Hành trình của yêu nghiệt trong showbiz
Chương 15 : Đi show thôi nào
“Tôi rửa rau thạo lắm.” – Kim Yoo Jin
Khi Kwon Ji Yong biết mình sẽ tham gia chương trình Family Outing, liền gọi riêng điện thoại nói cho Uhey biết, “Chương trình đó nghe nói chơi rất vui, sẽ có lúc Uhey được mời đi thôi.” Cơ bản là minh tinh nổi tiếng hầu như đều được mời, nhưng hắn vẫn cảm thấy, nếu có thể được đi cùng Uhey trong một lần thì tốt hơn bao nhiêu.
Uhey kỳ thật cũng nhận được thông báo, nhưng nghe giọng nói đầu kia điện thoại như đang muốn bay lên, cô cảm thấy mình vẫn giữ im lặng thì tốt hơn. Kwon Ji Yong bình thường có vẻ trưởng thành sớm, nhưng một vài thời điểm, cảm xúc tràn ra ngoài khiến người ta xấu hổ.
Đặc biệt là bọn họ mới ra mắt chưa được bao lâu, Uhey luôn cảm thấy hơi lo lắng.
Không biết đến lúc đó gặp nhau, cậu ta sẽ có sắc mặt thế nào đây? Cúp điện thoại xong, Uhey có chút ý nghĩ xấu xa.
Ai dà, hình như mình tốn nhiều tâm tư cho tên nhóc kia quá rồi, Uhey nhanh chóng vỗ vỗ gương mặt tròn của mình,đi chuẩn bị trước cho hôm đó. Còn cả hành trình cuối tuần cũng không biết phải đi đâu nữa.
“Family Outing?” Park Ga Hee nhìn Uhey trước mặt, sau đó bắt đầu lẩm bẩm, “Để bọn chị giúp em xem còn có gì chưa mang theo, Dam Bi vừa hay đang ở trên đường, để nó mua giúp em một ít.”
Cuộc sống sinh hoạt của Uhey thật tình có phần lơ ngơ, cho nên Park Ga Hee thật sự hơi lo lắng, “Uhey à, em có biết làm việc nhà nông không?”
Nghĩ đến một vài nội dung của chương trình kia, Ga Hee cảm thấy vấn đề khá là nghiêm trọng đối với một Uhey ngay cả nấu cơm cũng chẳng biết.
“Vậy thì em làm việc vặt, bình thường các chị chẳng phải đều nói em rửa đồ ăn cũng tốt mà.” Uhey kiếp này là thật tâm tiến bộ, kiếp trước ngay cả nước rửa rau cô cũng chưa từng dính tay, ở ký túc xá hiện giờ, Dam Bi và Ga Hee đều biết nấu cơm, mỗi lần cô đều phụ trách rửa rau, rửa chén bát – hẳn là có thể ứng phó với yêu cầu của chương trình rồi chứ?
Em cho là chương trình nội trợ sao? Đó là sinh tồn ở thôn quê đấy cô em ạ! Park Ga Hee nội tâm hò hét, nhưng sợ Uhey sẽ căng thẳng, thế nên liên tục an ủi, “Đúng vậy, hẳn là có thể. Nhưng Uhey à, đêm nay để chị dạy em nấu cơm thế nào nhé.” Không thì quá bẽ mặt mất!
“Hở?” Uhey nghĩ, không phải chỉ là đong gạo rồi đổ nước vào sao? Các nhân viên ở Pledis đều cảm thấy, có lẽ là tế bào âm nhạc của Uhey quá mạnh mẽ, cho nên chiếm hết phần năng lực ở các phương diện khác mất rồi.
Son Dam Bi cuối cùng nghe theo chỉ thị của Park Ga Hee, mang về cho Uhey một ít kẹo, còn có bao nhỏ đựng đồ ăn vặt, bỏ vào ba lô của Uhey.
“Đói bụng thì ăn một chút nhé.” Các cô tuy rằng không sống như đại tiểu thư, nhưng ngoài Ga Hee không liên hệ với gia đình, những nhà khác đều có điều kiện khá tốt, hiện giờ kiếm cũng được nhiều tiền, cho nên lo lắng Uhey chịu khổ không được.
Uhey lúc trước cũng từng quay chụp ở bên ngoài, tất nhiên là có kinh nghiệm, nhưng mấy chị nhiệt tình như vậy, cô cũng hiên ngang mà vui vẻ nhận lấy – ha ha ha, ngay cả thịt bò khô thường không cho cô ăn cũng có. Không thể nào không vui cho được.
Đương nhiên là quần áo để xuống nước và đồ dùng hàng ngày linh tinh cũng mang theo một ít, không chừng là còn phải lăn xuống bùn ấy chứ.
Cùng một cách thức như nhau, buổi chiều ngày hôm trước, Uhey đang ở phòng tập, đột nhiên trước mặt xuất hiện camera của một đài truyền hình, cô liền nhận được điện thoại của tiền bối Yoo Jae Suk, cho biết ngày mai nơi cô phải đến là bờ biển phía Tây, làng Baekmiri.
“Onni ơi, Hàn Quốc có nơi này sao?” Thiếu nữ lơ mơ khó hiểu.
Cùng lúc đó, Dae Sung và Kwon Ji Yong cũng đồng thời nhận được cuộc điện thoại này, hơn nữa Dae Sung dám không lộ ra cho bất luận tên nào trong đội là Uhey cũng sẽ đi, ha ha ha. Ji Yong hyung, đợi ngày mai kinh ngạc đi. Đừng cho là thằng em này không biết ngày nào anh cũng lén ở riêng trong phòng phối khí gọi điện thoại cho Uhey noona nhé.
