"Tôi cũng không giúp cô được cái gì." Tiểu Vương bị một tiếng cảm ơn này của cô, có chút xấu hổ, giơ tay lên, gãi gãi tóc sau, lên tiếng, an ủi Tần Chỉ Ái: "Tần bí thư, chuyện xế chiều hôm nay, cô đừng để trong lòng."
Tần Chỉ Ái khẽ gật đầu, mặt mỉm cười "Uhm" một tiếng.
Trong lòng Tiểu Vương còn sợ hãi cảm thán một câu: "Không ngờ là Cố tổng chạy tới đúng lúc, bằng không..."
Dừng một chút, Tiểu Vương lại thở dài một hơi, nói: "Chúng ta đi thôi, phỏng chừng Cố tổng Cố lão tiên sinh, lại cãi nhau rồi."
Tuy nhiên Tần Chỉ Ái là thư ký của Cố Dư Sinh, mỗi ngày đều tiếp xúc với Tiểu Vương, hai người quen biết, cũng không phải là chưa nói chuyện phiếm bên ngoài công việc, nhưng cũng rất ít khi nói đến Cố Dư Sinh.
Lúc này Tiểu Vương bỗng nhiên thở dài một câu như vậy, Tần Chỉ Ái nhịn không được nhìn nhiều Tiểu Vương hơn.
Có thể là do duyên cớ Tần Chỉ Ái đánh bậy đánh bạ đi vào trong nhà Cố Dư Sinh, Tiểu Vương thân thiết nói thêm cho cô: "Kỳ thật hơn một năm gần đây Cố tổng, không được vui."
"Nên là nói như vậy, theo tôi lúc Cố tổng rời khỏi bộ đội, tiếp nhận công ty Cố thị, từ lúc đó, trong bốn năm năm này Cố tổng, kỳ thật đều không được vui."
"Cố tổng cũng có lúc vui vẻ, là năm trước, lúc hắn và Lương tiểu thư ở chung tốt nhất... Cũng không có thể nói là Lương tiểu thư..."
Tuy Tiểu Vương không biết rõ ràng, nhưng có biết một ít, rõ ràng là Lương Đậu Khấu tìm người thế thân.
Nhưng rốt cuộc là chuyện nhà của Cố Dư Sinh, hắn cũng không dám nói ra toàn bộ.
Nhưng mà thân là đương sự Tần Chỉ Ái, lại biết, hắn nói lập lờ nước đôi như vậy, là có ý tứ gì.
"Dù sao khi đó Cố tổng, là thật sự vui vẻ, tôi theo anh ta nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy qua dáng vẻ hắn vui vẻ như thế."
"Nhưng, vui vẻ chưa bao lâu, toàn bộ lại trở về như lúc trước rồi... Nói chính xác là, so với lúc trước còn tệ hơn..."
Tần Chỉ Ái ngồi trên ghế lái phụ, không nói chuyện, trong lòng lại bị mấy lời Tiểu Vương, chọc bắt đầu hoảng hốt suy nghĩ.
Sau khi cô và Lương Đậu Khấu đổi về thân phận cũ, Cố Dư Sinh quả thật không tốt lên được sao?
"Tôi quen biết Cố tổng nhiều năm như vậy, tôi chưa thấy Cố tổng có thể uống nhiều rươu như vậy, uống đến dạ dày xuất huyết, cũng không thấy Cố tổng hút quá nhiều thuốc lá như vậy, hút đến ngày hôm sau cổ họng không nói được, ngày này năm trước, Cố tổng còn ở trong bệnh viện gần một tháng, mới xuất viện..."
Tần Chỉ Ái vẫn không nói chuyện như cũ, nhưng tay cô, lại lặng lẽ nắm chặt dây an toàn.
"Lương tiểu thư là bà Cố mà Cố lão tiên sinh chấp thuận, năm trước có một hồi, Cố tổng suýt nữa đã cắt quan hệ với Lương tiểu thư, hình như là ầm ĩ muốn ly hôn hay gì đó..." Rất nhiều chuyện, Tiểu Vương biết cũng không kể toàn bộ, vẫn cho là, Cố Dư Sinh và Lương Đậu Khấu đã sớm kết hôn, lúc trước Cố Dư Sinh còn đồng ý cho Lương Đậu Khấu cổ phần xí nghiệp công ty Cố thị, là bồi thường cho ly hôn.
"Nhưng, tết âm lịch qua đi, ngẫu nhiên, suýt nữa Cố lão tiên sinh đã bị đụng xe, là Lương tiểu thư cứu Cố lão tiên sinh một mạng, lúc ấy Lương tiểu thư hôn mê ở trong bệnh viện nửa tháng, Cố lão tiên sinh thiếu một nhân tình lớn như vậy, chết sống không cho Cố tổng và Lương tiểu thư tách ra, cho nên thời điểm đó, Cố lão tiên sinh vừa thấy mặt Cố tổng, liền ầm ĩ không ngừng! Mà lúc đó Cố tổng, cũng quyết định rời khỏi Bắc Kinh, đi đến Thượng Hải..."
Thì ra, đầu năm, Cố Dư Sinh rời khỏi, là vì tránh né Lương Đậu Khấu... Đầu ngón tay Tần Chỉ Ái khẽ run lên một cái, rốt cục lên tiếng: "Vậy Cố tổng, sao lại bỗng nhiên quay về?"
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
105 chương
36 chương
11 chương
10 chương
18 chương
14 chương
10 chương
31 chương
62 chương