Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 593 : Ngân Dực Thế Gia Hủy Diệt
Thời gian trải qua tám ngày, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng tu luyện mấy ngày nay nhờ vào Xích Huyết Chi Tinh và đan dược Đường Long cho đã tu luyện lên đến Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh, Đường Long khá cảm thán đối với tốc độ tu luyện của hai người bọn họ.
- Nên đi rước các nàng thôi.
Rời khỏi khách sạn ở thì ba người hướng Ngân Dực Thế gia mà đi, trên đường đi thấy được một lão già ngồi bệt trên đất mà xung quanh là một đám thanh niên vây quang.
Đám thanh niên tính tìm kiếm lão đầu phiền phức bị lão đầu linh hoạt né tránh vô tình hoặc cố ý phản công lại, Đường Long vừa nhìn liền biết lão đầu này chính là một trong năm người có truyền thừa Không Minh Đại Đế.
Lão đầu đi qua bên cạnh Đường Long không biết là vô tình hay cố ý thả ra cỗ sát khí của mình, hắn từ trên người Đường Long cảm nhận được một chút khí tức Không Minh Đại Đế truyền thừa nhưng rất nhạt không bằng một cỗ khí tức Không Minh Đại Đế truyền thừa khác, hắn vì cẩn trọng thử một chút Đường Long.
- Vô Cực Bản Vô Thủy, Vô Thủy Phương Vô Tận, hặc hặc ha ha...(Lão đầu)
Đường Long đối với lão đầu đọc ra khẩu quyết Thập Tự Quyết mà Không Minh Đại Đế lưu lại không chút bối rối mà hướng Ngân Dực Thế gia bước đi.
- Long công tử phát hiện gì sao?(Đoạn Vân Hồng)
- Vừa rồi lão đầu là một cao thủ.
Đoạn Kiếm nhẹ gật đầu, hắn cũng cảm thấy, chẳng qua không rõ ràng lắm, lão đầu kia đến cùng mạnh mẽ đến loại trình độ nào.
Trăng sáng sao thưa.
Trên bầu trời thỉnh thoảng có một đám phi hành Yêu thú cực lớn bay qua, bên trong dãy núi thỉnh thoảng có ánh lửa sáng lên, đó là mọi người cùng phi hành Yêu thú chiến đấu.
Ngân Dực thế gia như thường ngày khắp nơi đều là vệ binh tuần tra.
Trọn vẹn mấy vạn người trong đại gia tộc, ở chỗ này đã sinh tồn mấy nghìn năm, tồn tại là bá chủ Hắc Ngục thế giới.
Ba thân ảnh xuất hiện ở rừng cây.
- Muốn bắt đầu rồi.
Ngọn cây trong cung điện, Tư Không Dịch lẳng lặng hưởng thụ lấy rượu ngon cùng mỹ nữ, kể từ khi biết chính mình không có bao nhiêu năm có thể sống về sau, Tư Không Dịch không giống như trước kia chăm chỉ tu luyện mà bắt đầu hưởng thụ.
- Không biết tiểu tử Lôi Trác khi nào mới trở lại.(Tư Không Dịch)
Đúng lúc này, một tỳ nữ vì quá mệt mỏi đã làm đổ ly rượu, Tư Không Dịch không nói nhiều lời sai người lôi ra ngoài chém chết.
- Phụ hoàng, người gần đây tâm tình không tốt lắm?(Tư Không Hồng Nguyệt)
- Hồng Nguyệt, ngươi nói Lôi Trác tiểu tử kia, có phải hay không đang gạt chúng ta.(Tư Không Dịch)
- Chắc chắn là không vì bằng hữu của hắn vẫn ở trong tay chúng ta.(Tư Không Hồng Nguyệt)
Nhắc đến bằng hữu của Lôi Trác thì Tư Không Dịch nhớ tới bốn cô gái dáng vẻ tuyệt mỹ thì trong lòng nổi lên tham lam.
- Hẵn là ta nên đi thăm các nàng một chút.(Tư Không Dịch)
- Các nàng được phụ hoàng coi trọng là vinh hạnh của các nàng.(Tư Không Hồng Nguyệt)
Tư Không Hồng Nguyệt nghĩ đến mỹ mạo của tứ nữ đi theo Đường Long cũng là ghen ghét không thôi.
