Bạn và Taehyung là bạn thân từ hồi còn học tiểu học, anh rất hòa đồng, còn đẹp trai nữa nên được nhiều bạn nữ trong trường theo đuổi, còn bạn, ngoài Taehyung ra bạn chẳng được anh nào để mắt đến cả. Nhưng bạn chả quan tâm đâu, vì vốn dĩ bạn thích thầm Taehyung từ rất lâu trước đây rồi mà. "Tình bạn thân khác giới thường không xảy ra, một trong hai đứa rồi sẽ có tình cảm với đứa kia, sau đó cố gắng giấu diếm chỉ vì sợ mất đi tình bạn đáng quý này". Lần đầu tiên bạn nhận ra bản thân thích Taehyung là vào Noel của hai năm về trước, lúc đó anh và bạn đang học năm hai trung học. Hôm ấy anh tặng bạn một chiếc vòng tay bằng bạc rất đẹp, còn bảo đó là quà kỉ niệm bạn thân mười năm, và thậm chí nó còn là đồ cặp. Bạn ngoài ngạc nhiên còn có chút bối rối, nhưng cũng nhận lấy mà đeo vào tay. Kể từ hôm đó, bạn cảm giác mình đối với Taehyung rất khác lạ, không rõ đó là loại tình cảm gì nhưng mỗi lần không thấy anh bạn lại rất bồn chồn, còn suy nghĩ đắn đo phải mặc gì dù chỉ là hẹn nhau đi uống trà sữa. Cảm giác tự nhiên của trước kia cũng biến mất. Có phải bản thân bạn đã say nắng anh rồi không? ... Noel năm nay lại sắp tới, bạn dự định sẽ mua len về tập đan cho vui, sẵn giết thời gian vì đợt thi giữa kì vừa trôi qua được vài ngày rồi. Taehyung nghe thế liền hí hửng bảo bạn đan ké cho một chiếc, bạn tặc lưỡi kêu không rảnh nhưng cũng vác xe ra siêu thị cách nhà gần hai cây chỉ để mua thêm hai cuộn len to màu đỏ, một cho anh, và một cho bạn. Quá trình tập tành cũng thật gian nan, bạn hết tháo ra rồi lại đan vào, nhiều lúc nản muốn chết nhưng nghĩ tới ai đó thì lại cố gắng mà làm tiếp. ... Bạn đeo headphone, ngồi bó chân trên chiếc ghế bành đặt cạnh bậu cửa sổ, vừa luồn mũi đan bạn vừa ngâm nga theo giai điệu của bài hát. Điện thoại đang chạy tới bản "Say Yes" (Moon Lovers OST). "Em đang đứng ngay đây, đối diện với anh. Muốn nghe chính miệng anh nói rằng anh đồng ý, anh chấp thuận. Trong vô thức em cứ bước về phía anh. Em sẽ gửi vào gió tấm chân tình của mình tới anh, tình yêu thực sự tồn tại". ... Quán trà sữa. -Ami, tao kể mày nghe cái này nhưng đừng có ngạc nhiên quá nha! Là Yun, lớp trưởng kiêm cả bạn thân của bạn. Nhỏ này phải gọi đúng chất mọt sách khi luôn mang sơ mi váy dài và ngoài ra còn có cặp kính dày cộm làm "thần hộ vệ" nữa, không như bạn, lúc nào cũng jeans rách gấu với hoodie, tóc buộc cao y như một thằng con trai. Chả hiểu sao hai đứa lại chơi thân với nhau lâu tới vậy. -Thì mày cứ nói xem nào, rào trước đón sau hoài à! Bạn cằn nhằn Yun trong khi bản thân vẫn chăm chú nhìn mũi len vừa thành hình trên tay mình. Vì bạn đoảng lắm nên chỉ cần sớ rớ một chút là đan trật ngay. Yun nghe xong, nhấp ngụm trà, hít một hơi rồi mới nói: "Chiều qua tao thấy Taehyung đạp xe chở nhỏ nào trông giống cái Lin hotgirl trường mình lắm! Nhỏ còn vui vẻ ôm eo ổng nữa mà! *Cạch!