------------------------------------Nhà Atsuki---------------------------
Tách, tách, tách, những tiếng bấm máy chụp lại hiện trường của nhân viên cảnh sát vang lên trong căn phòng.
-Bên pháp y đã có kết quả khám nghiệm tử thi chưa vậy? -Trung sĩ Takagi lên tiếng hỏi một người cảnh sát gần đó.
-Đã có thưa anh, kết quả là... -Người cảnh sát ghé tai thì thầm.
!!!
-Hung thủ có loại độc như thế sao?
-Trong dạ dày nạn nhân tìm thấy nhiều chất khác thường nên tôi đoán có thể là hung thủ lấy bỏ vào cà phê để đầu độc nạn nhân.
-Vậy các anh làm việc trước đi, tôi sẽ đi lấy lời khai của các nghi phạm.
---------------------------------- Phòng khách ------------------------
-Huhuhuhu, mình ơi... -Bà Akari nước mắt chảy dài trên gương mặt, Minato và Shizu ở hai bên cố gắng an ủi bà.
-Ngài thanh tra, bố tôi... -Shinobu lên tiếng khi thấy Takagi bước xuống từ tầng hai.
-Anh là...
-Tôi là con trai của ông ấy, Atsuki Shinobu.
-Vậy sao. -Takagi lấy quyển sổ tay ra. -Như gia đình đã biết, ông Atsuki đã qua đời do bị ngộ độc, chúng tôi muốn tiến hành lấy lời khai của từng người trong nhà. Mọi người không ai phiền chứ?
-Không sao đâu, anh cứ hỏi. -Shinobu đứng ra trả lời. -Nếu cần thêm thông tin và chứng cứ, ngài có thể xem camera được lắp trước cửa phòng của bố tôi.
-Oh, nhà anh có việc gì hay sao mà phải lắp camera? -Takagi lấy bút ghi lại thông tin.
-Lúc trước có một kẻ khả nghi đột nhập vào nhà tôi nên bố tôi mới lắp camera trong phòng để theo dõi. Sau khi vụ đó lắng xuống thì ông Shinji nói bỏ đi thì lại phí nên bố tôi kêu người lắp tạm vào hành lang trước cửa phòng.
-Ông Shinji là...
-Là tôi đây. Tôi tên Shinji Kyousuke, làm quản gia tại gia đình Atsuki được 30 năm rồi.
-Được rồi, chúng tôi sẽ nhờ người nghiên cứu đoạn phim mà camera quay được. Giờ tôi có một câu hỏi, mong các vị thành thực trả lời. Từng người hãy trả lời về việc mình làm từ lúc 5 giờ chiều đến lúc phát hiện ra thi thể được không?
-Tôi nghỉ ngơi ở trong phòng. Tầm 5 giờ chiều em gái tôi, Minato, trở về và nói chuyện khá to ở dưới lầu. Tôi ra xem rồi lại quay về phòng. Sau đó tầm 5 rưỡi tôi xuống bếp lấy một chút đồ ăn và gặp ông Shinji ở nhà bếp. Lúc 6 giờ tôi tính qua phòng bố để hỏi chuyện, còn chưa lên tới lầu thì đã nghe thấy tiếng hét của Minato rồi. -Lời khai của Shinobu.
-Anh ở trong phòng một mình sao?
-Vâng, tôi về lúc 3 rưỡi chiều. Nếu muốn xác nhận thì ông có thể xem bộ đàm ở ngoài cổng, nó có ghi lại hết đó.
-Tôi hiểu rồi. Tiếp theo là ai đây?
-Tôi trước cho. Tôi là Yuka Lalita, 23 tuổi. Tôi là người giúp việc theo giờ của nhà Atsuki.
-Thời gian làm việc của cô bắt đầu từ lúc nào?
-6 giờ sáng tới 10 giờ sáng và 2 giờ chiều tới 6 giờ chiều.
-Hử? Theo tôi được biết thì lúc phát hiện ra xác nạn nhân là hơn 6 giờ cơ mà. Sao cô còn vẫn ở đây?
-Cái đó... là do tôi muốn làm thêm thêm giờ thôi. Tôi không có ở lại làm gì hết.
-Vâng, vâng, tôi hiểu rồi. Cô đã làm gì trong khoảng thời gian từ 5 giờ tới 6 giờ?
-Như thường lệ thì tôi đến phòng bà chủ xoa bóp và mát xa cho bà ấy tới gần 6 giờ.
-Vậy cô ở cùng bà chủ nhà suốt thời gian đó sao?
-Tất nhiên không. Tôi có ra ngoài đi vệ sinh và gặp cậu Shinobu đi xuống lầu, khi trở lại thì có thấy Miya đi lên lầu.