Tư Không Dịch đứng lên hướng biệt viện giam lỏng tứ nữ bước đi mà Tư Không Hồng Nguyệt khóe miệng cười lạnh không thôi.
Tư Không Dịch tới biệt viện cũng là bước vào trong dùng lời ngon tiếng ngọt nói chuyện với các nàng mà điều này làm cho đám người Tiêu Ngưng Nhi phản cảm không thôi.
Tư Không Dịch đang muốn dùng cưỡng ép thủ đoạn đem các nàng mang về điều giáo thì phần cây cung điện đột nhiên nổ tung.
Tư Không Dịch sắc mặt trầm xuống đi ra ngoài biệt viện thấy được phần cây cung điện nghiêng ngã trên mặt đất.
Oanh Oanh Oanh
Bên trong lãnh địa Ngân Dực thế gia, khắp nơi đều bạo tạc nổ tung, thanh âm này một tiếng hợp với một tiếng, không chậm không nhanh.
Ngọn cây cung điện càng không ngừng loạng choạng, lập tức muốn sụp xuống.
Toàn bộ lãnh địa Ngân Dực Thế gia bổng nhiên có một kết giới bao phủ, chỉ là chắn lại toàn bộ người Ngân Dực Thế gia mà những người khác chạy đi không bị ngăn chặn.
Cái tiếng nổ mạnh kinh khủng, vang dội khắp bầu trời, theo đó là ánh lửa chói mắt chói mắt, làm khắp bầu trời chiếu sáng, tại chỗ rất xa mặt khác mười ba thế gia, đều có thể thấy được.
Mười ba thế gia rất nhiều người trong giấc mộng đều bừng tỉnh, hướng phía chỗ đỉnh núi Ngân Dực thế gia nhìn lại, nguyên một đám đều nghị luận.
Toàn bộ Thế gia trừ Thần Diễm Thế gia là được Lý Hằng thông báo trước cũng không có kinh ngạc, bọn hắn khi biết được có người đối phó Ngân Dực Thế gia cũng chuẩn bị lực lượng và nhân lực để thấu tóm Ngân Dực Thế gia.
Bên trong Ngân Dực thế gia, lúc này đã là một mảnh người ngã ngựa đổ, khắp nơi bốn phía đều là thủ vệ, bọn hắn hoàn toàn không rõ, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Có đám thủ vệ trên mông là những đóa hoa lửa xinh đẹp, nguyên một đám điên cuồng la hét hướng phía đầm nước phóng đi.
Trong đầm nước vệ binh chật ních, trên mặt nước chằng chịt đầu người, nguyên một đám tất cả trần truồng,trên người là một mảnh cháy đen.
Đúng lúc này, chỉ nghe đáy đầm oanh một tiếng nổ mạnh, một cỗ sóng khí nóng rực từ đáy đầm ngút trời mà ra.
Sóng lớn đem những vệ binh kia nhấc lên bay ra ngoài.
Những vệ binh kia nguyên một đám ôm lấy bờ mông cháy đen, gào khóc gọi đất kêu trời trên đồng cỏ.
Tiêu Ngưng Nhi thấy Tư Không Dịch rời đi cũng là hướng tam nữ gật đầu, các nàng hướng cửa rời đi thì bị thủ vệ ở cửa chặn lại, Tiêu Ngưng Nhi và Diệp Tử Vân ở gần nhất đều là xuất thủ giết chết, các nàng lần đầu giết người có cảm giác muốn nôn nhưng vẫn nhịn được mà theo lộ tuyết đã định sẵn chạy ra khỏi Ngân Dực Thế gia.
Toàn bộ Ngân Dực Thế gia khắp nơi đều bị Đường Long khắc đầy Viêm Bạo Minh văn, bình thường những Viêm Bạo Minh văn này đều bị che giấu rất khó phát hiện, một khi cái thứ nhất bị làm nổ sẽ dẫn phát phản ứng dây chuyền.
Toàn bộ Ngân Dực thế gia khắp nơi đều xảy ra từng trận tiếng nổ mạnh.
- Chúng ta đi thôi.