*. Một cảm giác hụt hẫng chạy thẳng qua tim, bạn đặt mạnh thanh đan xuống bàn rồi nhìn Yun bằng ánh mắt hết sức ngạc nhiên. -Mày chắc không? Bạn hỏi. -Chắc "chăm phần chăm", tao còn cẩn thận quay lại nhìn thêm lần nữa cơ mà! Yun nhấc cặp "nắp chai" của mình lên mà nhìn bạn rõ nghiêm túc. Bạn thật sự chẳng thể tiếp thu nổi mấy thứ Yun vừa thốt ra. Có đúng mọi chuyện là như vậy không, Taehuyng và Lin? Nếu như bình thường bạn sẽ chạy ù sang nhà tên nào đó mà hỏi cho ra lẽ, nhưng lúc này...bạn không cách nào làm thế được dù rất muốn. Cắm đầu đạp xe về nhà, việc đầu tiên bạn làm không phải nằm ườn ra giường như mọi khi, mà là... Bạn lôi trong cặp ra mớ len mới đan dở, thẳng tay quẳng sang một góc rồi lại đi tới chiếc ghế bành mà bó chân ngồi vào. Mang headphone và bật bản "I will go to you like the first snow", bạn nhắm mắt lắng nghe, bỗng thấy tim mình nhói lên một chút. Đấy gọi là thất tình sao? Đau quá. Bản nhạc này bạn nghe cả chục lần rồi nhưng chưa bao giờ cảm thấy đau lòng tới như vậy. Đơn giản chỉ là... ... Ở lớp. -Của tôi đấy à? Taehyung hí hửng chạy tới choàng tay qua vai bạn, chắc anh nghĩ bạn thân thì có thể hành động như vậy, nhưng với bạn lại khác, và mấy đứa đang ngồi xí xầm quanh đó chắc cũng thế. -Không phải của cậu đâu, là tôi đan cho tôi đấy! Bạn chả biểu cảm gì, lạnh nhạt hất tay anh ra rồi cất nửa tấm khăn đỏ ấy vào trong ngăn cặp. -Ơ, tôi nhớ có nói với cậu là... -Đủ rồi nha, tôi không phải osin mà cứ phải nghe cậu sai bảo. Muốn mang khăn sao không bảo Lin đan cho ấy, nhỏ đó vừa đẹp lại còn khéo tay hơn tôi gấp trăm lần cơ mà! Bạn hét lên như suýt khóc, còn giận dỗi mở to mắt nhìn anh, biểu cảm lúc đó của bạn rõ ràng là đang ghen tị mà, nhưng phải cố kiềm nén lại, bạn đeo tai nghe vào và nằm úp mặt xuống bàn như một cách đuổi khéo anh. Taehyung chả hiểu chuyện gì vừa xảy ra nên cứ đứng đó vò đầu bức tai mãi. -Nói cái gì vậy trời? ... Có lẽ vì đêm đó là Noel nên tuyết mới rơi dày nơi khu bạn ở như vậy. Một mình ngồi trên chiếc ghế bành quen thuộc cạnh bậu cửa sổ để ngắm tuyết, tự dưng bạn thấy buồn chán quá đi. Nếu là ngày này của những năm về trước, bạn đã cùng Taehyung vui vẻ khoác vai nhau đi dọc trên những con đường giăng đầy đèn hoa Giáng Sinh, cùng ngắm nhìn những hàng thông lấp lánh và selfie với ông già Noel rồi. Anh sẽ mua cho bạn que kem Socola trong khi bạn mãi say mê xem người ta nhảy flashmob giữa phố. Noel của bạn luôn có Taehyung bên cạnh vậy đấy, chứ chẳng giống như hôm nay. Hình như lò sưởi nhà bạn có vấn đề thì phải, sao phòng ngủ lại lạnh thế này? Điện thoại chợt reo lên, bạn theo quán tính mà phóng như bay tới chộp lấy nghe, quên cả việc phải xem người gọi tới là ai. -Alo, Taehyung hả? -Là