Em vượt đại dương để yêu anh " d.o"
Chương 64
Sau ngày hôm đó,anh không gặp lại cô nữa. Mỗi ngày vào buổi tối, chị Yisang đều đưa Daeyang đến chỗ anh để anh dạy nó. Anh rất vui vẻ khi ở bên Daeyang, mỗi ngày anh đều nghe nó nói về cuộc sống của nó.
Kyungsoo:" mẹ con dạo này rất bận phải không?"
Daeyang:" dạ mẹ con rất bận,đều đi đến tối khuya mới về"
Kyungsoo:" con biết mẹ đi đâu không?"
Daeyang:" dạ biết. Mẹ con muốn tạo bất ngờ cho ba con"
Kyungsoo:" vậy sao, mẹ con rất yêu ba con nhỉ?"
Daeyang:" dạ đúng, mẹ con yêu ba con nhất, con chỉ xếp thứ hai thôi" thằng bé cố ý tỏ ra buồn rầu nói.
Kyungsoo:" chú thấy mẹ con thương con nhất đó chứ"
Daeyang:" mẹ từng nói với con ba con là đại dương lớn mà mẹ con luôn muốn vươn ra. Con thật không hiểu lắm, nhưng mà mẹ đặt tên con là Daeyang nghĩa là Dae là Đại, Yang là Dương. Mẹ nói muốn con cũng trở nên to lớn, vĩ đại như đại dương vậy"
Kyungsoo mỉm cười:" vậy có nghĩa là mẹ con thương con hơn ba con nhiều đó"
Daeyang:" con nói chú nghe, ngày trước khi mang bầu con,mẹ còn không cười bao giờ đâu. Cái này là chị An An của con nghe mẹ chị ấy nói chuyện với ba chị ấy rồi kể lại cho con. Con cũng không dám hỏi mẹ, có lẽ mẹ không thương con bằng ba con đâu"
Kyungsoo nghĩ một thằng bé năm tuổi mà cái gì cũng biết như này chắc chắn là do quá thông minh rồi.
Kyungsoo:" con không được nói lung tung nha, mẹ mà biết sẽ rất buồn đó"
Daeyang gật đầu tỏ vẻ đồng ý, rồi chuyên tâm vào đánh đàn. Đôi tay nhỏ bé bấm phím đàn rất khó, nhưng thằng bé này rất cố gắng vì khó nên nó cố gắng nhanh tay hơn. Nhìn nó đánh đàn mà trái tim anh lại ấm áp lạ thường, anh nhớ những cố gắng của anh khi thời trẻ. Từng cố gắng học đàn học hát vì niềm đam mê và tình yêu với âm nhạc. Kyungsoo như thấy quá khứ của mình qua thằng bé năm tuổi này.
Kyungsoo:" chúng ta nghỉ một chút nha, đừng cố quá"
Daeyang:" chú ơi chú, ngày trước chú cưới mẹ con ở trên tầng thượng, chú có thể cho con lên đó không ạ?"
Kyungsoo bất ngờ vì thằng nhóc này, chẳng lẽ nó còn xem những tập phim của Chương trình mà cô và anh đã đóng sao?
Kyungsoo:" tại sao con biết"
Daeyang:" mẹ cho con xem"
Kyungsoo:" mẹ cho con xem nhiều thứ vậy?"
Daeyang:" là con đòi mẹ cho xem. Chú kyungsoo thật lãng mạn luôn"
Kyungsoo:" hừm, mai sau con lớn, mới được xem những cái đó nghe chưa?"
Daeyang:" con lỡ xem hết rồi" daeyang nhớ lại hôm đó, lúc đó Daeyang đi nhà trẻ các bạn nói nó không có ba. Nó đã khóc sướt mướt trên đường về nhà, nó hỏi mẹ con không có ba sao. Mẹ nó chỉ lên những bức tranh mẹ nó vẽ sau đó nói:" đó là ba con" đó là lần đầu tiên nó biết đó là ba nó. Rồi mẹ cho nó xem lúc ba nó cầu hôn mẹ nó, lúc ba mẹ nó hạnh phúc bên nhau. Từ lúc đó nó đã ý thức được ba nó là ai, hằng ngày đòi xem ba nó trên mạng. Dù nó mới năm tuổi thôi, nhưng quãng thời gian không có ba bên cạnh nó đã hiểu rất nhiều chuyện và cũng tự làm rất nhiều chuyện.
