Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Chương 171
Editor: Puck - Diễn đàn
“Ừ, bây giờ lập tức tới công ty một chuyến, cha có chuyện nói với con.”
“Vâng.” Kiều Tịch Hoàn cung kính gật đầu.
Bên kia cúp điện thoại.
Kiều Tịch Hoàn nở nụ cười, đảo mắt nói với Vũ Đại, “Đưa tôi tới Cố thị trước.”
“Được.” Vũ Đại gật đầu, đảo tay lái.
Tròng mắt của Cố Tử Thần đột nhiên sâu một giây, vừa nhìn Kiều Tịch Hoàn rõ ràng có tâm tình tốt hơn, môi mỏng không tự chủ mím lại một chỗ.
Xe rất nhanh đến nơi, lúc Kiều Tịch Hoàn xuống xe, ném áo lót của mình lên trên người Cố Tử Thần, “Nhớ mang về nhà giúp em.”
Sắc mặt của Cố Tử Thần lại khó coi một phần.
Kiều Tịch Hoàn còn lâu mới quan tâm, đóng cửa xe đi tới tòa nhà Cố thị.
Thật ra thì đây là kết quả mà mình nghĩ đến, nhưng sau khi chân chính thực hiện, khó tránh khỏi cũng có chút kích động nhỏ.
Cô một đường đi vào thang máy.
Nhân viên đi ngang qua vẫn vô cùng cung kính gật đầu, khom lưng với cô.
Vẫn là trạng thái thích hợp nhất như vậy, Kiều Tịch Hoàn bấm thang máy, lên lầu, trực tiếp đến bên ngoài cửa phòng làm việc của Cố Diệu Kỳ.
Cô lễ phép gõ cửa.
“Đi vào.” Bên trong truyền ra giọng nói nghiêm nghị của Cố Diệu Kỳ.
Kiều Tịch Hoàn đẩy cửa phòng ra, tròng mắt hơi ngừng lại một chút, Cố Tử Hàn cũng ở đây.
Cô rất nhanh khôi phục tự nhiên, đi vào, tự nhiên ngồi đối diện với Cố Diệu Kỳ, bên cạnh Cố Tử Hàn.
“Cha, cha tìm con.” Kiều Tịch Hoàn cung kính hỏi.
“Ừ, mới vừa họp hội đồng quản trị xong, có một số việc muốn căn dặn hai con.”
“Vâng” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
“Mặc dù cho tới nay công ty Cố thị vẫn là công ty gia tộc, nhưng là vì mở rộng ưu thế, hiện giờ trong hội đồng quản trị ngoại trừ cha và các chú của con ra, còn lại đều là người họ khác, dĩ nhiên, nhà họ Cố chúng ta chiếm cổ phần tuyệt đại đa số, cũng sẽ không tồn tại cảm giác nguy cơ gì, chỉ có điều nội bộ đoàn kết gia tăng sức cạnh tranh, cuối cùng mà nói vẫn là quan trọng đấy.” Cố Diệu Kỳ mở miệng, câu nói đầu tiên nói tới cái gọi là đoàn kết. dfienddn lieqiudoon
Kiều Tịch Hoàn ngược lại cảm thấy hơi kinh ngạc.
Cố Diệu Kỳ người này chưa bao giờ cố ý hóa giải mâu thuẫn giữa cô và Cố Tử Hàn, ngược lại trong khoảng thời gian này khi nhìn ra giữa hai người bọn họ có chút ngăn cách, còn có ý tứ lửa cháy thêm dầu, rõ ràng chính là muốn khiến cho “Đấu tranh sinh tồn”, hiện giờ ý kiến như vậy là có ý gì?!
Dĩ nhiên, Kiều Tịch Hoàn tỏ ra thật không hề chất vấn, ngược lại gật đầu đồng ý.
Cố Tử Hàn bên cạnh cũng như thế, gật đầu phụ họa, “Vâng, chủ tịch.”
“Cha hi vọng hai con liên kết làm một việc.” Cố Diệu Kỳ rốt cuộc nói đến chủ đề chính.
Kiều Tịch Hoàn nhướng mày.
Cố Tử Hàn cũng là nhìn Cố Diệu Kỳ.
