Giới Thần

Chương 140 : Tam đại trưởng lão

1 viên thuốc dưỡng nhan đan có chứa tinh hoa dược tính cực cao. 1 viên đó có thể pha làm 100 viên cứu mệnh hoàn Và nếu hòa vào nước cất có thể tạo ra 1 ngàn bình thanh xuân lộ Ngày đầu tiên chiến dịch ngầm bán "thanh xuân lộ" được khai trương đã trọn vẹn bán ra 1 viên, tức là 1000 phần thanh xuân lộ Sang ngày thứ hai, đã thành 3000 viên phần, trong đó thì có tới 4 phần là bị "cướp" Đến lúc này thì việc quảng cáo đã đạt hiệu quả đến mức tận cùng, toàn bộ đàn bà, phụ nữ việt quốc cũng đều trở nên điên cuồng Ngay từ sáng ngày thứ 3 mới 3 giờ sáng đã có những hàng dài chờ sẵn để mua những bình "thanh xuân lộ" đầu tiên ........ Nhưng mà cũng vào lúc này tphcm cũng bắt đầu xuất hiện 3 vị khách không mời và chuẩn bị đón nhận 1 trận tai nạn mang tính hủy diệt Trời đêm tịch mịch với ánh đèn lấp lánh của 1 thành phố lớn, bất chợt từ phương bắc xuất hiện 3 vệt sáng xẹt qua như sao băng lẫn trong vô số vì sao nhỏ và ánh đèn đủ màu. "Xẹt...xẹt.." 3 ánh sáng mầu đỏ, trắng và vàng giống như 1 cầu vòng nhỏ kéo theo 1 vệt lửa bay tới với tốc độ không gì sánh được Áp lực cực lớn khiến Không khí bị ép lại vang lên những tiếng nổ "bùm..bùm" như pháo hoa. Khi 3 vệt sáng đó bay tới giáp ranh tphcm thì bắt đầu chậm dần tốc độ, nhưng chỉ với tốc độ chậm hơn gấp mấy lần mà chỉ trong 4 giây đã vượt qua mấy chục km tới quận 3. Lúc này trên bầu trời, mầu sắc như sao băng đã biến mất để lộ ra 3 người lơ lửng trên không. Thật không ngờ, cả 3 người họ đều có độ tuổi không quá lớn, chỉ độ 3, 4 mươi tuổi, nhưng không ngờ thứ họ đứng lại là trên 3 vật, 1 thanh kiếm, 1 bông sen vàng, và 1 cành cây trắng tinh có 3 cái lá 1 người đàn ông trung niên cột tóc cao, mặt lạnh như băng, thân mặc đạo bào xanh nhạt, dưới chân là thanh kiếm trong suốt sáng loáng tựa như là người cầm đầu, nói "Có đúng là nơi này không..." Sau đó người thanh niên độ 30 - 35 tuổi thân mặc pháp y có thêu 1 tòa lâu tháp 6 tầng, chân đạp mộc trượng, vẻ mặt kiêu căng hất hàm khó chịu trả lời "Đúng vậy...ở bên kia.." "Đi..." thế là trung niên kia dẫn đầu ngự kiếm hóa thành 1 tia sáng bay tới. Thanh niên áo trắng cũng hừ 1 cái ngự bạch trượng bay theo. Còn thanh niên còn lại đầu trọc 6 chấm vẻ mặt hiền hậu, tai dài cũng "a di đà phật" 1 cái ngự liên bay theo ........ Cùng lúc đó, trước áp lực khủng khiếp tràn tới, người dân bình thường cũng chỉ thoáng khó thở 1 lúc rồi qua mau. Nhưng tại đây lại không ngừng có hàng vạn cá nhân bật dậy nhìn lên trời cao. Họ chính là những bang chúng thanh bang tỉnh lại từ tu luyện, vừa thoát ra khỏi Thiên tháp để quan sát, nhưng trước áp lực này thực lực của họ vẫn quá yếu Yếu tới mức không dậy nổi can đảm chiến đấu Thậm chí mấy ngày hôm nay ai nấy đều vô cùng mong ngóng có cao thủ thần long hội tới để diệt sát...đánh đập...và nhận thưởng. Nhưng khi đám người này tới họ lại không dám manh động Tu vi càng cao, trực giác càng nhạy...và loại giác quan này báo cho họ biết...chiến...bây giờ cũng vô ích. Nhưng mà có Thiên tháp bảo vệ, mạng sống là không lo rồi, cho nên không chút nào do dự.... Lập tức 36 vạn 5 ngàn 356 bang chúng thanh bang kể cả hồng, hoa, diễm, mai đều không chút nào do dự, thoắt 1 cái họ đã tề tụ đầy đủ về Thiên tháp không sót 1 người...đương nhiên là trừ 1 người ra... Thiên .......... "Là ai tới mọi người biết không...sao lại mạnh như vậy..." 1 thành viên thanh bang hỏi 1 nhóm người khác "Tôi nghĩ là trùm của thần long hội tới rồi đó...mấy ngày nay mình giết người của họ...giờ họ kéo cao thủ tới trả thù..." "Ờ..