Giọt nước mắt bị che dấu
Chương 14
Cất điện thoại vào trong balô, cô nhanh chóng bước tới phòng anh học. Vừa mới tới cửa lớp thì...
- Em yêu anh, nhiều lắm! - tiếng cô gái nũng nịu.
"Trời ơi, không phải vậy chứ, đây là lớp học cơ mà! " - cô hoài nghi, tưởng mình đi lộn phòng.
Sau một hồi nhìn lên nhìn xuống, nhìn ngang nhìn dọc, cô ngạc nhiên, phát hiện mình không đi nhầm chỗ. Đợi không gian im ắng trở lại, cô mới ngó vào thử, nhưng...
- Hoàng...Hoàng...Phong...anh...anh - Minh Minh bịt miệng, cố gắng không bật ra tiếng khóc để anh nghe thấy.
Chiếc balô trên tay cô rơi cái "Bịch" làm Hoàng Phong chợt nhận ra, vội buông tay ra khỏi người cô gái. Cô cũng nhanh chóng nhặt lẹ chiếc balô rồi chạy đi. Phong đuổi theo. Anh thấy cô đang khóc, chính xác hơn là vừa chạy vừa quệt nước mắt. Một cảm giác đau nhói xuất hiện trong anh. Anh biết, anh đã gây ra tội tày đình rồi!
Cố gắng chạy, Hoàng Phong đã bắt kịp được cô. Nắm lấy tay cô, Phong giải thích: "Minh Minh, nghe anh nói này. Giữa anh và cô gái ấy, hoàn toàn không có chuyện gì cả. Xin em đấy, hãy tin anh!
- Hức! Tin ư? Nghe nực cười nhỉ? Anh nói tôi phải tin sao đây? Anh nói đi, nói đi!
- Anh chỉ yêu mình em, chỉ mình em thôi! - nói rồi, Phong đặt lên môi cô một nụ hôn...miễn cưỡng. Nhưng cô còn không thèm ngọ nguậy.
"Chát" - cú tát từ CÔ tới anh ANH khi anh vừa rời khỏi bờ môi cô.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
12 chương
30 chương
34 chương
23 chương