Gọi Tao Là Anh Yêu
Chương 37 : Chàng trai kì lạ
"3"
"2"
"1"
" Anhhhhhhh" Cô hớt hải chạy vào, khuôn mặt nhỏ xinh đỏ như cà chua cuối vụ.
" Sao vậy?" Anh cố gắng nén cười, làm mặt ngạc nhiên.
" M..mất...mất rồi"
" Mất gì?"
" Anh...độc ác, anh...em...hức hức" cô thút thít khóc.
Anh chạy lại ôm lấy hình bóng nhỏ bé, càng trưởng thành thì mức độ trêu ghẹo cô càng lớn thì phải.
" Dù gì mày cũng cưới tao mà, mất trước hay mất sau thì cũng có khác gì nhau đâu"
"Anh...em ghét... hức" cô xô anh ra, ngồi bệt xuống ghế sa lông mà nức nở.
" Thôi tao xin lỗi mà, tao trả lại cho, nhé?"
" Đã mất rồi...trả lại bằng cách nào nữa chứ?"
" Thì làm lại, ày tha hồ mà xử tao. Ông xã tình nguyện, bà xã cứ việc hưởng thụ thôi" Anh cười đểu.
" Anh...đi đi...thật là...hức hức"
Cô giận đùng đùng bỏ lên nhà trên.
Chờ cô đi khuất, anh mới ôm bụng cười ngặt nghẽo. Cái con bé ngu ngốc của anh, vẫn cứ ngây thơ là thế. Lúc bế cô về từ vườn hoa, trời bỗng dưng mưa tầm tã làm cả hai ướt nhẹp. Anh sau khi đưa cô về nhà vì sợ cô bị cảm nên mới nhờ người giúp việc vào thay đồ giúp.
Thế mà cái con bé giúp việc cũng ngây thơ không kém, đi lấy đại cái áo sơ mi của cậu chủ để thay cho người ta, lại còn tốt bụng cởi hết cả nội y ra để giặt giùm nữa cơ chứ. Lúc cậu vào phòng đã thấy một thân thể nóng bỏng lấp ló đằng sau áo sơ mi, sợ mình không kiềm chế nổi nên đành lấy chăn che hết người cho cô, rồi mới đem bản mặt đỏ muốn xì khói xuống bếp nấu cháo cho người thương. Lúc nấu cháo không hiểu thế nào lại nghĩ ra mưu kế tiểu nhân này, quả thật thấy khâm phục bản thân mình ghê vậy đó.
" Cộc cộc"
"...."
" Bà xã ơi, ông xã vào nhé" có người mặt dày.
Cô chùm chăn kín mít, anh nghe thấy tiếng khóc rấm rứt. Bỗng dưng tỉnh dậy thấy mình mất hết cả, chắc cô ấm ức lắm nhỉ.
" Làm gì mà chùm chăn kín mít thế, mở ra ăn cháo đi này"
" Mở ra mau lên"
Anh càng giựt, cô nhóc bên trong càng gắn ghì chặt hơn.
" Ra đây đi, tao giỡn thôi, chưa làm gì cả"
Cô lấp ló đầu ra khỏi chăn, hai mắt đỏ hoe.
" Thật không?"
" Thật"
" Sao nãy anh nói là..."
" Tao giỡn"
" Thế còn ai thay đồ?"
" Con nhỏ giúp việc"
" Thật chưa làm gì cả?"
" Làm là chẳng còn sức để ngồi đây nói chuyện đâu"
Cô tung chăn ra, mặt hớn mày hở. Chạy lại ôm chặt lấy anh làm cặp gò bông đào chạm phải lồng ngực nóng bỏng.
" Mau bỏ ra" Anh xô cô ra, lấy gối ôm chặt vào người mình, mặt đỏ như gấc. Người ta đã cố gắng tử tế rồi, đừng có mà khêu gợi ra như thế chứ.
Cô cũng biết điều chùm chăn lại vào người, cười tít mắt.
" Hihi, làm em sợ muốn chết"
" Mắc gì sợ?"
" Thì lỡ anh Ca chán không lấy em nữa thì làm thế nào?"
" Chưa làm ăn gì được cả thì chán thế nào" Anh lẩm bẩm.
" Hả, anh nói cái gì?"
" Không có gì, mở miệng ra tao đút à ăn" anh cầm muỗng cháo thổi phù phù.
" Em tự ăn được mà"
" Nói nhiều, Aaaaa"
Cô ngoan ngoãn nghe lời, hình ảnh lúc này, thật làm cô nhớ đến những kỉ niệm khi xưa.
" À ngày mai tao không đi học chung với mày nữa đâu. Đừng có mà gần gũi với tên Minh quá"
" Sao thế?"
" Đi làm chứ sao nữa"
" À " cô gật gù
" Nghe rõ chưa, tránh xa tên Minh, càng xa càng tốt"
" Không được"
Anh đặt muỗng cháo xuống, hai hàng lông mày nhiu lại.
" Tại sao?"
" Cậu ấy là bạn em"
" Bạn bè gì thằng khỉ ấy"
" Cậu ấy không phải là khỉ" nó chu mỏ cãi.
" Thế thì không được nói quá nhiều, nhìn quá lâu"
" Ơ "
" Ơ iếc gì , chấp nhận hay không chấp nhận?"
" Không chấp nhận thì sao?"
" Tung ảnh hot" Anh cầm phấc phơ mấy bức hình vừa chụp cô trên tay.
" Anh..."
" Sao, chấp nhận hay không?"
" Chấp nhận" cô ngậm ngùi.
Anh cười thầm, lòng phấn khởi. Tung ảnh của cô thì chẳng phải anh mới là người thiệt thòi hay sao. Ai đời chồng lại đi tung ảnh hot của vợ để ấy thằng ngoài đường ngắm bao giờ. Mấy bức ảnh này được ra đời chỉ để dọa cô và cho anh ngắm cho đỡ nhớ thôi đấy nhé.
....
....
Chiếc lamborghini đỗ phịch trước cổng trường,thu hút biết bao nhiêu là ánh nhìn.
Anh chồm người qua cởi dây an toàn cho cô, rồi nhẹ nhàng đặt lên trán một nụ hôn.
" Bà xã đi học vui vẻ"
" Đừng nói bà xã nữa, nghe ngại chết đi được" cô mặt ửng hồng.
" Thế mày đi học vui vẻ, nhớ những gì tao nói"
" Cái này thì mạnh bạo quá"
" Vậy cưng đi học vui vẻ nheeee"
" Bê đê quá "
Anh mặt bí xị, cô cười khì khì bước ra khỏi xe.
" Hihi, bye anh Ca iu dấu"
Anh cũng cười tươi đáp lại cô, đang định phóng xe đi thì.
" Em yêu"
Một chàng trai to cao, mái tóc màu đỏ thẫm ôm chầm lấy người cô...
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
17 chương
101 chương
65 chương