Hào hoa long đế ký
Chương 13 : Tiểu nhân
Ở gần một hồ nước thân ảnh 7 người 5 nam 2 nữ đang ngồi cạnh đống lửa nhỏ. Những con thú được làm sạch xiên ngang được nướng bên trên, hương thơm bắt đầu bay đi tứ hướng, làm người ta thèm nhỏ dãi. Với đám người tu luyện ở đây thì việc ăn uống không mang nhiều ý nghĩa. Nhưng hương thơm củng làm cái bụng cồn cào không yên à.
"Mọi người ăn đi được rồi đấy" Tiêu Ngọc Lam cầm 2 xiên nướng đưa cho Kỳ Minh và Tiểu Linh.
Cắn vào 1 miếng vị ngọt từ thịt vị mặn từ gia vị làm độ hòa quyện tuyệt đối.
"Quả thật rất ngon à" Kỳ Minh tấm tắc khen
"Dương nhiên rồi nó được ướp bởi dược liệu cộng thêm lượng muối được điều chỉnh vừa đủ sau không ngon cho được" Hứa Thừa Dụ cao hứng nói.
Ăn xong thì trời củng đã khuya Sách Lệnh Hoàng kêu mọi người đi ngủ để hắn canh, dù sau hắn cũng là người mạnh nhất trong đám nên nếu có trục trặc hắn có thể cầm cự lâu hơn. cả đám nghe xong cảm thấy củng có lý nên đi ngủ, ngủ cho có lệ thật ra đối với Chân Giã mà nói ngủ chẳng khắc nào hao phí thời gian, nhưng ở trong rừng thế này không ngủ củng không thể nào ngồi tu luyện được, Linh khí phát ra có thể thu hút đám yêu thú đến.
"Kỳ lạ hôm nay ta có cảm giác mệt mỏi hơn mọi hôm à" Tiêu Ngọc Lam nói.
"um ta củng thấy vậy, thôi ngủ 1 giấc đến sáng rồi tính " Mộc Tiểu Linh đồng tình.
Kỳ Minh lúc này củng cảm thấy có gì đó không đúng nhưng cảm giác mờ nhạt ngồi tựa 1 thân cây to mắt nhắm. ngủ thì củng chỉ có vậy thôi thì thời gian rãnh mình mở cửa hàng lên thử. Vừa nhắm mắt lại Nhã Ngọc Xuất hiện.
"ngày cẩn thận, bọn chúng có tẩm mê dược vào thức ăn" Nhã Ngọc lên tiếng cảnh báo .
"Mê dược, hèn gì ta có cảm giác là lạ" hắn thầm gật đầu.
"Ngày đã luyện Tiêu Dao Tự Tại công, đối với độc được và mê dược thông thường gần như không có tác dụng.
"Thôi mặc kệ để xem bọn chúng làm gì đã" nói xong hắn tiếp tục mở cửa hàng lên xem.
Hơn chục ngày nay điểm danh vọng từ Ái liên cũng được 800đ hơn rồi, hắn thầm nghĩ lướt mở cửa hàng, cửa hàng củng chẳng có món gì quý giá, thôi mặc kệ cứ đổi vài lần. đổi đến lần thứ năm có 1 thứ đáng chú ý trước mắt hắn hắn nhìn chầm chầm vào và xem thông tin Kim Cang Phục Hổ quyết vũ kỹ cao cấp Phẩm chất Cam còn tăng cấp nếu luyện đủ.
"Kim Cang Phục Hổ quyết này là 1 trong 2 vũ kỹ cao cấp đã đạt đến cam, nếu ngày có bản còn lại vừa bổ trợ cho nó thì có thể đạt đến phẩm chất tối đa là đỏ" Nhã ngọc thấy vậy củng lên tiếng khuyên hắn nên mua.
" Giá 700đ danh vọng, khá cao nhưng nếu nó thật sự bá đạo và quý hiếm thì nên thử, kiếm điểm bây giờ không khó nhưng củng không dễ" Hắn nghĩ thầm.
"Thôi được mua, xác nhận mua" m thanh vang lên" Các hạ đã nhận được Kim Cang Phục Hổ quyết" nghe vậy hắn giật mình hỏi Nhã ngọc
"Vừa rồi là gì vậy sau mấy lần trước không nghe thấy"
"Hệ Thống của Hỗn Nguyên vẫn đang hoàn thiện lúc trước hỗn nguyên còn đang rất yếu nhưng hôm nay đã có thể giao tiếp rồi" Nhã Ngọc kể
Kỳ Minh gật đầu như đã hiểu rõ mọi chuyện, hắn nghĩ thầm "bây giờ đang giả vờ ngủ không thể mở ra xem được, đợi có cơ hội lấy ra xem thử.
"Nhã Ngọc có cách nào xem thông tin đồ vật trước không cứ mỗi lần mua đồ nó sẽ xuất hiện ra bên ngoài, mặc dù bây giờ có m Dương giới chỉ trực tiếp thu vào nhưng khá bất tiện khi có kẻ khác xung quanh"
"Có, ngày có thể tạo một không gian lưu trữ tạm thời và chỉ có thể lưu giữ những món đồ ngày mua từ Hỗn Nguyên mà thôi" Nhã Ngọc giải thích.
"Củng được, dù sau những món đồ trong đây quả thật bá đạo để bên ngoài củng không an toàn"
Đồ của nhà hắn là kỳ gia đỉnh đỉnh đại danh mà vật phẩm có phẩm chất vàng đã là quý hiếm chỉ có 1 vài món, đằng nầy hắn mua hẳn 1 vũ kỹ phẩm chất cam nếu có người biết hắn sẻ không toàn thây a.
