Hào hoa long đế ký
Chương 11 : Thanh phong thôn
Thanh Phong thôn nằm cách Hải pha thành 3 ngày đi đường nơi đây nằm ở trên 1 sườn núi 1 mặt là núi một mặt là vực muốn đi đến Kinh Đô từ Hải Pha Thành bắt buộc đi ngang đây, nơi đây phong cảnh hữu tình, con người ôn hòa, 2 bên đường là nhà cửa cửa người dân đa số trong đó là các hàng quán buôn bán đủ loại, nào là thảo dược được hái trên đỉnh Thanh Phong, ngọn núi nằm cạnh thôn, Linh châu bảo thạch từ lấy được từ yêu thú cũng được bày bán ở đây nhưng yêu thạch cấp rất thấp.
"cuối cùng củng có nơi nghĩ chân thoải mái rồi suốt mấy ngày nay chỉ toàn ngủ ở miếu hoang, không thì ngủ trên cây, làm ta cảm thấy uể oải" Kỳ Minh lúc này than thở vừa nói vừa vươn vai.
"Ca ca quen sống trong nhung lụa làm sau chịu nổi cảnh này chứ hihi" Ái Liên chọc ghẹo
"hừ, tiểu nha đầu dám coi thường ca ca à, để ta cho muội ăn đòn" hắn chạy đến chổ Ái Liên, cô bé thấy vậy vội bỏ chạy:
"Huynh có giỏi thì bắt ta đi lè" giọng điệu trêu chọc chạy đi"
Còn Mộc Tiểu Linh không nói gì chỉ đi theo 2 người họ, tuy lúc đầu cảm kích hỏi chuyện này kia nhưng cô nàng vốn kiểu ít nói suốt mấy ngày nay củng chẳng nói gì nhiều, cùng lắm là Kỳ Minh hỏi gì thì trả lời đấy, chứ củng không thắc mắc hỏi nhiều.
Rầm, tiếng va chạm vang lên
"Ai da" người vừa la lên chính là Ái Liên lo chạy không cẩn thận va vào 1 nam hán to cao, khuôn mặt bợm trợn nhìn Ái Liên nói.
"Ngươi không có mắt à, mau tránh ra ta còn việc gấp" nói rồi hắn hừ 1 tiếng quay mặt nơi khác.
"Tiểu cô nương có sau không" 1 nữ tử hình như đi cùng nam tử kia lên tiếng hỏi.
Ái Liên
" Ta không sau, đa tạ tỷ tỷ" sau khi đỡ Ái Liên đứng dậy thì quay lại phía năm tữ kia phía sau hắn còn 3 tên nữa 1 tên gương mặt điển trai 1 thân hách bào, 1 nam tử thân mặc thanh bào khuôn mặt khô khốc ốm yếu còn nam tử còn lại thì 1 thân béo ú khuôn mặt đầy dâm đãng nhìn Ái Liên.
Kỳ minh lúc này củng chạy lại chổ Ái Liên hỏi " Muội có sao không"
Ái liên không nói chỉ gật đầu ra hiệu không sao. rồi đám người bỏ đi như không có chuyện gì, chỉ có vị cô nương kia là gật đầu chào Kỳ Minh 1 cái củng vội đi .
"Đám người này ta cảm thấy không phải tầm thường, vị cô nương khi nãy cảnh giới ít nhất cũng là chân giả bậc 4, nam tử đi đầu cũng là Chân giả Bậc 8, còn 2 tên kia củng đã là Chân giả Bậc 5"
Mộc Tiểu Linh nhìn theo đám người vừa đi đánh giá, Kỳ Minh nghe vậy ngạc nhiên.
"Ồ cô có thể thấy được cảnh giới của họ à"
Nghe Kỳ Minh hỏi vậy ánh mắt đầy vẻ bất ngờ nhìn Kỳ Minh.
"Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra"
Mặc dù nhờ có Như Ngọc giúp đỡ nhưng những lúc cô nàng này không xuất hiện hay nói thông tin xung quanh thì bản thân hắn chẳng khác nào phàm nhân bình thường. hắn cười cười gãy gãi đầu trả lời.
"Quả thật ta không biết, Tiểu Linh nương có thể giải thích giúp ta không"
Thật ra hắn không cần hỏi Tiểu Linh cũng được, chỉ cần hỏi Như Ngọc bằng ý niệm, nhưng Tiểu Linh mấy ngày nay không nói gì nên sẵn tiện thấy cô nương này nói chuyện thì hắn cũng được dịp nghe.
"Mỗi người ở Thiên Minh tinh cầu khi sinh ra đều có khả năng cảm ứng sức mạnh của người khác, người càng mạnh khả năng cảm ứng càng chính xác" nói tới đây Tiểu Linh nhíu mày nhìn Kỳ Minh rồi nói tiếp
" Thường thì chỉ có một số người chết đi sống lại hoặc Thoát thai hoán cốt là sẽ mất đi khả năng này, chẳng lẽ người từng chết hay là Thoát thai hoán cốt" hắn nghe vậy liền quơ tay chối " Không, không mà ta củng không chắt lắm bởi có thời gian ta bị hôn mê hết mấy năm mới tỉnh lại"
"À vậy có lẽ vì vậy mà ngươi mất khả năng đánh giá sức mạnh người khác" Tiểu Linh gật gật đầu tỏ vẻ hiểu.
"Vậy có cách nào để hồi phục không Tiểu Linh tỷ tỷ" Ái Liên bên cạnh thắc mắc hỏi dù sau chuyện của Kỳ Minh cô nàng củng khá quan tâm.
