Fanfict Love By Chance - Tình Cờ Yêu
Chương 39
<img data-original-width=749 data-original-height=591 src="https://static./chapter-image/tinh-co-yeu-love-by-chance-cham-tran-kla-va-tin-tumtar-soi-kla-va-tho-pno/314983550bab43a5abe9425fac52f15f.jpg" data-pagespeed-url-hash=2678190335 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Em sống bằng cái gì?
Bằng muối các bác rải đó!
Còm ment nhiệt tình chi chít vô fict giúp em có cái động lực nha
Yêu thương!!!!
Ngữ cảnh fict 39: tiếp nối fict 38.
Vui lòng đọc lại các chương của FaceGood để tránh khó hiểu
=========================
Tiếng anh của Good thực sự kém,
Chỉ là những câu giao tiếp cơ bản thôi mà cậu phải múa máy tay chân như nghệ sĩ ba lê,vậy mà mấy vị y tá ở đó mới miễn cưỡng hiểu được cậu đang muốn nói cái gì.
Nhưng hỏi cậu có vui không?
Vui chứ, ở bên cạnh người yêu sau 3 tháng xa cách, trái tim cậu chưa nhảy ra khỏi lồng ngực thật đúng là kỳ diệu a.
Suốt mấy ngày trời, cậu cứ như một chú mèo nhỏ, không nỡ rời xa hơi ấm của Face, hôn cũng chưa muốn đủ, ôm cũng chưa muốn đủ. Cậu cứ thế mà sát chặt lại trong vòng tay của người ấy...
Thế cơ mà,
Thức ăn ở đây không hợp khẩu vị một chút nào,
Khiến cục bông gòn mới chỉ có vài ngày mà đã gầy đi trông thấy,
Một buổi trưa, khi cục bông cuốn trên gối mềm mại mà ngủ bên cạnh mình, Face đón lấy đôi bàn tay của Good, đưa lại gần miệng, muốn hôn lên...
Những nốt đỏ nhỏ khiến Face có đôi chút giật mình,
Đưa tay vén cổ áo Good xuống một chút, những vết đỏ lấm tấm trên xương quai xanh..
Face nghẹn lòng. Good bị dị ứng thời tiết.
Cũng phải thôi,
Chênh lệch cả nửa vòng trái đất, chuyện này, cũng không tránh khỏi.
Hôn nhẹ lên đám tóc mềm bồng bềnh,
Face nhẹ nhàng rời giường, tới gặp bác sĩ. Cậu thực sự không muốn, Good chịu thêm một chút nào tổn thương vì cậu cả:
- Tôi muốn xuất viện
- Chưa được, Face, cậu còn phải ở lại theo dõi thêm một thời gian
- Tôi cảm thấy khỏe hơn rất nhiều rồi,
- Vẫn là không được, hãy nghe lời khuyên của chúng tôi, cậu thỉnh thoảng vẫn còn cảm thấy đau đầu, đúng chứ?
- Chuyển hồ sơ về bệnh viện ở Băngkok đi, tôi sẽ tới khám định kỳ.
- Chúng tôi sẽ không chuyển bệnh nhân đi khi không cảm thấy an toàn
- Ông..
- Face. Cậu là bị tổn thương não bộ, tiến trình điều trị còn 15 ngày nữa, cậu bắt buộc phải kiểm tra thường xuyên.
- Nếu tôi cứ rời khỏi đây thì sao?
Good tỉnh dậy, không thấy Face, liền tưởng Face phải đi kiểm tra bệnh, liền mò dậy đi tìm, Câu chuyện bị cắt ngang, tình hình đang khá căng thẳng nhưng vì Good chẳng hiểu một chút nào nội dung câu truyện nên cứ nhe răng ra cười, đối với vị bác sĩ liên tục nói:
- Thanh kiu thanh kiu.
Vị bác sĩ đối với cậu nhóc xinh đẹp người châu Á này vô cùng có cảm tình, liền nói:
- Cậu nên khuyên cậu ấy một chút, cậu ta muốn xuất viện
- Đừng nghe ông ấy nói linh tinh.
