt đứng lên từ chỗ đứng của mình tung người lên cao trực tiếp hướng đài thi đấu hạ xuống, thân hình nàng giống như một chiếc lá, nhẹ nhàng rơi xuống.
Vừa phiêu diêu nhẹ nhàng vừa tao nhã hạ xuống, tư thế quả thật xinh đẹp, giống như tiên nữ hạ phàm.
- Hể, tiểu công chúa là Phong thuộc tính Đấu Khí sao? Hơn nữa thực lực đạt đến Lục tinh Đại Đấu Sư.
- Ánh mắt của Đường ca rất độc đấy.(Yêu Dạ)
- Haha, đa tạ Công chúa đã khen.
Yêu Nguyệt công chúa biểu diễn cũng là bị Pháp Mã bắt được môn đạo, Pháp Mã nhìn về phía Gia Lão.
- A, Gia lão nhân.
Không nghĩ tới ngươi ngay cả Thân pháp Đấu Kỹ - Phi Nhứ của chính mình cũng truyền dạy cho tiểu công chúa.
Ta trước kia có nói quá, Thân pháp Đấu Kỹ của ngươi quả thực rất thích hợp cho nữ nhân.(Pháp Mã)
- Thân pháp Đấu Kỹ - Phi Nhứ đó thì tiểu nha đầu chỉ học được da lông mà thôi nhưng đủ để khè thiên hạ rồi.(Gia Lão)
- Tuy là đẹp mắt nhưng mà trong lúc đối chiến dùng ra chỉ có điều thành bia ngắm sống cho kẻ địch mà thôi.
Gia Lão cũng ngoài ý nhìn về phía Đường Long, hắn không ngờ Đường Long chỉ liếc mắt nhìn một cái là nhận ra nhược điểm của Thân pháp Đấu Kỹ - Phi Nhứ.
- Thân pháp Đấu Kỹ - Phi Nhứ nhìn như khi người sáng tạo thấy lá rơi nên nghĩ ra được, hắn là nghĩ lá rơi không có quy luật sẽ khiến cho người khác khó lòng bắn trúng nhưng mà đó chỉ là trường hợp không dự phán được đường đi, nếu gặp đối thủ dự phán đường đi nước bước của mình thì Thân pháp Đấu Kỹ đó coi như phế đi.
Dược Linh cũng là đối với Đường Long gật đầu đứng dậy đi tới đài cao lan can, nàng nhẹ nhành điểm mũi chân một cái thân hình đã phóng lên cao rồi nàng từ từ hướng vị trí của mình bước đi, Dược Linh ở trên không trung bước đi một cách ưu nhã xuống vị trí của mình.
Dược Linh biểu hiện làm chấn kinh toàn trường.
- Đây là thao túng Đấu Khí trong cơ thể tới mức nào mới đạt được điều này?(Pháp Mã)
- Điều đó thật khó tin, chỉ có Đấu Vương mới ngưng tụ được đôi cánh thì tự do bay lượn trên không là điều dễ hiểu nhưng mà chuyện này thật khó tin.
Dược Linh dùng đó là Đường Long sáng tạo ra Đấu Kỹ mới dựa trên Geppo ở One Piece thế giới và Naruto thế giới, Đấu Kỹ này lợi dụng Đấu Khí trong cơ thể khiến cho lòng bàn tay của mình bám vào những thuộc tính tồn tại trong không khí cùng với sự rung động mà tạo thành.
Trên thạch bàn mỗi thí sinh dược tài đã xắp xếp chỉnh tề, trước mặt có một tờ giấy mỏng.
Mặt khác, trên bàn vẫn khảm một ngọc kính toả ra thanh hồng quang mang yếu ớt.
Mỗi thí sinh cầm lên phương thuốc nhìn xem thì ai nấy đều lộ vẻ khó khăn chỉ có vài người là giữ nụ cười trên mặt.
Phương thuốc chỉ ghi các loại dược liệu một cách rất tuỳ ý, quy cách và hình thức hoàn toàn không phù hợp với phương thuốc chế tạo chính thống.
Phương thuốc chế tạo chính thống cần phải sử dụng linh hồn lực lượng duyệt qua, như vậy mới khiến người đọc trong thời gian ngắn nhất nắm bắt được phương pháp luyện chế và không cần chú ý đến bất cứ vấn đề gì.
Nhưng trong tờ giấy này chỉ nói đại khái về phương pháp luyện chế, không hề có ghi chi tiết đầy đủ các loại.
