121.
Đến lúc tập luyện xong, giáo thảo A đại vẫn chưa hiểu vì sao giáo hoa S đại lại tức giận.
Vẻ mặt đó, theo lời giáo thảo A đại hình dung chính là: giống như bản thân ép buộc chị em của hắn hẹn hò mà không nói cho hắn, cuối cùng sự việc bại lộ, đối phương nghiến răng kèn kẹt hận không thể nhào lên cân chết tên tra nam là mình.
Trời đất chứng giám!
Cậu rõ ràng chỉ hỏi một câu thăm dò thôi, tà tâm trong đầu cũng chưa thực hiện mà.
Được rồi, cho có thực hiện, cậu cũng không thay đổi được hiện thực tàn khốc.
Làm sao mà tức giận?!
Giáo thảo A đại vô cùng uất ức, cảm thấy bản thân mình còn oan hơn Đậu Nga.*
*"Oan Đậu Nga" là vở ca kịch nổi tiếng của Quan Hán Khanh đời nhà Nguyên, tác phẩm được sáng tác dựa trên câu chuyện oan khuất "Đông Hải Hiếu Phụ" trong "Liệt nữ truyện". Truyện kể Đậu Nga bị bọn vô lại hãm hại, bị Thái thú Đào Ngột phán tội chém đầu. Nhắc tới Đậu Nga thường là nhắc tới cái chết oan uổng.
122.
Giường số ba muốn nói lại thôi, kiềm chế ý định cất lời.
Có phải nên nói giáo thảo A đại thần kinh không nhạy bén?
Đây chẳng phải là công khai ăn giấm sao?
Hay là lý giải của cậu ta có vấn đề?
123.
Rất nhanh, giáo thảo A đại phát hiện ra một vấn đề khác.
Giáo hoa S đại ngày thường tập luyện vẫn luôn mặc váy, chẳng hiểu tại sao hôm nay lại không mặc.
Hỏi đến nguyên nhân, giáo hoa S đại lẳng lặng nhìn cậu, nhìn mãi đến khi giáo thảo A đại cả người ướt đẫm mồ hôi hắn mới nở nụ cười, nói:" Mặc váy có hơi bất tiện."
"Nói cũng đúng."
Giáo thảo A đại gãi đầu một cái.
Lông mi dài mượt như bàn chải nhỏ của giáo hoa S đại khẽ rung mấy cái, hắn nở một nụ cười mê hoặc với giáo thảo A đại, vặn nắp bình nước, ngửa cổ uống một ngụm.
124.
Ánh mắt giáo thảo A đại không tự chủ được dán trên khoé miệng khẽ cong lên của đối phương.
125.
Đôi môi hồng nhạt hơi mở ra, dòng nước trong suốt chảy vào khoang miệng, khoé miệng hắn hơi ướt, để bình nước xuống, giáo hoa S đại theo bản năng vươn đầu lưỡi hồng hồng ra liếm liếm khoé miệng.
Rõ ràng chỉ uống một ngụm nước!
Có lẽ bởi vì gương mặt quá mức xuất chúng của đối phương, uống nước làm sao lại có khí phách đến vậy...
Có cảm giác sắc tình.
Đặc biệt là đôi môi đó, ướt át qua đi nhìn ngon miệng như một quả dâu tây ướp lạnh.
126.
Cũng không biết hôn lên có nếm được vị dâu tây không?
Giáo thảo A đại chép miệng một cái, nhíu mày hồi tưởng lại nụ hôn khi diễn tập hôm trước.
...Hình như không nếm được.
Có điều, nếm được thì đích thực là có quỷ, bọn họ mỗi lần chỉ nhẹ nhàng đụng một cái, đụng vào cũng không dừng lại lâu.
Xem ra nên tìm thời điểm thử một chút.
Không chừng mùi vị so với tưởng tượng còn tốt hơn~
127.
Năm giây sau.
Sắc mặt giáo thảo A đại bỗng trở nên dữ tợn.
ĐM!
Nếm thử cái rắm!
Cậu là đứng đắn thẳng nam!
Tại sao trong đầu lại có loại ý tưởng nguy hiểm này!
ĐM nó chứ! Đây là dấu hiệu sắp cong à?!
Mày nhớ kĩ cho tao, có xinh đẹp hơn nữa người ta cũng là đàn ông! Nửa người dưới hoàn toàn giống mày đó!
128.
Giáo thảo A đại đột nhiên đứng lên, không để ý đến hai người khác vừa bước vào, hai tay tàn nhẫn vỗ mạnh vào mặt mình.
Mọi người:"?!"
"Làm sao vậy, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?" Chủ tịch câu lạc bộ S đại vội vã chạy tới hỏi.
Giáo thảo A đại vẻ mặt mờ mịt:"?"
Vẻ mặt của chủ tịch câu lạc bộ S đại so với cậu còn mờ mịt hơn:"?"
Hai người đối diện im lặng nửa ngày, giáo hoa S đại bỗng nhiên cười ra tiếng, hắn đứng sau lưng giáo thảo A đại ôm lấy eo cậu, cằm đặt trên bả vai, dựa sát vào cậu, cười nhẹ nói:" Không có chuyện gì."
129.
Giáo thảo A đại bị giáo hoa S đại ôm eo, góc tai dựng đứng.
Cmn cậu nói chuyện có thể không táy máy tay chân được không, chúng ta đều là hai đại nam nhân làm như vậy không hay lắm đâu người anh em ạ!
Cảm nhận được cảm người giáo thảo A đại bất ngờ cứng ngắc, giáo hoa S đại nhăn mũi, tâm tình rất tốt.
Hắn cười cười tạm biệt học tỷ, chẳng biết có cố ý hay không ghé vào tai giáo thảo A đại khẽ thổi hơi:" Rất hồi hộp?"
"Không có! Tôi căng thẳng? Làm sao có khả năng? Không thể nào, cậu nghĩ nhiều rồi!" Nhiệt độ phả vào tai giáo thảo A đại, vành tai cậu đỏ lên:" Làm gì vậy, cậu buông tay ra."
" Thật ra tôi rất tò mò." Giáo hoa S đại chậm rãi nói:" Nếu như cậu là thẳng nam, chỉ là một động tác đụng chạm tứ chi đơn giản,tại sao cậu lại phản ứng mạnh mẽ như vậy? Tên thẳng nam nhà cậu, hình như có chút vấn đề."
130.
Ầm...
Không phải chỉ có tai cậu đỏ, mà là cả người đều nóng lên rồi.
Cậu bắt đầu suy nghĩ một vấn đề.
Giáo hoa S đại có bệnh sao?
Cậu có cần sợ hãi như thế không?
Trước đây cậu cũng có thể cùng anh em lấy jj ra trêu đùa, khi còn bé kéo quần con trai nhà người ta, ngồi trên đùi hay ôm eo gì đó không phải chuyện lớn.
Tại sao cậu phải có phản ứng thế này?
Lẽ nào...
Trái tim nhỏ bé của giáo thảo A đại bịch bịch đập loạn.
Trong đầu cậu có một suy đoán.
Hơn nữa suy đoán này, nghĩ thế nào cũng thấy đáng sợ!
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
39 chương
11 chương
47 chương
38 chương
47 chương
27 chương