Edit: Hồ ly lông xù
Ngoài cửa sổ mưa vẫn rơi, dường như chưa có dấu hiệu ngừng lại.
Lúc này, Lăng Hiểu đang ở trong căn hộ nhỏ mà Tần Vũ thuê, mặc dù nói là căn hộ nhỏ, nhưng bên trong vẫn có hai gian phòng riêng đều được dọn dẹp sạch sẽ, chẳng có điểm nào giống nơi ở của chó độc thân cả.
Tần Vũ vào phòng tắm rửa thay đồ, Lăng Hiểu nhàm chán quan sát xung quanh căn phòng, chợt thấy phía trên tủ ti vi ở phòng khách treo một cái khung ảnh.
Lăng Hiểu tò mò cầm khung ảnh lên, đó là hình chụp chung của hai người.
Tần Vũ trong ảnh so với hiện tại có vẻ gầy hơn một chút, uhm, đúng là chỉ một chút xíu, trong ảnh cậu ta mặc chiếc áo phông màu đen đang ôm một cô gái xinh xắn cười hạnh phúc trước ống kính.
Thì ra Tần Vũ có bạn gái a!
Chà, cũng có thể là bạn gái cũ.
Lăng Hiểu đang suy nghĩ, giọng nói của Tần Vũ từ phía sau lưng truyền đến: Đó là bạn gái cũ của tôi, vì cô ấy cho rằng tôi làm diễn viên không có tương lai nên đã chia tay với tôi, ngày hôm qua vừa mới chuyển đi.
Thảo nào.
Lăng Hiểu khẽ gật đầu, thảo nào căn phòng kia lại sạch sẽ như vậy!
Cậu là vì bị người ta đá nên bị kích thích, rồi tuỳ tiện ra đường tìm người quản lý à? Lăng Hiểu đặt khung ảnh trên tay xuống, quay đầu lại hỏi Tần Vũ một câu.
Chuyện này cũng có nguyên nhân, tất nhiên là còn có những nguyên nhân khác...
Tần Vũ nhìn Lăng Hiểu, trên khuôn mặt lộ ra vẻ hơi mất tự nhiên: Tôi cũng thử tìm những người quản lý khác, nhưng bọn họ đều không cần tôi.
Được rồi.
Lăng Hiểu không thèm để ý cười một tiếng: Xem ra cậu coi tôi như cọng cỏ cứu mạng a? Nhưng cọng cỏ cứu mạng này cũng có thể là cây cuối cùng đè chết lạc đà, cậu có sợ không?
Không sợ!
Tần Vũ vô thức đứng thẳng người: Tôi muốn làm diễn viên, không chỉ để chứng minh cho người khác thấy, đây cũng chính là mơ ước của tôi. Con đường thực hiện ước mơ của tôi nhất định đầy chông gai, tôi đã sớm chuẩn bị tư tưởng, sinh ra làm người...
Dừng.
Lăng Hiểu cắt ngang lời Tần Vũ: Cậu bình thường không uống canh gà bổ não à? Đừng nói với tôi mấy lời giả dối này, điều kiện để tôi trở thành quản lý của cậu rất đơn giản, tôi cũng không cần tiền lương quá cao, tôi cho cậu thời gian một tháng phải ép cân xuống còn 150 cân, nếu như cậu làm được, tôi sẽ tìm công việc cho cậu.
Thật sao?
Nghe Lăng Hiểu nói, ánh mắt Tần Vũ sáng lên, nhưng ngay sau đó lại ảm đạm dần.
Hiện tại cậu ta nặng 208 cân, trong vòng một tháng phải giảm được 58 cân, thật sự có chút khó khăn. Không, phải nói là quá khó khăn!
Xem ra cậu không có niềm tin với chính bản thân mình a, nhưng không sao.
Lăng Hiểu đột nhiên nở một nụ cười như thiên sứ nhìn Tần Vũ: Người đại diện của cậu là chị đây tuyệt đối có thể giúp cậu nha!
Cảm ơn chị, Lăng... chị Lăng!
Thật ra tuổi của cô cũng không tính là lớn, so với Tần Vũ còn nhỏ hơn vài tuổi, nhưng Tần Vũ này là người rất lương thiện, thấy Lăng Hiểu tự xưng là chị, cậu ta cũng trực tiếp gọi cô là chị.
Nói thì dễ, nói thì dễ, trước tiên tôi sẽ giúp cậu xây dựng kế hoạch giảm cân cấp tốc, sau đó ở bên cạnh cậu giám sát để đảm bảo cậu có thể thuận lợi giảm cân thành công!
Lúc này Lăng Hiểu lại nghĩ tới Trình Cẩm.
Mọi người xem, Trình Cẩm có thể giảm cân thành công, vậy thì Tần Vũ hẳn là không có vấn đề gì.
Đối với con người, cái khó khăn nhất chính là tự giác.
Trình Cẩm chính là một con quái vật siêu kỉ luật, mà Tần Vũ...
Quan trọng là cậu ta có ý thức luật cao hay không, vì Lăng Hiểu sẽ luôn trông chừng cậu ta.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
234 chương
72 chương
183 chương
72 chương
60 chương