Đường Long, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng đi tới chỗ nào bên cạnh cách đó không xa sẽ phát sinh từng trận bạo tạc nổ tung, thỉnh thoảng lại có một cái Kim giáp bạc vệ binh bay lên, sau đó xoạch một tiếng, rớt tại bên cạnh mặt đường không có biện pháp nhúc nhích, nếu có vệ binh thoi thót là bị Đường Long hoặc Đoạn Kiếm vô tình giết chết.
Tứ nữ cùng Đường Long, Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng hội họp với nhau, bọn hắn chờ đợi Tư Không Dịch cùng Ngân Dực Thế gia kéo người đến.
Đường Long e sợ Tư Không Dịch không tìm được mình mà cố tình bạo phát ra khí thế của mình.
- Lôi Trác, không ngờ ngươi gây tổn thất cho Ngân Dực Thế gia mà không chạy đi, gan cũng lớn lắm.(Tư Không Dịch)
- Đoạn Kiếm trả mối thù của ngươi đi.
- Tư Không Dịch lão tặc nhận lấy cái chết.(Đoạn Kiếm)
- Đoạn Kiếm? Hừ, một Võ giả Hắc Kim Ngũ tinh mà đòi làm đối thủ của ta.(Tư Không Dịch)
Đoạn Kiếm cười lạnh không thôi, hắn lập tức dung hợp Yêu linh Tài Phán Hắc Ma Long cùng Tư Không Dịch đánh cùng một chỗ, Tư Không Hồng Nguyệt mang theo trưởng lão Ngân Dực Thế gia chạy tới thấy cảnh này cũng định nhúng tay nhưng bị Đường Long cản đường.
- Lôi Trác, Ngân Dực Thế gia đối xử với ngươi không tệ vì sao phải làm như vậy.(Tư Không Hồng Nguyệt)
- Đối xử không tệ? Từ khi tới Ngân Dực Thế gia thì các nàng chiêu đãi chúng ta có giống như chiêu đãi khách không?
- Động thủ giết chết bọn hắn đi, trên tay bọn hắn dính quá nhiều máu tươi người vô tội.
Đường Long lập tức dung hợp Yêu linh Hắc Bạch Long Vương hướng hai vị trưởng lão Ngân Dực Thế gia thực lực Võ giả Hắc Kim cấp tấn công.
Tiêu Ngưng Nhi dung hợp Yêu linh Phong Lôi Long Vương và Diệp Tử Vân dung hợp Yêu linh Băng Thiên Tuyết Vương đồng thời cả hai nàng cũng là vận dụng Trái ác quỷ của mình, xung quanh hai người lôi điện và bông tuyết ở bán kính 10m thành một lĩnh vực, những người xông vào hoặc là bị lôi điện giật cho tê người hoặc là giảm tốc cho hàn khí nhập thể, hai nàng phối hợp nhau kéo lại ba trưởng lão Ngân Dực Thế gia thực lực Võ giả Hoàng Kim cấp.
Hô Duyên Lan Nhược dung hợp Yêu linh Cửu Vĩ Thiên Hồ, nàng mị hoặc tăng lên khiến cho nam tính xung quanh nhìn thấy nàng liền trầm mê, nàng trên tay cầm chủy thủy lần lượt cắt yết hầu bọn hắn.
Tiêu Tuyết dung hợp Yêu linh Hắc Hỏa Liên Hoa, nàng vung tay lên thì đại lượng cánh hoa ngưng tụ bởi Hỏa nguyên tố hướng Ngân Dực Thế gia trưởng lão công tới.
Thoáng chốc trưởng lão Ngân Dực Thế gia dần bị giết chết, Tư Không Hồng Nguyệt thấy cảnh này cũng nhịn không được mà xông về phía các nàng, Tư Không Hồng Nguyệt nghĩ rằng bản thân mình là Võ giả Hoàng Kim Ngũ tinh có thể đối phó được Yêu Linh Sư Hoàng Kim cấp nhưng nàng không biết rằng Võ giả và Yêu Linh Sư là có chêch lệch.
Tiêu Ngưng Nhi phất tay một cái đã khiến cho Tư Không Hồng Nguyệt bị điện giật cho cực kì thê thảm.
