Sữa Bò là một người miêu tinh rất có tai cảm thụ nhạc.
Đây là do Thường Nhạc phát hiện ra trong lúc anh nghe nhạc. Mèo của anh ngồi chồm hổm ở bên cạnh, chóp đuôi nhịp trên đất theo nhạc, từng nhịp chỉnh chu.
Lúc ấy Thường Nhạc sẽ không thưởng thức nhạc nữa mà cầm lấy camera quay phim Sữa Bò.
Sữa Bò lại là một người miêu tinh có chút phô trương.
Lúc ống kính chĩa vào, nó lại biễu diễn hăng hái hơn một chút, bất quá dù mèo có phô trương thế nào, trong mắt của người yêu mèo vẫn là rất đáng yêu.
Thường Nhạc bị mèo của anh dùng bộ dáng đáng yêu cảm hoá đến mức rung động.
Từ lỗ tai tròn tròn đến đệm thịt mềm mềm, rồi cả chóp đuôi linh động, từng chi tiết nhỏ trên thân mình Sữa Bò đều là thứ làm cho Thường Nhạc thương yêu.
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
75 chương
98 chương
63 chương
12 chương
98 chương