Nói rồi, Face kéo Good trở lại phòng bệnh, Good đưa tay lên vò vò tóc:
- Có nghe, nhưng không có hiểu.
Face bật cười:
- Không cần hiểu, hiểu một mình anh là đủ.
Nhưng Good không ngốc nha, rõ ràng trước khi đi, ông bác sĩ có nhá mắt với cậu một cái,
Thế cho nên, tối hôm đó, Good có một kế hoạch nhỏ.
Nhân lúc Face phải đi chụp mấy cái gì gì đó, Good nói mệt không đi chung được, sau đó, tới phòng trực, tìm đúng người bác sĩ hồi trưa, may mắn thay, vị bác sĩ ấy lại vẫn còn ở đó.
Cậu đã suy tính kỹ càng rồi, cậu thấy dùng gu gồ trans có vẻ khó hiểu quá, thế nên cậu định call thoại cho Can, nói Can đưa điện thoại cho Tin để Tin dịch... cơ mà? Tin là cái gì Tin, mặt thối Tin a!, lời của Tin thật không đáng tin, nhỡ cậu ta cố tình dịch sai thì sao?
Thế nên, cậu nhờ qua P"No, nhờ Kla ngoan ngoãn phiên dịch giúp.
Kla thì khỏi phải bàn rồi, con người như Kla phải nói là có một không hai. Kla lại liền đồng ý giúp, quá tốt.
Đúng giờ như đã hẹn,
Sau một hồi hế nhô và ra hiệu, thì vị bác sĩ cũng hiểu được ý tứ của Good.
Cuộc gọi thoại được bật lên
Sau một hồi dịch qua dịch lại. Good có vẻ đã nắm được tình trạng của Face. Thấy Good đã yên tâm thở phào, vị bác sĩ mới vui vẻ mà hỏi thêm một số chuyện:
- Bác sĩ hỏi: Hai cậu là người yêu sao?
- Kla dịch: Hai người chịch nhau chưa?
- Good: sao cơ? ( đỏ mặt) không lẽ chịch nhau lại liên quan tới việc hồi phục não, nhưng bác sĩ đã hỏi, không lẽ lại không trả lời.
- Good ấp úng: chưa..
- Kla dịch cho bác sĩ: phải, là người yêu.
- Bác sĩ vui mừng: vậy cậu khuyên cậu ta một chút, cậu ta đang đòi ra viện, trong khi vết thương vẫn cần theo dõi thêm.
- Kla dịch: Vậy mau mau cho cậu ta chịch đi, não của cậu ta sẽ hồi phục nhanh hơn nếu được thoải mái về thân thể.
- Good:??/? ( mặt đã như trái cà chua chín): Kla, bác sĩ nói vậy thật sao?
- Kla ( nén cười): có sao em dịch vậy. Em thấy cũng hợp lý lắm. Anh nghĩ xem, có phải nếu cơ thể thoải mái, thì đầu óc cũng thoái mái không? Mà đầu óc thoải mái thì não cũng sẽ thoải mái. Rất nhanh khỏi.
- Good: Thật vậy?
- Kla: chuẩn xác.
Vị bác sĩ vì bị vẻ mặt đỏ lựng của Good mà cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhíu nhíu mi, chẳng qua chỉ hỏi có phải người yêu không, làm gì lại đỏ mặt đến như vậy?. Good lại tưởng cái nhíu nhíu mi đó là biểu hiện của bác sĩ khi nghĩ mình không muốn Face mau khỏi, liền hít một hơi, rặn hết sức bình sinh - nói với Kla:
- Em hỏi bác sĩ giúp anh, trong bệnh viện có đồ để chuẩn bị chịch không?
Cái này thì Kla dịch chuẩn xác. Là bao cao su và Gel bôi trơn. Bác sĩ sau một hồi há hốc mồm tới mỏi thì cũng gật gù:
- Đúng là tuổi trẻ sung sức, mới vừa đủ sức một chút đã nghĩ tới việc X nhau rồi!. Đáng ngưỡng mộ a!
****************
Trong phòng,
Dĩ nhiên, đây là phòng Vip.