“Hoàn Vũ lần này đoạt hợp đồng của chúng ta, dĩ nhiên, lần trước chúng ta đoạt một vụ làm ăn bọn họ, cũng coi là công bằng. Nhưng công ty cạnh tranh chưa từng nói tới cái gọi là ‘Công bằng’ chân chính, đạo cao một thước, người khác hại mình ba phần, mình trả lại mười phần, đây mới là đạo lý để công ty có thể chân chính sống sót.” Cố Diệu Kỳ gằn từng tiếng, hung hãn nói, “Cho nên không cho Hoàn Vũ chút dạy dỗ, về tình về lý đều không thể nào nói nổi.”
Kiều Tịch Hoàn nghe lời Cố Diệu Kỳ nói, khóe miệng âm thầm cười một tiếng.
Nếu như không nhớ lầm, Tề Lăng Phong của tập đoàn Hoàn Vũ là cháu của ông ta.
Đối xử với cháu của mình ngay cả một chút lòng tha thứ cũng không có?!
Cô đảo con mắt, nhìn Cố Tử Hàn đang tỏ vẻ bình tĩnh.
Trong lòng đột nhiên giống như nghĩ ra hiểu rõ chút gì, Cố Tử Hàn muốn trả thù Tề Lăng Phong đi, bị Tề Lăng Phong phản bội như vậy suy cho cùng ai chẳng muốn trả thù! Chỉ có điều Cố Tử Hàn có lẽ cân nhắc đến mình một người một ngựa đối phó với Tề Lăng Phong cũng không có niềm tin tuyệt đối, liền giật giây với Cố Diệu Kỳ kéo cả cô vào. Cố Diệu Kỳ không có ấn tượng tốt với Tề Lăng Phong cảm, bị Cố Tử Hàn nói như thế, vừa đúng có một bậc thang đi xuống liền nước chảy thành sông.
Kiều Tịch Hoàn còn đoán được, Cố Tử Hàn sở dĩ muốn cùng Kiều Tịch Hoàn, một mặt thật sự muốn Kiều Tịch Hoàn giúp anh một chút, một khía cạnh khác, dù cuối cùng không có một kết quả tốt, cũng có thể tìm người làm đệm lưng. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Cách làm một mũi tên hạ hai chim này, Cố Tử Hàn ngược lại đã suy tính vô cùng chu đáo.
Tròng mắt cô hơi nhấc lên một chút, nói với Cố Diệu Kỳ: “Cha, tiếp theo chúng ta làm như thế nào?”
“Làm như thế nào, vậy phải nhìn khả năng của các con rồi. Sau khi đi xuống hai đứa thương lượng cẩn thận một chút. Yêu cầu của cha không cao, khiến Tề Lăng Phong biết đối nghịch với Cố thị chúng ta, không có trái ngon để ăn là được.” Cố Diệu Kỳ gằn từng tiếng.
Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
Cố Tử Hàn cũng hung ác mà nói, “Con nhất định sẽ khiến cho Tề Lăng Phong biết, trêu chọc đến Cố thị chúng ta, cũng không phải anh ta một thằng nhóc không có danh tiếng gì như vậy có thể phủi mông một cái liền chạy lấy người.”
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.
Không phải trêu chọc đến Cố thị, là trêu chọc đến anh đi.
Dĩ nhiên, lời như vậy Kiều Tịch Hoàn chắc chắn sẽ không nói ra khỏi miệng, hai người lần lượt rời khỏi phòng làm việc của Cố Diệu Kỳ.
Kiều Tịch Hoàn chuẩn bị trở về phòng làm việc của mình thì Cố Tử Hàn đột nhiên gọi lại cô, “Đến phòng làm việc của tôi.”
Kiều Tịch Hoàn dừng một chút, vẫn đi theo bước chân của Cố Tử Hàn.
Nhất là ở công ty mà nói, Cố Tử Hàn là cấp trên của cô.
Đối đãi với cấp trên, cô cũng không có quyền lợi phản kháng.
Chỉ có điều lại nói, kết quả lúc này của Cố Tử Hàn là gì? Tiếp tục đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc của Cố thị.
Cố Diệu Kỳ sẽ không nhân từ như vậy đâu.
Hơn nữa nếu không lấy được chút kết quả, Cố Tử Hàn cũng sẽ không nghĩ tới muốn đối phó với Tề Lăng Phong như vậy.
Cô đè nén nghi ngờ, đi vào phòng làm việc của Cố Tử Hàn.
Cố Tử Hàn trực tiếp nói với cô, “Cô cảm thấy tiếp theo chúng ta làm như thế nào với Tề Lăng Phong?”
