Em là con gái...chỉ trong anh

Chương 3 : Cấp 3….làm thế nào đây?

-Minh à! Dậy đi con! – Ông Long vỗ cậu con trai. -Anh học hành gì mà để ngủ chết gục thế kia! – Như đã ngồi trong phòng anh từ thời nào. -Oa……a…..a……a! Ủa, mọi người sao đông đủ vậy? – Minh giờ mới dụi mắt. -Anh có biết mấy giờ rồi không vậy? – Như lắc đầu. -Sao? Mấy giờ thế - Minh còn chưa tỉnh hẳn. -À! Còn sớm anh hai! Mới 10h à! – Như cười man rợ. -Oái! Sao không gọi anh dậy sớm chớ! – Minh phi thẳng vào nhà tắm. Để rơi ly nước xuống đất “choảng”. Minh vội vã thay quần áo, vớ ba lô ba chân bốn cẳng chạy xuống nhà. Cả nhà đang đợi cậu. Bé Ly, em gái Minh và Như, chuẩn bị sẵn đồ ăn cho anh hai. -Hai tắm chưa? – Ly nhìn anh dò xét. -Chưa! – Như cười vật vã. -Anh không ở dơ tới mức đó nha! – Minh lườm hai đứa em. Rõ là hôm nay là ngày đầu của mùa hè. Năm nay là Minh lên lớp 12, Như lên lớp 10 còn Ly đã lớp 3 rồi còn gì. Cả nhà quyết định đi chơi biển Nha Trang một tuần lễ cho anh Minh nghỉ xả hơi chứ học tới cuối cấp rồi. Minh diện quần lửng, áo thun, đội mũ cò, mang giầy bata trông rất ngầu, sở dĩ anh chàng đẹp trai sẵn rồi. Ly thì phúng phính trong bộ áo đầm đỏ choét mẹ mới mua cho. Còn về phần Như, cũng giầy bata, áo thun như anh trai, nhưng mặc quần jean rất cá tính. Từ trên xuống cô nàng chơi nguyên tông đen nhìn như “chị đại”. -Em mặc thế này à?!? – Minh nhìn như bằng cặp mắt như – ai – cũng – biết – là – nhìn – thế - nào – rồi – đấy. -Thoải mái, với lại dễ chịu! Từ hồi nào giờ không biết tính em á! – Như không thua, nguýt lại anh một cách rõ đau đớn. -Chị ấy thích thế! – Ly phân bua. -Ai chả biết! Nhưng đi gần em anh lếp vế! – Minh lắc đầu – cứ như đi với xã hội đen. -Đen đâu mà đen! – Như nhìn tổng thể - Da em trắng mà! Công nhận là da Như trắng thật nên làm nổi cả tông đen bộ quần áo. -Thiếu tóc ngắn nữa là ra con trai luôn! – Minh thở dài. -Anh tin em cho K.O. hôm! – Như thủ đấm. -Cho anh xin! – Minh lùi lại – Cái này anh địch hơm cóa nẩu òa! – Minh giả bộ ỉu xìu. -Thôi! Anh chị bớt phân bua đi! Lên xe giùm mẹ cái! – Mẹ và bố đã lên xe tự lúc nào. -Okay momi! Tụi con đến liền! – Cả ba đứa đồng thanh đáp. Chuyến đi thực sự rất vui. Duy có Ly bị chứng say xe, uống thuốc mà vẫn còn la mệt. Còn Như và Minh hết chơi chọc lét nhau tới thi ai nín thở lâu hơn. Tới khi nín hơi sắp ngất Minh mới chịu buông xuôi cho em thắng. Thiệt tình Minh dở trò này tệ hại. Rồi Như tiếp tục bày trò nhưng chơi trò nào với cô thì Minh toàn thua, nên chả mấy chốc Minh chán ngấy ra, vờ đọc báo rồi ngủ luôn. Khi đến nơi, sau màng chụp hình lo check in của ba anh em, ba mẹ mới lôi được ba anh em vào nhà dì. Đến đây, dì