Sau đó kỳ minh bắt đầu tạo không gian lưu trữ vật, củng không mất quá nhiều thời gian, hắn dùng ý niệm dịch chuyển Kim Cang Phục Hổ Quyết bỏ vào, bắt đầu xem xét.
Kim Cang Phục hổ quyền là lấy Kim hệ làm vật dẫn tiêu hao Chân Khí làm năng lượng, là bộ quyền pháp chí cương, lấy công làm thủ, mỗi đòn đánh ra mạnh tựa ngàn cân 1 quyền bổ đôi quả núi nếu luyện thành.
Kim Cang phục hổ quyết gồm 5 thành, thành càng cao càng mạnh. trước tiên cần tu luyện Kim Cương Hổ trước sau đó luyện quyền sau.
Tầng 1 luyện ra 1 Kim Cương hổ bổ trợ đòn đánh đến tầng 5 có thể 1 lúc luyện ra 5 Kim cương hổ tương đương với 1 đòn đánh mạnh gấp 5 lần tầng 1 ngoài ra có thể chuyển từ quyền tấn công sang Chân Khí tấn công, lấy Kim Cương hổ tiêu Hao chân khí theo thời gian, đồng thời Kim Cương Hổ tự do tấn công không cần Kim Cương quyền dẫn.
"Quả là bá đạo, nếu có thể luyện đến tầng thứ 5 trong lúc 1 chọi 2 có thể dùng Kim cương hổ cầm chân 1 tên cho tiền đường công thủ" Kỳ Minh mừng thầm trong lòng.
"Ngươi lại kiểm tra xem bọn chúng ngủ say chưa" đó là giọng nói của Sách Lệnh Hoàng. tiến bước chân đến gần chổ Kỳ Minh và song nữ, 1 lúc sau
"Ngủ cả rồi, đây túi đồ của Tiêu Ngọc Lam" người vừa lên tiếng chính là Lạc Bất Phong.
"Kế hoạch của ngươi đúng là hiệu quả" Sạch Lệnh Hoàng lên tiếng.
"Đương nhiên rồi Mãn Thiên Tiếu ta xưa nay ám toán chưa ai có thể thoát khỏi ma chưởng của ta"
"Hứ, Không phải nhờ có ta người có thể à" Hứa Thừa Dụ lên tiếng cao ngạo.
"Người chắt việc này ổn chứ" Sách Lệnh Hoàng hỏi.
"Ngươi nghĩ xem, khi Chúng ta tìm được kho báo trong động phủ rồi cao bay xa chạy tu luyện 1 thời gian, đám người Tiêu gia có tìm được củng quá muộn rồi hahaha" Mãn Thiên Tiếu nói xong thì cười đắc ý
"Có cần ta trừ khử bọn chúng để trừ hậu họa không" Lạc Bất Phong Lạnh lùng lên tiếng
Mãn Thiên Tiếu
"Không nên làm vậy"
"Đúng vậy ta còn chưa sủng ái các mỹ nhân mà" Hứa thừa dụ nói với giọng điệu dâm tà
Nghe vậy Mãn Thiên Tiếu hừ 1 tiếng nói
"Hừ, Ngươi mà đọng vào người cô ta chẳng may trên người có ấn chú, bọn người Tiêu gia đến thì chết cả lũ, với lại giết Tiêu Ngọc Lam bọn chúng càng nhanh phát hiện"
"Tại sao" Hứa Thừa Dụ không hài lòng hỏi
"Mỗi gia tộc đều cho môn nhân của mình 1 Sinh Tử thạch đặt ở Trang Môn nếu hắn chết viên ngọc lập tức vỡ nát, chẳng khác nào đánh rắn động cỏ, từ đây đến Tiêu gia không quá xa, với khả năng của đám cao tầng Tiêu gia đến đây chưa mất nữa canh giờ, trong thời gian đó chúng ta chưa kịp tìm báo vật đã bị hạ sát"
Nghe Mãn Thiên Tiếu nói vậy Hứa Thừa Dụ củng không lên tiếng phản bác.
"Đúng vậy, bây giờ chúng ta giữ túi đồ của ả ta, ả không có cách nào liên lạc với người của tiêu gia để gọi cứu viện, chúng chỉ có 2 lựa chọn, 1 là quay về Tiêu gia, nếu làm vậy chúng ta dư khả năng tìm và trốn mất dạng, 2 chúng khi tỉnh dậy sẽ rượt theo, nhưng khi đó khi tìm được báo vật rồi đi ra, hạ sát bọn chúng rồi mỗi người tẩu táng 1 nơi bọn chúng củng khó lần" Sách Lệnh Hoàng nói ra ý còn thiếu của Mãn Thiên Tiếu.
"Thôi chúng ta nhanh chóng lên đường kẻo đêm dày lắm mộng" Sách Lệnh Hoàng lên tiếng rồi cùng cả bọn nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Kỳ Minh nãy giờ nằm đây nghe rõ mọi chuyện máu sôi sùng sục chỉ hận bản thân còn quá yếu không làm gì được, Khi cả đám người kia biến mất thì mới ngồi dậy, ngồi thẩn thờ 1 lúc
"Không được, bây giờ phải mạnh lên dù 1 chút cũng được, như vậy mới có cơ hội đánh thắng bọn chúng" Kỳ Minh thầm nghĩ rồi vội vàng đem Kim cang Phục hổ quyết ra
Quay sang chúng nữ hắn thở dày 1 tiếng nghĩ " đành phải tu luyện 1 chút à, không biết bọn họ bao giờ mới tỉnh dậy" trúng mê dược trời có sập củng không dậy chỉ có nước đợi thuốc tan hết.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
127 chương
44 chương
5 chương
118 chương
306 chương
163 chương