tao, Kim Yun nèeee! Đầu dây bên kia là một giọng nói cực kì quen thuộc, nhưng không phải đối tượng bạn đang mong ngóng. Bạn ừ một cái rồi khẽ thở dài, rốt cuộc bạn đang hy vọng gì chứ, chắc giờ này Taehyung đã dẫn "bạn gái" đi chơi Noel rồi, hai người họ chắc đang rất vui vẻ bên nhau. Làm gì có chuyện anh nhớ tới bạn? ... Lại là quán trà sữa, lần này vẫn hai con người cũ mang tâm trạng chán đời vì Noel không có người yêu đi chơi cùng, phải rủ nhau ngồi đây ngắm các cặp đôi đi qua đi lại trên phố. -Ê Ami, giờ tao nói cái này mày đừng bất ngờ quá nha! Yun chắp hai tay đặt lên bàn mà nghiêm túc nhìn bạn. -Mày muốn nói gì thì nói đại đi, tao chán quá rồi! Bạn thở dài rồi nhấp một ngụm trà. -Tao rất rất xin lỗi mày vụ bữa trước nha, thiệt ra lần đó tao nhìn nhầm chứ không phải Taehyung nhà mày đâu! Yun từ tốn nói từng chữ, còn bạn, xém chút nữa đã phun nguyên đống nước trong miệng vào mặt con nhỏ vì quá ngạc nhiên rồi. -Mày...Mày vừa nói cái quái gì vậy? -Ahii, mày cũng biết là tao cận nặng mà, với lúc đó trời cũng tối nên tao nhìn nhầm, đấy là thằng người yêu mới coóng của cái Lin cơ!-Yun vẫn tiếp tục luyên thuyên-Nói túm lại lần nữa là tao xin lỗi, nhưng mà tao cũng chuộc tội bằng cách nói cho Taehyung nghe chuyện tại mày thích ổng nên mới đan... Yun vừa ngước lên tính xem biểu hiện của bạn thì...chả thấy bạn đâu nữa. Chỉ còn lại li trà nóng bốc khói bạn vừa mới kêu ra vẫn nằm yên vị trên bạn. Nhấp một chút Matcha đăng đắng, Yun thở ra như người già, miệng lẩm bẩm: "Lại một mùa Noel nữa trôi qua và tôi vẫn chưa có bồ!" ... Bạn chạy hụt hơi về nhà, quên mất ban nãy mình vừa đạp xe tới quán nước hay sao đó. Tiêu rồi, thế là xong đời bạn rồi. Cũng tại con nhỏ bạn thân lanh mồm lanh miệng mà giờ bạn đang phải đau khổ gánh tai họa đây. Làm sao bạn có thể đối mặt với Kim Taehyung nữa cơ chứ??? Mà quên mất, cái khăn len, bạn vừa mới đan xong, còn chưa kịp tặng cho anh vì chiến tranh lạnh đã mấy hôm. Giờ phải xử lí sao với nó đây? Bạn vừa chạy vừa nghĩ như một vận động viên chuyên nghiệp, những lúc thế này đầu óc bạn không đủ minh mẫn để kiểm soát tay chân đâu, nên bạn cứ thế mà chạy thôi. *Brừ...Brừ!*, điện thoại chợt rung lên. Bạn dừng lại thở hồng hộc, lôi điện thoại từ trong túi áo ra, là tin nhắn của Taehyung, không phải một mà cả chục cái được gửi đến. "Này, cậu tính nhốt tôi ở ngoài tới bao giờ hả, về lẹ đi, lạnh lắm rồi đó!" "Giận gì mà lắm thế, con gái đúng là chúa phiền phức!" "Tôi muốn ăn kem, đi chơi với tôi đi, Noel mà?" "Tôi cũng thích cậu, được chưa, bao giờ cậu mới chịu về nhà vậy hả?" Bạn đến phải điều chỉnh lại nhịp tim mình vì ngạc nhiên quá mức mất thôi. Cái tên đó... -LEE AMI!!!- có tiếng gọi từ xa, bạn ngước mắt lên nhìn, là Taehyung. --- Vì một mùa Noel không còn lạnh giá😭.