Hương mới ra xăm xoi mấy nhóc tì của dì. -Trời đất! Minh đấy à! Chuẩn bị đi đại học có khác! Đẹp trai mà to cao, thế này gái theo chết con! – Câu khen của dì làm Minh sướng ngây người, chỉ biết phớt đại mấy tiếng cười cho đỡ dị. -Ô! Ly Ly của dì đây nè! Em Su trong nhà chờ con vô chơi đó! -Thiếu nữ rồi nha! Như con đẹp gái hẳn ra! Dáng con đẹp lên cấp 3 chắc mặc áo dài đẹp lắm nha! -Ơ….dạ….con…Lên cấp 3 phải mặc áo dài hả dì? – Như như ngớ người ra, nhìn chằm chằm vào dì vẻ khó hiểu. Không ai có thể hiểu bằng ba mẹ, anh Minh và bé Ly lúc đó. Mẹ kéo tay dì Hương thủ thỉ vào tai. Như chuyển từ ngạc nhiên trở thành mặt đỏ lựng sau đó tái đi. Cô nhìn chằm chằm vào đôi giày của mình, vô tình lùi lại vài bước. Mẹ kéo tay cô về thực tại, cười vui vẻ: -Ai nói thế chứ! Con mặc gì cũng được! Miễn là con thích thôi mà. -À dạ! Tất nhiên là phải vậy! – Như trở nên vui vẻ hơn. Một chốc nữa là chính dì Hương làm cho Như sợ hãi. Các bạn biết – là – có – chuyện – mà – ai – cũng – biết – rồi – đấy. Nhắc lại cho nhớ nha! Như bị chứng sợ đồ của con gái, nhất là chuyện váy với áo dài mà!!!! Dì Hương lúc này muốn chữa cháy nên lôi anh em vào nhà. -Em chào anh ạ! Em chào chị ạ! – Su, con dì Hương tíu tít khi thấy anh em Như vào nhà – Chị Ly Ly, vào đây chơi với Su, Su nhớ chị lắm! -Em Mi đâu rồi dì? – Minh hỏi khi đặt ba lô xuống sàn nhà. -Mi đang tắm con à! Chắc mấy đứa mệt rồi! Hay là dì lấy nước với trái cây nha! – Dì Hương vui vẻ. Anh Minh thì bày đặt khách sáo “Dạ thôi dì, con không khát!” cho dù anh muốn uống luôn cả biển nước Nha Trang mặc cho nó mặn chát và đầy cát, còn Như thì tíu tít “Cảm ơn dì, cho con xoài luôn nếu dì có ạ! Hihi!”. Hai anh em lườm nguýt nhau, anh thì ra vẻ người lớn, cô em tự nhiên như trẻ con. Nhưng thôi, đến khi dì bưng nước ra thì có mà hai anh em bưng lấy uống lấy uống để. -Con chào dì! Con chào dượng! Em chào anh chị ạ! – Mi, con dì Hương, giờ đã xuống nhà. Nhìn qua thì biết là Mi xinh gái không khác gì Như và Ly (anh em họ hang có khác, muốn được như họ cũng khó! Hề!) Mi bằng tuổi Như, nhưng có vẻ là tiểu thư hơn vì gia đình Mi khá giả hơn, có người giúp việc nên chả chân nặng tay nhẹ gì. Tất nhiên là Mi “con gái” hơn Như (chứ có bị gì đâu, người ta gặp nguy thế kia mà!!!!). Như hầu như không có thiện cảm mấy gì với Mi vì đây là lần gặp đầu, mấy năm có dì Hương ghé chơi mà chỉ dẫn bé Su theo, Mi đi học suốt. Như không có thiện cảm vì trước giờ không chơi với bọn con gái nhiều, mà Mi thì điệu chảy nước. Mặc áo, váy rất teen, tóc hơi uốn, để hoe hoe vàng. Lại còn đeo gọng kiếng tròn nữa. Nhìn rất dịu dàng. Chưa chơi được nhiều với em nên Như chưa