Em Trong Tim Tôi
Chương 21 : • Chương 19-3
Trần Hàm ra vẻ thờ ơ, "Lúc nào bị phạt hãy nói."
Không ngờ người này gan lại lớn như vậy... Hứa Tư Ý im lặng, khó xử nhưng vẫn không từ bỏ ý định: "Cậu vẫn nên chuyển về ký túc xá trước đi. Cứ ở ngoài thế này sớm muộn cũng bị phát hiện, nếu bị báo lên trên, vậy coi như..."
"Có người muốn tố cáo?"
Hứa Tư Ý chần chờ một lát, chậm rãi gật đầu.
Nhưng điều cô không nghĩ tới là cô bạn cùng phòng đang ngồi đối diện kia không có gì gọi là sợ hãi, ngược lại "xùy" một tiếng, một ý cười đầy giễu cợt.
Hứa Tư Ý: "..."
Trần hàm cúi đầu cười một lát, sau đó khẽ hướng mắt về phía cô, nhíu mày nói: "Trương Đình?"
Hứa Tư Ý kinh ngạc, "Làm sao cậu biết?"
"Mình đoán thế." Trần Hàm cầm nĩa cắm vào một tiếng bánh, nhàn nhạt nói: "Cậu còn nhớ bạn trai cũ học luật của tớ không?"
"Nhớ."
"Trương Đình từng học chung với cậu ấy, cậu ta thầm mến người yêu cũ tớ nhiều năm. Ở trong mắt cậu ta, tớ chính là người cướp đi nam thần của cậu ta, cậu ta nhìn tớ không vừa mắt, đương nhiên muốn nghĩ trăm phương ngàn kế hãm hại tớ."
Hứa Tư Ý bị cái mối quan hệ phức tạp của bạn cùng phòng làm cho rối mù, cô hơi kinh ngạc, rồi khó xử, chỉ biết cúi đầu yên lặng uống trà sữa.
Không khí lạnh lẽo bao trùm, một hồi lâu không ai nói với ai câu nào.
Khi Hứa Tư Ý tận lực uống trà sữa, uống đến nấc cụt thì Trần Model cao lãnh ngồi đối diện lại mở miệng, tùy ý hỏi: "Đúng rồi, Có phải gần đây lão chủ tịch gì đó đag theo đuổi cậu?"
"Khụ khụ..." Hứa Tư Ý bị sặc trân châu, che miệng, ho một trận kinh thiên động địa, mặt đỏ bừng hết cả lên.
Sinh viên ở trong trường có loan tin đồn kiểu như thế này thì không tính, Trần Model cũng gọi là nửa chân bước vào Showbiz, chắc phải nghe qua cái gì gọi là tin đồn nhảm, tin đồn tam sao thất bản?
Cô càng ho càng nặng, nửa ngày không nói ra lời, chỉ có thể dùng bộ dạng đau buồn, bi phẫn xen lẫn ai oán, trừng mắt nhìn Trần Hàm.
Nhưng Trần Model cũng không thể đọc ra ý gì trong ánh mắt cô, chỉ cầm giấy ăn đưa cho cô: "Cứ coi như bị Hotboy theo đuổi đi cũng không cần phải xúc động vậy chứ."
"Khụ khụ..." Hứa Tư Ý vỗ vỗ ngực cho khí huyết lưu thông, một lúc lâu sau, hít thở sâu, dùng một giọng điệu hết sức nghiêm túc, hỏi: "Chuyện này cậu nghe ai nói?"
Trần Hàm nói: "Người phục vụ ở quán rượu SOHE."
"Quán rượu SOHE?"
"Lần trước gã phục vụ dùng điện thoại của mình gọi cho cậu. Nghe gã ta nói, đêm hôm đó cậu uống say ở quán ba, là Cố giang đã đưa cậu về."
Lần đó....
Hứa Tư Ý nhớ lại, cũng không có phủ nhận, "Mình vốn là muốn đi tìm cậu, kết quả không có tìm được... Ngày đó thật sự là ngoài ý muốn."
Trần Hàm vẫn giữ vẻ lãnh đạm, hỏi cô: "Có dùng biện pháp an toàn không?"
"..."#@%
Hứa Tư Ý dù sao cũng từng học qua môn giáo dục giới tính, cô dù chưa ăn thịt heo cũng đã từng thấy heo chạy, nghe Trần Hàm nói đầu tiên là sững sờ, mấy giây sau liền có phản ứng, mặt đỏ đến mang tai, nghiêm mặt giải thích: "Cậu hiểu lầm rồi. Đêm hôm đó thật sự là mình ở cùng Cố Giang nhưng mà tuyệt đối không có làm ra chuyện gì xấu hổ."
"Ồ?" Trần Hàm có chút kinh ngạc, buồn cười nói: "Đắp chăn nói chuyện phiếm? Cố Giang có phải là quân tử hay không?"
Hứa Tư Ý cười nhạt, không nói gì.
Trần Hàm cúi mặt nhìn cốc trà sữa, bỗng nhiên nói: "Khi mới khai giảng, mình từng theo đuổi Cố Giang."
"..." Câu nói từ trên trời rơi xuống như xét đánh ngang tai...
Hứa Tư Ý cả kinh, mở to hai mắt nhìn.
"Nhưng mà cậu đừng hiểu lầm, mình theo đuổi hắn không phải vì thích hắn." Trần Hàm giật giật khóe môi, cười như không cười: "Các cậu hẳn ai cũng nhìn ra, mình là một người hám tiền, chẳng có ưu điểm nào cả. Tiêu chuẩn chọn bạn trai chính là "đầu tư tối thiểu, hồi báo tối đa". Gương mặt Cố giang kỳ thực rất mê người, nhưng lúc đó mình chỉ coi trọng gia cảnh nhà hắn. Lúc ấy mình nghĩ, một đại thiếu gia như thế, nếu như trở thành bạn gái hắn có thể sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ."
Hứa Tư Ý chăm chú lắng nghe, không nói gì.
"Kỳ thực mình rất có tự tin, chỉ cần kiên trì vài tháng, nửa năm, một năm... Hoặc là lâu hơn, nhưng chắc chắn có thể có được hắn." Trần Hàm nhún vai, " Nhưng mình từ bỏ."
"... Tại sao?"
"Bởi vì mình cùng Quế Hiểu Tĩnh không giống nhau, Trần Hàm này tự biết mình ở đâu." Trần Hàm nói mà không có biểu cảm gì, "Cố Giang cái người này, mình giữ không được, cũng chơi không nổi."
Ánh mắt Hứa Tư Ý có chút xao động, trầm ngâm giây lát, hỏi: "Tại sao lại nói với mình những lời này."
"Coi như mình rảnh rỗi, nhàm chán muốn làm chuyện tốt đi." Trần Hàm ngước mắt, "Mặc kệ Cố Giang có theo đuổi hay không, mình muốn nhắc cậu nhớ một điều - từ xưa đến nay, mạo hiểm cùng thành quả đều có liên quan trực tiếp với nhau. Hứa Tư Ý, cậu với người này yêu nhau, chắc chắn sẽ gặp trở ngại rất lớn."
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
80 chương
25 chương
79 chương
85 chương
58 chương