Gọi Tao Là Anh Yêu
Chương 27 : I will love you forever of my life.
" D...dạ?" Nó lắp bắp, mẹ nó có nói nếu đồng ý làm bạn trai, bạn gái của nhau thì hai người đó thích nhau. Nhưng chẳng phải cậu vừa nói thích An xong mà, sao bây giờ lại nói nó làm bạn gái, thật là khó hiểu quá đi mất.
" T...tao...ý tao là...làm bạn gái giả bộ ấy, làm bạn gái...để tao thử lòng An thôi..." cậu mặt mày đỏ gay.
" À, thế em phải làm những gì, coi như báo đáp công ơn của anh Ca vậy?" Nó cố gắng gượng cười.
" Dễ thôi, chỉ có 10 điều à" cậu cười đểu
" Điều 1: phải nghe lời tao"
" Điều 2: Không được đi chơi với ai khác khi không có sự cho phép của tao"
" Điều 3: Lúc nào cũng phải cười với tao"
" Điều 4: Không được cãi lời tao"
" Điều 5: Phải làm những việc mà một người bạn gái phải làm, lát có gì tao giải thích sau"
....
" Điều 8: Gọi tao là anh yêu"
Cậu đặt lên môi nó một nụ hôn phớt nhẹ thôi, nhưng cũng đủ để làm cho trái tim của cả hai tan chảy. Hai đứa nhìn nhau, mặt đứa nào đứa nấy đỏ như hai quả cà chua.
" Điều 9: phải hôn tao giống như vậy trong trường hợp cấp bách"
" Trường hợp cấp bách là trường hợp gì cơ chứ?"
" Biết làm gì"
" ...!"
" Điều 10: ừm...ờ...thôi để sau...tao chưa nghĩ ra"
" Hết rồi à?"
" Ừ, hết rồi" cậu lại cắm cúi vào quyển sách.
Ai đó ở trên có cảm giác tủi thân, nếu cậu thích An như vậy, thì nó sẽ đóng thật đạt để cậu được vui lòng.
" Anh Ca"
" Điều 8" cậu mặt mày bặm trợn.
" À, anh yêu...nghe kì kì quá à" nó chu mỏ.
" Mày đã hứa giúp tao rồi cơ mà" cậu làm mặt tội nghiệp.
" Dạ, anh Ca...yêu"
Cậu cười hí hửng, sung sung sướng sướng, có con nhỏ ở trên,đầu óc rối như tơ vò.
" Các em, sắp tới trường sẽ tổ chức một buổi dã ngoại ở khu du lịch tre xanh. Đi 2 ngày 1 đêm, bắt buộc phải tham gia đầy đủ. Lớp chúng ta sẽ cắm trại với lớp 1B, các em nhớ về chuẩn bị quần áo sẵn sàng nhé" cô giáo vừa phát tờ giấy vừa dặn dò.
" Anh Ca...yêu, anh có đi không?" Nó hứng khởi.
" Mày điếc hả, có nghe cô nói gì không, là bắt buộc đó"
" À vâng, hihi"
....
....
" Huyền Mi" Minh chạy lại, nở nụ cười răng khểnh thường nhật.
" A, Minh" nó vui vẻ.
" Lớp mình với lớp cậu cắm trại chung đó, thích thật"
" Ừ, có gì chỉ tớ dựng lều nhé, tớ ngu cái vụ đó lắm"
" Giờ mới biết mình ngu hả?" Cậu đi kế bên, mặt mày tối xầm lại, thật là, dám cho cậu ăn nguyên rổ bơ, còn vui vẻ chuyện trò trò chuyện ríu rít với thằng đó nữa.
" Đâu có, tớ thấy Mi vừa dễ thương vừa đáng yêu mà, hôm nay đi thăm MiMi với tớ không?" Minh nhìn cậu với ánh mắt không được thân thiện cho lắm.
" Đi chứ, lâu quá rồi" nó tíu ta tíu tít.
" Mi, mày nhớ điều 2 chứ" cậu tức mình, túm tay nó kéo về phía mình.
" Dạ vâng...xin lỗi Minh nhé, để hôm khác vậy" nó tiu nghỉu.
" Ừm, không sao" Minh nhìn cậu bằng ánh mắt khinh bỉ rồi bỏ đi.
Cậu tức, tức lắm chứ, cái thằng khỉ dám lên mặt. Nhưng không sao, cậu đã có cách.
" Minh à, cậu có muốn đi ăn với tụi này không?" Cậu gọi với theo.
....
....
