Fanfict Love By Chance - Tình Cờ Yêu
Chương 26
<img data-original-width=960 data-original-height=640 src="https://static./chapter-image/tinh-co-yeu-love-by-chance-cham-tran-kla-va-tin-tumtar-soi-kla-va-tho-pno/bf01d1f24a433110fa93812c103d6fd3.jpg" data-pagespeed-url-hash=2509982477 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Phim cũng sắp hết rồi, cmt nhiệt tình cho tui biết cái mặt của quý dị. Để sau này lỡ có hết phim thì tui vẫn còn nhớ được có các bạn đã ở đây với tôi hôm nay nha^^
Cả cháp chả có cái con mọe gì. Viết xong vẫn hưn hiểu mình đang viết cái mọe giề.
Chắc ta bị muối trạt kín não rồi bà con ợ.
Ngữ cảnh fict 26: tiếp nối những fict trước.
Trong fict này. TinCan đã là người yêu của nhau. Kla Techno đã yêu nhau nhưng Techno chưa đồng ý công khai.
Trong fict 13: Tincan + Pound ai đốt nhà ai. Thuyền trưởng đại nhân của chúng ta đã chơi cho Mr Tin một vố,chắc là Tin sẽ bỏ qua thôi vì giờ Tin là người đã có vợ nhé:D
===========================//===================================
- AAAAAAAAAAAAAAAaaaaaa!!!!
Tiếng thét được phát ra từ phía hành lang chung của ký túc.
Pound khua khoắng cái chổi tứ tung, Mặt nhăn như khỉ ăn ớt:
- Mẹ kiếp! tao mà biết đứa nào chơi xỏ tao,
Tao lột quần nó quay phim sex cho cả trường xem!
Ae đứng bên cạnh, thiếu chút thì bị cái chổi quơ trúng, liền bực dọc:
- Khép cái mồm mày lại và quét đi. Tất cả không phải là tại mày sao! Tự nhiên đòi mở party, sướng đâu chưa thấy tự nhiên tao bị vạ lây!
- Thì không phải vì tao mở party nên mày mới có cơ hội bóc tôm em Pete sao?
- Câm mõm lại! quét đi!
- Tao không phục! Mẹ nó chứ! Pound đẹp trai giờ thành Pound quét rác sao?!
- Rồi, mày nói thêm câu nữa tao cho mày thành Pound hôn đất đó!
- Kìa, Ae, mày thấy mấy cô bé đó không, cứ nhìn tao cười hoài. Tao chết vì nhục mất!
Ae gõ một phát lên đầu Pound không thương tiếc:
- Cốp!. Này thì nhục!
Pound ôm lấy cái đầu, vừa quét vừa rủa. Mẹ nó chứ, ngày nào cũng phải dậy từ sáng sớm quét dọn từ trên xuống dưới. Các em xinh đẹp cứ đi qua khu này là lại nhìn mình với cái ánh mắt như dòm tên trộm đồ lót vậy. Ức! Ức! Ức!.
Ae thì đỡ hơn chút, vì chẳng quan tâm tới các em ấy nhìn mình như thế nào. Nhưng dẫu sao thay vì được đi ăn sáng với người yêu thì lại phải đi quét rác, kể ra... cũng có phần buồn bực. Mà khốn khổ hơn nữa, là Pete hỏi lý do vì sao bị phạt. Lại không thể nói rằng vì bóc tôm.. à nhầm.. vì phòng anh mở Party phim sex mà bị phạt được!
Haiz,... đúng là nghe thằng Pound bên cạnh rủa cái tên khốn mất nết nào đó, tuy có hơi tục. Cơ mà cũng sướng cái lỗ tai!
Chả là không hiểu sao sau cái vụ dẫn thằng Can đi ăn,
Đứa nào rảnh mồm đi báo cáo với quản lý ký túc xá là phòng của Pound và Ae mở Party phim sex, rồi treo ảnh sex đầy cả phòng!