Với lại Face cũng chỉ là ở lại tiện việc theo dõi, nên giường bệnh cũng không khác giường khách sạn là mấy,
Có tolet riêng xịn nha, có ti vi và một bộ salon nhỏ nữa,
Đi làm một vài xét nghiệm về, khiến Face cảm thấy cả người cũng có chút không được thoải mái, muốn tắm một chút nước nóng,
Vừa cởi qua được chiếc áo, thì nghe tiếng đẩy cửa khá mạnh,Face quay ra, thấy biểu hiện cứng nhắc trên mặt Good, Face đôi chút sững sờ.
Good cắn chặt răng, hùng dũng bước tới trước mặt Face
Sau đó, một hai giơ " đồ " vừa được phát miễn phí kia, thẳng tới trước mặt Face:
- Đồ đây!
Face theo phản xạ, đưa tay ra đỡ lấy món đồ ấy, vừa nhìn qua không khỏi giật nảy người:
- Good.. cái này...
- Chịch đi.
Good quăng người cái phịch úp người xuống giường, mắt nhắm tịt, hai tay nắm chặt cái ga giường, hướng cái mông lại phía Face.
Face dở khóc dở cười, nhìn một màn biểu tình của Good, rồi lại nhìn tới thứ đồ trên tay mình vừa nhận được.
Face buồn cười,
Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh giường.
Good thấy chiếc nệm lún xuống, lại càng căng thẳng, úp chặt khuôn mặt đã đỏ như gấc chín của mình xuống dưới nệm.
Face ghé xuống, đỡ lấy mặt Good:
- Sao vậy? có chuyện gì?
Good thật xấu hổ muốn chết quách cho xong, nhưng mà... nhưng mà.. nghĩ tới lời Kla. Good kiên quyết, không ngẩng mặt nhưng gần như hét lên:
- Em nói anh chịch mau!
- ????
Face lúc này thật sự không biết nên khóc hay nên cười, dùng sức, gỡ lấy người Good đang dính chặt xuống ga giường kia, bắt lấy vai Good đối diện với mình, khác hẳn với giọng nói đầy cương quyết, cả người Good giờ đây như đang run lên, cả khuôn mặt đỏ ửng lan tới tận tai.
Face không hiểu chuyện gì, liền cẩn thận dò hỏi:
- Em muốn sao?
- Face... xin anh.. đừng hỏi nữa. Good thực sự sắp muốn chết đây!
- Vậy.. mình đi tắm trước nha?
- Tắm sao...
- Đúng vậy, em cảm thấy thế nào?
- Tắm thì tắm!
Good vì xấu hổ không thể chui xuống đất mà hành động có chút trẻ con, lập tức văng tay ra khỏi người Face, Một đường lột áo, lột quần, lột sạch sẽ.
Hiên ngang bước vào nhà tắm, thế rồi mà vừa khuất bóng lưng lại không hiên ngang được nữa, hai chân như nhũn ra tới nơi, vội vàng lật đật lật đật trèo vào bồn tắm rộng rãi, xả nước, lập cập mà đổ cả đống xà phòng ra bồn..
- Cạch..
Cửa phòng tắm bật mở...
Face trên người hiện giờ cũng chỉ còn đúng một cái quần nhỏ, từng bước, tiến tới bồn tắm.
Good cứng đờ người,
- Đẹp quá..
Từng đường cơ như được điêu khắc ra vậy...
Good chăm chú nhìn tới nghiêng đầu về một bên,
Face đưa tay, lột nốt chiếc quần nhỏ còn sót lại trên người
Đám lông mao rậm rạp kéo một đường từ rốn xuống dưới, bao bọc lấy cậu nhỏ - mà không nhỏ - của Face.
Good nuốt một ngụm nước miếng. nhìn...ngon quá.
Trong khi Good còn đang ngẩn ngơ, Face đã ngồi vào trong bồn nước cùng với cậu..
Tiếng nước tràn ra khỏi bồn, cùng với nụ hôn nhẹ trên vành tai, khiến Good bỗng giật mình:
- Anh làm gì?