-Miya là ai vậy?
-Là tôi. Tôi là Miya Kyousuke, tôi là người giúp việc chính của nhà Atsuki.
-Tại sao gia đình đã có người giúp việc rồi lại còn thuê thêm người giúp việc theo giờ vậy?
-Yuka lúc trước là cô giáo dạy piano của tiểu thư Shizu, sau này do hoàn cảnh mà cô ấy làm việc bán thời gian tại đây.
-Yuka có nói là thấy cô lên lầu. Cô lên đó làm những việc gì?
-Tôi đem trà tới cho tiểu thư Shizu, sau đó ghé sang phòng ông chủ đưa cà phê cho ông ấy rồi đi xuống lầu pha trà cho tiểu thư Minato. Sau đó tôi đi lên sân thượng phơi quần áo. Phơi xong tôi đi xuống chuẩn bị bữa tối.
-Có một hộp sữa đặc ở hiện trường. Ông Atsuki thích uống cà phê sữa sao?
-Vâng. Nhưng pha sữa tỉ lệ như thế nào thì ông ấy tự pha, tôi chỉ đem lên thôi.
-Lúc vào phòng đưa cà phê cô có thấy ông Atsuki có gì khác thường không?
-Không có. Ông chủ vẫn làm việc như bình thường thôi.
-Cô là người cuối cùng gặp nạn nhân sao?
-Không phải. -Shizu lên tiếng. -Cháu là người cuối cùng gặp bố.
-Tiểu thư Shizu...
-Cháu là Atsuki Shizu, 10 tuổi. Cháu đến phòng bố vì muốn bố tuần sau đi Hokkaido thì mua cho cháu cá kinki shioyaki* để đem về nuôi.
(*Cá kinki shioyaki: một loại cá ở Hokkaido, da có màu đỏ hồng tươi. Cá kinki thường nướng muối, đầu bếp không tẩm nhiều gia vị để cá có hương vị tự nhiên. Khi tới Hokkaido thì nhất định phải ăn thử món này nhé!)
-Nuôi cá kinki shioyaki ư?
-Vâng. Đợi nó đẻ thêm nhiều con cá khác thì ngày nào cháu cũng được ăn cá kinki nướng muối rồi.
-Ahaha... Vị đây chắc là phu nhân Atsuki? -Takagi cất tiếng hỏi bà Akari.
-Vâng... -Giọng bà Akari khàn đi. -Tôi là Atsuki Akari, vợ của ông nhà.
-Bà có thể cho tôi biết bà đã làm gì vào lúc 5 giờ được không?
-Tầm hơn 5 giờ tôi có vào phòng lấy sách. Sau đó thì trở về phòng để cô Yuka xoa bóp cho tôi.
-Vậy là bà ở trong phòng suốt sao?
-Vâng. Lúc cô Yuka ra ngoài thì tôi lấy sách ra đọc, không ra khỏi phòng nửa bước.
-Lúc vào phòng bà có thấy gì bất thường không?
-Umh... Tôi cũng không nhớ nữa...
-Theo như lời khai của mọi người thì ai cũng ở trong phòng thế thì ai là người đầu tiên phát hiện ra xác của nạn nhân vậy?
-Là tôi. -Minato cất tiếng. -Tôi là Atsuki Minato, con thứ của nhà Atsuki. Tôi về tới nhà lúc 5 rưỡi, tính lên chào hỏi bố thì phát hiện như vậy...
-Thế còn hai cô cậu này? Họ là người giúp việc mới sao? -Takagi chỉ vào Conan và Akako.
-À không, họ là người mẫu đến để thử quần áo thôi.
-Hai người là lần đầu đến đây hay là có tới qua lúc trước rồi? -Takagi hỏi 2 người nào đó.
-Chúng em là lần đầu tiên tới đây ạ.
-Oh... -Vậy hai người này chắc không có liên quan gì tới vụ này rồi nhỉ?
-Tôi sẽ kiểm chứng lời khai của mọi người qua camera và bộ đàm. Mọi người có thể về phòng nghỉ ngơi một lúc.
-Trung sĩ Takagi.
-Ờ, cậu...
-E... Kuroba Kaito ạ.
-Cậu Kuroba có gì muốn hỏi sao?
-Ừm, nạn nhân bị đầu độc bằng loại độc gì vậy ạ?
-Cậu lại đây... –Takagi nói nhỏ. –Là Botulinum loại A.
Chất cực độc! –Sao nạn nhân lại bị trúng độc vậy ạ?