Ngay sau đó 1 hình phạt đã được đưa ra cho căn phòng xấu số:
Quét dọn toàn bộ khu hành lang lối đi và cầu thang trong vòng 6 tháng!
Ae và Pound đã kháng nghị nhưng không xi nhê. Lão quản lý cứ như đã ăn được cục vàng từ bên tố cáo ấy!
Mẹ kiếp!
Đối với một người ưa sĩ diện như Pound thì đây quả là một điều sỉ nhục to lớn!
Đối với một người mới có nguời yêu như Ae thì quả là xấu hổ hết chỗ nói!
Đối với quản lý khu ký túc xá thì đỡ được hẳn nửa năm tiền thuê lao công.
Đối với Tin thì chưa đuổi học vẫn còn là nhân từ chán!.
Vừa dọn chổi để vào một góc, Pound như sực nhớ ra điều gì đó, liền nói với Ae:
- Ủa, mà cuối tuần này đi 3 hôm lận, đứa nào quét?
- Ừ, để tao báo lại với ông quản lý
- Mà nghe nói lần lao động công ích xã hội này, khoa thể chất mình kết hợp với khoa thanh nhạc hả?
- Tao cũng không để ý. Nhưng chắc chắn là đi trồng cây. Nghe các anh khóa trên nói năm nào cũng y như nhau!
- Ờ, nhưng có các em thanh nhạc đi cùng là sướng quá rồi! em nào em nấy cứ gọi gọi là, chẹp...
- Tém lại không coi chừng tao nói với Cha Aim vặt hết tóc trên đầu mày đó!
- Rồi, rồi... biết rồi biết rồi, tém thì tém. Cơ mà em Lady bên đó ngọt nước lắm nhá....
- Đáng lý mày lên đổi tên thành Porn thì đúng đó!
========
Bao nhiêu người trong số chúng ta đã từng nhìn ngắm qua bảy sắc của cầu vòng?
Mỗi một gam màu trong đó, đều không chỉ đơn giản là màu sắc.
Mỗi một gam màu trong đó, cũng đều không tự thể hiện được rõ ràng.
Nó chính là sự pha trộn. cũng như trên nhân gian này, chỉ có tương đối, mà không có tuyệt đối.
Cũng giống như chúng ta,
Không ai buồn phiền được cả một đời,
Cũng không ai vui vẻ được hết một đời,
Nếu ví cầu vòng là mảng màu vẽ lên tâm hồn của chúng ta, vậy nó chính là sự pha trộn giữa tất cả các cung bậc cảm xúc khác nhau: là niềm vui, là nỗi buồn, sự giận hờn và cả nước mắt của hạnh phúc,
Nhưng, niềm vui của người này, một đôi khi lại chính là niềm đau của người khác,
Ví như bạn đang vui mừng vì được một kẻ tỏ tình, thì người yêu thầm kẻ tỏ tình ấy, lại đang chôn mình trong nước mắt.
Ví như bạn đang giận hờn vì xếp thứ hai, thì kẻ xếp thứ nhất lại đang cười sung sướng khi chễm trệ trên bục vinh quang.
Mọi thứ trên đời này, vốn dĩ không có hai từ " tuyệt đối". Vốn dĩ cũng không có hai từ riêng biệt. Nó luôn luôn, là sự dung hòa giữa tất cả đất trời.
*********************
Trong phòng Nic,
Thấy Kla không có một chút gì để ý tới bài tập cả, Nic gõ cái bút tới cốp một phát lên trên bàn:
- Kla, mày lại đang suy nghĩ cái quần gì thế?
- Kla!!!!.
Phải tới câu gọi lần thứ 2 của Nic, Kla mới nhíu mày:
- Sao?
- Thì mày đó, nhìn cái mặt tà tà của mày là tao đã thấy có mùi gì đó rồi. Dạo này sao suốt ngày mày cứ trưng cái bản mặt đó ra vậy?
