Em là v.i.p duy nhất của anh
Chương 12
Editor: Tiểu Tiên Nữ
Một lần nữa trở lại nhà Nguyễn Tĩnh Xu, so với trước đó, Kiều Nhậm Lương đã mở lòng hơn, có lẽ nhận lại bố mẹ khiến lòng anh nhẹ nhàng.
Anh ở lại đây, lấy thân phận là khách trọ, cầm ba tháng thị thực du lịch, lại mang theo phần lớn sản nghiệp ở Trung Quốc.
Nguyễn Tĩnh Xu vẫn sinh hoạt như trước, trừ bỏ mỗi ngày vào không gian cải thiện một chút đồ ăn, thì chính là quan sát nhân sâm lớn lên như nào.
Thực vật trong không gian lớn rất nhanh, nhưng không khoa trương như trong tiểu thuyết, phần lớn thực vật đều sinh trưởng bình thường.
Nguyễn Tĩnh Xu chẳng có chí lớn, cô chỉ nghĩ đến một việc, về sau không cần đi siêu thị mua rau quả nữa, có thể tiết kiệm một ít tiền.
So với sống một mình thì cuộc sống hai người ấm áp hơn nhiều. Mỗi ngày cùng nhau đi tập thể dục buổi sáng, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau chăm sóc chó mèo, giống như đang sống chung [1] vậy.
Nguyễn Tĩnh Xu nhàn nhã làm giảng viên đại học, không hề có chí tiến thủ.
Mà trước đó Kiều Nhậm Lương không muốn ra ngoài thì giờ sinh hoạt của anh càng ngày càng tốt hơn. Mỗi ngày rèn luyện thân thể, học tiếng Anh, sau đó tính toán tài sản trong nước.
Cuối tuần nào cũng đi một chuyến đến bệnh viện trò chuyện cùng chuyên gia tâm lý, sau đó về nhà nấu cơm giặt quần áo cho vị đại tiểu thư kia, cùng cô chăm sóc chó mèo, cứ như vậy mà sống, làm anh cảm thấy thật thỏa mãn.
Có lẽ là do không làm nghệ sĩ, cuối cùng một lần nữa Kiều Nhậm Lương trở về làm người bình thường, một người mà ném vào trong đám đông cũng không ai để ý, chỉ là một người bình thường hơi đẹp trai.
Có lẽ là do một lần nữa được trở về nhận bố mẹ.
Có lẽ là do được Miêu Miêu và Husky cùng làm bạn.
Có lẽ là do cuối tuần nào cũng đến gặp chuyên gia tâm lý để khai thông.
Có lẽ là…
Kiều Nhậm Lương lại có thêm hy vọng vào cuộc sống, tóm lại anh đang từng chút từng chút tốt lên.
Có lẽ, là do người con gái mặc áo ngủ màu hồng kia.
Hai tháng này cũng đủ để Kiều Nhậm Lương xử lý sản nghiệp trong nước, chính là đem chúng mở rộng sang Úc.
Việc này cần rất nhiều tiền tài và nguồn lực, tuy rằng anh có tiền nhưng cũng không bằng lòng để lãng phí tiền bạc, vì thế……
Còn một tháng nữa là thụ thực du lịch của Kiều Nhậm Lương đến hạn, nếu không có lý do hợp lý, anh chắc chắn phải rời khỏi Úc.
Cuộc sống sinh hoạt bình ổn an nhiên như này anh rất thích, nó cũng thích hợp để bố mẹ dưỡng lão, vì vậy việc lấy được thị thực thường trú nhân tại Úc là rất cấp thiết.
Suýt nữa thì Nguyễn Tĩnh Xu phun hết canh gà trong miệng ra: “Minh chứng ở chung?”
Kiều Nhậm Lương trịnh trọng gật đầu: “Ừ, thị thực của tôi sắp hết hạn rồi, nếu muốn nhanh chóng có được thường trú nhân ở Úc chỉ có một cách này. Việc định cư dạng đầu tư [2] khá phức tạp, mà kết quả cũng không biết được.”
Nhìn anh nghiêm trang giải thích, cô không thể đem anh cùng lời đề nghị vừa rồi liên kết với nhau được: “À à.”
Kiều Nhậm Lương vẫn chân thành nhìn cô như cũ.