Điều này khiến Luyện Dược Sư cần phải tự mình nắm chắc phương thức luyện dược.
Điều này không nghi ngờ là làm cho tỷ lệ thất bại khi luyện dược tăng lên rất lớn.
Quan trọng nhất là dược liệu để thạch bàn đủ để luyện chế hai lần mà thôi.
Nói cách khác là chỉ được thất bại một lần, nếu như tiêu tốn hết dược tài mà vẫn không điều chế được đan dược thì có nghĩa là đã thất bại, kết quả là bị loại.
- Quả nhiên là Đại Hội 8 năm tổ chức một lần, mới bắt đầu đã có độ khó thế này rồi.
Đường Long cũng là dùng ý niệm quan sát đề thi nên hắn biết được, kỳ thật đối với hắn mà nói cũng không cần đúng như phương thuốc chế tạo chính thống đã có thể luyện chế đan dược.
Những người học luyện dược từ hắn đều không cần phối phương hoàn chỉnh gì cả, cứ trực tiếp động thủ là được.
Đường Long cũng là truyền âm cho Dược Linh không cần khiêng dè gì mà cứ thi triển thủ đoạn của mình, có hắn ở đây không cần lo lắng.
Trên quảng trường cực lớn, tất cả thí sinh tham dự thi đấu đang cầm giấy, cẩn thận đọc sau đó các loại vẻ mặt hiện ra, nhất thời cả trường lạnh ngắt như tờ.
Không khí an tĩnh kéo dài gần năm phút, chợt một âm thanh thanh thuý vang vọng trên quảng trường.
Đinh
Tiếng chuông báo hiệu vang lên, khi tiếng chuông vang lên tất cả các thí sinh đều không hẹn mà cùng buông vật đang cầm trong tay xuống sau đó vung tay lên chỉ một thoáng hơn ngàn lô đỉnh màu sắc và hình thái khác nhau đột ngột xuất hiện trên các bàn đá.
Các thí sinh đều lấy ra dược đỉnh của mình nhưng mà Dược Linh lại khác biệt, chỉ thấy nàng vung tay lên từng loại dược liệu theo ý niệm của nàng mà bay ra sau đó bị hỏa diễm thiêu đốt.
Hành động bất thường của Dược Linh cũng thu hút sự chú ý của mọi người, nàng cũng là đứng ở vị trí dễ thấy nhất nên không muốn để ý cũng khó.
- Thủ pháp luyện đan của tiểu oa nhi kia thật đặc biệt.(Pháp Mã)
- Đây là lần đầu tiên ta thấy có người không cần dược đỉnh mà luyện đan.(Gia Lão)
Yêu Dạ nhìn về phía ngồi bên cạnh mình nhàn nhã uống trà, nàng biết thủ pháp luyện đan này là xuất từ thiếu niên ngồi bên cạnh mình.
- Thủ pháp đó là do anh truyền cho nàng?(Yêu Dạ)
- Ừ, đó là độc môn thủ pháp của ta, chỉ truyền cho những người thân cận.
- Hể, vậy vị tuyển thủ Dược Linh kia là người thân cận của cậu?(Yêu Dạ)
- Nàng là nữ nhân của ta.
Yêu Dạ giật mình khi mà Đường Long thốt lên những lời đó, nàng xoay sang nhìn Nạp Lan Yên Nhiên thì ngạc nhiên là Nạp Lan Yên Nhiên không chút khó chịu nào cả trước lời nói của Đường Long.
- Yên Nhiên không tức giận khi mà Đường ca nói những lời đó sao?(Yêu Dạ)
- Ta vì sao phải tức giận, ta cũng biết chuyện này mà.
Đối với ta mà nói thì chỉ cần ở bên cạnh anh ấy là đủ rồi.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Yêu Dạ nhìn Nạp Lan Yên Nhiên một chút rồi lại nhìn sang Đường Long, nàng ánh mắt đảo sang Nhã Phi.
- Ta cũng là cùng câu trả lời của Yên Nhiên muội thôi.(Nhã Phi)
- Rốt cuộc thì Đường ca có gì mà để cho những nữ tử ưu tú như các ngươi yêu mến như vậy?(Yêu Dạ)
- Có rất nhiều mà Yêu Dạ công chúa không biết đâu.(Nhã Phi)
Theo lần lượt thí sinh động thủ luyện chế Đan dược thì đồng hồ cát lớn cũng bắt đầu chảy cũng đại biểu cho thời gian tính giờ thi cũng bắt đầu.