- Nic. thứ 6 này, xin nghỉ học đi.
- Sao cơ?
- Cuối tuần này P"No sẽ đi hoạt động xã hội tham gia trồng rừng 3 ngày.
- Biết, tao đã hẹn qua chỗ P"Bum rồi.
- Tao sẽ đi cùng với P"No
- Ờ, mày thích thì đi mà đi, liên quan gì tao mà bắt tao nghỉ học chung?
- Nếu tao nói là cả lớp được nghỉ hôm thứ 6 mà mày lại đi học thì P"No làm sao tin?
- Không. Kệ m. mày Kla. Đừng có lôi tao vào chuyện của mày nữa, toàn chuyện thúi hoắc.
- Nic. Tao còn đang giữ mấy tấm hình mày chụp chung với em Xim đó.
- Ơ... Xim...??? Xim??/
- Nếu mày không phối hợp ăn ý một chút, thì P"Bum sẽ nhận được mấy tấm hình đó sớm thôi!
- Ai da!
Nic vừa nghe thấy thế lập tức lấy hai tay ôm chặt mông:
- Rồi, rồi, nghe mày nghe mày.
Kla không đáp lại, chỉ khẽ cười. Nic ơi là Nic.
Tâm sự của Kla.
Tối hôm đó, sau khi Type bày một chút bẫy nhỏ để Techno hớt hoảng chạy từ biển về. Kla không tránh khỏi ghen tỵ
Mặc dù đã cố công chuẩn bị cho tốt mọi thứ để chúc mừng sinh nhật Techno nhưng kết quả lại bị hai tên khó ưa tới phá đám. Không những "Vợ" uống hết sạch chai rượu vang của mình, tên " chồng" còn xài hết cả bcs, rồi cả thuốc trị thương nữa. Kla nhếch miệng nhủ thầm: Cũng không biết vì sao tên Tin Methanat mặt lúc nào cũng như đá ở băng cực, mà trên giường lại nhiệt đến độ ấy!
Hiển nhiên, loại rượu đó tốt, phải đặt thêm vài chai.
Lại nói, Sau khi Techno về tới sân bóng, cả bọn nhao ra đón. Toàn những trò cũ rích, mà khiến P"No cười nghiêng ngả, ra vẻ thực sự vô cùng vui mừng. Kla cũng được cả đám kéo tơi chơi cùng.
Cái gì mà trò nói thật hay nguy hiểm nữa.Techno là chủ tiệc nên bị dí ngay phải chết đầu tiên. Techno chọn nói thật. Lập tức ba mồm bảy miệng chúng nó vắt ngay mối quan hệ của Techno và đàn em Kla là gì?
Lúc ấy. Đôi mắt của Kla thực sự mong chờ.....
Sau một buổi chiều hoan ái ngoài bờ biển, khi ôm Techno gọn trong lòng, Kla thật sự muốn cho cả thế giới này cùng biết. Techno, là của cậu.
Nhưng... đáp lại sự mong chờ ấy, Techno lại không trả lời....
Năn nỉ Type đổi sang trò mạo hiểm. Techno thà là bị phạt mặc một cái váy múa lắc lư, còn hơn là công khai chuyện tình của cả hai.
Kla thật sự buồn.
Nhưng cậu cũng không muốn tùy tiện phá vỡ lời hứa: đợi sau ngày tốt nghiệp lớp 12, mới công khai chuyện tình cảm này.
Cậu không muốn Techno nghĩ rằng cậu là một kẻ không giữ lời. Nhưng... cái đám trong đội bóng đó, lại không muốn hiểu cho sự kiên nhẫn của cậu, cứ bám chặt vào người Techno, thậm chí ngay trong đám sinh nhật đó, còn có một đứa dẫn theo đứa em gái tới chơi. Cô bé một mực đòi chụp ảnh chung cùng P"No,Liên tục khen P"no của cậu:
-Dễ thương quá a, P"No dễ thương quá.
