Ngày thứ hai, là thứ bảy. Các Gryffindor phát hiện ru-bi trong đồng hồ của mình thiếu một khúc lớn, vì vậy bắt đầu trừng phạt cách ly với bốn tiểu sư tử gặp rắc rối. Về phần Draco bị trừ 50 điểm, Slytherin không phản ánh gì, chỉ có học trưởng Silver dặn một câu: “Malfoy học đệ, trước khi cuối tuần này kết thúc hãy trả lại 75 điểm.” Draco không nói gì thêm, đối với quy luật nội bộ Slytherin, cậu làm một Malfoy không thể rõ ràng hơn, ai làm mất điểm phải trong thời gian hạn định trả lại 1.5 lần. Đây là một cách trừng phạt, cũng là một cách bồi dưỡng trách nhiệm. Slytherin không cần vì việc nhỏ này khảo nghiệm hữu tình vốn không dễ có được, đúng không nào? Harry sắc mặt cực kém ăn bữa sáng ngày thứ bảy, vừa ăn được một tí, đã buông xuống bộ đồ ăn, từ đêm qua vô tội bị phạt một lần cấm đoán, sắc mặt y đã không tốt. Draco nhìn bạn mình ưu nhã buông dao nĩa xuống, biết y tâm tình rất tệ, không nói gì thêm. Thậm chí ở khi Blaise muốn lên tiếng quan tâm cắt đứt lời cậu. Sau đó, các Slytherin ngoài ý muốn thấy thủ tịch năm nhất của bọn họ búng tay, bàn ăn trước mặt y thoáng cái không thấy tăm hơi, kế y lấy ra một phong thư sấm để trống. Các Slytherin nhìn thủ tịch năm nhất cười đến bình thản, không khỏi rùng mình, không biết ai chọc tiểu xà này? Y viết xong nội dung, vung đũa phép, phong thư sấm tự động gấp thành một phong thư bì đỏ, Harry lại từ túi áo lấy ra bao tay da rồng và một lọ thuốc, đeo lên, vẽ loạn trên phong thư. “Đó là gì?” Draco hiếu kỳ hỏi. “Nọc độc trong nhà gửi tới, tôi pha loãng rồi thêm vào vài thứ thú vị, tin tưởng người bạn của tôi sẽ thích nó.” Harry cười nói, “Cho cậu ta dám thiếu quà Giáng Sinh của tôi.” Nhìn y ra vẻ oán hận, Draco không khỏi cùng Blaise liếc nhau, sau ngắn ngủi do dự, cả hai quyết định không hiếu kỳ cái gọi là “thứ thú vị” gì kia. Vì bọn họ có trực giác, không hỏi mới là tốt nhất.Vài năm sau, khi bọn họ biết nó là gì, càng thêm tin tưởng trực giác của mình. Harry làm xong, đã thấy Phensel không biết lúc nào đứng trước mặt mình. Y vung đũa phép, một sợi gấm màu đỏ xinh đẹp xuất hiện. Thuật biến hình vô thanh! Các tiểu xà vẫn chú ý Harry sửng sốt, sau đó có vài người trao đổi vài ánh mắt. “Ồ, Minerva, nhìn, thuật biến hình của tiểu Harry xem ra rất ưu tú, không riêng là lớn lên giống James, cả mặt này đều có di truyền của James, đúng không?” Dumbledore ở ghế giáo sư cố ý nói. “Đúng vậy, Harry biểu hiện rất xuất sắc ở rất nhiều chương trình học.” Minerva thấy đồng sự ngồi cạnh mình —— Severus sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, thế nên chỉ là nói một câu đúng trọng tâm. “À, lại nói tiếp, năm đó cũng có một người cả nhà tốt nghiệp Slytherin, chỉ trò ấy lại vào Gryffindor…” Lời này vừa thốt ra, Snape đứng dậy, rời khỏi đại sảnh. Mà Harry sau khi cột chắc thư để Phensel rời khỏi, cũng sắc mặt cực độ không tốt sớm rời ghế. Sau khi Severus đi một số giáo sư lớn tuổi vẻ mặt không tán thành nhìn Dumbledore, chuyện năm đó bọn họ xem trong mắt, tuy chỉ là