- Anh chỉ làm theo những gì em yêu cầu...
Liền sau đó là một nụ hôn được đưa tới
- Ưm...
Nụ hôn sâu ngọt ngào đốt cháy dục vọng thèm khát bấy lâu của Face. Đôi bàn tay dưới làn nước tham lam mà sờ nắn từng tấc da trên cơ thể cục bông mềm mại...
Good mềm nhũn dưới đôi bàn tay to lớn ấy...
Cậu hoàn toàn không hề có một chút kinh nghiệm gì...
Face hôn một đường xuống xương quai xanh,
Liếm tới hai hạt nhỏ trước ngực Good...
.. cảm giác này...quá lạ rồi...
Face khẽ nhay một chút...
Good ngửa cổ ra sau, tựa lên thành bồn tắm, khẽ rên lên:
- Ưm,.. Face...ngứa...
- Một chút.. chỉ một chút.. để anh mút nó...
- A... Ưm,....
- Khó.. khó.. chịu...
Cảm giác từ đầu ngực truyền đến, Good không thể định nghĩa đó là cảm giác gì nữa... Vừa tê dại, vừa khó chịu, khiến Good muốn nhấc đôi môi của Face ra khỏi.
Nhưng... Tay Face lại lập tức trượt xuống, bao lấy cậu em bé bỏng non nớt của Good. Good gần như gầm một tiếng trong cổ họng:
- A,... không... không...
- Không phải em nói... muốn sao? Good... anh sắp vỡ tung ra rồi...
- Vỡ tung sao...
- A... xin đừng... a...vuốt nó...
- Đi... vuốt... a.. ưm.. thích quá...lạ...
Theo từng nhịp luật động của tay Face,
Good căng thẳng tới từng ngón chân đều muốn co lại...
- A...Không.., dừng lại..
- Thả lỏng.. Good, cảm nhận đi, cảm nhận... nghe anh..
- A... không... không chịu được...
Good cong người lên, muốn giữ lại tay của Face, nhưng Face lại càng mạnh mẽ lên xuống hơn, đôi môi vẫn chưa một lúc nào rời khỏi hai hạt anh đào trước ngực Good.
Good chưa bao giờ phải trải qua cái cảm giác kích thích, bùng nổ điên cuồng tới như vậy, chỉ một lát, liền bắn ra...
- A... không... không được rồi... tiêu.. tiêu rồi
Dòng tinh nhỏ đầu tiên mạnh mẽ theo từng đợt co bóp, trượt qua khỏi tay Face, tràn xuống dòng nước...
Good thở hổn hển "
- A.. tiêu.. tiêu đời..
- .. sướng... sướng.. quá...
- Hưm...
Lại một nụ hôn trải xuống, đôi mắt mơ màng và thân thể non mềm của người mình yêu tới tận tim gan phơi bày trước mặt, Face ường như đã quên hết trời đất:
- Good, cho anh, tới lượt anh...
- A....
Face nhấc người Good đặt lên lòng mình, đôi bàn tay khôn khéo, luồn từ dưới lên, dòng nước ấm khiến hậu huyệt của Good giãn ra một chút,
Thế nhưng việc Face lập tức đưa hai ngón tay vào khiến Good thật sự như không thể chịu nổi:
- A, Face.... đau... đau lắm...
- Good... cho anh...
- Cho... anh... nhưng.. nhưng... đau quá...
Face lập tức bế Good dậy, cả hai lõa thể bật khỏi dòng nước, Face áp sát Good vào phía tường, áp cả khuôn ngực mình vào lưng Good... với lấy lọ thuốc bôi trơn cầm theo, bôi lên huyệt hậu của Good.... Cẩn thận mà từng chút, từng chút mở rộng, khuếch trương...
Face thèm tới điên rồi,cả khuôn mặt đỏ ửng một màu dục vọng, cậu em nhỏ vừa được đeo bao đã muốn nứt tung... nhưng không thể, tuyệt không thể làm Good bị thương.. những tiếng rên trong cổ họng khi cậu em nhỏ chà sát với khóe mông của Good bật ra"
- A... ưm.. Good...
