Cả một đêm Diệp Thất không ngủ được, cho đến hừng đông mới từ trên giường ngồi dậy đi đánh răng rửa mặt. Một đêm không ngủ nhưng cũng không thấy buồn ngủ, dù hai mắt sưng thật to, cả người chẳng còn sức lực. Diệp Thất đi tới tủ lạnh lấy một túi đá để chườm, một bên chườm mắt một bên mở TV để nghe tin tức buổi sáng. Xem xong tin tức thì người làm mang bữa sáng vào trong phòng Diệp Thất, Diệp Thất nói cảm ơn sau đó lại đi tới trước gương. Ánh mắt sưng đỏ dường như giảm bớt một chút, nhưng mà nhìn vào vẫn thấy rất xấu. Diệp Thất mở ngăn kéo ra lấy một cái kính đen, ăn điểm tâm xong chuẩn bị ra ngoài đi làm thì Diệp Nhất đột nhiên xuất hiện trước cửa. “Sớm a muội muội, còn sớm như vậy đã muốn ra ngoài đi làm sao?” “A, Đại tỷ, sao ngươi lại tới đây. Ta đang tính đi làm đây”. “Đi làm hay đi đâu cũng không cần gấp a, tới đây tới đây, tỷ tỷ mang theo trà Thiết Quan Âm tốt nhất, bồi tỷ tỷ uống một chén rồi đi”. Diệp Nhất cười thật tươi, Diệp Thất liếc mắt nhìn đồng hồ một cái, tám giờ. Tuy có nguy cơ sẽ đi làm muộn nhưng Diệp Thất vẫn thuận theo ý tứ của Diệp Nhất, bồi nàng uống trà. Diệp Thất để ba lô trên bàn, để cho Diệp Nhất ngồi xuống trước rồi sau đó lấy dụng cụ pha trà đứng bên cạnh Diệp Nhất giúp nàng pha trà. “Mấy giờ Tiểu Thất phải đi làm?” Diệp Nhất hỏi. “Chín giờ ba mươi, nhưng mà không sao, bồi tỷ tỷ uống chén trà xong vẫn đi kịp”. Diệp Nhất sờ sờ đầu Diệp Thất: “Thật ngoan”. Diệp Thất cười đáp lại. “Không cần đi nữa, đã từ chức giúp ngươi rồi”. Diệp Nhất tiếp tục cười. Nụ cười của Diệp Thất cứng lại hoàn toàn. Diệp Thất lái xe trên đường cao tốc trở về Diệp Gia, nàng thực hối hận vừa rồi không có nôn trước mặt Diệp Nhất - chúng ta không nhất thiết phải đổi nghề, có một người đại tỷ phúc hắc làm nhân vật đứng đầu như vậy thì kinh doanh cái gì cũng thực sự là mai một nhân tài. Diệp Nhất chưa từng nói một tiếng nào với Diệp Thất đã chạy tới công ty giúp nàng từ chức, mà lý do chính là chuẩn bị công việc cho bộ phim tiếp theo. “Phim? Phim gì a?” Diệp Thất cảm thấy những lời của tỷ tỷ nói sao thật là khó hiểu vậy a? “Đó là bộ phim đầu tiên mà xí nghiệp Diệp Thị đầu tư a”. Diệp Thất che mặt: “Tỷ tỷ, ta thật hi vọng chúng ta có thể là người cùng một thế giới…” Diệp Nhất muốn bước một chân vào giới giải trí, theo lời nàng nói giới giải trí không hợp với hắc đạo không phải do hắc đạo không tốt. Diệp Nhị tự nhiên hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng, bất quá chỉ muốn thỏa mãn nữ nhân lớn tuổi mang tâm hồn của một cô gái đối với ngôi sao thần thượng mà thôi. Diệp Nhị không ngăn cản nàng, nhưng vẫn nói cho nàng biết thế giới giải trí vốn xấu xa giả tạo, không phải chỉ cần có tiền là nhất định sẽ nổi tiếng. Diệp Nhất ôm lấy bả vai nàng - muội muội a muội muội, ngươi đã quên trong nhà