Em Trong Tim Tôi
Chương 38 : • Chương 24-5
Đứng ở đó như bầu trời đầy sao."Chúng ta có hàng trăm cách giải thích về điều này hoặc có lẽ nó không phải một trong mười nghìn, nhưng đó là 100% của chính chúng ta." anh bức xúc nói, " Hiểu không?" Chúng ta có hàng trăm cách để giải thích về một điều, có lẽ không phải một trong mười nghìn,nhưng đó là 100% của chính chúng ta ...
Cô ấy sử dụng bộ não của mình để suy nghĩ, môi khẽ động, không chắc chắn nói: "Bởi vì" chúng ta là dáng vẻ gì thì chúng ta xem thế giới bằng dáng vẻ đó? Anh cười. " cũng không quá ngu ngốc." Hứa Tư Ý im lặng và chậm rãi gật đầu, "... đã hiểu." "Vì vậy, bạn cần phải biết rằng, trên thế giới này, bạn có thể dựa không chỉ có bản thân." Cố Giang nhìn cô. "đến dựa vào anh, từ giờ trở đi, dù bầu trời sẽ sụp đổ thì anh sẽ thay e gánh vác." "... ánh mắt của Hứa Tư Ý hiện rõ bất ngờ, không nói nên lời, tay cầm kẹo chặt hơn. Trong khi nhà xưởng trở nên yên tĩnh, tôi có thể nghe thấy một tiếng của giấy bọc kẹo bị nặn vào.Gió thổi lá khẽ động, bầu không khí trở nên nhẹ nhàng. Đột nhiên, chiếc mũi cao của Cố Giang chạm vào đôi môi hồng nhạt của cô, ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào. Anh cong môi và bất cẩn nói: " kẹo anh vừa cho em đâu." kẹo ...Hứa Tư Ý ngây ra, giây tiếp theo mới phản ứng được anh đang nói kẹo gì, đưa tay trái ra ngoan ngoãn đưa kẹo bạc hà đáng thương bị cô vò nát trước mắt anh. "cái này à?" Cố Giang ôm cô trong cả hai cán tay, không bỏ tay ra, chỉ phát ra tiếng "ừm", lười biếng cúi xuống một chút. "Đưa nó e, mở nó ra.""..." Hứa Tư Ý không thể hiểu được, người nhìn vào phía đối diện.Anh nhướng mày, "ăn đây ". "Bây giờ?" "Ừ." "..." Ok. Cô chớp mắt dùng cả hai tay để bóc giấy kẹo và một viên kẹo bạc hà tròn màu xanh nhạt đang nằm bên trong. Cuộn cuộn lại một vòng một, kích thước lớn nhỏ bằng ngón tay.Cô cho viên kẹo vào miệng.Trong thời gian đó, vị ngọt tanh nhẹ của viên kẹo được lan tỏa trên đầu lưỡi.Trong bóng tối của bầu trời, trên bức tường cũ của nhà xưởng thuốc lá bị bỏ hoang có chàng trai trẻ đang ôm cô gái .Trán của anh nhẹ nhàng chạm vào trán cô, mí mắt nhấc lên, đôi mắt đen đen nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn rụt rè đỏ như cà chua và nói: " ngon không?" Hứa Tư Ý gật đầu nhẹ nhàng nói: " ừm." thích ăn ngọt không?"... Ừm." Cô lại gật đầu. " Vừa hay." Cố Giang lặng lẽ nhếch môi dưới, giọng anh khàn khàn nói "Tôi cũng thích ." Lông mi của Hứa Tư Ý run rẩy, nhận ra điều gì, nỗi kinh hoàng đan xen với sự hoảng loạn lóe lên từ trong mắt. Dường như trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng.Không có bất kỳ cảnh giác nào, Cố Giang cúi đầu và hôn môi cô. Cô gái trong vòng tay run rẩy. Trong ánh mắt của cô vừa xấu hổ và khó tin , anh chớp mắt đưa lưỡi vào để mở hai hàm răng như ngô. Hứa Tư Ý cảm giác người đang trên một đám lửa, não mơ hồ, hơi thở ngay lập tức được hút sạch. Kẹo bạc hà đã bị lấy đi.
Nhưng vị giác của vị thành niên không được thỏa mãn, lưỡi trong miệng cô làm chủ một nửa bao vây, như gió bị mây cuốn không buông ra bất kỳ góc nào. Không biết đã qua bao lâu ,đợi Cố Giang kết thúc, Hứa Tư Ý giống như một con tôm hấp, đờ đẫn , nước miếng trong miệng toàn bộ miệng bị anh liếm sạch, môi trở nên tê liệt."Nhỏ 41." Anh ta hét lên, sau khi nghe âm thanh của giọng nói của anh nhắm mắt lại, mím môi nhẹ nhàng. "Em thực sự biết cách hành hạ tôi."
****
Giữa trưa, mặt trời so với buổi sáng càng trở nên gay gắt. Ánh nắng chói lòa thẳng tắp chiếu rọi. Trời đã vào thu nhưng ánh nắng vẫn thiêu đốt như mùa hè.
Hứa tư ý mơ mơ màng màng không nhớ rõ bản thân đã ra khỏi nhà máy thuốc lá bỏ hoang như thế nào.
Chỉ nhớ được vị Matt Daxie lừa cô ăn một viên bạc hà, sau đó lại bá đạo dùng môi lưỡi mang viên bạc hà kia cuốn đi. Cuối cùng còn gắt gao ôm lấy cô,chưa thỏa mãn ngửi môi cô.
Trăm triệu không nghĩ tới , một bước sa chân ngàn đời mang hận. Cuộc chạy trốn mười mấy phút trước không có kết quả hơn nữa chính mình cứ như vậy không hiểu gì mà bị hôn đến sưng tấy.
Lưỡi bị cắn hơi đau, cánh môi hiện tại vẫn còn có chút tê dại,không cần nhìn gương cũng có thể tưởng tượng ra ,môi cô khẳng định đã sưng thành cái lạp xưởng.
.....
Lúc này, cô đang cúi đầu cắn môi đi trên con đường nhỏ rợp bóng cây, đôi mắt như ẩn chứa sương mù mênh mông. Khuôn mặt đỏ rực, tai nóng bỏng cả người vừa thẹn lại vừa lơ mơ cảm giác như sắp bốc khói.
“ đói bụng không?” bên cạnh tiếng nói đột nhiên vang lên .
Hứa tư ý không dám ngẩng đầu ,chỉ dùng mắt đẹp lặng lẽ ngó sang.
Người thiếu niên không nhìn cô, mắt đen nhìn thẳng phía trước , ngón trỏ tay phải đang xoay tròn chùm chìa khóa xe, khuôn mặt nhìn qua có vẻ tùy ý,cũng rất bình thường, cùng người vừa ở trong công xưởng bỏ hoang cưỡng hôn cô phải phất như không phải cùng một người.
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
80 chương
25 chương
79 chương
85 chương
58 chương