Em có rất nhiều tiền nha
Chương 7 : Em có rất nhiều tiền nha
Edit : Ngư Mộng Đại Hải.
Từ lúc Quan Chi Nghi xuất đạo tới nay cũng chỉ diễn vài bộ phim thần tượng, có vai phụ, cũng có vai chính, nhưng đa số phim đều thất bại không được nhiều người biết đến, cho nên mức độ nổi tiếng của cô cũng không cao. Nhưng mà cô vẫn có fans, lúc vừa debut nhóm nữ kia cô còn có cả fans mẹ, sau đó lại tham gia một chương trình thực tế, bởi vì gương mặt mặt baby nên thu hút được một đám fans nhan khống.
Hôm đó đi xem mắt gặp được fans, ngày đó fans sau khi trở về, lập tức cùng các chị em trong siêu thoại gặm nhấm tin tức này. Sau đó vấn đề này càng ngày càng nhiều fans biết rồi cuối cùng lọt ra ngoài.
【 Idol của tôi quá thảm, không kiếm được tiền phải chạy đi xem mắt. 】
【 Nữ nhân kia! Cô còn nhỏ lắm! Vì cái gì mà lại nghĩ quẩn như vậy !! 】
【 Còn không phải công ty Nghệ Tinh này là quỷ hút máu à, tài nguyên căn bản không đến tay, chia cái kiểu phân biệt đối xử thì làm sao mà cô ấy không nghèo cho được 】
【 đúng vậy đúng vậy, tốt xấu cũng là diễn viên của công ty, thế nhưng trợ lý cũng không có một người. Các chị em khác đã bạo lâu rồi, nói chứ tất cả chỉ dồn vào một người vậy 】
【 Nghi Nghi thật sự quá nghèo ô ô ô ô ô 】
【 nghe nó nói Nghi Nghi nhà chúng ta còn có ý giải nghệ 】
【 a a a a không cần! Con gái mau trở về đây! Mẹ nuôi con nha! 】
......
Ban đầu những việc riêng tư này của Quan Chi Nghi chỉ nổi trong siêu thoại của hội fans, cho nên không có nhiều nhiệt trong giới.
Nhưng lần này lại không giống vậy, trong một buổi tối, việc này đã leo đến tận vị trí thứ năm trong bảng hot search rồi.
Nhưng nguyên nhân thật ra cũng rất đơn giản, Quan Chi Nghi tuy không nổi, nhưng là dù sao cũng là diễn viên. Diễn viên đi xem mắt? Thật sự rất mới mẻ nha? Hơn nữa fan của Quan Chi Nghi ai cũng tức giận, cũng rất nhiều tiếng lòng nha.
【 Anh trai nhà tôi thật đáng thương, không hiểu sao bị ghẻ lạnh rồi ô ô ô ô 】
【 giữa trời đông giá rét này thì điện ảnh cái nỗi gì, rất nhiều người đã thất nghiệp rồi 】
【 hiện giờ tài nguyên phân bố không đồng đều, nhà đầu tư đều có mắt, có lưu lượng có nổi thì mới có người đập tiền vào 】
【 trời của tôi ơi, minh tinh cũng đi xem mắt sao? 】
【 người kia là ai......】
【 đây là Quan Chi Nghi nha, tôi có xem qua phim của cô ấy, ngốc bạch ngọt 】
【 ha ha ha ha chỉ có tôi cảm thấy cô ấy ăn mặc rất đáng yêu sao ? 】
【 là người lớn lên đáng yêu, người trưởng thành mà bọc lại như vậy trông thật sự rất đần 】
......
Thói quen đi ngủ của Quan Chi Nghi là để điện thoại ở chế độ im lặng, cho nên vào ngày hôm sau cô mới phát hiện ra điện thoại của mình muốn nổ đến nơi rồi một đống tin nhắn Wechat và thông báo từ Weibo.
Cô hoảng sợ, lập tức gọi lại cho Lưu Vân.
"Alo chị Vân, sáng sớm chị......"
"Quan Chi Nghi!!"
"A? Sao, sao thế?"
"Em làm sao tự nhiên lại chạy đi xem mắt? Tại sao không nói với chị?! Hơn nữa em đi xem mắt, vậy thì quan hệ giữa em và Tề Thừa Ân là như thế nào ?!"
Quan Chi Nghi ngốc đặc, " Chị làm sao lại biết em đi xem mắt."
" Cô còn hỏi tôi, toàn bộ mọi người đều biết rồi trên mạng đang lan truyền thông tin kia kìa!"
Quan Chi Nghi giật mình, lập tức nghĩ đến fan mình gặp hôm đó. Cô cũng đoán được rằng cô ấy sẽ nói với người khác, nhưng lại không nghĩ nữa, vì dù sao cô cũng không nổi tiếng, cho dù một số người biết nhưng không lan truyền ra ngoài, mà có thì cũng không ai hứng thú......
"Toàn mạng...... Có khoa trương như vậy sao."