Tư Không Hồng Nguyệt tính chạy trốn nhưng bị Diệp Tử Vân dùng hàn khí đóng băng chân lại.
Tư Không Hồng Nguyệt trơ mắt nhìn tộc nhân của mình bị đồ sát, đôi mắt xung huyết mà gầm lên.
- Các ngươi là ác ma, các ngươi sống không được yên lành.(Tư Không Hồng Nguyệt)
- So với chúng ta thì các ngươi Ngân Dực Thế gia càng làm cho người đáng phẫn nộ hơn.
Đường Long trở về mà trên người có vài tro bụi mà ở phía xa nằm hai vị trưởng lão thực lực Võ giả Hắc Kim cấp Ngân Dực Thế gia nằm trong vũng máu.
Tư Không Hồng Nguyệt hung tợn nhìn lấy Đường Long nhưng cậu không để ý tới nàng mà hướng Linh hồn hải vị trí dẫm xuống, Tư Không Hồng Nguyệt cảm nhận được thực lực mình không ngừng trôi đi thì sắc mặt biến thành trắng bệch.
- Ngươi…(Tư Không Hồng Nguyệt)
- Chẳng phải các ngươi Ngân Dực Thế gia ưa thích tra tấn người khác và biến người khác thành nô lệ sao?
Đường Long tại trên cơ thể Tư Không Hồng Nguyệt khắc họa Minh văn nô lệ, thấy một màn này này thì Tư Không Hồng Nguyệt sắc mặt đại biến, nàng thân là Ngân Dực Thế gia tiểu công chúa đâu cả bao giờ nhận được nổi khuất nhục này.
- Các em ở đây trông giữ nàng ta một lúc.
Ta đi hướng mỏ quặng một chuyến.
Đợi Đoạn Kiếm giải quyết xong Tư Không Dịch sẽ trở về Quang Huy Thành.
Đoạn Vân Hồng nhìn thoáng qua bóng dáng Đường Long không khỏi nhíu mày một chút, Đường Long cũng không có nói muốn đi làm cái gì, nàng trong lòng dâng lên cảm giác bất an.
Quặng trường Ngân Dực Thế gia bình thường đề phòng sâm nghiêm, hằng ngày có rất nhiều người tới lui thêm thợ mỏ bên trong đều là những người vô tội, cho nên Đường Long không bày ra Viêm Bạo Minh văn xung quanh, thời điểm Ngân Dực Thế gia bị Viêm Bạo minh văn tàn sát bừa bãi thì nơi này lại bình yên vô sự.
Bất quá Ngân Dực Thế gia phát sinh tình huống, nơi này cũng là một mảnh hỗn loạn, các quặng nô tinh thần kích thích cũng có ý định tấn công thủ vệ.
Thủ vệ phải giết mấy người mới trấn áp được đám quặng nô, đặc biệt là Tư Không Thọ trực tiếp huy kiếm giết rất nhiều người nhao nhao muốn động.
Đám thủ vệ giơ lên lợi kiếm tư thế sẵn sàng ra tay.
Đem các thợ mỏ uy hiếp bức lui.Bỗng nhiên Tư Không Thọ ngẩng đầu nhìn hướng ngọn cây trong cung điện, trong mắt hắn cũng lóe qua một tia hoảng loạn, hắn hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì, chẳng lẽ bên trong lãnh địa gia tộc có cường địch đến.
Lúc này Đường Long đã tới bên cạnh khu vực khai thác mỏ, trốn ở trên một cây đại thụ, điều tra tình huống phiến khu vực khai thác mỏ.
- Tổng cộng hơn hai trăm người, trong đó có hơn mười người là Hoàng Kim cấp bậc, còn lại đều là Bạch Ngân.
Bên kia còn có một tòa tháp canh, hẳn là trung tâm khu vực.
Thợ mỏ nơi này đều bị đánh lên nô lệ ấn ký, người thi pháp hẳn là một vị Minh Văn Sư.
Minh Văn Sư đánh lên nô lệ ấn ký nhiều người như vậy, cự ly không thể vượt qua mấy dặm, bằng không người bị đánh nô lệ ấn ký sẽ nổ tan xác mà chết.
Cho nên Minh Văn Sư thi pháp rất có khả năng ở tòa tháp canh bên trong.