Tiêu Viêm thì cẩn trọng cầm tờ giấy phương thuốc tìm hiểu thấu đáo, dù sao hắn cũng được Dược Trần dạy dỗ nên không có lỗ mãng.
Tầm mắt của hắn nhìn sang Dược Linh thấy nàng cùng lúc luyện chế hai lần dược liệu liền nở nụ cười khinh thường.
- Luyện chế cùng lúc hai dược liệu đúng là hành động nông nổi.
Ngươi cũng là chú định không thành công.(Tiêu Viêm)
- Lần này luyện chế là Nhị phẩm Đan dược – Sinh Cốt Đan là loại Nhị phẩm Đan dược khó luyện chế nhất trong Nhị phẩm Đan dược.
Ngươi chờ làm bẽ mặt đi cũng là làm bẽ mặt hắn.(Tiêu Viêm)
- Ngươi tốt nhất là nên chú tâm luyện đan đi Tiêu Viêm.(Dược Linh)
- Xin lỗi, ta không biết cô đang nói gì.
Ta là Nham Kiêu mà không phải Tiêu Viêm.(Tiêu Viêm)
- Cứ tiếp tục giả vờ khi ngươi vẫn còn có thể đi.(Dược Linh)
Pháp Mã ngồi trên cao nhìn thấy hành động lỗ mãng của Dược Linh liền nhíu mày, hắn liếc mắt nhìn sang Đường Long trò chuyện vui vẻ với Yêu Dạ công chúa.
- Đường ca, tựa hồ đệ tử của anh rất tự tin.
Thế mà cùng lúc luyện chế hai phần dược liệu.(Yêu Dạ)
- Nàng tự có tính toàn của mình, ta cũng không xen vào.
Đối thoại giữa Dược Linh và Tiêu Viêm giả dạng Nham Kiêu cũng làm cho Yêu Nguyệt công chúa chú ý, nàng cũng chú ý một chút rồi chú tâm vào việc luyện đan, nàng tuy là tò mò việc Dược Linh luyện đan không cần dược đỉnh nhưng đó không phải chuyện cần thiết bây giờ.
Yêu Nguyệt công chúa dược thảo thiêu đốt ngọn lửa là thâm sắc chứng tỏ ngọn lửa là ngưng tụ từ Đấu Khí của bọn họ.
Lúc này, thời gian khảo hạch đã qua hơn mười phút.
Trong thời gian ngắn ngủi mười phút này, trên quảng trường rộng lớn thỉnh thoảng lại xuất hiện hồng quang loé lên.
Hồng quang loé lên tiêu biểu cho một thí sinh đã thất bại, các Luyện Dược Sư thất bại cũng chỉ có thể đỏ mặt, tinh thần sa sút rời khỏi đài.
Đối với các Luyện Dược Sư mà nói thì luyện dược thuật chỉ rập khuôn theo truyền thống mà nói, loại khảo hạch phải suy luận như thế này, cơ hồ là muốn lấy mạng của bọn họ.
Tiêu Viêm đem dược đỉnh đỏ sẫm đặt trước mặt mình, hắn từ giới chỉ lấy ra một viên Đan dược tử sắc, theo hắn búng ngón tay thì Đan dược bắn vào trong miệng.
Theo Đan dược nhập thể thì trên người Tiêu Viêm dấy ra tử sắc hỏa diễm.
Bởi đang đứng tại vị trí mà toàn trường đều có thể nhìn thấy, hơn nữa với phong cách xuất trận như vậy nên hầu hết khách quý hay người xem đều chú ý đến nhất cử nhất động của Tiêu Viêm.
Nhìn thấy hắn đột nhiên phun ra Tử sắc hoả diễm lập tức từng trận kinh hô vang lên.
- Tử sắc Hỏa diễm? Quả nhiên là có chút môn đạo.(Pháp Mã)
Tử sắc hoả diễm trên bàn tay Tiêu Viêm giống như những linh tinh nhảy múa linh hoạt.
Một lát sau, Tiêu Viêm vung nhẹ bàn tay, Tử sắc hoả diễm trực tiếp bay thẳng đến hoả khẩu của dược đỉnh, nhất thời tử hoả mãnh liệt bên trong dược đỉnh bốc lên thiêu đốt dược đỉnh đang lạnh lẽo, dược đỉnh nhanh chóng nóng lên.