có nhận xét hẳn hoi về Mi. Vì nhà dì rộng nên cả gia đình đều có phòng ngủ thoải mái. Minh thì xí to một phòng lớn, Như ở với Mi còn Su thì tất nhiên là cáp đôi với Ly ngay và luôn. Bước lên phòng Mi, Như nhìn quanh: -Phòng em rộng thật! -Đẹp không chị? – Mi vui vẻ. -À! Chị không hiểu lắm về nghệ thuật….nhưng…thì cũng đẹp! – Như gượng cười nhìn cái phòng tông sẹc tông màu hồng của đứa em họ. -Cũng đẹp cơ á?! ? – Mi trợn tròn mắt nhìn Như. -Chị không thích cho lắm kiểu cách thế này nên không thể khen thành tâm được! Xin lỗi ha! -Ờ….dạ! Chắc không theo gu chị ha! – Mi cười xòa. Nói chung sau một hồi nói chuyện, giờ cũng thấy dễ gần đôi chút nhưng còn hơi cách xa do Mi đề cập đến nhiều chuyện con gái quá, mà Như lại không thích. Mi có tính là muốn kết thân ngay với ai đó mà cần phải làm bạn, cô nàng từng rất giỏi trong khoảng này. Nhưng Như rất khó đoán, tính cách cũng rất kì cục nên chả mấy chốc Mi bàng hoàng khi mọi cố gắng mình tiêu tan. Sáng hôm sau, cả nhà đi biển. Bờ biển trong xanh với ánh nắng hồng hào, đây đúng là ngày đẹp trời để đi biển. Dì Hương bảo do ngày hôm qua mưa rất lớn nên trời quang mây tạnh. Chưa đến đâu mà anh Minh nà, bé Ly, bé Su, cả Như nữa ào xuống biển. Riêng Mi từ tốn hơn. Vừa thoa kem chống nắng vừa chống chế “Nắng thế này còn gì là da dẻ nữa” xong đâu đó cô nàng mới xuống nước mà vùng vẫy. Nói chung trưa hôm đó, cả nhà đều được thưởng ngoạn một bữa ăn ngon, hải sản tràn ngập. Ăn xong, anh em lại í ới gọi nhau ra xây lâu đài cát. Xây chán chơi đắp cát lên người để tạo dáng. Như có khiếu vẻ từ nhỏ, nhưng muốn chơi anh hai một vố thật đau thì thay vì cô đắp thân hình võ sĩ lực lưỡng cho anh hai, cô lại đắp một thân hình “nàng tiên cá” mảnh mai. Xong đâu đó,chụp hình up ngay lên face. Khi Minh nhận ra thì sự việc đã rồi. Có la mắng thế nào cũng không được nữa. Minh chột zận bỏ chơi riêng, năng nỉ lắm mới quay lại. Tới xế chiều thì anh em tan tác mỗi người một ngả. Như tự mình thưởng cho khoảng không gian riêng để dạo vi vu trên biển. Đang thưởng ngoạn vui vẻ bất chợp cô bị một người tông trúng, ngã sấp xuống cát.. -Ui da! – Như ré lên khi bị tông. -Í! Xin lỗi! Cô có sao không? – Một anh thanh niên mình trần quần cộc ướt át tông vào cô xuýt xoa. -Này…. – Như chống dậy, phủi cát trong miệng ra – Mắt để trên trời à! – Như nhìn cậu con trai. -Tôi đang chơi. – Anh ta nhìn Như bằng con mắt lạnh lùng – muốn không bị tông thì né ra chứ! Tôi tưởng mắt cô dưới đất. -Dưới đất để thưởng ngoạn cảnh vật chứ hơi đâu nhìn người như anh! Tôi không điên! -Cô hơi điên đấy! – Anh chàng lạ mặt cười khẩy – Cô là con gái cơ mà! Không thèm nhìn tôi à?! ? Nhìn