Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh
Chương 43
“Ký chủ thấy sao rồi?”
Hệ thống 1809 đờ đẫn nhìn Lâm Y Thần, bàn tay nhịn không được giật giật, tay ngứa, muốn đào hố.
“Ngươi nghĩ sao?”
Vốn đưa lưng về phía hệ thống Lâm Y Thần lúc này quay đầu lại.
Nha!
Nếu có người khác nhìn thấy Lâm Y Thần lúc này hẳn là dọa đến nhảy dựng!
Chỉ thấy Lâm Y Thần thất khiếu chảy máu, áo váy đều mau bị máu nhuộm đỏ, sống sờ sờ lệ quỷ hiện hình. Nhìn nhìn đều cảm thấy người này chết thật thảm!
Đối với hệ thống thì…
Nói thật, hắn không quan tâm cho lắm.
“Lần sau cố gắng chọn người chết đi!”
Lâm Y Thần lau lau trên mặt máu loãng, chỉ là càng lau càng nhiều.
Nói đến chọn người chết không thể không nói về tình trạng của Lâm Y Thần lúc này.
Vẫn luôn nói 1809 là hệ thống rác rưởi, vậy nó rác rưởi chỗ nào đâu?
Tất cả công năng của hệ thống nó đều không có! Năng lượng cũng cạn đáy cho nên hệ thống không thể duy trì Lâm Y Thần cùng nó ở không gian ngoài bao lâu, bắt buộc phải tiến vào trong thế giới tùy cơ.
Thảm thiết nhất là muốn tiến vào thế giới nào cũng phải nhận nhiệm vụ, đối với nhiệm vụ giả mà nói, nhiệm vụ là công việc nhưng đồng thời cũng cung cấp thẻ căn cước đi công tác. Phần lớn nhiệm vụ giả lần đầu tiên làm việc đều có tay mới bảo hộ kỳ chính là hệ thống bảo hộ ký chủ lúc còn non yếu. Sau này khi tinh thần lực của ký chủ cường đại rồi có thể không cần bảo hộ nữa.
Lâm Y Thần không những không có nhiệm vụ lại không có hệ thống bảo hộ tiến vào thế giới này giống như là thả gà con vào bầy chuột, tất nhiên bị gặm không dư thừa!
Làm một kẻ nhập cư trái phép, Lâm Y Thần muốn tồn tại liền phải đoạt xá Lâm Tuyết. Bình thường nếu là hệ thống phản loạn sẽ giúp ký chủ đem nguyên chủ mạt sát, là hệ thống làm công ăn lương thì sẽ thương lượng mượn xác sau đó hỗ trợ hoàn thành tâm nguyện làm thù lao, là hệ thống minh tinh đại lão liền đưa nguyên chủ đi đầu thai chuyển thế. Lâm Y Thần thật may mắn rơi vào trường hợp thê thảm nhất, nguyên chủ không những còn sống mà còn có thể tung tăng nhảy nhót!
Theo như lời hệ thống 1809 nói đó chính là: “Nguyên chủ Lâm Tuyết không những còn sống mà còn có dấu hiệu thôn tính tinh thần lực của ký chủ! Vốn dĩ chúng ta chính là kẻ nhập cư trái phép, lại không có Chủ thần bảo hộ, quy tắc nhất định sẽ chèn ép ký chủ bảo hộ nguyên trụ dân. Nếu ký chủ muốn tồn tại phải đoạt xá Lâm Tuyết! Mà đoạt xá Lâm Tuyết liền nhất định sẽ bị đồng hóa thành nguyên trụ dân, nhiều nhất liền có sức chống cự với thiên mệnh chi tử một chút thôi. Nếu không đoạt xá liền chờ chết thôi!”
Duỗi đầu ra là một đao, co đầu lại là một kiếm, nằm một chỗ không động đậy cũng sẽ bị gạch tạp chết! Quả nhiên gặp heo đồng đội liền không cho phép cô tồn tại qua tập 1 phải không?
