Sống lại về đến khi 6 tuổi Harry ở nhà Dursley hai ngày đã thấy chịu không nổi, mặc dù, hai ngày này y có thể nói chỉ bị một trận “đòn hiểm” rồi cấm đoán. Đây đối với Harry 6 tuổi kiếp trước mà nói, xưng được là “nhân từ”, nhưng làm “Hôi Nghê Hạ” từng sở hữu xưng hào “một trong những vị phù thủy vĩ đại nhất thế kỷ này” mà nói cuộc sống như vậy bảo y sống tiếp năm năm, hoặc là dứt khoát giết y đi, bằng không y rất có thể đứng về phía Voldemort.
Y tính toán làm sao né tránh tất cả cơ sở ngầm biến mất ở nhà Dursley. Y biết mình không thể hoàn toàn tin tưởng Albus • Dumbledore, Dumbledore là một người vĩ đại, nhưng, kẻ ở địa vị cao thường có dục vọng nắm giữ rất mạnh, có lẽ năm đó trẻ người non dạ Harry sẽ đứng trước bức tranh của Dumbledore nói những lời như “Ta là người hiểu rõ Dumbledore nhất”, nhưng trải qua biến cố Harry tuyệt đối sẽ không nói vậy. Vì Harry cũng là một thượng vị giả chân chính, y quyết không cho phép mình bị người bài bố, cho dù vì cái gọi là “lợi ích lớn hơn nữa”.Y biết giờ là ngày 28 tháng 7, nên cảm ơn Merlin đưa y đến trước 6 tuổi 5 ngày sao? Đây đại biểu cho việc, y có đủ thời gian tìm cách khiến mình mất tích.
Tuy nói tơ truy lùng là một phiền toái lớn, thế nhưng, làm học trò đắc ý của bốn đầu sỏ, Harry biết tơ truy lùng có một nhược điểm rất dễ khiến người bỏ qua.
Rất ít ai biết, bao quát Dumbledore, ở ngày sinh nhật 6 tuổi của tiểu phù thủy, tơ truy lùng là không có tác dụng. Vì 6 tuổi là ngày hình thành hạch tâm pháp thuật của phù thủy. Nếu như muốn rời đi, không thể nghi ngờ, ngày này là cơ hội tốt nhất. Hơn nữa, Merlin tựa hồ dành cho y một món quà rất lớn —— ngày y trở về, hạch tâm pháp thuật của y đã thành hình hoàn chỉnh. Nói cách khác, hiện tại nếu bỏ qua một số trường hợp sóng pháp thuật bị kích động ở phạm vi lớn do tâm tình gây ra, trên cơ bản y sẽ không gặp phải tình huống pháp thuật không ổn định mà bạo động. Dưới tiền đề như vậy, pháp thuật đầy đủ, sử dụng một cái độn thổ hoàn toàn không thể gây hại cho thân thể.
Cho nên, Harry có một kế hoạch. Y quyết định lợi dụng sinh nhật 6 tuổi, chế tạo giả tượng pháp thuật bạo động, sau đó độn thổ, rời khỏi nhà Dursley, tới trang viên Potter cổ xưa ở quận Cambridge, chỉ cần y bước vào đó, tác dụng của tơ truy lùng sẽ bị bóp tắt. Vì y hiện tại là chủ nhân duy nhất của trang viên Potter, cũng là gia chủ mới của nhà Potter, cho dù là Bộ Pháp Thuật cũng không thể quản chế một vị gia chủ quý tộc cổ xưa —— đây là đặc quyền của quý tộc. Càng không cần nói, nhà Potter có tước vị công tước thế tập, lại có huyết mạch của Percival một trong 12 kỵ sĩ bàn tròn, trên thực tế, đây mới là quý tộc chân chính trong quý tộc của Thế Giới Phù Thủy. Một vị gia chủ của gia tộc như vậy, tuyệt đối không thể bị tơ truy lùng nắm giữ. Cho nên, chỉ cần y bước vào trang viên Potter ở Cambridge, y sẽ thật sự tự do.
Buổi sáng ngày thứ tư khi lại bị đánh cho một trận, Harry nhìn ngôi nhà của bà Figg cách đó không xa, đáy lòng không khỏi rét lạnh, trưởng thành y từ bức tranh của Dumbledore biết, rất nhiều chuyện của mình bị bà cụ này che giấu, cho nên Dumbledore mới có thể tùy y gia đình Dursley ngược đãi y.