ờ...có thể...không biết tu vi dang gì mà lại mạnh như vậy...trời..giờ tay tôi vẫn còn run nè" "Xì..." ai nấy đều khinh thường Nhưng ngay lúc này, 1 khí áp tràn đầy hơi thở tự nhiên dịu nhẹ, ấm áp lại truyền đến. Cả đám nhiều chuyện này liền lập tức nghiêm cẩn thành kính quỳ xuống tung hô "chủ thần" Giọng nói thần thánh đó nhẹ vang lên, không to nhưng lại thấm vào tâm can người khác "Thần dân của ta...mỗi 1 tu luyện giả đều phải từ chiến đấu mà trưởng thành thì mới có bản lĩnh thật sự....ta không thể bảo bọc cho các con mãi được. "Các con cần phải có cái tâm cường giả...phải can đảm và chăm chỉ... Trong bước đường thành tiên thành thần,...ta hi vọng các con có thể ở bên cạnh ta, cùng ta chiến đấu....kẻ thù của ta... ....mạnh lắm... Ta chỉ hi vọng, nếu sau này ta thất bại, ngã xuống...thì Các con có thể sống sót tiếp tục truyền thừa của ta Các con làm được không..." Lời nói của Thiên mang theo xúc cảm khiến mấy mươi vạn con người bất kể gái trai đều rớm nước mắt, nắm tay xiết lại móng tay cắm vào thịt chảy máu Đáp lại Thiên là 1 sự im lặng Im lặng không phải của lời từ chối Mà là im lặng của sự quyết tâm, những giọt máu chảy xuống, từ môi bị cắn, từ tay bị xiết chặt...là huyết thư viết lên lòng quyết tâm biến cường, là ấn định cho 1 sự lột xác về tâm cảnh cho mấy mươi vạn con người Kể từ đây, thanh bang sẽ bước qua 1 trang sử khác, trang sử của thực lực và chiến đấu Thiên đã đi được 10 phút nhưng vẫn không có ai đứng lên, mãi cho đến khi Thiên, địa, nhân tam bảng đều hiện lên nhiệm vụ Trọng yếu nhiệm vụ Cường tăng thực lực. Yêu cầu, tấn 1 cấp sẽ nhận được đãi ngộ về đan dược và công pháp tương ứng. Sau đó Thiên ban cho mỗi người yếu quyết kim cương trận, yêu cầu họ nhất thiết phải tu luyện. Và tu luyện thành hạt giống thần thông chủ đạo ......... Mây vạn người bất chợt biến mất nhưng tạm đại cao thủ kia vẫn không hề cảm nhận được gì. Tại 1 nơi vô cùng kỳ lạ, chỗ này vừa giống dưới lòng đất lại vừa giống ở trong 1 cái túi Thậm chí vị trung niên ngự kiếm lạnh như băng kia cũng không thể nào không bất ngờ khi đến nơi này, tại vì lúc họ đến rõ ràng là 1 địa điểm ở quận 5, là 1 biệt thự diện tích rộng vô cùng, nhưng vừa bước vào trong lại như lạc vào 1 nơi khác.. Cảm giác tựa như đã lọt vào 1 vật gì đó...sinh mạng và tự do đều mất đi quyền tự chủ... Lúc này người thanh niên áo trắng kia mới kiêu ngạo nói: "Đây chính là âm dương thập tam Thiên của côn lôn phái ta..." Lúc này vị tăng nhân đi theo mới lên tiếng hâm mộ nói " có phải nó là 1 trong tam bảo của tu chân giới không" Thanh niên kia kiêu ngạo nói "không sai" "Phật môn ngươi cũng có 1 món đó..." "Là thập phương cà sa sao...vật này ở trong tự đã mấy trăm năm mà không ai nhận chủ được...haiiii" "Huệ tâm, tuổi của ngươi cũng mấy trăm rồi...cũng là tinh anh chân truyền của thiếu lâm, nghe nói đã vượt la hán tháp mấy lần vậy mà vẫn không qua được tầng 16 sao" "Bần tăng bất tài, la hán trận quá tinh diệu còn thập phương cà sa tăng y lại không có duyên...tầng 16 này...bần tăng bất tài...haiiii" "Hừ, lũ đầu trọc các ngươi thật vô dụng...ngay cả pháp y mình mặc mà cũng không hàng phục được...hừ.." Ngay khi huệ tâm định phản bác thì 1 giọng nói cũng truyền đến phá vỡ cuộc nói chuyện "Các ngươi đến rồi,...mời vào... Thanh niên áo trắng kêu ngạo nói "không cần, phân đà ở đây là ai...mau ra đây gặp tôi.." "Không biết có phải đệ thất Thiên tài côn lôn phái, chân truyền thần mộc sơn đại sư huynh huyền ẩn chân nhân tới thăm hay không" "Uhm...ngươi là ai.." Không gian lập tức lộn 1 vòng, không hiểu xuất hiện từ khi nào 1 trung niên râu đen 3 chỏm, mặt cung kính đáp " tiểu đệ từ trung đời thứ 10 kiếm sơn bái sư huynh" "Được rồi, đừng dài dòng nữa...ta cho ngươi 1 giờ để tìm ra cái ổ chó đó cho tôi"