Cảm giác hình mẫu lý tưởng bị nhúng chàm, sự báo thù của cậu em trai cũng thật là đáng sợ.
Buổi sáng hôm sau, đúng 8:00, tại làng Baekmiri bờ biển phía Tây, đón gió biển lồng lộng, Yoo Jae Suk thay đổi hình tượng lôi thôi lúc trước, rất gọn gàng sạch sẽ đẹp trai là cuối cùng ngoài chiếc áo T-shirt màu xanh lá nhăn nhúm cũng phải mặc thêm một chiếc áo khoác thể thao trắng. [Phụ đề: chú ý đến nhan sắc, phản ứng thật khác biệt!.]
Sau đó liền nhìn thấy ông bạn thân Kim Soo Ro cũng xuất hiện trên màn ảnh: “Jae Suk à, tân hôn vui vẻ chứ~~”.
“Vâng, cám ơn.”
Lúc này Lee Hyo Ri và Park Ye Jin cũng lần lượt đến, kỳ lạ là, Lee Hyo Ri hôm nay mặc đồ rất giản dị, còn Park Ye Jin thì trang phục khác hẳn với hai kỳ trước.
“Ồồ.. hai người có chuyện gì thế này? Sao lại…” Kim Soo Ro kêu lên.
“Cái gì chứ, không phải vẫn luôn thế này à?” Cô tiên quốc dân đời đầu chày cối cãi lại.
Lúc này thì xe của Big Bang chậm rãi chạy đến gần, cửa xe vừa mở ra, liền thấy Dae Sung giống như chim bay về tổ chạy về phía Yoo Jae Suk: “Hyunggggg~~~~”
“Dae Sung à~~~!” Ông anh ngốc cũng đầy tình cảm đáp lại.
“I’m sorry but I love you, da geo ji ma..ha ha ha…” (lời bài hát Lie của Big Bang ^ ^)
Hai anh em ngốc bắt đầu nhảy loạn, bộ dáng thật là vui vẻ. Kwon Ji Yong bước từ trên xe xuống, nhìn thấy vũ đạo như vậy cũng phì cười bụm mặt xoay người.
[Phụ đề: Nhảy loạn vũ nhục người sáng tác~~~]
Nhảy xong, Yoo Jae Suk rốt cuộc phát hiện Kwon Ji Yong vừa xuống xe đang khom lưng chào, kinh ngạc kêu to: “Là G-Dragon!!!”
[Phụ đề: Thành viên mới của gia đình, báu vật của Big Bang, G-Dragon!!Tuyệt!!]
Các thành viên nữ toàn bộ đều kích động, Park Ye Jin đang nói còn phát ra giọng mũi khiến cả nhà đều chế nhạo.
Nhưng giờ phút này, một chiếc xe công ty khác chậm rãi tiến tới gần.
“Omo, là ai vậy? Một vị khách quý khác?” Yoo Jae Suk căng thẳng nói, Dae Sung ở bên phối hợp kêu lên, “Hình như là xe của Pledis kìa?!”
Quả nhiên, vẻ mặt Kwon Ji Yong nhất thời hơi sững lại.
Sau đó liền thấy xe dừng lại, Uhey từ cửa sau đi xuống.
Sau đó là tiếng các thành viên nam reo hò – “U-hey, Uhey, Uhey!!” Yoo Jae Suk dẫn đầu, vừa kêu còn vừa bắt chước nhảy kiểu hiệp sĩ đáng yêu trong “Let it go” của Uhey, chỉ là chân tay cứ cứng quèo.
[Phụ đề: Người đẹp bốn phương Uhey! Phái nam của gia đình sôi trào!]
Uhey như trước mặc trang phục thoải mái, bước đến liền lễ phép cúi đầu: “Xin chào các tiền bối, tôi là Uhey.”
“Aniasayo~~” Phái nam đều một bộ phơi phới nhộn nhạo.
Lee Hyo Ri thấy thế cố ý tỏ vẻ nổi giận: “Hử? Đến làm cái gì? Như thế thì còn nhìn thấy bọn này nữa sao?”
Uhey đương nhiên nhận ra Lee Hyo Ri cố ý tạo hiệu ứng, liền vuốt vuốt tóc nói, “Nhưng mà em là fan của tiền bối Hyo Ri mà.”
Lee Hyo Ri nhìn bộ dáng Uhey, ngược lại là người đầu tiên nhịn không được bật cười.
Trong khi đang nghiên cứu bản đồ, Kwon Ji Yong thấy mọi người không chú ý, liền quăng một ánh mắt cho Uhey, nhỏ giọng hỏi: “Sao cậu đến đây mà không cho tôi biết?”
“Ngạc nhiên không? Có điều Dae Sung hẳn là đã sớm biết.” Đừng xem là tôi không có nhìn thấy ánh mắt vừa nãy của Dae Sung nhé, hừ.
“Tên nhóc kia!!” Kwon Ji Yong có ngốc cũng biết là Dae Sung bịp mình, ánh mắt nhíu lại, nhìn về phía Dae Sung cười rất chi là quyến rũ.
Dae Sung à, cầu nguyện cho thời gian sắp tới của cậu!
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
422 chương
33 chương
77 chương
91 chương
210 chương