chúng ta có sẵn một đại minh tinh hay sao? Ngay sau đó liền như vậy, Diệp Thất bị hai tỷ tỷ tiếp tục đưa lên đầu ngọn sóng. Từ nhỏ Diệp Thất đã là bé ngoan, ca ca tỷ tỷ trong nhà mà đã nói ra thành lời thì ít khi nào vi phạm, chỉ cần ca ca tỷ tỷ da mặt đủ dày dám yêu cầu thì Diệp Thất liền làm. Nhưng nàng vĩnh viễn đều chịu thiệt thòi, bởi vì so với nàng thì da mặt của các tỷ tỷ dày hơn rất nhiều… Diệp Thất từng chỉ vào chân mình nói - ta đã như vậy còn đóng phim cái gì nữa? Diệp Nhất khoát tay - nữa rồi nữa rồi, Tiểu Thất ngươi hiện tại đã khôi phục tốt lắm, hơn nữa ta đã nói chuyện với đạo diễn, hắn nói sẽ quay những cảnh ở phía trên và ngươi chính là người trời sinh có khuôn mặt để quay đặc tả, cho nên không cần lo lắng. Vậy thì Diệp Thất còn gì để nói nữa đâu… Đã bao lâu rồi không đóng phim, nhưng có lẽ Diệp Thất trời sinh là diễn viên, chỉ cần nàng đứng vào trong ống kính thì ánh mắt, cử chỉ hoàn toàn khác hẳn. Đạo diễn được mời chính là đạo diễn nổi tiếng Trung Sinh, hắn đã từng đối với tác phẩm “U Linh Thành” của Diệp Thất có ấn tượng rất sâu, nhìn thấy nàng liền không ngớt lời khen ngợi, nói rằng nàng quay lại làm việc là thu hoạch lớn nhất của giới giải trí năm nay. Diệp Thất bất đắc dĩ than một tiếng, chỉ có đứng đó cười xòa. Kỳ thật bộ phim này không phải do Diệp Gia đầu tư, là Diệp Gia tìm đến đưa tiền hợp tác đầu tư chủ yếu để quảng cáo tên tuổi của xí nghiệp Diệp Thị mà thôi. Người thuộc chòm sao Kim Ngưu - Diệp Nhị đã tính toán chuyện này cực kì tỉ mỉ, nói rằng có sẵn diễn viên nổi tiếng sẽ tiết kiệm được tiền vốn. Diệp Nhất nghiệm chứng rất rõ ràng cái gì gọi là ‘càng giàu có càng bủn xỉn’ rất chính xác trên người Diệp Nhị. Đối với công việc quản gia của Nhị tỷ thì Diệp Thất vốn không có ý kiến gì, nhưng mà nàng không ngờ tới là người ở trong nhà chưa hiểu rõ về điện ảnh thì dễ dàng tạo ra mấy chuyện sai lầm. Bộ phim này là một bộ phim hoàn toàn nói về kinh doanh, chủ yếu lấy bối cảnh là nam diễn viên chính tranh giành địa điểm buôn bán. Vai diễn của Diệp Thất là nhân vật nữ số 2, vẫn là vai diễn học sinh như trước. Đối với việc vị trí vai diễn của mình chẳng có thay đổi gì nàng cũng không biết phải làm sao, chẳng lẽ ba mươi tuổi rồi mà vẫn có thể diễn vai học sinh sao? Nhân vật nữ số 1 là một nữ diễn viên đang nổi tiếng gần đây, Diệp Thất có xem qua phim của nàng, gần như đều diễn những vai có số phận hoàn cảnh giống nhau. Diệp Thất vẫn không ngờ là nàng diễn viên này trước mặt giới truyền thông đều tỏ ra thong dong không màng danh lợi, luôn nói nàng vì nghệ thuật mà cống hiến hết mình. Kết quả vừa đến phim trường đã cùng đạo diễn ra điều kiện, nói ra giá tiền catse thật sự chỉ có nửa giá, làm gì có chuyện gì mà hời như vậy chứ. Đạo diễn hỏi nàng, vậy ngươi muốn như thế nào? Diễn