Đến khi nhiệt độ bên trong dược đỉnh đã đến một giới hạn, Tiêu Viêm bàn tay áp vào miệng dược đỉnh chậm rãi nhắm mắt, linh hồn lực lượng dò xét nhè nhẹ toả ra, từ từ khống chế tử hoả đang bốc lên.
Dược Linh bên này thì liên tục kết xuất thủ ấn kỳ lạ mà ngọn lửa trôi nổi trước mặt nàng cũng là tỏa ra nhiệt độ lúc cao lúc thấp, động tác của nàng cực kì thuần thục mà không cần phải cảm nhận dược liệu đã đạt đến yêu cầu hay chưa.
Tiêu Viêm khi dùng linh hồn cảm giác cũng là nhíu mày.
Trong luyện chế đan dược, luyện chế dược liệu chính là đề luyện, phải đạt tới một độ tinh thuần nhất định, có đôi khi mức độ tinh thuần cao hơn một điểm hoặc thấp hơn một điểm đều dẫn đến việc luyện đan thất bại.
Chính vì vậy mà phương thuốc chính thống mới thật sự là trọng yếu, bởi vì phần lớn các phương thuốc chính thống đều có ghi chép rất chi tiết, trong đó dược liệu được luyện chế đến độ tinh thuần như thế nào.
Đáng tiếc hiện tại Tiêu Viêm cũng không có được phương thuốc chính thống, cho nên hết thảy đều phải dựa vào chính bản thân hắn sử dụng cảm giác lực, để chậm rãi thăm dò mà thôi.
Một gốc hạ cấp dược liệu, tiêu hao của Tiêu Viêm hơn mười phút đồng hồ mới đạt đến tình trạng mà bản thân hắn cảm nhận được.
Sau đó hắn mới cẩn thận mang dược liệu thứ hai đưa vào dược đỉnh.
Tiêu Viêm cũng là phân thần nhìn những người khác đặc biệt là Yêu Nguyệt công chúa cùng Dược Linh, hắn quan sát được Yêu Nguyệt công chúa cũng giống như hắn đang phải từng bước mà làm, về phần Dược Linh thì nàng đã đề luyện rất nhiều dược liệu và đang dung hợp các dược liệu lại với nhau.
Thịch
Ngay Tiêu Viêm thu hồi ánh mắt, lúc này phía trước không xa trên một bàn đá một dược đỉnh lửa cháy hừng hực, dược đỉnh không chống đỡ được nhiệt độ trong giây lát nổ mạnh, khi dược đỉnh nổ lập tức nghiền nàt Đan dược đang được luyện chế trong đó, vì vậy quang mang chói mắt sáng rực lên.
Dược đỉnh nổ khuôn mặt cháy đen, Luyện Dược Sư ngây ngốc nhìn hồng quang sáng lên sau một lúc lâu mới hùng hổ xuống đài, nghiến răng nghiến lợi trước vô số ánh mắt nhìn, hướng bên ngoài quảng trường bước đi.
Khi đi ngang qua trước mặt thì Tiêu Viêm có một chút kinh ngạc vì đây là một Tam phẩm Luyện Dược Sư người ngoại quốc.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, trên quảng trường lớn hồng quang không ngừng loé sáng, những Luyện Dược Sư sắc mặt hoặc xanh mét hoặc đỏ bừng bất đắc dĩ rời khỏi bàn khảo hạch, dưới vô vàn những ánh mắt tiếc hạn trên khán đài, hậm hực rời khỏi đấu trường nơi làm cho bọn họ thương tâm không ít.
Bất quá, mặc dù khảo hạch lần này tương đối khó khăn nhưng đến tham dự đại hội lần này cũng có không ít người có thực lực, vì nhiều nguyên nhân mà thất bại, hiện tại vẫn còn hơn phần nửa Luyện Dược Sư đang cùng với Tiêu Viêm bình tĩnh cẩn thận thăm dò độ thuần đề luyện dược liệu.
Đến khi đồng hồ cát trên bức tường đá chảy xuống gần một nửa, Tiêu Viêm đối với độ thuần của dược liệu qua thăm dò rốt cục đã hoàn thành, trừ bỏ hai phần dược liệu thất bại trong lúc đề luyện thì thảnh quả của Tiêu Viêm vẫn được tính là rất tốt.
Dược Linh cũng là bắt đầu ngưng đan rồi, có thể tốc độ của nàng là nhanh nhất trong các Luyện Dược Sư mà điều quan trọng nhất là nàng đang luyện chế hai Đan dược cùng một lúc.
