“Đồng ý đi, đồng ý đi,..” “Chị Lam, mau đồng ý đi,...” Đỗ Nhược Lam lúc này đâu còn nghe mọi người nói gì. Cô vẫn còn bận tiêu hóa những lời anh nói. Anh là đang cầu hôn cô sao, từ khi nào anh lại học được những lời nói hoa mĩ như vậy, nhưng khi nghe, cô lại thấy cảm động không thôi.  “Hóa ra, những ngày trước anh luôn lén lút em là để thực hiện bài hát này sao?” Cô cất giọng nói có phần ngỡ ngàng hỏi.  “Đúng vậy, là anh muốn dành tặng cho em một món quà bất ngờ.” Vũ Thiếu Kiệt mỉm cười dịu dàng trả lời.  “Đúng vậy, em thật sự rất bất ngờ, cảm ơn anh.” Lúc này, Vũ Thiếu Kiệt đã bỏ micro xuống nên khi hai người nói chuyện, chỉ rất ít người ở gần sân khấu nghe được, còn đa số các fan ở xa thì không nghe được gì: “Tiểu Lam, đồng ý gả cho anh nhé!” Đỗ Nhược Lam lúc này hai hốc mắt đã ngấn lệ, giọng bị nghẹn lại, không thốt nên thành lời. Thật không nghĩ đến anh lại vì cô mà chuẩn bị nhiều như vậy, những ngày qua, có lúc cô chứng kiến anh thức khuya ngồi trong phòng soạn nhạc, vì ngủ không đủ giấc mà mắt bị thâm quầng, vẻ mặt thì trông rất phờ phạc.  Ánh mắt dịu dàng của anh đang nhìn cô đầy mong đợi, Đỗ Nhược Lam gật đầu. Vũ Thiếu Kiệt nhìn thấy phản ứng của cô, cũng mỉm cười hạnh phúc, thiếu chút nữa là nhảy cẩn lên. Anh nhanh chóng đeo nhẫn vào tay cô, lại đưa lên môi mình hôn nhẹ.  “Mọi người ơi, cô ấy đồng ý rồi.” Lúc này, anh quay xuống khán giả, thông báo với giọng hạnh phúc ngập tràn.  Bên dưới khán đài, từ khoảnh khắc anh trao nhẫn cho cô, mọi người đã vỗ tay ầm ầm, hò hét vang dội. Vì đây là phát sóng trực tiếp, nên việc anh cầu hôn cô lúc này đã sôi sục lên, các trang web, Weibo của fan lần lượt bùng nổ.  Một tháng sau, cũng tại Đỗ Đỗ Gia, một buổi tiệc cưới ấm áp dưới sự chờ đợi của mọi người cuối cùng cũng diễn ra. Lễ cưới này thu hút không ít truyền thông và người hâm mộ. Đúng vậy, đó là lễ cưới của Vũ Thiếu Kiệt và Đỗ Nhược Lam. Lễ cưới được trang trí theo phong cách cổ tích với những dãy lụa, những dãy hoa cùng với hiệu ứng của những ánh đèn pha lê giúp không khí thêm phần sang trọng và ấm áp. Lúc này, Vũ Thiếu Kiệt đang nắm tay Đỗ Nhược Lam đi vào lễ đường. Hôm nay, anh mặc một thân vest trắng, được cắt may tỉ mỉ, vừa khít với dáng người của anh. Còn Đỗ Nhược Lam thì khoác trên người chiếc áo cô dâu được chính tay cô bạn thân - Lâm Thiên Tuyết thiết kế. Chiếc váy là sự kết hợp của những dãy lụa đầy màu sắc, cũng được kết thêm những bông hoa nổi bật trên nền váy. Mái tóc của cô được uốn xoăn nhẹ nhàng và xõa dài, chỉ đội một chiếc vòng hoa đơn giản.  Tay cô khoác lấy tay anh, cùng chậm rãi bước đi vào lễ đường. Nhìn hai người y như hoàng tử và công chúa trong tiểu thuyết. Giờ khắc này, hai người đều rất hạnh phúc vì cuối cùng họ cũng được danh chính ngôn thuận ở bên nhau.  Giới truyền thông đứng ở khu vực dành cho họ, đã có một tích tắc ngẩn người khi thấy hai nhân vật chính bước vào. Nhưng sau đó, họ đã lấy lại được bình tĩnh và liên tục bấm máy, chỉ sợ bỏ qua những khoảnh khắc tuyệt vời.  Lễ cưới này còn đặc biệt hơn khi mà có đến 30 thiệp mời được phát ra dành cho những fan mai mắn. Và hôm nay, khi tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình kết hôn, nhìn thấy gương mặt ngập tràn hạnh phúc của cô dâu và chú rể, các fan lại có nhiều cảm xúc khác nhau. Có người hưng phấn nhảy cẩn lên, vỗ tay cười toe toét, cũng có người lặng lẽ cảm động rơi nước mắt.  “Vũ Thiếu Kiệt, con có đồng ý lấy Đỗ Nhược Lam làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với vợ, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng vợ suốt đời không?” “Thưa cha, con đồng ý!” “Đỗ Nhược Lam, con có đồng ý lấy Vũ Thiếu Kiệt làm chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với chồng, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng chồng suốt đời không?” “Dạ, con đồng ý.” “Xin hỏi mọi người bên dưới có ai phản đối lễ cưới này không?...  Tốt lắm, mời cô dâu và chú rể trao nhẫn cưới.  Bây giờ, ta xin tuyên bố hai con chính thức trở thành vợ chồng. Chúc hai con trăm năm hạnh phúc.” “Hôn đi... hôn đi...” Sau khi hoàn thành nghi thức, mọi người bên dưới bắt đầu hô to. Và Vũ Thiếu Kiệt cũng không chần chừ, cúi người xuống hôn lên môi của bà xã, tay đeo nhẫn của hai người đan chặt vào nhau, Vũ Thiếu Kiệt cũng vòng tay còn lại siết lấy eo cô.  Giờ phút này là lúc anh hạnh phúc nhất. Sao bao ngày mong đợi, cuối cùng anh cũng cưới được người con gái mình yêu, anh có thể ngày ngày cùng cô làm, về nhà, được ăn cơm cô nấu, được nhìn thấy cô ở ngay bên cạnh mỗi khi thức dậy. Hiện tại, anh chỉ muốn thời gian trôi nhanh đến tối, lúc mà chỉ có hai người họ, anh thực sự trông chờ vào đêm động phòng này, có thể từng bước, từng bước ăn cô.  Một năm qua, dù hai người họ có thân mật, có ngủ chung nhưng vẫn chưa đột phá đến bước cuối cùng. Mà hôm nay, chỉ một lúc nữa thôi... Nghĩ như vậy, Vũ Thiếu Kiệt đã hưng phấn không thôi.