-Sao anh lại không đen như anh em ha!
- Giọng anh trầm ấm ghê á!
- Menly quá. em rất thích anh!
Kla biết. P"No dễ thương, cũng biết giọng nói ấy trầm ấm đến như thế nào.... Nhưng menly. Hừ. Cô em gái nhỏ. Thật sự, em chính là người khiến giọt nước tràn ly!.
P"No. Em không chờ được nữa.
Đừng nói là đến kết thúc năm học,
Mà ngay cả một vài ngày, em cũng không muốn phải chờ nữa.
P"No. Em nhất định cho tất cả mọi người cùng biết. Anh. Chính là của em.
Em cũng nhất định cho tất cả mọi người cùng biết. Em, chính là chiếc cầu vòng -mà anh đang cố giấu đi, sau những chùm mây nhỏ.
---------------------------------
Sáng thứ 6. Tại cổng trường đại học XX
3 chiếc xe du lịch cỡ lớn đang đậu.
Khoa thể chất ngoại trừ đội bóng chuyền nữ ra, còn lại là gần cả trăm thằng con trai đứng lộn xộn khắp cả, chẳng đứa nào chịu lên xe, vì phía bên kia đường, hơn 20 cô gái xinh đẹp của khoa thanh nhạc đang tiến tới.
Cứ phải gọi là đẹp như những người mẫu đang đi trên sàn cat- walk.
Tiếng huýt sáo vang lên khắp nơi.
Mấy thằng bạo dạn thậm chí còn muốn nhảy ra lôi kéo người đẹp lên xe.
Thật đúng là cái khoa thiếu gái!
Techno cũng chật vật gom cái đội bóng lại, một tay vừa quệt đi mồ hôi trên trán, một tay kéo cái ba lô đặt lên lưng. Bỗng hẫng một cái, một bàn tay nhanh nhẹn đỡ lấy cái ba lô. Techno ngẩng lên.Há miệng ngạc nhiên:
- Kla?!
Kla nở một nụ cười tươi rói, lợi dụng lúc Techno còn đang ngẩn người, liền ghé đôi môi phớt qua má một chút rồi ghé lên tai:
- chào người yêu của em. P"No.
Techno như không tin vào mắt mình. Tuy tối qua có nghe Nic nói hôm nay thứ 6 lớp được nghỉ. Nhưng cũng không nghe Kla nói sẽ xuất hiện ở đây?. Đi tiễn mình sao?. Techno đối với nụ hôn phớt qua má đó, thoáng chút đỏ mặt, nhìn ngó xung quanh. Khi chắc chắn cái đám bạn đang bận nhểu nước nhãi ngồi chầu hẫu nhìn đám con gái thanh nhạc, Mới hơi chút bình tĩnh lại:
- Kla? Sao... sao em lại tới đây?
- P"no, anh không vui sao?
- À.. không. Kla.anh chỉ là ngạc nhiên. Em... tới tiễn anh sao?
- Hừm... em cũng không chắc có gọi là tiễn không nữa?
- Ý em, là sao? – Techno hơi khó hiểu.
- Nếu em tiễn anh tới tận khu rừng X đó, thì có được gọi là tiễn không?
- Rừng sao? Kla, em.. định...
- P"No, hôm nay em được nghỉ học, mà ba mẹ em lại cãi nhau nữa. Em thực sự rất buồn. Muốn đi cùng với anh tới đó, anh không phản đối chứ?
- Kla... nhưng... nhưng... anh chưa hỏi ý kiến của thầy quản lý?
- Không sao, P"No. Em sẽ tự lái xe, chúng ta không ảnh hưởng gì tới đoàn hết,.
- Ơ.. ừm.. nhưng...
Techno chưa kịp nói hết câu, Kla đã đem cả ba lô hành lý mà đặt lên xe, rồi mở cửa ra hiệu cho Techno ngồi vào. Như phản xạ, Techno sau khi ngồi vào xe vẫn còn như đang ngơ ngác.
