Hàn thiếu, tha cho tôi đi!

Chương 135 : Bị Bỏ Thuốc

Hàn Hứa Phong ngồi trong phòng làm việc giải quyết đống giấy tờ, hợp đồng. Ngoài chút thời gian dành cho gia đình, hãn hầu như chỉ đâm đầu vào công việc. Tối nay hãn còn phải đến buổi tiệc rượu mừng thọ vị chủ tịch của Bắc thị. Dù không thích những chỗ ồn ào náo nhiệt như vậy, hần vẫn miễn cưỡng đi. Dẫu sao ông ta cũng từng là chiến hữu của cha hận trên thương trường, hắn dù ngông cuồng đến đâu vẫn phải giữ thể diện cho cha mình, huống hồ ông ta còn đích thân đến Hàn gia để mời. Hán gọi điện về nhà dặn Hàn phu nhân cùng Hàn Thẩm Quân ăn cơm trước, còn dặn bài ngủ sớm, đừng thức khuya đợi hàn về Buổi tiệc được tổ chức ở sảnh ngoài trời đằng sau khách sạn riêng của Bác thị, không cần phải nói cũng biết độ xa hoa của nó. Hôm nay toàn tập trung những người có tiếng nói trong thương trường và hàng chính mà một trong những người trẻ tuổi đã năm trong tay vị trí cao nhất. Những vị tiền bối lăn lộn trong thương trường mấy chục năm trời cũng phải nể hàn vài phần. Mấy vị tiểu thư còn nhà giàu nhìn Hàn Hứa Phong bằng cánh mất thèm thuồng trông thấy. Ai nấy đều mơ mộng hàn sẽ trở thành người đàn ông cả đời của mình, song cam đảm để giành lấy hắn thì chẳng ai có. Hàn Hứa Phong như một bông hoa đẹp để làm mê hoặc chúng sinh, nhưng đẹp thường độc. Hàn chính là rất độc, độc trong tàn độc Một thiếu nữ đi từ phía xa lại, nếu hạn nhớ không nhằm đây chính là đứa cháu gái tài giỏi của Bắc tổng- Bắc Thái Anh. Cô ta vừa đi du học ở Anh về, xinh đẹp, giỏi giang và cũng chính là mẫu người phụ nữ hoàn hảo trong mất nhiều chàng trai. “Hàn thiếu, tôi có thể mời anh một ly được không?" Bắc Thái Anh mang đến hai ly rượu Wishky rồi đưa một ly cho hắn. Thầm tán thưởng cho sự mạnh dạn của cô, hắn một lần uống cạn. “Hi vọng sau này chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hợp tác trong công việc. “Được, tôi cũng mong là như vậy. Hàn Hứa Phong liên thấy bóng dáng cô gái nào đó từ đằng xa trông rất quen thuộc Thanh Trà? Cô ấy sao có thể xuất hiện ở đây được chứ? "Hứa Phong, anh nhìn gì thế? Tôi có thể mời anh nhảy cùng được không?" “Thật xin lỗi, tôi ra đây một lát." Thấy cô gái kia có ý định đi khỏi, Hàn Hứa Phong liền đi theo. Hắn uống chưa nhiều nên không nghĩ rằng mình nhìn nhận được, người ban nãy rõ ràng là Thanh Trà. “Anh đi đầu thế, đợi tôi với." Bắc Thái Anh với và đuổi theo hãn. Khuôn mặt cô ta thoảng chút lo lắng như sợ chuyện gì đó diễn ra không theo kế hoạch của mình. Hàn Hửa Phong đi được một lúc, hắn vào bên trong khách sạn thì bị mất dấu cô gái kia. Rồi đột nhiên hản cảm thấy hơi choáng, chân bủn rủn, cả người nóng ran. Rõ là hàn chưa uống nhiều mà, không thể có chuyện say được. Cảm giác này giống như là bị người ta hạ thuốc vậy "Hứa Phong, anh sao thế?” Bắc Thái Anh thấy hắn cả người không còn lực, một tay vịn tường một tay ôm ngực thì khẽ cười đắc ý. Cô ta chạy lại đỡ lấy hàn. “Có lẽ anh uống say quả rồi, tôi đưa anh vào bên trong phòng nghỉ. “Không cần đầu." Hàn Hứa Phong vẫn còn ý thức, hân từ chối sự quan tâm của cô ta. "Tôi thấy anh không ổn, mau nghe lời tôi đi. Hạ Thái Anh dìu hắn vào bên trong căn phòng đã được chuẩn bị từ trước, kéo hàn năm trên giường. Cả người Hàn Hứa Phong quân quại vì nóng bức, cúc áo cũng bụng mất vài cái. Cái mà cả hắn và Hạ Thái Anh không ngờ được là còn có một người vào trong phòng, trùng hợp chính là Thanh Trà. Cô được phân công đi dọn dẹp phòng ngủ cho khách, nhưng lại vào nhằm căn phòng VIP này. Thời khác có định bước ra khỏi phòng tắm, lại nghe thấy có người mở cửa đi vào phòng đành đứng luôn ở trong này. “Nóng quá. Hãn đứng lên, định đi vào bên trong phòng tâm thì bị cô ta chặn lại. “Phong, để em giúp anh dễ chịu. Cô ta bắt đầu cởi bộ váy trên người xuống, Hàn Hửa Phong liền quay người đi chỗ khác. "Làm gì thế? Mau mặc lên đi. "Hứa Phong, em thích anh. Cho em một cơ hội có được không?" Hãn không ngờ cô gái kia lại là loại người như vậy. Hàn Hứa Phong bắt đầu cảm thấy có cái gì đó sai sai, đúng rồi, ly rượu Wishky ban nãy chắc chắn có vấn đề "Hạ Thái Anh, là cô hạ thuốc vào trong rượu?" “Em muốn anh là của em." “Dâm đăng." Hãn quãng cho cô ta bằng ảnh mắt khinh thường rồi bỏ đi, nhưng còn chưa bước được ba bước, hắn đã khụy xuống sản Đầu óc quay vòng vòng, đến đường đi bán còn không nhìn rõ. “Em đã bỏ liệu rất mạnh. Nếu không được giải phóng, e là sẽ có nhiều hệ quả đấy “Mẹ kiếp, tôi quan tâm sao?" Thanh Trà đứng ở bên trong phòng tâm nghe ngóng tình hình bên ngoài, cô nghe một cách loáng thoáng, cũng không rõ từng ý câu. Nghe qua đoán chừng có hai người đang cãi nhau nên không dám lộ mặt ra. Hãn nói thế thôi nhưng cơ thể sắp muốn nổ tung ra rồi. Cô ta tụt hẳn cái vảy ngoài ra, để lộ bộ nội y màu đỏ chót, Bắc Thái Anh quỳ xuống cởi mấy cái cúc áo còn lại trên người Hàn Hứa Phong, thân hình có ta đẩy ra đăng trước như khiêu gợi Hàn Hứa Phong lấy chút ý chí cuối cùng, hàn gồng dậy kéo cái chăn trên giường quăng lên người cô gái kia. Một tay hãn giữa chặt vai cô ta, trực tiếp mở cửa đẩy ra ngoài. “Anh làm gì thế? "Cút đi Hàn đóng sầm cửa lại, để mặc Bắc Thái Anh đang đứng la hét, kêu gào ở bên ngoài. “Anh không thể làm thế được. Hứa Phong, mau mở cửa cho em".