Em của anh, đừng của ai
Chương 16 : Dã ngoại (2)
Chương 16: Dã Ngoại (2)
Author: Thiên Anh (Ruby).
-oOo-
Các học sinh lần lượt nhận phòng và sắp quần áo, vật dụng cá nhân vào tủ rồi đi tắm rửa, nghỉ ngơi khoảng 30 thì tập hợp ở đại sảnh.
Khánh có vẻ không sai bảo Vy được nữa vì hợp đồng 30 ngày tức điều kiện thứ 1 đã hết. Vì sao ư? Vì mấy tấm hình hôm Khánh bị Vy dìm khống chế Khánh.
Hợp đồng osin...KẾT THÚC. Thiên Khánh...out
Sau khi ăn uống xong thì mọi người được đi tảng bộ và tham quan vòng vòng resot. Khu resot này khá rộng lớn và cầu kỳ với các lối đi như một mê cung, xung quanh được bao bọc bởi cây xanh, tử đằng và tulip. Phía sau khoảng 1000 mét là một khu rừng cấm địa. Không ai vào đó cách đây 10 năm. Liệu...có gì xảy ra ở đó chăng?
-oOo-
Nam và Hân cùng đi dạo ở vườn hoa hồng.
-Hân có biết hoa hồng đỏ tượng trưng cho điều gì không?
-Điều gì hả Nam?
-TÌNH YÊU!_ nam ngắt lấy một bông hoa đưa cho Hân. "làm bạn gái Nam nha!"
-Không...
-Nam hứa!...- "Đừng hứa! Ý Hân là không thể không đồng ý!" Hân đưa tay lên môi Nam ra hiệu im lặng. Khuôn miệng nở một nụ cười thật tươi. Tươi hơn cả những bông hoa hồng...
Về cặp đôi hoàn cảnh Vy Khánh. Tuy đi cạnh nhau nhưng không ai nói gì. Đến một cây phượng, anh xoay lưng cô vào thân cây, dùng tay chắn lại ngang vai cô. Mặt sát mặt. Hai ngũ quan đối nhau. Hơi thở thơm tho, nam tính của anh phà vào sóng mũi cô thật nhẹ nhàng.
-Điều kiện hai! Cô...làm bạn gái tôi 100 ngày!_anh cười. Nụ cười đẹp hút hồn nhưng chứa đựng sự nguy hiểm.
-Anh....thôi được!! Chỉ 100 ngày...quy luật như cũ.
-Nếu không thì....
-Kết thúc!_cô đẩy vai anh ra nhưng do yếu hơn nên không đẩy được.
Anh đặt lên trán cô một nụ hôn làm cô bất ngờ. Mắt mở to nhìn anh không nói được gì. Cô vừa định mở miệng thì anh đã vội đặt ngón tay lên đôi môi anh đào ra hiệu im lặng "Cứ im lặng... Tôi sẽ dắt em đi". Nói rồi, anh nắm lấy tay cô đi về phía đại sảnh.
Phía sau gốc cây ấy khoảng 2 mét , Bảo Dương đã trông thấy tất cả. Anh đắm tay vào thân cây một cách vô thức đến nỗi ra máu. Thảo đi lại, vỗ vai anh.
-Anh yêu cô ta. Tôi yêu anh ấy! Nếu chúng ta...
-Tôi sẽ không làm gì tổn hại đến Vy đâu! Cô đừng ảo tưởng nữa!_Dương bỏ đi.
-Hứ! Để xem! Tình yêu của anh cao thượng đến đâu? Sắc đẹp thì có hạn nhưng thủ đoạn thì vô biên!_ả cười. Một nụ cười toát ra đầy tà khí
-oOo-
Trời bắt đầu xế chiều. Mặt trời khuất đằng sau núi nhường chỗ cho bóng đêm tĩnh mịch nhưng đầy tà mị.
Lớp 11A1 và 11A3 hợp lại tổ chức trò chơi. Họ sẽ xây những cái lều. Mỗi người đeo một chiếc mặt nạ vào mặt đồ màu trắng.
Luật chơi như sau: chia làm nhiều cặp. Mỗi cặp hai người. Họ phải tảng ra đi riêng và tìm lại đồng đội của mình. Tìm ra rồi thì phải ở yên trong lều và nếu người đó không phải đồng đội của bạn đồng nghĩa bạn OUT. Mọi người đều có quyền nói dối để lừa được đối Phương. Các cặp của hội thì vẫn quen thuộc: Vy, Khánh. Huy,...
Hân, Nam. Băng, Ngọc. Dương, Thảo. Duy, Anh. Và lẫn trong đó...sát thủ dã trà trộn!- Hết chương 16-
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
9 chương
4 chương
3 chương
83 chương
23 chương