-Theo kết quả xét nghiệm thì trong dạ dày của nạn nhân có một số thành phần phụ trong các loại mỹ phẩm làm đẹp nên tôi nghĩ có thể hung thủ lấy chất độc từ các loại mỹ phẩm có trong nhà hoặc đi mua chúng. Dù sao thì những mỹ phẩm sử dụng Botulinum loại A rất được ưa chuộng.
Cái quái gì thế này? Nói thế nghĩa là hung thủ cho nạn nhân ăn mỹ phẩm ư?
-Trong dạ dày của nạn nhân không có thuốc ngủ hay gì khác ạ?
-Không có. À, chuyện này cảm phiền cậu đừng nói với ai trong nhà nhé.
-Vâng.
Takagi theo ông Shinji đi kiểm tra bộ đàm và camera. Conan lén lén lút lút đi kiểm tra phòng của các nghi phạm.
*Phòng Miya Kyousuke*
‘Két’, Conan khẽ đẩy cửa đi vào.
Hừm, Miya Kyousuke, nhắc mới nhớ Kyousuke chẳng phải là họ của ông quản gia sao? Hai người họ là cha con chăng? Không không, nhìn tuổi tác thì cách biệt lớn quá, có thể là ông cháu hay họ hàng...
Cô Miya có vẻ không thường xuyên sử dụng mỹ phẩm. Trong ngăn tủ và tủ đồ có rất ít mỹ phẩm, với lượng mỹ phẩm ít như vậy thì khó có thể đầu độc nạn nhân được. Nhưng dù sao cô ấy cũng có mỹ phẩm, nên không thể loại khỏi diện tình nghi.
-Chà, tôi vừa bắt được một tên trộm xâm nhập trái phép này ngài thám tử.
!!!
-Ôi trời Koizumi-san, cậu làm tôi đau tim lắm đó.
-Kuroba không gọi tôi xa lạ vậy đâu. Akako, gọi là Akako nghe chưa?
-Rồi rồi, thì Akako-san.
-Thế cậu tính làm Chúa để cứu vớt gia đình tội lỗi đang được gột rửa này sao? –Akako chân bắt chéo, tay chống cằm, gương mặt giễu cợt nhìn Conan.
-Sẽ chẳng có vị Chúa nào đứng yên khi thấy cái nghi thức gột rửa tanh bẩn như thế này đâu.
-Ờ phải ha, nhưng rất tiếc họ là những người tử vì đạo, hy sinh là việc cần thiết để viết nên những trang sách ca tụng hoa mĩ.
-Chúa sẽ không bao giờ đứng im nhìn bất cứ ai đau khổ vì Chúa muốn nhìn thấy hạnh phúc và nụ cười của tất cả mọi sinh vật, đó là lí do Chúa được sinh ra và tồn tại.
-Nói vậy thì đó là một cuộc trao đổi sòng phẳng cho đôi bên thôi. Chúa được sinh ra để bảo toàn cái đức tin mỏng như tờ giấy của con người, còn con người cho Chúa cái ‘lí do’để có thể tồn tại, nếu không Chúa đã sớm bị dòng thời gian và con người vùi dập đến đáng thương trong cuộc sống này rồi.
-Thuyết âm mưu của cậu nghe được đó. –‘Két’, Conan mở cửa bước ra. –Có phải do cậu bị phong ấn sức mạnh nên nghĩ như vậy không?
Chưa đợi Akako đáp lời, cậu nhanh chóng đóng cửa đi ra.
Cậu không hiểu gì cả!
!!!!!
Một cảm giác lãnh lẽo mang theo hơi thở của sự chết chóc đột ngột tràn ngập khắp gian phòng.
Akako mở to mắt, cô dường như không thể di chuyển. Một bóng đen xuất hiện, kề chiếc lưỡi hái lên cổ cô, giọng lạnh lẽo:
-Koizumi Akako, tộc trưởng Tộc phù thủy trên Nhân giới đã vi phạm điều cấm kị, theo quy tắc tước quyền sống trên Nhân giới, thanh trừ khỏi kí ức của thế giới này.
Shi, shinigami (Tử thần)! Họ đã biết?...
Lưỡi hái càng kề sát cổ Akako hơn khiến cô nhớ về những ngày sống dưới Âm giới lạnh lẽo, chết chóc.
-Không... Đừng, đừng mà... Tôi không muốn, tôi không muốn...
‘Xoẹt’, một tiếng lưỡi hái xé gió.
---------Hạ Ca muốn thông báo-----------
Nếu tới Trung thu có 4000 lượt view ta sẽ đang tiếp chương 6.
Truyện khác cùng thể loại
171 chương
64 chương
85 chương
228 chương