Muốn đem những thợ mỏ từ nô lệ ấn ký giải phóng đi ra, nhất định phải xử lý Minh Văn Sư thi pháp.
Đường Long dùng kỹ năng Ảnh Tập lẻn tới gần tòa tháp canh, hắn tận lực ẩn thân nên dù Yêu Linh Sư Hắc Kim cấp cũng không cảm nhận được huống chi Võ giả Hoàng Kim cấp.
Bên trong Tháp canh là một cầu thang xoắn ốc hướng tới đỉnh, trên cầu thang còn đứng rất nhiều thủ vệ, bất quá đều chỉ là Bạch Ngân cấp.
Đường Long tiềm ẩn đến bên cạnh một thủ vệ, ngay khi hiện thân liền vạch một đao trên cổ, tên thủ vệ liền bất động tựa vào tường chỉ kịp rên khẽ một tiếng.
Đường Long một đường ẩn nấp hành thích, giải quyết hết đám thủ vệ ở cầu thang,mãi cho đến lối vào lầu cao nhất thì thấy ba Hoàng Kim cấp cường giả đang khoanh chân thương lượng.
Không nghĩ tới đối phương lại có ba Minh Văn sư, hơn nữa đều là Hoàng Kim cấp cường giả, trên tòa lầu các này nơi nơi đều phủ đầy các loại Minh văn thần bí lưu chuyển từng lực lượng kỳ dị.
Đường Long vừa liếc liền nhận ra đó là Minh văn Phòng Hộ, toàn bộ tòa lầu đều khắc Minh văn Phòng Hộ khiến cho tòa lầu như mai rùa, hơn nữa còn có khắc Minh văn Do Thám nếu bên ngoài phát sinh sự tình gì bọn họ đều có thể nắm bắt được thấu đáo.
Một khi bên ngoài lọt vào công kích, ba Minh Văn sư có thể lập tức đem lối vào phong bế, chỉ cần không đụng phải phải Truyền Kỳ cường giả, ba người bọn hắn tuyệt đối có thể bình yên vô sự.
Đường Long ẩn thân lẻn vào trong phòng, tay cầm Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm hướng ba tên Minh Văn Sư chém xuống.
- Lôi Dực Trảm.
- Người nào?(Minh văn sư đầu lĩnh)
- Người giết các ngươi.
Phốc Phốc Phốc
Ba đầu lâu bay lên và ba tên Minh văn sư chết ngay tại chỗ mà không biết vì sao mình chết, bọn hắn không biết rằng người tập kích mình là Đường Long có thực lực Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh, những người Ngân Dực Thế gia canh chừng bên dưới nghe được tiếng quát của Minh văn sư trong tòa lầu liền lao vào trong nhưng tất cả đều bị bay ra ngoài trọng thương, Linh hồn hải bể nát.
Đường Long cũng là khắc lên nô lệ ấn ký vào cơ thể bọn họ rồi mệnh lệnh đi theo.
Tại quặng mỏ khai thác, vô số nô lệ cảm nhận được ấn ký nô lệ trên người không còn tác dụng lập tức bạo loạn lên, bọn hắn không ngừng hướng đám người Ngân Dực Thế gia bổ nhào tới, trong tay dụng cụ thành vũ khí của bọn hắn.
Đám người Tư Không Thọ sắc mặt đại biến, không có ba Minh Văn sư phong ấn áp chế, mặc họ đánh đập nháy mắt liền biến thành mãnh hổ ăn thịt người.Nơi này có vài vạn thợ mỏ, bên trong rất nhiều Bạch Ngân cấp, Hoàng Kim cấp Võ giả.
Các thợ mỏ tựa như thủy triều mãnh liệt, giết về phía các thủ vệ Ngân Dực thế gia.
- Không tốt.(Tư Không Thọ)
Tư Không Thọ là bị chăm sóc đặc biệt nhất, hàng ngàn Võ giả Hoàng Kim cấp hướng hắn lao tới.
Ngân Dực Thế gia thủ vệ tuy rằng thường xuyên cùng yêu thú chiến đấu, nhưng trên tổng thể, một đám đều là tham sống sợ chết, bị phái lại đây trông coi quặng trường.
