Một người một mèo từ đây chìm trong cuộc sống hạnh phúc hài hòa, vui sướng vô cùng.
Chuyện đáng lẽ đến đây là kết thúc.
Được rồi, đùa thôi, kỳ thực còn một chút nữa.
Nếu chính thức xác lập quan hệ, hai người hằng ngày cũng càng thêm thân mật, kỳ thực cùng với bình thường cũng không mấy khác nhau, mà Thường Nhạc cũng không còn luôn đẩy đầu mèo mun ra, đại đa số thời điểm đều hội đỏ mặt đáp lại nó, sau đó liền không thể kháng cự làm một loại vận động nào đó.
Một thời gian sau, Thường Nhạc mới moi được từ hắc miêu ra một chút tin tức. Nguyên lai thuốc của miêu tinh nhân cũng không phải hoàn toàn không có di chứng, cái di chứng này chính là người dùng chỉ có thể động tình với người hắn cảm thấy cực kì yêu thương, … Kỳ thực cũng là một loại di chứng tốt ha?
Khi hiểu ra công thức “Chịch chịch chịch = yêu” như vậy, Thường Nhạc mỗi lần đối mặt với bộ vị kia của mèo mun, ngoại trừ ngượng ngùng càng lúc càng tăng, lại có một loại cảm giác thỏa mãn vì được yêu thương nữa.
Tuy rằng hắc miêu chưa bao giờ sẽ nói thẳng ra “tôi yêu anh”, đều là miệng lưỡi trơn tru khiến người khác không nắm được chân ý của nó, nhưng biểu hiện thành thực của thân thể nó cũng đủ để bộc lộ hết nội tâm rồi.
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
75 chương
98 chương
63 chương
12 chương
98 chương