Em Trong Tim Tôi
Chương 25 : • Chương 21-2
Màn đêm buông xuống, ở cửa tiệm lẩu đều là thực khách chờ bàn, khí thế ngất trời, mùi lẩu lan tỏa nửa con phố, kích thích giác quan mọi người.
“Ôi chao! Hai người nhưng tính ra.” Cố Giang cùng Hứa Tư Ý mới vừa tiến vào, La Văn lãng đang đứng chờ ở cửa tiệm lẩu liền hùng hùng hổ hổ đi lên, “Ở phía sau sờ sờ làm làm cái gì mà chậm trễ lâu như vậy?”
Phía sau Triệu Doãn Hạo còn có thêm vài người nam nữ trẻ tuổi ăn mặc thời thượng.
“……” Nhìn một cái, tuy rằng nhân vật tạo hình phi thường Táng Ái gia tộc phong, nhưng dân cư hoa biện nhi tiểu ca vẫn là rất đúng đến khởi hắn danh giáo học sinh cái này chữ vàng thân phận —— “Sờ sờ làm làm” cái này là nguyên văn thành ngữ, đúng là hình tượng sinh động một châm thấy máu !
Hứa Tư Ý bị nước miếng chính mình sặc đến khụ ra một tiếng, yên lặng xấu hổ, đang muốn tùy tiện nói bừa một lý do để lừa dối nhóm quần chúng trước mặt, Cố đại thiếu gia liền không chút để ý mà mở miệng, nói: “Đỡ một bà cụ qua đường cái.”
“……” Làm người hít thở không thông.
Lão đại anh nói bừa như vậy có phải quá đáng quá không? Ý đồ dùng chuyện cười lừa gạt quần chúng cũng quá rõ ràng đi?
Tiểu ca ca cũng bị cái lý do này làm cho cả kinh trợn mắt há mồm.
Nhưng anh ta nói như thế nào cũng là từ cao trung đã đi theo Cố Giang, nhiều năm như vậy, có cái gì kinh hãi thế tục mà chưa nghe Cố đại gia nói qua, có chuyện gì không thể tưởng tượng mà không cùng Cố đại gia trải qua.
Bởi vậy La Văn Lãng điều chỉnh biểu tình, miễn cưỡng thuyết phục chính mình tạm thời tin cái lí do này, xoay đầu, lại đi nhìn cô gái nhỏ, “Người đâu?”
Giọng nói vừa dứt, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng động tác từ Cố Giang chuyển hướng sang Hứa Tư Ý.
Hứa Tư Ý ghé mắt, lặng lẽ liếc nhìn Cố Giang đang đứng bên cạnh cô. Sau đó ở tự đáy lòng cảm thán, lão đại không hổ là lão đại, đã đạt tới mức khí định thần nhàn mặt không biểu tình, cả mí mắt cũng không động một chút.
Ân.
Còn không phải là tuyển tập chuyện cười sao? Có ai khi còn nhỏ không thấy qua?
“Nga.” Tạm dừng nửa giây, Hứa Tư Ý bình tĩnh mà tiếp tục, “Kỳ thật cụ bà kia vốn dĩ không muốn quá đường cái, cho nên em lại đem bà đỡ trở lại rồi.”
“……” La Văn Lãng đen mặt, trong lòng tự nói hai người đem lão tử coi như khỉ mà chơi đùa à?
Ước chừng mười tới giây tẻ ngắt.
Đột nhiên,
“…… Ha ha ha, hài hước hài hước.” Một giọng nói thanh nhuận nhu mì vang lên, cho mấy người bậc thang hoà giải. Thanh âm này sạch sẽ thoải mái, âm lượng vừa không cao cũng không thấp, thuộc về loại chỉ nghe là có thể làm lòng người sinh hảo cảm, “Cố Giang, vừa rồi nghe lão Triệu nói cậu muốn mang bạn tới, tôi rất tò mò, không nghĩ tới là một cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy nha.”
Hứa Tư Ý nghe tiếng ngẩng đầu, thấy người nói chuyện chính là một cô gái có khuôn mặt trái xoan thanh tú. Cô ấy đeo kính, có lẽ là số độ không cao, thấu kính sau đôi mắt không vô thần cũng không biến hình, đen nhánh mà sáng ngời. Cô ấy đứng ở bên cạnh Triệu Doãn Hạo, mảnh khảnh xinh xắn, không quá cao, đỉnh đầu chỉ tới cằm Triệu Doãn Hạo, hai người thoạt nhìn rất xứng đôi.
Hứa Tư Ý hơi suy tư, suy đoán nữ sinh này chính là nhân vật chính tiệc sinh nhật đêm nay.
Nữ sinh tiến lên vài bước đi đến trước mặt Hứa Tư Ý, cười nói: “Chị tên Lưu Hi, là sinh viên năm 3 khoa máy tính.”
Hứa Tư Ý cũng đáp lại cô nàng tươi cười hữu hảo, “Chào chị, em là Hứa Tư Ý, sinh viên năm nhất quản lý công trình.”
Nghiêm khắc mà nói, Lưu Hi thật ra cũng không tính là mỹ nữ truyền thống, nhưng trên người cô ấy có một loại khí chất ôn hòa khiêm tốn, rất thu hút người muốn làm quen. Hứa Tư Ý đối với Lưu Hi rất có cảm tình, nhịn không được cười cười, nói: “Nữ sinh học IT rất ít, chị Hi hẳn là lân phượng trong khoa các chị .”
“Thật ra rất tốt.” Lưu Hi phụt một tiếng cười lên, “So với khoa quản lý công trình như am hòa thượng, nam sinh khoa bọn chị đã rất có phúc rồi.”
Trong lúc trò chuyện, Lưu Hi dẫn Hứa Tư Ý tới trước mặt những người khác, theo thứ tự giới thiệu nói: “Đây là ba người bạn cùng phòng của chị……” Nói xong tên, lúc sau ngón tay vừa chuyển, chỉ về phía nam sinh cao lớn đứng phía sau cùng, “Đây là bạn tốt cùng chị đi theo giáo sư hướng dẫn làm hạng mục, tên Lục……”
“Lục Nghiêu học trưởng?” Hứa Tư Ý hơi kinh ngạc, kinh ngạc buột miệng thốt ra.
Lục Nghiêu cười một cái, bàn tay phải năm ngón tay thon dài hơi hơi cử động, “Hello.”
Người này lần đầu tiên gặp mặt là khi lấy camera vỗ vỗ chụp chụp, cùng Hứa Tư Ý một đốn quỷ thổi hạt liêu, bị nàng định nghĩa vì “Chức nghiệp cố thổi” kiêm “Đáng tin cố phấn” đại ca hôm nay tạo hình trước sau như một “Nghệ thuật gia”, áo sơ mi sợi đay màu trắng cùng quần dài tương xứng, mang giày vải Bắc Kinh cũ, tiên phong đạo cốt vạt áo bay bay……
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
80 chương
25 chương
79 chương
85 chương
58 chương