Hắc miêu vừa là quốc vương đại nhân của Thường Nhạc, cũng là nhi tử bảo bối của anh.
Thường Nhạc nghĩ thầm, nếu ngày nào đó muốn có cơ hội tìm người yêu, nói không chừng anh đối với người yêu còn không tốt bằng đối với mèo. Vậy sao không sống hết đời với mèo đi nhỉ.
Về màn biễu diễn lúc nãy của học trưởng mà thoạt nhìn có vẻ như Thường Nhạc cũng đã từng có chút tình cũ? Hừ hừ, hắc miêu nghĩ hắn vĩnh viễn sẽ không có chút xíu phân lượng nào trong lòng Thường Nhạc cả.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
17 chương
46 chương