Từ lúc nó biết ba nó là ai, nó rất muốn gặp ba,nó cũng biết mẹ nó thương ba nó nhiều lắm, nó thấy mẹ nó hằng ngày vẽ những bức tranh về ba nó, đôi lúc mẹ chỉ ngồi lặng im bên cửa sổ nhìn những bông tường vy bên ngoài nó cũng hiểu có lẽ mẹ đang nhớ ba nó. Nó rất yêu ba,mặc dù bây giờ nó hơi buồn một chút về chuyện ba nó không hề biết nó,nhưng mẹ thường nói ba sẽ thương yêu con,sẽ có một ngày ba sẽ ở bên con. Nó luôn tin vào điều đó và chờ đợi đến ngày đó.
Daeyang:" chú dẫn con lên đó được không?"
Kyungsoo mỉm cười rồi đưa thằng bé lên trên tầng thượng. Năm năm rồi anh đều ở đây nhìn quang cảnh trống không này mà nhớ lại những ngày tháng hạnh phúc.
Daeyang:" mẹ con từng nói khi tuyết đầu mùa rơi mẹ đã ở đây, ngày hôm đó là ngày hạnh phúc nhất của mẹ con. Con chưa bao giờ thấy tuyết,con cũng muốn đón tuyết đầu mùa giống mẹ con"
Kyungsoo bế thằng bé lên:" vậy Daeyang có ở đây đón tuyết không?"
Daeyang:" có ạ, nếu ba con cần con con sẽ ở lại"
Kyungsoo nhìn thằng bé khó hiểu:" chắc chắn là ba con luôn cần con chứ"
Daeyang:" chú có người yêu chưa?"
Kyungsoo:" con còn nhỏ sao hỏi chuyện này"
Daeyang:" mặc dù con còn nhỏ nhưng con luôn nghĩ con sẽ trở thành người mạnh mẽ để bảo vệ mẹ con. Con là người đàn ông duy nhất bên mẹ con lúc này"
Kyungsoo:" con rất tuyệt đó Daeyang"
Daeyang:" vậy chú có người yêu chưa?"
Kyungsoo:" hiện tại thì chưa, nhưng chú nghĩ nếu chú có người yêu giống mẹ con thì thật tuyệt vời. Mẹ con là một người tuyệt vời đúng không?"
Daeyang vui vẻ nói:" đúng đó ạ, mẹ con rất tuyệt" vậy là ba nó bây giờ chưa có người khác. Nó sẽ tác hợp hai người lại.
Kyungsoo:" ừm ta cũng thấy vậy"
Daeyang:" chú kyungsoo này, có phải tình yêu của người lớn rất phức tạp không ạ?"
Kyungsoo:" đúng rất phức tạp, khi nào con lớn con sẽ biết thôi"
Daeyang:" có phải là vì phức tạp quá mà ba mẹ con mới ly hôn không?"
Kyungsoo bất ngờ quay ra hỏi thằng bé:" ba mẹ con ly hôn sao? Không phải bây giờ ba mẹ con vẫn sống với nhau sao?"
Daeyang:" ba con không ở cạnh mẹ con con rất lâu rồi"
Kyungsoo nhìn thằng bé xót xa, anh nghĩ đến cô vậy là thời gian qua cô chẳng hạnh phúc gì, có lẽ thời gian qua cô cũng rất khó khăn. Anh ôm thằng bé vào lòng nói.
Kyungsoo:" chú từng thấy con và ba và mẹ sống rất hạnh phúc bên nhau. Chú nghĩ có lẽ ba mẹ con chỉ là cảm thấy cuộc sống bên nhau có một chút mệt mỏi thôi. Chú nghĩ ba con rất thương con đó, và mẹ con cũng vậy. Dù hai người không bên nhau nhưng họ đều thương con đúng không?"
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
14 chương
1175 chương
11 chương