"Những người Thoát thai Hoán cốt đa phần là những cường giả sức mạnh phi thường, gia tài của họ không ít trong số đó có 1 thứ gọi là, Tâm nhãn đan, sau khi đổi thân sát họ sẻ uống vào để khôi phục, nhưng cách điều chế nó không hề đơn giản" Tiểu Linh vừa nói vừa lắc đầu. Kỳ Minh cùng Ái Liên tỏ ra thất vọng, thấy vậy Tiểu Linh nói tiếp
" Còn 1 cách nữa đó là dùng pháp bảo hỗ trợ, một số pháp bảo có khả chức năng tương tự 1 người tu luyện bình thường, 1 số khác mạnh hơn có thể cho thấy rõ mọi thông tin về đối thủ"
"Vậy cô có biết ở đâu có không"
Tiểu Linh lắc đầu " Nó củng khá hiếm"
Ái Liên
"Vậy củng chẳng khác nào Tâm nhãn đan"
"À có rồi" Tiểu Linh chợt nhớ gì đó nghe vậy Kỳ Minh vội vã hỏi
"Cô biết đâu có à"
Tiểu Linh " Không ta biết cách giúp công tử có thể sử dụng tâm nhãn tạm thời, đó là tâm dược thảo các hiệu thuốc nơi nào củng có bán, nó có công dụng giúp người sử dụng thấy được cảnh giới của đối thủ, nhưng chỉ có tác dụng với những người từ chân Linh bậc 1 đổ xuống và thời gian chỉ có 10s "
Nghe vậy Kỳ Minh nói " vậy chúng ta đến hiệu thuốc mua 1 ít, dù sau không biết cảnh giới người khác củng khác bất tiện"
Kỳ Minh vừa đi vừa nghĩ thầm" chỉ là biện pháp tạm thời phải nhanh chống tìm được Pháp Bảo mới được, so với Tâm nhãn đan pháp bảo chắt sẻ có nhiều khả năng hơn"
Tiểu Linh " Tâm nhãn thảo không chỉ đơn thuần công dụng như vậy, nó còn có khả năng thấy được tu vi thật của người khác, nếu 1 Chân Kỳ áp chế tu vi còn Chân giả thì dùng Tâm nhãn thảo có thể thấy được, nó củng khá rẻ nên 1 số người tu vi thấp sử dụng"
Sau khi mua xong dược thảo cả 3 người tìm 1 quán ăn, gọi vài ba món ra thưởng thức, dù sao mấy hôm nay chỉ ăn trái dạy, thịt thỏ rừng củng không mấy ngon lành
Bàn bên cảnh có 1 đám người ngồi bàn luận
1 tên ngồi giữa nói " Các ngươi nghe gì chưa gần đây có người phát hiện dị tượng xảy ra ở phía dưới thung lũng của Thanh Phong thôn này, nghe đồn có khả năng là động phủ của 1 cao nhân nào đó để lại"
1 tên khác tên tiếng
"Không phải chứ, mật thất của các cao nhân có vô số bảo bật và bí tịch quý giá, nghe đâu có người may mắn được thừa hưởng 1 động phủ nhanh chóng trong vòng vài năm đột phá cảnh giới đến Chân Linh"
1 tên khác lại nói thêm " Nhưng không phải dễ dàng vậy đâu, có 1 số động phủ trong đó chẳng có gì ngoài bẫy, còn phải tùy duyên nữa, vào rồi chưa chắc ra được"
"Đúng vậy khá là nguy hiểm, 1 số kẻ mạnh thì tìm động phủ để gom góp thêm tài nguyên báo vật để tu luyện, chuyện bẫy với họ không hề quá khó, nên những vụ tranh chấp xảy ra không ít"
"Đúng vậy có lần ta nghe nói có 1 cao thủ Chân Hoàng 1 giết 1 lúc 30 người chỉ để dành kho báo trong động phủ, thật phải nói ăn không dễ"
Kỳ Minh ngồi cạnh đấy mỉm cười nghĩ thầm " Thú vị"
Thấy vậy Tiểu Linh lên tiếng hỏi " Ngươi định đi tìm động phủ kia à"
Kỳ Minh "đúng vậy, cô đi cùng ta không"
"Củng được" Tiểu Linh nói xong sang Ái Liên nhìn như hiểu được ý hắn nói
"Liên Nhi ngày mai ta và Tiểu Linh đi tìm động phủ muội ở lại đây đợi chúng ta nghe hiểu không" vốn dĩ rất muốn đi theo nhưng chưa kịp hỏi đã bị Kỳ Minh cho ra rìa cho dù bây giờ là người của Kỳ Minh nhưng không quên thân phận nô tỳ làm sau dám cãi.
" Dạ muội muội sẽ ngoan ngoãn ở lại"
Kỳ Minh nghe vậy khen 1 tiếng " Ngoan "
Rồi dùng truyền âm đến Ái Liên "Hôm sau chúng ta đi muội đi đến phân đà của kỳ gia trong thôn tìm người đến giúp ta nếu gặp bất trắc, nên nhớ nói bọn họ chỉ được theo sau không được nhúng tay vào trừ khi ta gặp nguy hiểm, ta sẽ đưa cho muội tín ký"
Nói xong cả 3 tiếp tục ăn uống rồi tìm quán trọ nghỉ qua đêm.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
127 chương
44 chương
5 chương
118 chương
306 chương
163 chương