- Em tuyệt quá....
- Ưm.. Face... sẽ... sẽ.. không đau chứ?
- Không.. sẽ không... anh sẽ...
Face cố gắng kiếm chế, mà hôn, mà xoa nắn bờ mông của Good, nhưng cảm giác thèm khát không những không giảm bớt một chút nào,
Không thể chịu nổi nữa...
Face đỡ lấy hông của Good, kéo lùi lại một chút khiến Good chỉ còn cách chống tay lên trên tường...
- Hựm....
- A......
- A... ha....Good, Good, một chút, một chút, thả lỏng...
Good đau... con mẹ nó, đau... đau hơn cả thằng Can kể...
Rách là cái chắc...
Đau quá....
- Hựm..
- Hựm..
Một cái thúc hông, lại một cái thúc hông...
Good hận không thể bấu sứt được mảng tường trước mặt...
Nhưng.. người đằng sau mình...
Là Face...
Những tiếng rên rỉ trầm thấp của Face lan sang cả tâm tình của Good lúc này...
- A... ha.. sướng chết anh...
- Nóng quá...
- Good, Good... yêu em.. yêu em...
- A.....
Nếu là anh. Người em yêu. Em chấp nhận, hòa với anh làm một, dù có đau đớn...
Lần đầu tiên, Face thực sự cũng không dám làm quá mạnh, đối với cậu, có được Good, đã là hạnh phúc hơn bất cứ điều gì trên đời này...
Thế nên, cậu cũng nhanh chóng cho ra, ôm trọn Good vào trong lòng, tỉ mỉ mà hôn lấy... Thì thầm lên tai cục bông đang xấu hổ vì lõa thể, mà vùi đầu trong ngực mình...
Good... anh yêu em...
Nào, anh giúp em tắm...
Những hơi nước ấm bay đầy trong không trung
Mỗi một hạt hơi nước nhỏ li ti ấy, đều có màu hồng, màu của hạnh phúc.
Mỗi một bọt bóng xà phòng nhỏ, đều có màu xanh, màu của hi vọng.
*************************
Yêu thương một người, là cho đi tất cả những gì, bản thân có, không hối tiếc, không oán trách.
Nhận được tình yêu của một người, là học cách xứng đáng với tình yêu ấy
**************************
Vậy là một mùa hè sắp trôi qua...
Chẳng còn mấy hôm nữa là cả đám lại vào một năm học mới.
Vào năm học mới, tuy chữ thì chả biết được mấy hạt vào đầu,
Người thì cũng không chắc có cao thêm cm nào nữa không.
Chứ nhưng mà cảnh đi mua sắm đầu năm học, thì rõ ràng là không thể thiếu,
BumNic
Nói đến mua sắm, phải nhắc tới ban đầu, dĩ nhiên là đệ nhất cặp đôi chồng vô sỉ,vợ xấu tính BumNic rồi. Bum chỉ chờ có dịp mà chỉ chỉ chỉ, trỏ trỏ trỏ,.
Trên đời này còn gì sướng bằng, chồng thì giàu mà vợ thì tham không?.
- Cái kia, cái kia, kia kia, nữa,
- Nic?
- Hửm?
- Nhớ lấy giao kèo: Mỗi một số 0, một lần!
- Á?.. Vậy...
- Còn nữa: cái nào chọn rồi, không được trả lại!
- Bum!. tôi không có giao kèo cái này.
- Thẻ là của tôi, người cũng là của tôi, một mình tôi giao kèo là đủ.
- ?????"
TumTar: có người yêu nhỏ xinh dễ thương, trái tim Tum nhảy nhót liên hồi, vòng tay qua eo Tar.
- Ôi, Tar, em mặc bất cứ thứ gì, đều đẹp, anh đến ngộp thở mất!
- P"Tum, ở đây có người đó!
- Thì sao? Cũng không ai bỏ tù anh vì tội thơm trộm người yêu của mình đâu nha!
- Chóc!