Nguyễn Tĩnh Xu: ……
Thật ra lúc đầu Kiều Nhậm Lương không biết được cảm giác kỳ lạ trong lòng mình là gì.
Sau khi gặp chuyên gia tâm lý, anh mới phát hiện cảm giác đó hóa ra là thích, tuy cảm tình không sâu, nhưng chuyên gia tâm lý cực kỳ khuyến khích anh theo đuổi Nguyễn Tĩnh Xu.
Người trẻ tuổi mà, loại chuyện yêu đương này, không cần phải suy nghĩ nhiều!
Tuy rằng anh cảm thấy tư tưởng của vị chuyên gia này có chút phóng khoáng, nhưng nội tâm vẫn thành thật làm theo ý kiến của chuyên gia. Vừa có được thường trú nhân, vừa có thể theo đuổi vợ, một công đôi việc.
Kiều Nhậm Lương: Ừm, nói như vậy, cũng đúng.
Dưới biểu hiện chân thành lại yếu đuối đáng yêu của anh, Nguyễn Tĩnh Xu bị mê hoặc.
Dù sao chỉ là giúp một chút thôi, hiện tại Kiều Nhậm Lương đúng là ở cùng cô, ở trong nước lại dùng danh nghĩa bạn trai xuất hiện.
Mà giờ đây, anh ngoài cô ra thì chẳng có bất kỳ bạn bè nào cả, cũng không có người quen, đến bố mẹ ruột chỉ có thể nhận làm kết nghĩa.
Đời trước trầm cảm dẫn đến tự sát, hiện giờ vất vả lắm anh mới thoát khỏi bóng ma, muốn ở đất nước mới bắt đầu lại một lần nữa, vậy thì cô liền giúp thôi.
Nguyễn Tĩnh Xu không biết rằng, cô vừa bước một chân vào chiếc bẫy tốt đẹp mà Kiều Nhậm Lương tạo ra, chỉ chờ sập bẫy là thu vào người.
Sau khi đã trải qua nhiều trắc trở, anh lựa chọn từ bỏ sinh mệnh, nhưng thật ra lúc sự sống dần tàn, anh đã hối hận, cho nên anh cầu nguyện kiếp sau, hy vọng có thể làm lại từ đầu.
Cứ như vậy trong tiếng cầu nguyện, Kiều Nhậm Lương sống lại, sống lại vào hôm sau ngày anh chết.
Không thể nghi ngờ, anh rất vui sướng, mà ở thời khắc anh sống lại có thêm một người biết được bí mật này – Nguyễn Tĩnh Xu, đối với anh mà nói đây chính là minh chứng duy nhất anh từng tồn tại.
Khi toàn bộ thế giới đều biến mất tin tức về anh, nội tâm anh khá mâu thuẫn.
Anh đã hy vọng như thế, có thể trở lại làm một người bình thường, lại hy vọng thế giới này có thể lưu lại cái gì đó, để anh biết rằng chính mình đã từng tồn tại.
Nguyễn Tĩnh Xu chính là minh chứng, cô chứng minh rằng anh đã từng xuất hiện, cũng là ấm áp duy nhất khi tâm trạng của anh xuống dốc.
Cho nên khi anh đang không biết làm sao, theo bản năng liền nghe theo ý kiến của cô.
Bọn họ gặp nhau, là ngoài ý muốn, cũng là do số trời đã định!
#28/06/2020 – 17h59′
Chú thích:
[1] Sống chung: Ý ở đây là sống thử, người yêu sống với nhau, không phải sống chung giữa chủ nhà và khách trọ.
[2] Định cư dạng đầu tư: Đây là hình thức định cư dành cho những người có vốn tài sản lớn, đã từng quản lý doanh nghiệp và đáp ứng các yêu cầu của Sở di trú về giá trị tài sản chứng minh, mức tiền sở hữu trong sổ tiết kiệm… Sở di trú sẽ kiểm tra kinh nghiệm quản lý trước đó của bạn, hiệu quả công việc, lợi nhuận thu được… để xét hồ sơ. Bạn cũng nên lập kế hoạch đầu tư kinh doanh mới thật cụ thể và cung cấp đầy đủ các giấy tờ chứng minh năng lực của mình.
Truyện khác cùng thể loại
133 chương
10 chương
22 chương
305 chương
148 chương