Bản thân cũng không phải tinh nhuệ, nhìn thấy các thợ mỏ công kích như lang hổ.
Một đám kinh hãi không dám chiến đều xoay người chạy trốn.
Tư Không Thọ liên tục chém giết mấy chục thợ mỏ, thế nhưng thợ mỏ xông lên mãnh liệt như thủy triều đã đem hắn vây quanh, ngày thường hắn hung tàn nhất, giết người cũng nhiều nhất.
Rất nhiều người cừu hận tràn ngập đối với hắn, chen chúc mà lên, làm hắn không khỏi luống cuống tay chân.
Tư Không Thọ cuống quít muốn tìm kiếm cứu viện nhưng nhìn phía sau thì thấy các thủ vệ lúc này đã quăng hết mũ giáp mà chạy.! Hắn hoàn toàn cũng không nghĩ quả báo tới nhanh như vậy, hôm nay lại bị đám nô lệ quần công.
Lúc này hắn đã hoảng sợ thật rồi thế nhưng chỉ có thể huy kiếm chiến đấu, bởi vì hắn biết, một khi hắn dừng lại, mấy thợ mỏ này sẽ nhào lên đem hắn xé thành mảnh vỡ.
Đường Long từ tòa tháp chạy tới thấy một màn này cũng là thân hình lóe lên đá bay thanh kiếm trong tay Tư Không Thọ.
- Lôi công tử, đây lá ý gì?(Tư Không Thọ)
- Ta không phải là Lôi Trác mà Đường Long.
Ngươi trước khi lo cho người khác thì lo bản thân mình trước đi.
Tư Không Thọ nhìn xung quanh thấy được đám thợ mỏ hung hãn hướng mình lao tới cũng là dùng nấm đấm của mình đập bay thợ mỏ đi nhưng song quyền khó địch bốn tay nên Tư Không Thọ bị giết chết, đám thợ mỏ nhìn về phía Đường Long nhưng không có ra tay.
Đường Long cũng cất lời chấn an bọn họ cùng với đưa ra hứa hẹn, vô số người đồng ỳ theo Đường Long rời khỏi Hắc Ngục thế giới.
Đường Long dẫn theo một đám người trở về vị trí của tứ nữ, ở đây chiến cục cũng kết thúc, nằm trên mặt đất là Tư Không Dịch nhưng trên thân không cảm nhận được chút khí tức tu vi nào, Đường Long đoán là bị Đoạn Kiếm phế đi tu vi của mình, ngoài Tư Không Dịch cũng có vài người Ngân Dực Thế gia bị đánh trọng thương.
Đường Long cũng là khắc ấn ký nô lệ lên đám người này và mệnh lệnh đám người Ngân Dực Thế gia vào trong mỏ quặng Xích Huyết Thạch khai thác mà đám người khi được Đường Long cứu ra lại trở thành người canh gác, bọn hắn không ngừng tìm đủ lý do để cầm roi quậy vào người Ngân Dực Thế gia, đặc biệt là Tư Không Hồng Nguyệt the thảm nhất, nàng là được Đoạn Vân Hồng chăm sóc.
Đường Long ở Ngân Dực Thế gia bảo khố thu hoạch được vô số bảo vật cùng khoáng thạch đồng thời cũng cử Đoạn Kiếm đi liên lạc với Thần Diễm Thế gia.
Mấy ngày sau, lãnh địa Ngân Dực Thế gia tới vài cá nhân trong đó có một người khí tức không thua kém gì Tư Không Dịch, Đường Long vừa nhìn liền biết đó là Gia chủ Thẩn Diễm Thế gia Lý Kiêu.
- Đường Long huynh, chúng ta lại gặp nhau.(Lý Hằng)
- Chúng ta lại gặp lại, Lý Hằng huynh còn nhớ là ta sẽ cùng Thần Diễm Thế gia Gia chủ có việc cần hợp tác không?
- Đương nhiên vẫn còn nhớ rồi.
