Em Trong Tim Tôi
Chương 34 : • Chương 24
Bản chất của doanh nhân có lẽ được di truyền vào trong máu. Sinh ra ở Cố gia, Cố Giang được sinh ra là một đứa con trai máu lạnh và sự thờ ơ trong xương được mang ra từ trong bụng mẹ.
Mối quan hệ đối với những người khác là lạnh lùng, kết bạn với mọi người cũng chỉ vì lợi ích là quan trọng nhất. Nguyên tắc này áp dụng cho mọi người xung quanh Cố Giang, bất kể đối phương có quan hệ huyết thống với anh ta hay không. Vì vậy, từ khi Cố Giang được sinh ra cho đến hiện tại, người thực sự có thể làm bạn với anh ta chỉ có thể đếm bằng ngón tay.Cố Giang không phải là người thích kết bạn, đặc biệt là kết bạn với bạn gái.
Trong mắt anh,đàn ông và phụ nữ không có nhiều khác biệt mấy, ngoại trừ người mặc nhiều hơn người mặc ít hơn. Trong những năm gần đây, có không ít người phụ nữ xinh đẹp có người thanh thuần hay quyến rũ vội vã bày tỏ lời tỏ tình của mình đối với Cố Giang, thấy thì thầy rồi nhưng ngay cả năm giác quan cũng không thể nhớ được ai là ai.
Chỉ khi một mình, anh ta nhìn thấy ở tuổi mười sáu, mơ về nó, trong vô thức nhốt mọi người lại trong tâm trí.Ban đầu, vào ngày thi đầu tiên của học sinh,Cố Giang không có ý định lộ mặt. Anh ta không có hứng thú với mấy cái nhóm sinh viên tổ chức .
Sinh viên năm nhất bước vào đoàn chủ tịch, hoàn toàn là vì có thể đạt được một vé đến nơi đặc biệt như Manchester giao lưu trong một tháng, cộng với đêm đầu tiên không ngủ để xem bản đồ. Anh ta rất mệt và ngồi ở trên ghế sofa trong ngôi nhà thuê.
Khi chủ gọi lại quản gọi cuộc gọi đầu tiên đến, anh ta giống như ma qủy ,nhìn không thèm nhìn liền xoá đi .chủ guản lại gọi lần thứ hai và thứ ba, đến lần thứ tư, Cố Giang trực tiếp cho số của anh ấy vào danh sách đen.Phó chủ tịch và Cố Giang đã làm việc với nhau được nửa năm, tất nhiên là tôi biết tính khí của người đàn ông này, kiêu ngạo như anh ta ngay cả ông trời cũng quản không nổi .
Không có gì, đành phải chụp lại danh sách các cuộc phỏng vấn và gửi chúng vào nick wechat của Cố Giang, văn bản đính kèm là: Đây là tất cả danh sách, anh trước tiên xem đi,lát nữa có kết quả chính thức tôi lại gửi cho anh.Không biết có phải là ý trời không. Sau khi nghe xong thông báo từ WeChat, Cố Giang đột nhiên tỉnh dậy.Mí mắt anh mở một nửa, nheo mày, mở danh sách lớn và nhìn những bông hoa một cánh thô bạo.
Một cái tên ở giữa trong toàn bộ danh sách, lọt vào trong tầm nhìn của Cố Giang: Ngôn Ngọ Hứa,Điền Tâm Tư, nghĩa thôi cũng không giám nghĩ đến.Sau khi nhìn cái tên trong vài phút, Cố Giang đi ra ngoài.
Lúc đó, anh bước vào giảng đường, đứng trước các vị giám khảo lấy danh sách, bước một bước và đi thẳng đến hàng cuối cùng.Vừa đi vừa nhìn tất cả các các sinh viên trong lớp đều tò mò nhìn anh ta, tất cả ánh mắt soi mói, khám phá, kinh diễm hoặc ngại ngùng trên mặt anh ta đều không có biểu hiện gì , đôi mắt mờ nhạt quét qua tất cả các loại khuôn mặt.
Không có ai phù hợp với yêu cầu đưa ra.Cố Giang cười khẩy dưới đáy lòng, phỏng vấn nhàm chán, danh sách nhàm chán,ngay cả đến tên cũng nhàm chán luôn .
Một loạt những điều nhàm chán.Sau khi quét xong sáu hàng đầu tiên đầy đủ, Cố Giang lấy lại tầm nhìn và không nhìn vào nó. Anh hòa sảng ngồi xuống hàng ghế cuối cùng và ngáp dài. Anh suy nghĩ và lắng nghe một lúc rồi ngủ tiếp. Tuy nhiên, tại thời điểm này, Cố Giang đã chú ý đến một đường ngắm từ phía trước. Anh ta nhấc mí mắt lên và đôi mắt chính xác. Anh ta bắt gặp cô gái nhỏ đang nhìn trộm mình.
Cô ấy hoàn toàn tách biệt với tất cả những sinh viên mới đến phỏng vấn. Cô ấy ngồi một mình ở hàng thứ ba, người nhỏ nhắn, cúi đầu xuống, cắn môi, một bím tóc đen và ánh mắt sáng rực rỡ, rõ ràng là rụt rè như một con chuột. Tuy nhiên, anh ta không thể giảm bớt tò mò của mình, anh ta lén nhìn cô ấy với một cái nhìn ranh mãnh.
Có một con số mơ hồ trong não xuất hiện.Cố Giang nhìn cô chằm chằm và nhướng mày.Nhưng cô gái nhận thấy rằng cô đã bị anh ta phát hiện, và rõ ràng bị dọa cho sợ hãi.
Cô hoảng loạn đỏ mặt quay đầu lại.Cố Giang nhìn chằm chằm vào tấm lưng mảnh khảnh mềm mại và nheo mắt, ngón trỏ mảnh khảnh đập vào bàn mà không trúng.tinh thần không yên tôi không biết tôi đang nghĩ gì nữa.Sau đó, người dẫn chương trình trên sân khấu gọi tên: "Bạn cùng lớp tiếp theo, Hứa Tư Ý -"Chủ nhân của tấm lưng thon thả rõ ràng rất cứng, theo tiềm thức giơ lên một cánh tay trắng nõn và giọng nói khe khẽ run rẩy: "Có!".
Ngay lúc đó, Cố Giang nhếc miệng không biết từ lúc nào cười thành tiếng.Làm thế nào để câu nói một bộ phim cổ điển?Tất cả các cuộc gặp gỡ trên thế giới là một cuộc hội ngộ được chờ đợi từ lâu.
Kể từ đó, trong một tháng Cố Giang đều mơ mỗi đêm nhưng thời gian và địa điểm khác nhau, nhân vật chính luôn là người đó.
Truyện khác cùng thể loại
2020 chương
548 chương
114 chương
27 chương
68 chương