Nhưng y không định làm gì với bà cụ Squib đáng thương này, dù sao rất nhanh, bà ta sẽ hối hận hậu quả mình không báo cáo gây ra. Đây xem như một sự trừng phạt nho nhỏ đi.
Hai ngày này, Harry không ngừng mặc những bộ quần áo rách nhất nhổ cỏ ở vườn nhà Dursley, y biết chỉ có để mọi người nhìn thấy mình như vậy mới có thể khiến các phù thủy về sau sẽ tới đây tham dò thông qua bọn họ đọc được tình trạng chân thật của mình.
Ở ngày 31 tháng 7, y cố ý biểu diễn pháp thuật, sau đó nhận được một trận đòn hiểm ngoan độc nhất từ trước tới nay của dượng, lúc này Harry không dùng bất kỳ pháp thuật gì, tùy ý dì dượng đánh chửi. Kế, ở cú đạp cuối cùng của dượng, một cái Incendio vô trượng vô thanh, cộng thêm một cái Apparition vô trượng vô thanh.
Sau một cú trời xoay đất chuyển quen thuộc, đáy lòng Harry mềm nhũn —— y sẽ về nhà.
…
Hoàng hôn, Harry mang theo thân thể đầy vết thương, rốt cục đứng ở một khu đất trống không bị người chú ý của Cambridge. Dùng một miếng thủy tinh vụn nhặt được rạch ra tay mình, máu loãng rơi trên đất, Harry nhẹ nhàng mà ngâm xướng: “Đây là kéo dài của Percival, là Percival cuối cùng… Lấy máu trở về, ta kêu gọi bến đỗ cuối cùng, bến cảng cuối cùng của bộ tộc Potter —— trang viên Potter!”Một cánh cổng lớn màu vàng, bề ngoài phong cách cổ xưa, sau đó là một trang viên pháp thuật có cùng phong cách chậm rãi như ảo ảnh xuất hiện dưới ánh hoàng hôn. Đúng vậy, trang viên Potter không như các trang viên quý tộc khác dùng hoa lệ điểm tô cho mình. Bộ tộc Potter xưa nay mở ra, có thể tiếp nhận những thứ mới, cũng khinh thường dùng đám hỏi để tăng mạnh lực ảnh hưởng. Bọn họ là quý tộc trời sinh của Thế Giới Phù Thủy.
Harry vươn tay chạm vào cánh cổng ấy. Nhẹ nhàng đẩy, bước vào. Cửa ở khi Harry bước vào một lần nữa đóng lại, trang viên biến mất. Trong mắt người ngoài, trang viên này phảng phất như chưa từng xuất hiện.
“Hoan nghênh về nhà, chủ nhân.” Một gia tinh mặc trang phục tổng quản xuất hiện trước mặt Harry, “Kelly sẽ phục vụ cho chủ nhân tôn quý.”
Harry biết, máu tươi mình dùng đã chứng minh thân phận, cho nên, gia tinh tổng quản cũng sẽ nhận chủ.
“Kelly, tiếp tục trạng thái phong bế hoàn toàn của trang viên Potter, ngăn cản tất cả pháp thuật truy lùng.” Harry dặn dò.
“Dạ, chủ nhân tôn quý.” Một tầng lại một tầng sáng pháp thuật chảy qua bức tường nhìn không thấy bên ngoài của trang viên, trong mắt các phù thủy chỉ là cảnh tượng như “cực quang” trái mùa, càng miễn bàn Muggle.
Từ Kelly dẫn đường, Harry bước vào trang viên Potter quen thuộc, hoa viên trồng chút thực vật hi hữu để người thưởng thức, những thực vật này trên thực tế là khởi nguồn của tài liệu độc dược cực phẩm, trang viên Potter ngoại trừ sự thưởng thức hoa lệ quý tộc truy cầu vẫn chú ý thực dụng —— đây là điểm khác biệt của bộ tộc Potter và các quý tộc.
“Chủ nhân tôn quý, ngài có thể trước đi thăm Hành Lang Tranh, khi ta dẫn ngài đi, Iran sẽ chuẩn bị bữa tối cho ngài.” Kelly dẫn Harry đi vào chủ trạch, đưa y tới một hành lang.