Ta giới thiệu cho huynh, đây là Gia chủ Thần Diễm Thế gia – Lý Kiêu.(Lý Hằng)
- Ta là Lý Kiêu không biết công tử tìm ta có chuyện gì không?(Lý Kiêu)
Không cần Lý Kiêu giới thiệu thì Đường Long cũng biết được người này là gia chủ Thần Diễm Thế gia vì hắn nhận được tin tức thì trong mười ba thế gia thì chỉ có Thần Diễm Thế gia, Thương Lang Thế gia và Ngân Dực Thế gia là có cường giả Truyền Kỳ cấp.
- Không biết Lý gia chủ có hứng thú với việc ra thế giới bên ngoài.
Lời nói của Đường Long khiến cho Lý Kiêu lẫn người Thần Diễm Thế gia xì xào bàn tán.
- Cho ta mạo muội hỏi công tử là người từ bên ngoài đến?(Lý Kiêu)
Đường Long cũng không có trả lời mà là dung hợp Yêu linh, hành động của hắn cũng đủ để biểu hiện ra thân phận của mình.
- Điều kiện để được ra ngoài?(Lý Kiêu)
Lý Kiêu không tin Đường Long không có điều kiện.
- Không có điều kiện hà khắc gì, chỉ cần Thần Diễm Thế gia cùng liên minh gia nhập vào Quang Huy Thành mà thôi.
- Quang Huy Thành? Chẳng lẽ trên thế gian này vẫn còn thành trì?(Lý Kiêu)
Lý Kiêu nghe được vẫn còn thành trì thì kích động vô cùng, phải biết ở thời đại hắc ám giáng lâm vô số thành trì sụp đổ dưới móng vuốt Yêu thú.
- Chỉ cần mười ba Thế gia gia nhập vào Quang Huy Thành thì mọi người sẽ có cuộc sống tốt hơn ở Hắc Ngục thế giới cũng không cần phải hằng ngày cảnh giác Yêu thú công kích, đương nhiên là ở bên ngoài vẫn có Yêu thú công thành nhưng không thường xuyên.
Tại Hắc Ngục thế giới các Thế gia luôn luôn phải hằng ngày đề phòng Yêu thú tập kích lãnh địa nhưng tại Quang Huy Thành cũng không phải là hằng ngày mà là cách một thời gian.
Lý Kiêu trầm ngâm một chút cũng gật đầu đồng ý, hắn cũng muốn thông báo chuyện này cho các Thế gia khác, Đường Long cũng không phản đối việc này.
Chờ đợi mấy ngày thì Thần Diễm Thế gia loan tin là có người sẽ dẫn các Thế gia ra bên ngoài thế giới, tin tức lan truyền rất nhanh nên nhiều người bán tính bán nghi nhưng khoảng hai ngày sau tất cả mười hai Thế gia đều tập trung đông đủ, mười hai Thế gia đều cử tới hai vị trưởng lão cùng Gia chủ tới.
Đường Long cũng là nói ra những lời giống như khi nói với Lý Kiêu, cuối cùng mười hai Thế gia dưới sự dẫn đầu của Thần Diễm Thế gia – Lý Kiêu và Thương Lang Thế gia – Vô Nhai cùng nhau với đám người Đường Long hướng truyền thống trận mà đi.
Trên đường đi thì bọn họ cũng liệt sát Xích Quỷ, tàn dư Ngân Dực Thế gia đều do người mười hai Thế gia trông coi, bọn hắn sẽ phải trả giá cho những gì mình đã gây ra.
Truyền thống pháp trận
Đường Long đem từng viên Quang Diệu chi thạch đặt ở bên trên mấy cột đá bên cạnh, từng cột đá sáng lên, một cỗ lực lượng không gian đang không ngừng vặn vẹo.
- Rốt cuộc có thể trở về, ở trong này ta cảm giác cả người không thoải mái.(Tiêu Tuyết)
Đoàn người không ngừng bước vào truyền thống trận về Quang Huy Thành, khi mọi người ánh mắt mở ra lần nữa nhận ra mình đang ở một tòa di tích mà ở đằng xa là tường thành cao, đám người Lý Kiêu cực kì mừng rỡ không thôi.
Đường Long lập tức thả ra khí tức của mình thu hút sự chú ý của Diệp Tông.