Ngoài chuyện bị đồng hóa ra, thân thể Lâm Tuyết càng ngày càng yếu nguyên nhân còn ở chỗ một thể song hồn. Giống như một chai nước muốn nhét thêm gấp đôi lượng nước, ban đầu lậu lậu chỗ này một chút chỗ kia một ít miễn cưỡng qua, sau đó cái chai nhất định sẽ nổ.
Lâm Tuyết bản thân bởi vì cắn nuốt một phần nhỏ tinh thần của Lâm Y Thần, trí nhớ bị xáo trộn cho nên vẫn còn ngây ngốc. Đợi đến khi cô ta phát hiện Lâm Y Thần, tất nhiên sẽ đem Lâm Y Thần đuổi đi. Dù sao thân thể là của người ta, lợi thế sân nhà rõ ràng.
Nếu có thể sống lại ở thân thể của người chết liền bớt việc hơn rồi!
Hệ thống quả nhiên muốn kéo chết ta! Heo đồng đội!
Lâm Y Thần trừng mắt nhìn hệ thống sau đó nhìn về phía Trần Minh cùng Lâm Tuyết.
Theo dị năng truyền vào thân thể, Lâm Tuyết dần dần im lặng thiếp đi.
“Rốt cuộc em làm sao vậy?”
Trần Minh vuốt ve gò má của Lâm Tuyết ánh mắt lo âu.
Lâm Y Thần nhờ có phúc lợi của hệ thống giấu trong đầu của Lâm Tuyết vẫn có thể nhìn ra bên ngoài, đúng là hiếm thấy, còn có hệ thống phúc lợi, coi như nó không phế về đến nhà.
Mặt đối mặt với ánh mắt thâm tình của Trần Minh, rung động là có nhưng ảnh hưởng không lớn như trước.
“Đúng là một nam nhân si tình!”
Nhờ phúc lợi ăn may của Lâm Tuyết, Lâm Y Thần hiện tại cũng đã trở lại dáng vẻ bình thường, còn nội tại ra sao vẫn còn chờ tham khảo.
Nói thật ra Lâm Y Thần không phải học sinh tiểu học hay học sinh cấp 3, ra xã hội lăn lộn mấy năm, cô thật sự không cảm thấy loài sinh vật mang tên nam nhân có uy tín chút nào. Bảo hành bảo hiểm còn gạt người đâu huống hồ gì mấy lời thề non hẹn biển, tình yêu chân thành của nam nhân.
Trần Minh người này, tiếp xúc rồi, Lâm Y Thần biết không được 100 cũng được 50.
Người này siêu cấp bác ái, tình thương tràn đầy.
Ai ai hắn cũng yêu thật lòng.
Nếu nói tình yêu của Trần Minh là nước, hắn là người bác ái cho nên ai cũng sẽ có một ly. Nếu cả thế giới là giống cái, lại là mỹ nhân, lại là người “yêu” hắn “chân thành”, vậy cả thế giới đều sẽ được Trần Minh chia nước “tình yêu”.
Chỉ là tình yêu của Trần Minh không là biển rộng! Không thể chia hào phóng.
Tình yêu của hắn chỉ có chừng 1 lít như vậy.
Mỗi một nữ nhân đầu đất hướng về hắn đều cầm một cái ly rỗng dung tích khoảng 500 lít, một câu chuyện tình cảm động biết bao!
Hiện tại thôi, Trần Minh cũng đang yêu chân thành không phai Lâm Tuyết!
Theo góc độ nào đó mà nói, làm một kẻ trong cuộc, Lâm Y Thần cảm giác nội tâm hoảng thành chó!
Tình yêu của Trần Minh tương đương cái gọi là hằng đẳng thức tử thần! Càng muốn chinh phục ai đó, Trần Minh càng siết chặt lấy tinh thần của người đó, biến người yêu thành con rối. Hỏi ngươi có sợ không?
Lâm Y Thần đương nhiên là sợ!
Sợ chết đi được!
Truyện khác cùng thể loại
265 chương
21 chương
64 chương
85 chương
22 chương
19 chương
49 chương