Harry biết trang viên Potter bình thường có 5 gia tinh thường trú, Kelly là tổng quản, Iran phụ trách thức ăn, Saerc phụ trách vệ sinh, Lion phụ trách chăm sóc thực vật và động thực vật độc dược quý hiếm ở hoa viên, còn có một gọi Nic phụ trách liên hệ với sản nghiệp bên ngoài. Sinh vật huyền bí trung thành với gia đình phù thủy đáng giá tín nhiệm hơn cả kẻ làm thuê, sự trung thành của chúng cũng khiến người càng thêm kính phục.
Kế, Harry bước đôi chân ngắn nhỏ về phía hành lang.
“A, đây là tiểu Harry đi?” Bước vào hành lang, Harry liếc mắt đã thấy ông bà mình, “Đây là lần đầu chúng ta gặp con. Tiểu Harry, chúng ta là ông và bà của con.”
“Ông bà…” Harry thấy hai người hiền lành trên bức tranh, nhất thời không biết nói gì.
Nói vài câu với ông bà xong, Harry đem chuyện của mình kết hợp với ký ức của máu, kể ra toàn bộ, khiến các bức tranh không biết nói gì cho phải. Rồi y đi về phía khung ảnh ở cuối hành lang, đây là gia chủ đầu tiên của nhà Potter —— Stephen, cách bình thường không thể tỉnh lại ông. Mà Harry kiếp trước là dưới sự trợ giúp của Salazar, mới tỉnh lại vị gia chủ này, từ chỗ ông Harry biết rất nhiều bí mật. Ông là người thầy hậu kỳ tốt nhất của Harry, ông dạy Harry chế tác đũa phép thích hợp với mình nhất, dạy Harry một số pháp thuật của huyết mạch bộ tộc Potter, thậm chí tiếng phượng hoàng cùng tiếng thông dụng của thủy tộc, thậm chí ông còn nói Harry tìm được ông quá trễ, khoang miệng và dây thanh đã thành hình, không thể dạy Harry tiếng tinh linh và tiếng ma được.Vậy, lúc này, Harry quyết tâm từ chỗ Stephen học được càng nhiều, để mình có thể sống càng lâu. Thế nên, y phải lập tức tỉnh lại Stephen.
Cắn nát ngón trỏ, dùng máu viết chữ “Potter” trên bức tranh, sau đó dùng xà ngữ nói:【Percival cuối cùng, xin hãy hiện thân.】
Quả nhiên, bức tranh chậm rãi hấp thu máu của Harry, kế một người đàn ông đang ngồi hiện ra. Ông có gương mặt tinh xảo và đôi mắt màu xanh lam, để tóc thật dài —— đây là truyền thống của gia chủ thế gia pháp thuật cổ xưa. Ông giật giật, sau đó nhìn Harry: “Là con tỉnh lại ta sao? Xà lão khang?”
【Vâng, tổ tiên của con.】 Miệng Harry phát ra tiếng tê tê khiến một số bức tranh sợ hãi.
“Nhà Potter rốt cục có một xà lão khang trời sinh? Thật đáng ăn mừng.” Stephen vui mừng nói.
“Chỉ sợ con không phải trời sinh…” Harry kể lại chuyện của mình và mảnh hồn.
“Không sao, bé con thân ái, mảnh hồn đó không phải vấn đề lớn, trái lại thành công tẩm bổ cho linh hồn của con, con chỉ cần làm theo lời ta là được, từ ngàn năm trước, nhà Percival được xưng là ‘Bạn của Tử Thần’, một cái sản phẩm phụ gia Nghệ Thuật Hắc Ám nho nhỏ, không phải chân chính xé rách linh hồn cái gì, vừa lúc có thể giúp ta dạy con thêm vài thứ.” Stephen nói, “Bất quá, bé con, cái bộ đồ kỳ quái này của con, là cần phải thay đổi. Bắt đầu từ ngày mai, con phải tiếp nhận chương trình học của gia chủ. Trong vòng bảy ngày trở thành một gia chủ Potter 6 tuổi, tuy rằng con hiện tại có thể làm rất tốt, thế nhưng hãy tin ta, một số huấn luyện vẫn là tất yếu. Được rồi, Iran đã làm xong bữa tối, hy vọng con thích pudding Black Forest. Còn có, hoan nghênh về nhà!”
Phải, y đã về nhà.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
15 chương
60 chương
63 chương
72 chương
6 chương
31 chương
94 chương