trò đùa, thế nhưng xác thật quá đáng. Mà Dumbledore ngoảnh mặt làm ngơ vui vẻ bốc lấy đồ ngọt trước mặt, đối với vài Gryffindor tiểu sư tử nhìn cụ lộ ra nụ cười ôn hoà. Harry vẫn quan tâm ghế giáo sư, tự nhiên nghe rõ mồn một những lời này của Dumbledore. Trên thực tế, y rất mờ mịt —— y không biết nên đối mặt với Dumbledore từng một lần tôn trọng thế nào. Năm đó địa vị của y ở Thế Giới Phù Thủy tuyệt không thấp hơn Dumbledore, thậm chí vài năm cuối cùng trước khi rời khỏi Anh rất nhiều quyết sách của Bộ Pháp Thuật do y ký tên. Y rất rõ cái gọi là White Wizard Albus • Dumbledore, tuyệt đối không sạch sẽ như nhiều người tưởng tượng, nhưng cụ đích xác lý trí hơn, có khả năng thấy xa hơn, cũng có tự chủ hơn Voldemort, đương nhiên, một phù thủy như vậy đồng thời đối với tất cả rất có ý muốn nắm giữ. Từng ngồi vào vị trí ấy Harry biết rõ, đối với một thượng vị giả, ý muốn nắm giữ là thiết yếu, càng là ý muốn nắm giữ mạnh mẽ, càng có trợ giúp thành công. Không sai, sau khi sống lại, y vì thoát khỏi Dumbledore đồng thời có thể nhanh chóng mạnh lên mà rời khỏi nhà Dursley, thế nhưng, điều này không ý nghĩa y không có ý kiến với Dumbledore. Ba ngày, y ở nhà Dursley gần ba ngày, dưới tư duy của người trưởng thành, y một lần nữa trải qua cuộc sống đối với trẻ nhỏ mà nói quả thực là “Địa Ngục”. Vì vậy, lần thứ hai kích phát oán hận thuở bé từng xuất hiện với người đưa y đưa tới “Địa Ngục”. Đúng thế, năm đó y không phải không oán giận, không phải không đau khổ, cũng không phải không phẫn hận. Thế nhưng, y khi đó quá nhỏ, không có thủ đoạn tự cứu. Sau khi sống lại, tình cảm tuổi nhỏ bị kích phát song song bắt đầu khuếch đại. Đáng được ăn mừng là, y còn có lý trí, lý trí giúp y ngăn chặn ý muốn tiến hành đả kích Dumbledore. Y vô cùng rõ ràng, không có Dumbledore, lấy tư lịch hiện tại của y là không thể sinh ra ảnh hưởng gì với Thế Giới Phù Thủy. Sev bữa sáng hầu như không ăn gì, nghĩ tới điều này, Harry vào bếp, mặc cho các gia tinh tự trừng phạt làm một bữa sáng. Mang theo nó, Harry tới phòng làm việc ở hầm.”Sev…” Vừa vào hầm, đã thấy Snape đang uống Whiskey. Y không nói gì, đóng cửa lại, sau đó lại gần, đặt bữa sáng mình làm trước mặt giáo sư. “Harry…” Snape buông ly, nhìn y, lại nhìn bữa sáng trên bàn, anh dùng ngón tay nhẹ nhàng mà miêu tả hình dáng khuôn mặt cậu bé, sau đó thở dài, “Vì sao Dumbledore nghĩ em giống cha em còn có con chó ngu kia? Ta lại nghĩ…” Harry biến sắc, nhìn anh, đột nhiên cắt đứt lời giáo sư, hờ hững nói một câu: “Sev, anh nghĩ em giống ai? Hoặc là, anh hy vọng xuyên qua em thấy ai?” Sau đó không chờ anh phản ứng, đã rời khỏi phòng làm việc ở hầm. “Harry——” Snape ý thức được mình nói bậy, muốn đuổi theo lại nhớ tới thân phận, nhịn xuống. … Harry chạy khỏi phòng làm việc của Snape, sắc mặt xanh trắng về phòng nghỉ công cộng của Slytherin, phòng nghỉ cuối tuần không một bóng người. Vẽ ra trước mặt, một tấm thủy kính xuất hiện… ……… …… … Khi các Slytherin ăn xong bữa sáng, ung dung về phòng