qua thì anh chàng cũng đẹp trai thật, tóc cắt ngắn gọn gàng, kiểu cách. Body thì cũng ok, không sáu múi nhưng mà cũng gọi chung là tạm, ai là con gái trong bãi biển này đều ngắm nhìn anh. Chỉ vì với tay với trái bóng chuyền mà anh va phải cô bé điên điên khùng khùng này đây! -À há! Xin lỗi à nha! Tôi cần gì nhìn làm gì anh vậy, anh có gì đẹp á! Anh đẹp bằng khung cảnh này sau! -Cô…. – Anh ta cứng họng. -Cái này thì tôi không chắc lắm chớ anh mà tự vơ nhận thế thì tôi chào thua! Thưa quý ông “tự nhận là tôi – đẹp – trai” kính mến! Tôi không có cái kiểu ngắm “tóc ngắn” như mấy quý cô bình thường đâu ha! -Cô bị điên à? -Tôi sao? Ưm cũng đáng nghĩ đó! Chắc vậy! – Như dửng dưng bỏ đi một nước. Chắc ai đó ai kia mắt chữ o mồm chữ ô mà lấy làm lạ lắm cơ. Một cô gái đi giữa cái nắng hoàng hôn chiếu thẳng xuống những đợt sóng cuối trong ngày. Hình ảnh cô chiếu thẳng vào ai đó một vẻ nhìn khó hiểu cho đến khi họ cười khẩy và nhận ra cô đặc biệt. Về đến nhà Như nhảy tót lên trên sân thượng (nhà rộng quá mà) mà nghe nhạc. Vi vu trên tầng không, cô khẽ đưa mình nhún nhảy theo nhạc mà không nhận ra có một ánh mắt lạ lẫm dõi theo mình. -A lô! Mi nghe đây! -Anh Duy nè! Tối nay party được không? -A…..em cũng hông biết đâu được…có chị họ em ở nhà nên….. – Mi ngập ngừng. -Gọi chị em đi chung luôn cho vui, giới thiệu xem chị em em đẹp thế nào chứ! ? – Duy tiếp tục rủ rê. -A vâng! Để em hỏi chị ấy xem sao! -Xong thì fone anh nha! -Ok! Pai! – Mi cúp máy. Mi gặp Như đang nghe nhạc trên sân thượng sà vào trò chuyện. -Chị thích đi chơi đâu đó không? – Mi gợi gợi. -Chị có quen ai đâu mà đi chơi đâu được em? – Như từ chối. -Chị nhảy được chứ! Tối nay lũ bạn tổ chức hội, sàn nhảy tụi em bao riêng. Cả bọn đi hết rồi nà! -Em cứ đi đi cho vui! -Nhưng…..chị ở nhà đây mà…..không được, chị lặng lội từ xa xôi vô thăm em còn gì! Đi chơi với em đi! Có đi nhảy nà! Vui lắm cơ! – Mi nài nỉ. -Ờ…. – Dường như nghe tới chữ “nhảy” là nói trúng tim xanh của Như luôn. – Vậy cũng được. -Thế nhé! Chị chuẩn bị đi! Tí chị em mình đi! -Còn ba mẹ….. – Như nấn ná – có xin phép chưa mà…. -Thôi không sao….ba mẹ em cho đi hết! Chị nhanh đi! Sau 15 phút, Mi đã đợi Như ở cửa phòng. Thất quá bất ngờ khi cô nhìn thấy chị gái diện bộ đồ dance rất chuyên nghiệp (học nhảy 3 năm chi má). Nhìn mà như muốn ngất ngây theo luôn. Mi chợt bình tỉnh, kéo mạnh tay cô chị đi một nước, chỉ kịp thưa ba má rồi đi luôn. Vì Mi có xe riêng nên chở Như đi ra trung tâm thành phố. Vi vu trên xe máy, hai chị em hết sức chuyện trò. Giờ Như cảm thấy mình mới có một chút gần hơn với cô em họ đáng yêu này. (chung mới một chuyện mà sau nhanh thế?)