- Đáng ghét - Đôi má Tar ửng đỏ làm nũng một câu. Một nhịp này thôi. Tum thực sự đúng là muốn chết dưới chân giai nhân a!
AePete
Gia đình nhà tôm lột:
- À É, À é mặc cái này đi, Pete khạp thấy nó đẹp lắm nha!.
- Thôi, người tao chỉ cao có nhiêu đây, mặc đẹp thì làm gì, không như mày, cần phải giao lưu nhiều.
- À É, nhưng mà...
- Vả lại, Pete, thực sự, mày mặc cái gì cũng đẹp hết!
Ae cưng nựng người yêu của mình như trứng mỏng, pete cũng không ngại ngần mà chỉnh lại từng chút trên cổ áo Ae
KlaTechno: Hôm nay đi mua sắm, Techno không mặc bộ đồ Grab Bike nữa mà nâng cấp lên hẳn một bộ đồ như bà bán hàng ngoài chợ. Dép lê, áo thun rộng, quần đùi hoa.
Buồn cười sao? Có cái gì mà buồn cười?
Với Kla, như thế mới là đáng yêu nhất. Người yêu của cậu, vô tư thuần khiết, So với những cái cà vạt thắt chéo cổ kia, những ống tay áo phẳng phiu, mới là thứ cậu chẳng ưa nhất:
- Kla, anh thấy cái này đẹp,
- Cái này sao? Được đó!
- Còn cái này?
- Cái này cũng được!
- Cái kia thì sao?
- Vâng, đẹp lắm!
- Kla!
- Dạ?
- Rút cuộc là em thấy cái nào đẹp?
Em sao P"No... Kla khẽ mỉm cười, nhủ thầm: anh không mặc gì mới là đẹp nhất!
FaceGood
Tiếp theo đây là chương trình của Cặp đôi mới cưới, à nhầm, cặp đôi mới yêu. FaceGood. Mới yêu mà, ngọt lắm, say lắm, chân đi lảo đảo cũng muốn dính vào nhau. Chỉ tổ nhức mắt những đứa ế.
- Good. Tặng em.
- Cái gì vậy P"Face?
- Là một cái thắt lưng.
- Thắt lưng sao?
- Đúng, là vòng tay của anh, bao bọc lấy eo nhỏ của em. Một đời.
ọe. buồn nôn chết mấy đứa bán hàng gần đó nha. Ăn bánh gato cứ phải gọi là ngập mặt!.
TinCan: Can nhìn vào cửa hàng sa xỉ trước mắt, lập tức kéo Tin vọt đi:
- Không, nhất định không!.
- Can!
- Tin, Quần không phải chỉ cần không thủng đít là được sao? Áo không phải che được hai cái ti là được sao?. Cậu định làm gì? Bán thân tôi đi cũng không trả nổi!
- Là tôi trả.
- Nhưng tôi không thích!
- Can. Cậu là người của tôi.
- Người của cậu thì sao? Mặc kệ!. Tôi không thích, dẫn tôi đi ra Pratunam ( đây là chợ bán sỉ nổi tiếng BangKok)
- .......
- Ngay!
- !!!!!!!!!!!!!!!
Ấy thế rồi mà Tin vẫn phải một đường lái xe đến thẳng cái chợ bán sỉ kia!. ở bên Can, dường như ý kiến của Tin nhiều khi lớn lắm cũng chỉ bẳng con số 0.
**************
Chợ trời,
Khi Tin và Can vừa đỗ xe ở phía cổng chợ, đã khiến rất nhiều ánh mắt như lập tức đổ dồn vào. Can càu nhàu:
- Cậu đó, từ lần sau trở đi đi xe bus cùng với tôi đi,
- Tôi có xe, tại sao phải đi xe bus?
- Cậu thấy không, cái xe của cậu thật chướng mắt, mấy cái cô gái kia cũng vậy, nếu cậu không đi xe xịn, họ đến liếc cậu cũng không thèm liếc!
Can dẩu môi, cái tên Tin này, ở trường đã đành, cứ đi đến đâu là hút gái đến đó, mình không ghen đâu. Nhưng mà như thế là không được!