nghỉ công cộng, thấy được cái cảnh hỗn độn nhất từ trước đến nay —— Phòng nghỉ công cộng tất cả đã thành bột phấn, thủ tịch năm nhất ưu tú dĩ nhiên té ngã, máu chảy ra từ thân thể, hầu như mỗi một lỗ chân lông đều đang đổ máu, miệng còn hộc từng ngụm. “Harry!” Blaise và Draco lập tức vọt tới, nhưng bọn họ không dám chạm vào y, mấy năm trên không đi Hogsmeade lập tức ra ngoài tìm viện trưởng, tình huống này không phải học sinh như bọn họ có thể xử lý. Khi Snape vội vàng tới thấy cảnh như vậy, trái tim phảng phất ngừng đập, hỏi Slytherin xung quanh: “Pháp thuật bạo động! Đã xảy ra chuyện gì?!” Thế nhưng không ai trả lời, Slytherin ở đây nhìn nhau, sau đó khi mọi người chưa kịp phản ứng, Harry phun ra một ngụm máu. Snape tính tiến lên kiểm tra, Baron đã xuất hiện. “Đừng động vào thằng bé.” Baron nói, “Ta đã nhờ gia tinh đi báo cho trang viên Potter, tình huống này tốt nhất là về đấy.” “Baron?” Snape có chút bất lực. “Thằng bé sẽ khỏi. Cậu thật không hổ là Prince.” Những lời này của Bloody Baron tràn đầy trào phúng, “Năm đó, Atula cũng không khó nhằn như cậu. Nó là học đồ của cậu!” Baron rất tức giận. “Em ấy…” “Tiểu quỷ này quả thật là Potter, ai, thật không biết nói gì với cả hai.” Baron nói, “Thằng bé trở về đã làm ra một thủy kính, nó hình như nghĩ cậu không hài lòng với tướng mạo của nó…” “Tôi… tôi không có…” Snape nhìn Harry đã không ói ra máu, sắc mặt tái nhợt, vô lực lui lại hai bước. Mà các tiểu xà xung quanh đều vờ như mắc phải chứng tai điếc mắt mù gián đoạn tính, sau đó tiếp tục yên lặng xem kịch. Đúng lúc này, gia tinh Kelly mặc một thân quản gia phục cổ xưa xuất hiện, nó dùng pháp thuật nâng Harry lên, sau đó nói với Snape: “Gia chủ Prince tôn kính, chủ nhân cần xin nghỉ ba ngày, thứ hai tuần sau y sẽ về. Ngài Baron, Stephen nhờ ta gửi lời hỏi thăm ngài.”Baron gật đầu, nói: “Đi đi, ở đây giao cho ta.” Sau khi Harry bị Kelly mang đi, Snape không nói gì, chỉ là lấy ra đũa phép thi triển phạm vi lớn “Reparo” với phòng nghỉ công cộng bị Harry hủy diệt. Sau đó, nhìn các tiểu xà tự cho là giả rất giống tới một câu: “Cậu Potter chỉ là về gia tộc xử lý sự vụ, hiểu chưa?” “Dạ, viện trưởng.” Các tiểu xà rất thức thời. Chỉ thấy ngài xà vương dùng ánh mắt như lưỡi đao đảo qua các tiểu quỷ, sau đó dùng thanh âm từ tính trầm thấp lại mềm nhẹ như tơ lụa hoa quý nhất nói: “Giờ thì, a, lẽ nào các trò cảm thấy đứng đây sẽ trợ giúp bộ não đã bị cỏ lác nhồi vào của các trò trở nên trí tuệ hơn nữa? Đã thế, vậy, 60 lần 《Hành vi thủ tục Slytherin》, mỗi người!” Những lời này khiến lòng các tiểu xà ở đây vang lên tiếng kêu rên, thế nhưng tơ lụa hoa quý kia rõ ràng không muốn buông tha bọn họ, câu nói kế tiếp đủ để bọn họ có cảm giác bị siết nghẹt: “Ta hy vọng có thể ở trước bữa trưa thấy thành quả của chư vị.” Merlin! Náo nhiệt của ngài xà vương quả nhiên không thể nhìn… Ôi, bọn này đều có chút nhớ Potter. Vì những ngày có thể tốt hơn, bọn họ nhất định sẽ thành tín nhất cầu khẩn sự khỏe mạnh của cậu ở chỗ Merlin.