" Cô ơi, cho cháu 3 chén phá lấu" nó niềm nở, thật không ngờ có lúc anh Ca lại tốt bụng đến vậy, còn mời Minh đi ăn nữa, nó quả thật là tội lỗi khi nãy dám nghĩ xấu về anh.
" Đây đây" bà chủ bưng ra 3 chén phá lấu nghi ngút khói, mùi thơm sộc vào mũi khiến nó không thể nào kìm nén mà ăn lấy ăn để.
" Ưm...on úa" miệng nó đầy tràn đến nỗi chảy cả ra ngoài.
Tức thì có hai kẻ không hẹn mà gặp cùng lấy khăn giấy lau miệng cho nhỏ, xong lại lặng lẽ nhìn nhau với ánh mắt đầy sát khí.
" Mi à, mày nhớ điều 5 không?" Cậu nhếch mép, đến lúc phải dạy cho tên khỉ này một bài học để chừa cái thói tự tiện tươi cười với vợ người khác rồi.
" Em..." nó nhìn cậu với ánh mắt" anh Ca nghĩ em là bộ nhớ chắc"
" Đút tao ăn" 3 chữ nói ra thôi mà khiến hai con người phát sặc.
" Sao em phải đút chớ, anh Ca...yêu tự ăn đi, em còn ăn nữa" nó khó hiểu nhìn cậu.
" Mày quên lời hứa với tao rồi à?" Cậu buồn rầu.
" Em...này, mở miệng ra, làm như em bé không bằng" nó múc một muỗng đầy tràn, cậu sướng rơn, nhìn thằng khỉ mặt còn đang ngơ ngơ bên cạnh đầy tự hào.
" Nữa..." cậu há miệng nhõng nhẽo.
Nó bây giờ bận bịu lắm, một tay mình ăn, tay kia đút anh Ca, ánh mắt thì cứ lấm lét nhìn sang Minh, thật sự là ngại muốn chết đi được.
Minh không nói gì, chỉ lặng lẽ ăn, nhìn hai người đằng trước, thật sự cảm thấy vừa buồn vừa ghen tị, lại có một chút mắc cười. Cậu đôi khi cũng không thể hiểu nổi chính mình nữa.
" Bái bai Minh" nó vẫy tay chào cậu bạn rồi quay qua hỏi ai đó mặt mày đang tối xầm.
" Anh Ca yêu, nhớ hôm nay ngày gì không?"
" Ngày gì?"
" Đoán đi" nó nháy mắt một cái làm tim cậu " gụng gời"
" Sinh nhật mày hả?"
" Không"
" Thế thì không biết"
" Ngày lần đầu tiên tụi mình gặp nhau" nó cười.
Cậu cúi xuống cắn vành tai nó một phát.
" Á đau" mặt nó đỏ bừng, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.
" Thưởng ày đấy" cậu mặt cũng đỏ không kém, thật sự rất cảm động, nếu mà nó không nhớ, chắc cậu cũng quên luôn rồi. Con bé này ngốc nghếch vậy thôi nhưng có những lúc thiệt là đáng yêu vô đối.
" Thưởng gì chứ, đau chết đi được. Đi" nó kéo tay cậu, tươi cười.
" Đi đâu?"
" Bí mật"
Con đường đến trường hôm đó sao thật là ấm áp và tràn đầy tình yêu thương.
....
" Ăn đi" nó đưa cho cậu cây khoai tây xoắn.
" Gì đây" cậu nhìn một hồi, rồi cũng miễn cưỡng bỏ vào miệng.
" Mẹ kiếp, ngon quá" cậu ăn liên hồi
" Đâu, mẹ đâu?" Nó nhìn xung quanh công viên.
" Mẹ gì?"
" Mẹ anh Ca đó, anh mới nói mẹ anh tên kiếp còn gì"
Cậu cười ha hả, sặc cả nước bọt.
" Đó là từ dùng để diễn tả sự tức giận hay ngạc nhiên, hiểu chưa hả? Đó là từ chửi thề"
" Chửi thề?"
" Ừ, nhưng mày là con gái, đừng nên nói mấy từ ấy"
" MẸ KIẾP ANH CA" nó hét, xung quanh đã có những cái nhìn đầy " trìu mến" chỉa về phía cậu.
" Mi...mày...mày im ngay" cậu chạy rượt theo.
" MẸ KIẾP ANH CA" nó hét, vừa chạy vừa cười sằng sặc.
" Khốn nạn thật, Mi, im ngay"
"MẸ KIẾP ANH CA KHỐN NẠN THẬT"
" Ối giời ơi, tao xin mày, Mi ơi, giữ thể diện cho bố của lũ nhỏ nữa chứ"
"MẸ KIẾP ANH CA KHỐN NẠN THẬT ỐI GIỜI ƠI"
....
