“Vi Vi!” QQ quát một câu, ánh mắt âm trầm nhìn Vi Vi, hình như đang giận cô bé không hiểu chuyện. Vi Vi uất ức bĩu cái miệng nhỏ, mắt đỏ bừng trừng QQ, “Chẳng lẽ QQ không muốn ba sao? Những người bạn nhỏ khác đều có ba, tại sao chỉ có con và QQ không có ba? Con muốn ba cơ!” “.....” QQ muốn nói cái gì đó nhưng không nói nên lời. Cậu bé chỉ cúi đầu, ngón tay nhỏ bé chọc chọc túi khoai tây chiên trên kệ. Đương nhiên cậu bé cũng muốn, chẳng qua là...... Lương Yên nhìn dáng vẻ chán nản của hai đứa bé, trong lòng cô đã xoắn xuýt lại. Nếu như có thể, cô hy vọng mình có thể cho con một gia đình hoàn chỉnh, nhưng cô không làm nổi...... “Vi Vi ngoan, chúng ta đổi sang cái khác được không?” Lương Yên ngồi xổm xuống, cô vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Vi Vi, nhẹ dụ dỗ: “Ví dụ như, đổi thành búp bê thì sao?” Bởi vì Lương Yên đau lòng Vi Vi nên đôi mắt đỏ bừng. Vi Vi vừa thấy dáng vẻ của mẹ như vậy, cô bé biết mình đã làm sai rồi. Miệng nhỏ chu lên, dang tay ra ôm lấy Lương Yên, cô bé vùi người vào trong lòng mẹ. “Yên Yên đừng khóc. Vi Vi không cần ba, Vi Vi chỉ cần Yên Yên!” Giọng nói non nớt nói ra những lời nói hiểu chuyện cũng làm cho lòng Lương Yên đau như dao cắt. QQ cũng lại gần hai người, có chút đáng thương nói: “QQ cũng không cần ba......” Lương Yên ôm lấy hai đưa nhỏ. Hay là cô nên vì con mà tìm một người chồng...... Ít nhất thì cũng có thể cho con có ba. ... “Cục cưng, hai con ngoan ngoãn đứng ở đây đợi Yên Yên, không được đi quá xa, mẹ đi vào phòng vệ sinh một chút!” Lương Yên để hai đứa bé ở bên quầy phục vụ ở siêu thị, cẩn thận dặn dò hai đứa nhiều lần. Hiện tại bọn buôn người rất lộng hành, QQ và Vi Vi lại rất đáng yêu, cô không thể không lo lắng cho sự an toàn của hai đứa bé. Hai đứa bé khéo léo gật đầu, đợi đến khi Lương Yên vào phòng vệ sinh thì Vi Vi mới nhảy cẫng lên, “Em muốn đi mua kem!” “Sức khỏe của em không tốt, không thể ăn kem! Lúc nãy Yên Yên cũng có nói rồi!” QQ luôn cảm thấy nhức đầu mỗi khi em gái không nghe lời. Rõ ràng cô bé vừa mới đáp ứng xong! Vi Vi hừ hừ, “QQ dài dòng như một ông già vậy!” Cô bé không quan tâm QQ nữa, tiểu công chúa kiêu ngạo trực tiếp xoay người đi về phía khu đồ ăn vặt. QQ rất bất đắc dĩ, cậu bé sợ Vi Vi ngu ngốc đi lạc nên chỉ đành đi theo sau. Vi Vi nhìn thấy trong tủ lạnh tràn đầy que kem muôn màu rực rỡ liền rất vui vẻ. “Em muốn ăn cái đó!!” Cô bé chỉ vào tủ lạnh hưng phấn kêu lên, thiếu chút nữa còn chảy nước miếng. Nhưng tủ lạnh thật sự quá cao, dù hai đứa nhỏ có nhón chân thì cũng không thể với tới. Mấy phen thất bại khiến Vi Vi tức giận. Cô bé dứt khoát không thèm gọi nhân viên siêu thị mà dời cái hộp rỗng qua, cắn răng dẫm lên đó. QQ ở một bên ôm ngực nhìn em gái. Không biết em gái đã di truyền sự ngu ngốc từ ai! Đúng là bướng bỉnh hơn cả con trâu! “QQ, lấy được rồi này! Em giỏi chứ?” Vi Vi đắc ý quơ quơ cây kem trong tay, cái mông nhỏ cũng vặn vẹo mấy cái, mấy chiếc hộp dưới chân đột nhiên đung đưa. “A ——” Cô bé hoảng sợ kêu lên. “Cẩn thận ——” QQ vội vàng tiến lên muốn đỡ em gái, nhưng đã không còn kịp rồi......