viên này nói - thêm cảnh quay. Diệp Thất mang tâm trạng chế giễu xem nữ diễn viên này với đạo diễn so kè dũng khí ý chí chiến đấu với nhau, không ngờ tới mới được hai ngày nàng liền không có duyên gặp lại, bởi vì nàng ngôi sao này ở cảnh quay đánh nhau đầu tiên đã bị té ngã gãy chân, phải nằm viện. Đạo diễn hô lên một tiếng vui sướng khi thấy người gặp họa, không tới hai ngày sau liền đổi diễn viên khác. Vốn nữ diễn viên bị thương đã ký hợp đồng không thể thay thế với nhà sản xuất, nhưng nữ diễn viên thay thế cho nhân vật nữ số 1 này cũng không biết là thần tiên nơi nào, nghe nói đã giúp cho nhà sản xuất thu phục đối phương. Diệp Thất còn đang rất muốn xem thử nữ nhân nào trong giới giải trí mà lại có đạo hạnh cao thâm như vậy, đạo cao một thước ma cao một trượng, rút khỏi giới giải trí vẫn tốt hơn. Kết quả công bố người thay thế cho nhân vật số 1 làm cho Diệp Thất hoàn toàn há hốc mồm. Ngày đó Diệp Thất cùng với một nam diễn viên quay cảnh tình cảm, nam diễn viên đang đưa tay ôm lấy ót của nàng muốn hôn nàng, đột nhiên trong tầm nhìn của Diệp Thất xuất hiện một bóng dáng quen thuộc đứng đằng sau lưng đạo diễn, trong tay ôm một bộ quần áo vẻ mặt tức giận nhìn về phía bên này. Đó không phải Kiều Ca sao?! Diệp Thất nghĩ chắc mình bị ảo giác, tập trung tư tưởng nhìn lại lần nửa, đúng thật là Kiều Ca. Kiều Ca mặc một bộ quần áo màu nude, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, không chút lảng tránh nhìn Diệp Thất đang ở trong lòng của nam diễn viên. Diệp Thất trong lúc nhất thời xấu hổ mặt đỏ bừng, phải cầm lấy khủy tay nhờ nam diễn viên chính đỡ mình. “CUT”. Đạo diễn hô to, nhìn Diệp Thất nghi ngờ. “A… Thật xin lỗi…” Diệp Thất nói, “Ta muốn nghỉ ngơi một chút”. Đạo diễn nhún vai: “Được rồi, mọi người cùng nhau nghỉ ngơi một lát đi”. Diệp Thất chạy đến toa xe nghỉ ngơi của mình, đi tìm điện thoại khắp nơi để gọi điện cho Diệp Nhất - chuyện gì đây a! Sao tự nhiên lại xảy ra tình huống như vậy? Đây là muốn xem người ta xấu hổ chết mới chịu sao! Kết quả càng sốt ruột nàng càng tìm không thấy đồ cần tìm, trợ lý cũng giúp nàng đi tìm nhưng vẫn không thấy bóng dáng của di động đâu. Đột nhiên có một bàn tay chìa ra trước mặt Diệp Thất, ngón tay thon dài trắng nõn đang cầm lấy điện thoại của nàng. Diệp Thất ngẩng đầu, Kiều Ca đang đứng trước cửa toa xe chưa đóng của nàng. “Vừa rồi ngươi làm rớt trên đường”. Kiều Ca không nói thêm gì, đem điện thoại nhét vào trong thay Diệp Thất rồi xoay người bỏ đi. Di động vẫn còn độ ấm của Kiều Ca, loại độ ấm này không giống với bất kì người nào trên thế giới, một chút nóng, một chút lạnh, vì đó là Kiều Ca. Diệp Thất nhìn theo bóng dáng của nàng, ở phía sau dường như có vô số sợi dây màu đỏ hết lớp này tới lớp khác đánh về phía Kiều Ca, muốn đem nàng trói lại.