Gạ Tình Vợ Ngốc [h]
Chương 9 : Tới Nhà.
(( Mỵ Nhi ))
Buổi tối tại nhà của Nhuyễn Tịnh mà nói đúng hơn là nhà trọ cô thuê từ khi học ở thành phố này cho đến lúc đi làm. Căn nhà nằm trên tầng 8 của chưng cư, bày trí bên trong khá đơn giản và diện tích cũng vừa đủ vì cô chỉ ở một mình.
Mặc dù giá thuê vừa phải nhưng vẫn đảm bảo có phòng khách nhỏ, phòng bếp và hai phòng ngủ rất tiện lợi. Nhuyễn Tịnh lấy phòng lớn hơn để làm phòng ngủ và phòng còn lại để đồ linh tinh hoặc mấy khi có khách đến ngủ lại.
Lúc tan tầm Lam Huệ có rủ cô đi chơi nhưng do phải tăng ca làm xong mớ công việc đang dang dỡ nên cô từ chối. Làm việc xong cũng đã hơn 7h tối nên cô cũng không có tâm trí đi đâu hết. Trên đường về sẳn cô tạc qua bên đường tìm chút gì ăn xong rồi về thẳng nhà luôn.
Về nhà được tắm rửa là thoải mái nhất sau đó nhảy lên chiếc giường thân yêu đánh một giấc tới sáng là tuyệt vời nhất rồi. Đang ôm gối chuẩn bị đi vào mộng đẹp thì cô bị tiếng chuông réo dậy.
Ting .. ting .. ting ....
Nhuyễn Tịnh vớ lấy áo khoác ngoài lên người rồi chạy ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra thân ảnh đập vào trước mắt làm cô không biết mình đang mơ hay tỉnh. Đại boss vậy mà tới nhà cô làm gì còn vào lúc tối như vậy nữa.
" Không cho tôi vào sao?."
Nhuyễn Tịnh bị âm thanh u ám khó chịu của Mặc Cẩn Ngôn đánh về hiện thực. Cô vội vàng mời anh vào nhà ngồi sau đó đi rót nước.
" Boss uống nước đi, tối rồi còn tìm tôi có việc gì?."
" Tìm cô đương nhiên để phân phó công việc."
" Tối như vậy boss còn đến chắc là việc rất quan trọng."
" Đương nhiên rồi." - Mặc Cẩn Ngôn tà ác nhìn cô.
" Vậy boss cứ việc phân phó đi."
" Tôi đem sản phẩm mới đến để giúp cô review đây."
" Sao ạ ..?." - Cô trợn to mắt nhìn anh thì ra việc gấp chính là đây sao.
" Không muốn làm?."
" Không phải, chỉ là ... chỉ là boss gọi điện thoại phân phó là được. Không cần đích thân đến đây."
" Không đến làm sao giúp cô thử."
" Là sao ạ?."
" Phòng cô ở đâu?."
" Đằng kia ạ."
Theo hướng tay của Nhuyễn Tịnh chỉ Mặc Cẩn Ngôn liền nắm tay cô kéo vào phòng không để cô kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sản phẩm gì có boss mới thử được còn nữa sao lại phải vào phòng. Có ai nói cho cô biết chuyện gì đang xảy ra được không.
Sau khi vào phòng Mặc Cẩn Ngôn ấn cô ngồi vào giường, trên tay từ lúc vào luôn cầm một túi nhỏ rất xinh. Sau đó anh đứng trước mặt cô cầm túi nhỏ đưa cho cô xem. Cô lôi ra một lọ nhỏ rất xinh xắn nhưng lại không có nhãn mác ghi rõ là vật gì và dùng để làm gì cả. Cô ngơ ngác nhìn tới nhìn lui một hồi vẫn đoán không ra liền hỏi anh.
" Boss à, đây là cái gì?."
" Dung dịch bôi trơn."
" À ... dùng trong xe phải không ạ?."
" Không phải."
" Vậy dùng để làm gì?."
Mặc Cẩn Ngôn như chớp được thời cô ghé sát người xuống thì thầm vào tai cô. Sau khi nghe được công dụng của nó, cô đỏ mặt rồi vứt nó sang một bên.
" Boss thật quá đáng, anh lừa tôi."
" Là cô tự muốn làm, hợp đồng cũng đã ký."
" Lúc đó tôi không biết là sản phẩm gì và anh cũng không nói rõ. Tôi không làm."
" Được. Bồi thường hợp đồng 2 tỷ."
Nghe đến con số 2 tỷ mặt cô trắng bệch, cô đào đâu ra mà bồi thường. Chỉ trách lúc đó cô quá vội vàng không xem cho kỹ, thấy lợi ích trước mắt liền quyết định.
" Vì sao lại là tôi chứ?."
" Cô xem trong tổ thư ký ai cũng bận rộn lại nói bọn họ xinh đẹp như vậy chắc hẳn đã có bạn trai. Làm việc này không phải là phá hỏng chuyện tình cảm của người ta hay sao."
" Cũng đúng."
" Còn cô thì khác đều là chưa có bạn trai và mới vào tập đoàn lại phải lập công chuộc tội. Tôi đây là hy sinh bản thân tạo cơ hội cho cô đó."
" Nhưng .. nhưng mà ..."
" Nếu cô còn do dự thì tôi về, ngày mai nộp đơn xin từ chức cùng tiền bồi thường cho tôi."
" Được rồi ... tôi làm nhưng ... không được làm thật đó."
" Được, tôi chỉ làm bên ngoài sẽ không ấn vào sâu."
" Có ... Có đau không?."
" Đây là sản phẩm mới sẽ không đau đâu. Cô phải cảm nhận thật tốt để viết chân thật nhất cho tôi."
" Được."
Con sói hân hoan trong lòng vì đã lừa được con thỏ nhỏ.
Con thỏ nhỏ thì cảm thấy có gì đó sai sai mà lại không phản bác được.
Mà thôi mặc kệ đi ... có thịt ăn là vui rồi.
Thịt thôi nào.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
9 chương
39 chương
11 chương
100 chương