Pháp Mã cũng là kinh dị nhìn một màn này.
Tiêu Viêm vì quá tập trung mà quên biết cung cấp Đấu Khí cho Tử Hỏa dẫn đến việc hắn từ nãy đến giờ làm đều thành công cốc.
- Trình độ như vậy mà đòi làm sư phụ bẽ mặt? Thật là ngây thơ.(Dược Linh)
Trên đài cao, nhìn ngọn lửa trong dược đỉnh của Tiêu Viêm đội nhiên bị tiêu thất, cả đám Pháp Mã cùng sửng sốt nhưng chưa nói điều gì chỉ bình tĩnh đợi.
Mặc dù hoả diễm bị tắt, hơn nữa thời gian cũng sắp hết nhưng trên mặt bàn của Tiêu Viêm, dược liệu vẫn còn đủ một phần bởi vậy hắn vẫn còn cơ hội, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn phải nắm chặt thời gian, bởi vì cát trong đồng hồ trên tường chỉ còn lại một phần ba.
Tiêu Viêm cũng là bắt đầu lại từ đầu nhưng tốc độ cũng nhanh hơn, hắn cũng là quen tay dễ làm nên hắn cũng nhanh chóng lấy lại phong độ của mình.
Đang
Yêu Nguyệt công chúa cánh tay cũng vung lên thu lấy đan dược bay ra khỏi dược đỉnh.
Sau đó trên quảng trường lớn, như có phản ứng dây truyền, một loạt nắp lô đỉnh bật ra, rồi vài trăm viên đan dược hình thù không đồng nhát bắn vào không trung, sau đó đều được chủ nhân của chúng hưng phấn thu hồi.
- Giờ chỉ còn lại mỗi Dược Linh và Nham Kiêu mà thôi.(Pháp Mã)
- Cửu Long Hí Châu.
Ngang Ngang Ngang Ngang Ngang Ngang Ngang Ngang Ngang
Đột nhiên giữa thiên địa xuất hiện rồng ngâm chín lần và ngọn lửa trôi nổi trước mặt Dược Linh có cửu long vờn quanh phun ra nuốt vào Linh khí.
- Bí pháp?(Gia Lão)
- Đây là lần đầu tiên mà ta thấy được loại Bí pháp này.(Pháp Mã)
Cửu long vờn quanh viên sồ đan một lúc rồi tan biến đi, ngọn lửa cũng là tắt đi và hai viên Đan dược cũng xuất hiện, Dược Linh đưa tay nhất trảo thì hai viên Đan dược cũng rơi vào trong tay nàng.
Cát trong đồng hồ quả thật còn rất ít, vẫn lặng yên rơi xuống.
Chính vào lúc những hạt cuối cùng sắp rơi xuống thì vô luận là khách quý hay người xem đều như muốn vang lên một tiếng thở dài tiếc nuối thì một tiếng thanh thúy vang lên.
Đang
Đôi mắt đang khép hờ của Tiêu Viêm đột nhiên mở ra, bàn tay vỗ nhẹ lên dược đỉnh, nắp đỉnh bay vụt ra, một viên đan dược trong một khắc cuối cùng bắn ra, ánh sáng chói lóa làm hoa mắt người nhìn.
Ngẩng đầu nhìn Đan dược bay ra, Tiêu Viêm sắc mặt bình tĩnh, bàn tay vung lên một cỗ hấp lực hút ngay nó vào tay.
Khi Đan dược vào đến tay thì những hạt cát cuối cùng trong đồng hồ cũng đổ xuống, nhất thời trên quảng trường hơn một trăm đạo hồng quang bùng lên, những Luyện Dược Sư chưa luyện chế xong Đan dược thì quang kính trên mặt bàn đá bùng phát ánh sáng.
Những Luyện Dược Sư bị loại đi cũng cười khổ lắc đầu, lần lượt từng người thu hồi dược đỉnh ảo não rời khỏi quảng trường.
Đứng ở sau bàn, Tiêu Viêm nhìn những Luyện Dược Sư lục tục rời khỏi khu vực thi đấu, ánh mắt lướt qua chung quanh, có chút kinh ngạc hiện lên, đây mới là vòng đầu tiên mà đã khiến hơn một phần ba thí sinh bị loại.
Truyện khác cùng thể loại
226 chương
110 chương
17 chương
69 chương