Kiều Tịch Hoàn nhìn anh, “Thật ra thì hôm nay tùy tiện bị cha gọi về công ty như vậy, vừa trở về đã nói lời như thế, tôi xác thực không có một chút bài bản gì. Hơn nữa theo phân tích của tôi, mặc dù Hoàn Vũ không có lịch sử lâu đời như Cố thị, nhưng địa vị của công ty này ở Thượng Hải vẫn hết sức quan trọng, về phương diện tài sản còn hơn Cố thị chúng ta một bậc, đều muốn đối phó với tập đoàn Hoàn Vũ, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.” [email protected]`l3q21y"d0n
“Cho nên mới muốn nghe một chút ý kiến của cô.” Cố Tử Hàn nói, “Kiều Tịch Hoàn, mặc kệ lúc trước như thế nào, hiện giờ chúng ta đứng ở trên cùng một chiến tuyến.”
Kiều Tịch Hoàn rất muốn nói.
Cô mới không có tâm tư đứng trên cùng một chiến tuyến với anh.
Hơn nữa cô biết rất rõ, chuyện lần này nói là hợp tác, rõ ràng chiếm quyền chủ động chính là Cố Tử Hàn. Nếu bọn họ làm ra chút chèn ép gì với Hoàn Vũ, công lao của Cố Tử Hàn lớn nhất, sau đó ở trước mặt Cố Diệu Kỳ, ở trước mặt hội đồng quản trị có thể ngẩng đầu lên. Mà chính cô, cũng chỉ có chức năng hỗ trợ, không có chỗ đặc biệt phát sáng.
Chuyện không đạt được kết quả tốt như vậy, cô thật sự không nhiều hứng thú lắm.
Cô mím mím môi, “Tôi quay lại lại suy nghĩ một chút, có đề nghị gì tốt sẽ nói cho anh biết.”
Cố Tử Hàn nhíu mày một cái.
Cũng cảm thấy lúc này đột nhiên khiến Kiều Tịch Hoàn nói ra chút phương án gì đó thật sự hơi khiến cho người ta khó chịu, hơn nữa anh cũng không bằng lòng tiếp nhận thậm chí là thừa nhận, khi bản thân mình không hề có chút đầu mối nào, Kiều Tịch Hoàn có thể nhất minh kinh nhân *.
(*) nhất minh kinh nhân: Ví với bình thường không có biểu hiện gì đặc biệt, nhưng khi làm thì có thành tích khiến mọi người kinh ngạc
Suy nghĩ một chút, Cố Tử Hàn lạnh giọng nói, “Vậy cô suy nghĩ trước, chậm nhất là trong tuần này nói lại.”
“Ừ.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
“Không có chuyện gì, cô đi ra ngoài đi.”
Kiều Tịch Hoàn đứng lên, đi ra khỏi phòng làm việc của Cố Tử Hàn.
Tính toán của Cố Tử Hàn, cô rốt cuộc sẽ để cho anh ta được như ý sao?!
Lời nói thật, cô cũng cảm thấy, đúng lúc có thể làm chút gì mờ ám với Tề Lăng Phong rồi!
Vẫn luôn kéo dài như vậy, cô cũng không biết chờ đến lúc nào mới có thể đạt tới mục đích của mình, chẳng qua.
Tròng mắt cô sâu thêm.
Mục đích định đạt tới của cô cho tới bây giờ đều không có bất cứ liên quan gì với Cố thị, cô sẽ không ngu xuẩn đến mức treo toàn bộ công lao ở trên đầu Cố thị, đây rõ ràng chính là từ một cái hố nhảy đến một cái hố khác, cô mới không có tinh lực không ngừng đào hầm cho mình nhảy như vậy.
Cho nên.
Tròng mắt cô căng thẳng, cô thật sự vẫn phải suy tính kế hoạch kỹ hơn.
Vừa cho Cố thị một công đạo, lại không thể khiến Cố Tử Hàn giành công lao lớn đi.
Suy nghĩ như vậy, bước chân đột nhiên ngừng một chút, tròng mắt nhìn Diệp Mị ở trước mặt, cô ta ôm một đống tài liệu hình như đưa cho Cố Tử Hàn, khi nhìn thấy Kiều Tịch Hoàn cũng dừng bước chân một chút, thản nhiên nói, “Đi làm lại rồi hả?”
“Ừ.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
“Như vậy, chúc mừng.” Diệp Mị không có biểu tình gì đặc biệt nói, khi lướt qua người cô ném lại một câu, “Đừng quên giao dịch của chúng ta.”
Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn sâu thêm.
Dĩ nhiên không quên.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
65 chương
102 chương
24 chương
215 chương
28 chương
6 chương
80 chương