Thấy thái độ vùng vằng của Can, Tin như có như không mà cười:
- Dưa vàng ngâm dấm?
- Cái gì ngâm dấm?
- Càn tà lốp ngâm dấm!
Nói rồi, Tin không để Can phản biện lại, liền ôm eo cậu, kéo đi vào bên trong chợ, những ánh mắt tiếc nuối theo một đường khuất của Tin mà với theo.
Sau khi đã nhảy tới nhảy lui ăn no một bụng đồ rồi, Can chợt thấy một chiếc áo nâu viền xanh, ướm lên người Tin:
- Tin, cái này hợp với cậu lắm nè!
Tin phì một hơi, không thèm để ý, Can lại ướm lên, nhất quyết dúi Tin vào phòng thử đồ,
Bên ngoài mặt lạnh thế thôi, chứ vừa vào phòng thử đồ, đôi môi Tin lại cong lên rõ ràng là sung sướng:
- Vẫn còn biết nhớ tới tôi, không tệ.
Ấy thế mà Tin vừa thử đồ ra xong, tới cái bóng của Can cũng không thấy!
Đang tâm lại bỏ người yêu giữa chợ thế này chạy đi đâu?
Quay ngang quay ngửa một hồi, mẹ nó!
Can lại bâu vào cái thằng No chết tiệt,
Làm cái gì mà xoắn xuýt thế kia?
Tại sao cái lúc cần thì nó không xuất hiện, mà cứ khi không cần nó lại nhởn nhơ trước mặt cơ chứ?
Tin lừ lừ tiến tới.
Vừa tới cũng lại đụng phải một người, còn ai vào đây nữa,
Tin nhìn mặt Kla đã lốm đốm mồ hôi,
Kla nhìn mặt Tin nhăn còn hơn cọng rơm khô,
Hai kẻ nhìn nhau, không nói một lời mà đã như thông cảm với nhau lắm lắm rồi đó.
- Ô, tình cờ quá!
- Ô, quá tình cờ!
Can và Techno vui vẻ nhảy nhót tung tăng đi trước
Hai cái tầu điện ngầm lừ lừ tiến theo sau.
Ôi!
Cuộc sống mà!.
***********
Bữa cơm thân mật.
Bữa trưa này đối với Can mà nói là bữa trưa vui vẻ nhất trần đời,
Vì sao a?
Vì Can đã gọi cả Good tới chung vui, có cả anh No nữa nha.
Không hiểu Kla ăn trúng cái gì, mà vừa nhìn thấy Good đi tới, lại phụt cả một ngụm nước lên đầy mặt P"No, đây là lần đầu tiên Kla bị thất thố tới như vậy đó nha!.
Techno vội vàng vỗ lưng đầy âu yếm cho Kla, khiến cả Face và Tin đều cũng muốn thử sặc một tý.
Rồi Can nghe Good kể về cảnh đẹp bên Mỹ mà mồm cứ ngoác ra tới tai, ồ à một lúc xong, Can nhìn Tin, bĩu môi:
- Người ta được đi Mỹ đó.
- Nếu cậu thích,
- Người ta có thắt lưng xịn đó!
- Nếu cậu thích,
- Người ta có người yêu đẹp trai,
- Tôi đẹp trai hơn cậu ta – Tin hất hàm về phía Face.
Can câm nín, tạm thời không tìm ra được điểm nào để chê Tin nữa, tức quá, hét lên:
- Của cậu nhỏ hơn của cậu ta!
- ??????
Giờ thì không còn ai bị sặc nữa.
Mọi ánh mắt đổ dồn lên người Tin.
Mặt Tin từ xám ngắt rồi chuyển xanh.
Dằn đôi đũa xuống bàn, Tin đứng phắt dậy, tóm lấy cổ tay Can:
- Can!. Cậu chết chắc!
- Ố?
Khổ, không khéo miệng ấy mà, thì cứ dùng miệng để mà ăn cơm thôi,
Nói làm chi cho thêm phiền thêm khổ vậy?
**************
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
10 chương
10 chương
108 chương
9 chương
326 chương
12 chương
34 chương