Diệp Tông trong thư phòng giải quyết văn kiện thì hắn cảm nhận được khí tức cường đại phát ra gần Phủ thành chủ, hắn e sợ là Hắc Ám công hội lại tập kích liền dẫn theo vài người trong Phong Tuyết Thế gia hướng khí tức cường đại lao tới nhưng khi tới nơi thấy hình huống nơi này càng là sửng sờ không thôi.
- Long tiểu tử, chuyện này là sao?(Diệp Tông)
Đường Long giải thích về những người này cũng như là từ nơi nào đến, Diệp Tông nghe được trong đám người toàn bộ đều là Võ giả Hắc Kim cấp thậm chí là có hai vị Võ giả Truyền Kỳ cấp, điều này làm cho Diệp Tông cũng như những người Phong Tuyết Thế gia mừng rỡ không thôi.
Vì càng nhiều người có thực lực càng đảm bảo Quanh Huy Thành tồn tại.
Diệp Tông đại diện cho Phủ thành chủ và Quang Huy Thành chào đón mười hai Thế gia, đêm tối Diệp Tông mời vài Thế gia thân tính tới để chúc mừng cũng như chào đón mười hai Thế gia.
Đường Long cũng là đưa ra vô số Xích Huyết Chi Tinh và Long Phách Thạch.
Trải qua trao đổi cộng thêm Đường Long cũng có thể thiết lập lại truyền thống trận nên hắn lại phải quay lại Hắc Ngục thế giới một chuyến di dời truyền thống tới địa điểm giao dịch của mười hai Thế gia, tại đây rất thích hợp vì xung quanh là khoáng thạch quặng mỏ cùng các Thế gia lãnh địa cũng gần nhau.
Đến đây, mọi chuyện cũng theo quỹ đạo tốt mà phát triển, Thần Thánh Thế gia cũng nghe được phong thanh khi có vài Thế gia từ Hắc Ngục thế giới gia nhập vào Quang Huy Thành cũng cử người tới làm quen cũng như lôi kéo nhưng hoàn toàn vô dụng vì khi người Thần Thánh Thế gia muốn tiếp xúc đều có người Phong Tuyết Thế gia tới gây sự hoặc là người mười hai Thế gia nghe được cách hành xử của Thần Thánh Thế gia.
Biệt viện Diệp Tử Vân
Đường Long ở trong gian phòng của mình lấy ra Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cùng hai món vật phẩm Long Văn Hắc Kim và Băng Phách Tâm.
Đường Long nhìn lấy ba món đồ vật nằm trên bàn nhớ tới trước đây khi hắn dùng Mộng Yểm Yêu Hồ dung hợp Yêu linh là có kẻ tập kích mà từ miệng hắn thì Đường Long biết được ngoài việc dung hợp các Yêu linh lại với nhau thì Mộng Yểm Yêu Hồ còn có tác dụng rèn đúc binh khí.
Đường Long đem Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, Băng Phách Tâm và Long Văn Hắc Kim để vào trong Mộng Yểm Yêu Hồ, Linh hồn lực cũng theo đó mà rót vào trong.
Bằng mắt thường thì Đường Long cũng thấy được ba món vật phẩm không ngừng dung hợp lại với nhau nhưng có điều là Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm và Long Văn Hắc Kim cố gắng thôn phệ đối phương.
Cuối cùng, thế lực ngang nhau nên bọn chúng cũng dần dung hợp lại, hình dạng Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cũng có biến hóa một chút.
Nguyên bản, thân kiếm là đường thẳng giờ phần mũi kiếm hơi cong lên, trên sống kiếm có hình con rồng nằm ôm lấy.
Diệp Tông cảm nhận được chút áp lực từ trên người Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng, hắn cũng hỏi thăm xuất thân của hai người thì được Đường Long báo là thủ vệ của hắn.
Diệp Tông cùng Diệp Tu khi đó trong nội tâm đều là rùng mình, bọn hắn mới gặp gỡ Đoạn Kiếm cảm giác được đối phương trên người khí tức cường đại còn tưởng rằng là một vị thần bí cao thủ, không nghĩ tới là thủ vệ của Đường Long.
Đường Long rõ ràng thu được hai thủ vệ cường đại, bọn hắn có một loại cảm giác, Đoạn Kiếm thực lực ít nhất là Hắc Kim cấp.
Truyện khác cùng thể loại
179 chương
501 chương
35 chương