Giá Trị Của Thanh Xuân
Chương 47
- Anh ở ngoài trước đi tôi sẽ vào trong thám thính tình hình trước. Niên Vũ nói. Kim chí gật đầu và đợi sẵn bên ngoài.
- Niên Vũ nghĩ: sao bên tronh đây tĩnh mịch đến lạ lùng? Bỗng một người đàn ông xuất hiện từ phía sau đá vào đầu Niên Vũ.
Niên Vũ phản ứng nhanh nhẹn, cậu ta phản ứng lại, nắm lấy chân của tên đàn ông kia và quật hắn xuống sàn, bỗng phía sau lại có thêm nhiều tên từ mọi phía xông vào người Niên Vũ. Nhưng “gã đàn ông to xác” không thể chống lại “tổng tài không hoàn hảo”, Niên Vũ cứ nhanh nhẹn và đánh ngã từng người một.
Kim Chí bên ngoài nghe thấy tiếng động mạnh, cậu ta xông vào, khi cậu ta nhìn thấy Tiểu Hi đang nằm trên bậc thềm, cậu ta la lớn: Tiểu Hi!
- Niên Vũ nghe thấy, xoay người lại và nhìn thấy Tiểu HI đang nằm cũng vũng máu! Cậu ta la lớn: Kim Chí cứu cô ấy nhanh, mấy tên này phiền quá!
Kim Chí chạy lại chỗ Tiểu Hi, bỗng một người phụ nữ bước ra, đứng trước mặt Tiểu Hi! Cô ta dở giọng cười quái đản ra mà cười với giọng điệu mỉa mai, đùa cợt:
- Kim Chí ơi là Kim Chí cậu cũng quá ngây thơ rồi tưởng có thể cứu cô ta dễ dành như thế sao! Cậu cũng biết kế hoạch của tôi rồi nhưng tôi cũng sẽ nói luôn người của tôi đang đi tìm Diệp Dao Dao, và hình như đã tìm thấy rồi, cô ta sẽ ở ngay trước mặt ngươi sớm thôi!
- Kim chí tức giận, sôi máu, quát lớn vào mặt cô ta: Cô đừng vội đắc ý, cô nghĩ Hà Gia Hi không đủ bản lĩnh để cướp Diệp Dao Dao từ tay cô sao! Bằng một giọng nói đùa cợt cô ta nói:
- Cậu nghĩ tôi không biết gì về cậu sao, cậu nghĩ tôi không nắm được cái đuôi của cậu à? Kim Chí cười mỉm:
- Vậy tại sao khi ra đây cô cần phải cải trang? Không phải cô là người quen của chúng tôi sao?
Người phụ nữ đó cảnh giác, mặt nhíu mày, thở gấp, cô ta đang lo lắng và bực tức:
- Nếu đúng thì sao và nếu không thì sao? Con tin đang nằm trong tay ta! Ngươi có biết nó phiền phức đến thế nào không? Dù nó như là một cái xác mà nó vẫn lẩm bẩm mấy tiếng Đại Thịnh, Đại Thịnh, ta nghe cảm thấy nhức đầu lắm, vì vậy ta đã đánh vào đầu nó mấy cái cho nó bất tỉnh, sao nào thấy ta chu đáo chứ?
- Niên Vũ và Đại Thịnh sôi máu, Niên Vũ quát lớn: ả đàn bà đáng chết, cô là một con tiện nhân không hơn không kém! Người phụ nữ đó khi nghe xong cười lớn, cô ta nói:
- Nếu như mà đã yêu quý cô ta như vậy thì hãy đến đây cứu cô ta đi, ngươi có cái gan đó kh—-
Chưa kịp nói dứt câu, cô ta bị tát một cái vào mặt, và đá văng ra xa, Niên Vũ chạy lại dùng dây trói cô ta lại!
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
6 chương
15 chương
87 chương
87 chương