---.--------
- Bịch!
Từ gốc cây gần đó, một chiếc kẹo mút rơi thẳng từ miệng Can xuống đất.
Với tay kéo người đi đằng sau tiến lên một chút, Can lắp bắp chỉ vào chiếc xe của Kla:
- Tin, Tin...
Tin vừa tim chỗ đỗ xe xong, quay lại thấy Can làm rớt cái kẹo từ trên miệng xuống, một vệt kẹo hồng hồng còn dính bên khóe môi. Tin nhíu mày:
- Cậu bao nhiêu tuổi rồi? Còn ăn cái thứ này?. Dơ quá!
Đang định đưa tay lên lau miệng cho Can. Nhưng Can gạt lại, liên tiếp lắc đầu mấy cái, mắt hết mở ra lại mở vào. Tin chán ngán, đút tay lại vào trong túi quần:
- Lại gì nữa đây?
- Tin..Tin.. tôi.. vừa phát hiện ra một bí mật!
- Bí mật?
Tin ngao ngán;
- Nắng lắm rồi đó, cậu còn không mau đến báo danh...
- Không, Tin.!,Bí mật này khủng khiếp quá!
- Được rồi, nói cho tôi nghe thử?
- Tôi... tôi... vừa nhìn thấy... thấy Kla hôn lên má P"No
- ........????
- Nữa, nữa... họ dìu nhau vào trong xe....
Can vừa nói vừa chỉ tay về hướng xe của Kla:
- Không... lẽ.... lẽ.... lẽ.... họ yêu nhau sao?
- Rồi sao?
- Chứ không lẽ Kla không phải là yêu tôi?
- ........!!!!!!!!!!!!!!!!!
Trời đất ạ. Tin thật là muốn vỡ đầu, trời thì nắng mà còn có một bà vợ thiểu năng như thế này thật khốn khổ:
- Yêu cậu?, Cậu nghĩ trên đời này có người thứ hai ngu ngốc như tôi sao?
- ..............!!!!!!!!!!
Ủa.. mà có gì đó hơi sai sai. Tin vừa buột miệng mới thấy mình lỡ lời. Chắc do tại trời nắng nóng quá nên cậu mới bị choáng mà tự nhận mình ngu ngốc. Can há hốc mồm:
- Nữa, nữa, hôm nay lại thêm một bí mật nữa!
- Lại cái gì nữa?
- Tin, cậu thế mà lại cũng tự biết cậu ngốc sao!
- Can!, tôi đếm đến ba. Nếu cậu còn chưa đi báo danh. Đích thân tôi sẽ đá cậu bay tới chỗ thầy quản lý.
- .....!!!!!!!!!!
Nhìn đôi mắt đỏ rực của Tin. Can co đôi giò lạch bạch của mình. Chạy bán mạng:
- Ha ha ha Tin, đáng đời! cũng có một ngày cậu tự biết mình ngốc!! ha ha ha
- .........!!!!!!!!!!!!!!!!!
Quả thật là sắp phát điên!. đã thế vừa quay ra lại còn thấy đôi tình nhân Ae Pete đang nắm tay nhau cười hớn hở đi tới. Tin mỉa mai:
- Nắng nóng thế này mà cầm tay nhau nữa. chết ngạt.
Ae với Pete nghe thấy, liền quay lại. Ae nhăn nhó, còn Pete thì hơi ngạc nhiên:
- Tin, sao không phải cậu bị đau tay sao? Sao lại ở đây?
- Sao nào? Câu này không phải tôi hỏi cậu mới đúng sao? Khoa IC đối với hoạt động xã hội không quá quan trọng, nhưng cũng không phải nói nghỉ là nghỉ được.