....
Cậu thở hồng hộc, mặt mày đỏ bừng, mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
" Đẹp không? Em chuẩn bị hết đó" nó nói giọng nhỏ nhẹ.
" Mày bị sao thế, làm người ta nhìn tao như thằng bệnh ấy"
Cậu ngẩng mặt lên, ở đâu lại lòi ra một chỗ đẹp thế này cơ chứ. Một túp lều tuy nhìn có vẻ đơn sơ nhưng được trang hoàng cực kì bắt mắt bằng những chùm dây đèn vàng, trắng, xanh,... có cả những chiếc bong bóng được buộc ở hai bên nữa. Ở giữa là một cái bàn nhỏ với các món ăn giản dị tuy không mắc tiền nhưng mang lại cảm giác cực kì ấm cúng.
" Là em tự chuẩn bị hết đấy nhé, tiền tích kiệm cả năm trời của em đấy. Coi như đây là quà mừng sinh nhật anh Ca hôm bữa đi ha" nó đẩy cậu còn đang ngơ ngác vào ghế ngồi
" Xin lỗi vì em chỉ chuẩn bị được như này"
" Mi..." cậu nói giọng trìu mến. Nó quay qua, mắt cậu đỏ hoe như sắp khóc tới nơi.
" Anh...anh Ca?"
" Cảm ơn" cậu ôm nó vào lòng. Nó biết chứ, như vầy là tội lỗi, cậu đã thích An rồi cơ mà. Nhưng làm ơn hãy cho nó hưởng thụ hết ngày hôm nay thôi...
" Ăn đi" nó gắp cho cậu miếng sườn xào chua ngọt
" Mày cũng ăn đi" cậu bóc vỏ con tôm nhỏ nhét vào miệng nó.
" Ưm" nó cũng nhét vào mồm cậu một miếng thịt tôm.
Hai đứa cười nhưng mắt thì đã rơm rớm, khung cảnh sao ngập tràn hạnh phúc.
" Mi, nếu lỡ như sau này chúng ta không gặp lại nhau nữa thì sao, lỡ như chúng ta lạc mất nhau?"
Cậu áp đầu mình lên đầu nó.
" Thì em sẽ đi tìm anh Ca. Nhưng anh Ca đừng bao giờ bỏ em lại một mình nhé?"
" Tao hứa, tao sẽ luôn bên mày, không bỏ mày lại đâu. Có chết tao cũng lôi mày theo cùng, nhưng nếu như tao không tìm được mày thì làm thế nào?"
" Thì anh Ca cứ đến nhà em mà tìm" nó ngây thơ " Em lúc nào chả ở nhà"
" Phải ha" cậu cười buồn" Nhưng lỡ như mày chuyển nhà?"
Nó ngồi bật dậy, lấy trong túi ra hai sợi chỉ màu đỏ. Một sợi buộc vào tay cậu, một sợi buộc vào tay nó.
" Ước đi" nó chắp hai tay.
" Ước gì?"
" Ước chúng ta sẽ ở bên nhau, không bao giờ lạc mất nhau"
Cậu phì cười, nhưng cũng ngoan ngoãn nhắm mắt lại rồi ước.
Nó tháo sợi chỉ của nó buộc vào tay cậu, rồi lại lấy sợi chỉ của cậu buộc vào tay nó.
" Điều ước của mình nằm trong sợi chỉ này. Coi như là từ giờ anh Ca giữ một phần linh hồn của em rồi đấy nhé"
" Mày cũng giữ một phần linh hồn của tao rồi còn gì"
" Thế thì chúng ta không sợ lạc mất nhau nữa, một phần linh hồn sẽ chỉ cho người này biết người kia ở đâu" nó sáng suốt.
" Đúng vậy, chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau"
Cậu nắm chặt tay nó như sợ nếu buông ra thì sẽ lạc mất vậy. Môi mấp máy.
" Mi, you are my star
You steal my heart away from my mind
You are the one and the only
And i will love you forever of my life
" Tặng mày bài hát này đấy"
" Thật ạ, bài này tên gì thế?" Nó tròn xoe mắt.
" Thật chứ chả lẽ giả. Tên là " I will love you forever of my life" Coi như là quà sinh nhật đấy nhé"
" Không công bằng tí nào, em tặng anh Ca nhìu thế cơ mà. Thôi hát lại em nghe, thích quá"
" Mi you are my love
You are the part of my little heart
I will fight for you my love
And i will love you forever of my life"
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
17 chương
101 chương
65 chương