Pete hơi ngại ngùng, cúi mặt xuống một chút:
- Tin, cậu có thể bị thương ở tay mà được miễn... thì,.. Pete cũng có thể bị ốm mà!...
- Bị... bị.. ốm?
Nói rồi trước sự kinh ngạc của Tin thì hai kẻ đó lại hớn hở dắt nhau đi tiếp.
Con mẹ nó!. Quá hoang đường!. Trời đất ạ. Pete,
- Có ai trên đời này bị ốm mà không thể đi bảo tàng mỹ thuật mà lại đi trồng rừng để khỏi ốm được chứ!
- Loạn, loạn thật sự!
Còn chính cậu vì sao lại cũng ở cái chỗ ngu ngốc này?
Vì sao ư?
--------
Một mẩu chuyện nhỏ của tối hôm trước trong " tổ ấm" TinCan.
- Can, cậu làm gì mà xếp quần áo vậy?
- Thì mai đi trồng rừng đó thôi!
- Can! Tôi đã nói là không được đi!
- Tin, cậu bị đau tay chứ đâu phải tôi!. Này nhé:
Chúng ta không nên trốn tránh nghĩa vụ của quốc gia! Nếu như không có cây thì rừng sẽ trọc, rừng sẽ trọc thì sẽ không có cây, mà không có cây lớn thì không có cây nhỏ, không có cây nhỏ sẽ không có cây lớn......Ài mà mà mình tính nói cái gì ta?
-.............!!!!!!!!!
- Mà thôi tóm lại đó là một việc có ích. Tôi nhất định phải đi.Còn nữa, có khoa thanh nhạc đi cùng, nghe nói các bạn ấy sẽ biểu diễn nhiều tiết mục lắm. Còn nữa, có Good, có P"no, có toàn đội bóng. Chúng nó nói nếu tôi không đi chúng nó sẽ đặt biệt danh cho tôi là ngỗng cái.
- Tin, cậu nói xem, nếu có là ngỗng thì vẫn phải là ngỗng đực chứ!
- Tin, cậu xem giúp tôi, cái quần này sao lại bị bục ở đũng thế này? Ài, tiếc quá đi.
- Tin, nghe nói ở đó không có phòng đâu, làm lều ở bìa rừng luôn đó, cậu toàn nói người tôi có mùi hấp dẫn... vậy....có khi nào bị gấu tha không?. ui... nghe đã sợ rồi, chắc phải tìm P"no với P"Type chui vào giữa ngủ mới được!!!
-...............!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Can vỗ ngực.
Còn Tin uống liền một lúc 3 cốc nước to, mới miễn cưỡng giữ được bình tĩnh:
- Can,
- Sao?
- Ngày mai tôi đi với cậu!.
----------------------------
Đó cũng chính là toàn bộ lý do vì sao.
Sau khi ba cái xe du lịch cỡ lớn chở một đoàn gần 120 con người vừa lăn bánh.
Thì lại có thêm 2 cái đuôi mọc ở sau.
Một cái đuôi của Tin Methanat- con trai thừa kế của một dòng họ chính trị quyền lực
Cái còn lại là của KengLa – con trai duy nhất của một tập đoàn bất động sản vô cùng giàu có.
Một kẻ là danh gia vọng tộc chính trị. Một kẻ là thương nhân tài phú một phương.
Thực sự hai cái đuôi sáng chói này khiến 3 chiếc xe ở phía trước thật thêm phần long trọng.
-------------
Xe cứ thế đi.
Không ai biết được rằng, trên những chiếc xe ấy, các đôi tình nhân đã làm những gì.
Trong đầu mỗi người tha hồ mà tưởng tượng.
Ngọt ngào ư?
Giống như là một thiên thần dễ thương đang ngả đầu lên vai Ae mà ngủ say sưa?
Hay....
Giống như là một Can ngốc nghếch lăn quay ra ngủ tới mức nước nhãi nhểu thành một bãi trên xe Tin?
Hay....
Giống như là một Techno vừa vui vẻ ngắm cảnh vật xung quanh, lại vừa ngắm người lái xe bên cạnh.. tủm tỉm cười....
Hạnh phúc, thật có muôn vàn cách thể hiện....
---------.
Khi tới nơi là đã buổi trưa.
Không khí ở bìa rừng đương nhiên so với không khí ở thành phố thật sự là một trời một vực. Mỗi một hơi thở đều tỏa ra mùi của thiên nhiên. Dễ chịu tới mức tâm tình của mọi người đều trở nên bình thản hơn nhiều so với chuỗi thời gian ngồi trên xe.
Các thầy cô quản lý cùng với các anh chị khóa trên, sau khi tập trung toàn bộ mọi người lại với nhau. Một thầy đứng ra thông báo:
- Vì đội quá đông nên chúng ta sẽ chia ra thành 4 nhóm nhỏ.
Mỗi nhóm là khoảng 30 người và lần lượt xếp thành những nhóm 1-2-3-4.
Vì để các bạn làm quen được với thật nhiều bạn bè mới nên sẽ không được tự chọn nhóm mà sẽ bốc thăm.
Cả bọn ở dưới nhốn nháo:
- Bốc thăm sao?
- Ơi vậy thì mong cho được vào nhóm cái anh đẹp trai đó – mấy cô gái chỉ trỏ ra phía hai kẻ nào đó,
- Đẹp trai quá đi, kia là Tin đó, nghe nói là gay rồi. hỏng ăn. Còn cậu nhóc kia cũng đẹp trai quá mà.
- Ừm đẹp trai quá, mà lỡ là bi thì sao? Chắc gì đã gay hẳn. thử mới biết được.
- Mấy cô bé kia đẹp quá Ae,!
Pound híc vào vai Ae một cái, Khiến Pete xị mặt. Ae lập tức nhanh nhẩu quật lại Pound:
- Tránh xa tao ra một chút.
Kla do không phải là sinh viên của trường, nên đứng tựa cửa xe. Còn Tin thì khoanh tay đứng bên cạnh Can.
Cả bọn lần lượt bốc thăm.
Techno trong đội số 4
Can hăng hái tóm lấy một miếng giấy, ôi may quá! P"no. em cũng số 4
Tin không muốn nhưng dưới ánh mắt dồn ép của mọi người xung quanh thì cũng miễn cưỡng mà thò tay vào bốc. số 3.
Nói thẳng ra, số mấy đối với Tin chẳng có một tý ý nghĩa gì.
Tin thấy số của mình không giống với của Can, vo viên, quăng phát một.
Sau một hồi lộn xộn xếp theo hàng thì đội nào cũng vào đội ấy.
Chẳng đâu vào đâu, nhìn như một đám con nít tiểu học!. Tin nhăn nhó.
Thế mà đến lúc chia lều, lại không chê con nít mà sấn tới.
Mặc kệ có đủ hay dư hay thiếu thừa người gì không cần biết.
Khi Techno và Can mừng rỡ vì được cùng đội với nhau liền ok chung 1 lều.
Thì hai cái kẻ không chung đội chẳng cần chung trường cũng ở đâu mò tới. Vứt ba lô của mình thẳng dưới một tán cây. Cứ vậy căng lều ra dựng.
Khiến đội số 3 thiếu mất một người tìm mãi cũng không thấy.
Chắc là có sai sót. Thầy quản lý nhấc kính sửa lại sĩ số.
-----------------------// hết chap 26---------------------
Giới thiệu chap 27:
Liệu có tình huống bi hài gì sẽ xảy ra khi 4 con người ấy sẽ " chung chăn chung gối" chui vào cùng 1 lều.
Kla có đủ khôn khéo để công khai mối quan hệ của mình?
>>> đéo biết. chưa nghĩ ra. ok? Fine!.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
10 chương
10 chương
108 chương
9 chương
326 chương
12 chương
34 chương