Truyện được đăng tải duy nhất trên lustaveland.com, truyện do Ngư Mộng Đại Hải edit mong không copy.
"Em nói đi, đã leo đến vị trí thứ năm trong bảng hotsearch rồi!"
"Cái gì?" Quan Chi Nghi lập tức bật dậy, thế mà cô lại lên hot search?!
Lên hot search đối với người mới mà nói tuyệt đối không phải chuyện xấu, nhưng cô làm nghệ sĩ lâu vậy, lần đầu tiên lên hot search lại bởi vì đi xem mắt.
Này cũng quá vi diệu đi......
Lưu Vân nghiến răng nghiến lợi nói: "Em tốt nhất giải thích rõ cho chị."
Quan Chi Nghi xoa xoa đôi mắt, giải thích nói: " Chị Vân, việc này...... Ai đây là do người nhà em sắp xếp, em không muốn yêu đương, em chỉ đi để khiến họ an tâm thôi, thật sự. Bị truyền ra rộng em thật sự không nghĩ tới."
"Em --"
"Còn có Tề Thừa Ân, em với anh ấy không giống như mọi người nghĩ......"
"Ngày đó chính mắt chị thấy thái độ của Tề Thừa Ân đối với em!" Lưu Vân nói, "Tính tính, bây giờ không nói đến Tề Thừa Ân, việc xem mắt này phải dập đi đã, em nói với họ đây không phải xem mắt chỉ là bạn bè ăn với nhau bữa cơm mà thôi, nghe thấy không!"
"...... Em biết rồi."
Bị Lưu Vân dạy bảo một lúc, Quan Chi Nghi mới mở điện thoại xem WeChat.
Quả nhiên, một ít bạn bè trong giới đều nhắn tin hỏi cô. Quan Chi Nghi giải thích một lúc, lúc này mới thở dài một hơi bất đắc dĩ nằm xuống.
Cô trở mình, nằm trên giường click mở Weibo.
Tên cô thật sự xuất hiện trên bảng hot search, toàn bộ từ vị trí số 3 đến số 5. Quan Chi Nghi thở dài, nhấn vào một cái hastag.
Sau đó cô thấy được ảnh của mình hôm ăn tại nhà hàng Tây, nhưng mà vẫn còn may chán vì Hoa Hoằng Hi là người ngoài giới nên mặt đã bị làm mờ.
Sau khi cô xem lại Weibo của mình, đọc bình luận, các fan của cô đau lòng mà giữ cô lại.
Quan Chi Nghi vừa buồn cười vừa bất lực.
Một lát sau, cô dứt khoát đăng Weibo.
【 yên tâm yên tâm, thật sự yêu cái nghiệp diễn này, sẽ không giải nghệ! 】
**
Sau khi sự việc xem mắt ở trên mạng lan truyền rộng rãi, bên trong công ty cũng bắt đầu nghị luận. Mà là về việc của cô và Tề Thừa Ân, thời gian quả nhiên chứng minh tất cả. Trong hai tuần tiếp theo, Quan Chi Nghi không nhận được một nhân vật quan trọng nào hay nhận được tài nguyên tốt người trong công ty bắt đầu nghi ngờ tính xác thực của tin đồn này.
Không chỉ có bọn họ, Lưu Vân cũng là bày ra vẻ mặt tuyệt vọng.
"Chị Vân, chị đừng bày ra khuôn mặt như có tang thế." Từ nơi thử vai của《 Vương Triều 》ra, Quan Chi Nghi đi bên cạnh Lưu Vân mà nói.
Lưu Vân: "Em cho rằng vì sao chị bày ra khuôn mặt như vậy, em nghĩ xem!"
"Nhưng em đã sớm giải thích với chị em và Tề Thừa Ân không có quan hệ còn gì, là chị không tin......"
"Em còn dám nói !"
Quan Chi Nghi rụt cổ lại nghiêng sang bên cạng, nói: "Không sao, có chuyện tốt hơn . Ví dụ như em cảm thấy được, hôm nay thử vai có thể thành công."
Nói đến hôm nay thử vai, Quan Chi Nghi thật sự làm cho người ta vừa lòng, đạo diễn, tác giả nguyên tác và biên kịch đối với kĩ thuật diễn của cô cùng với vẻ ngoài như vậy khẳng định là hài lòng.
Truyện được đăng tải duy nhất trên lustaveland.com, truyện do Ngư Mộng Đại Hải edit mong không copy.
Lưu Vân nghĩ vậy trong lòng thoải mái chút, hừ lạnh một tiếng nói: "Hôm em biểu hiện không tệ."
"Cảm ơn chị Vân khích lệ."
"Cho nên lần này em phải biết quý trọng cơ hội !"
Quan Chi Nghi nghiêm túc mặt: "Em sẽ."
Lưu Vân nhìn chằm chằm cặp mắt to tròn của cô, muốn nói gì đó nhưng không thể mở miệng được.
Vỗ trán, vô cùng cứng họng.
Khó, quá khó khăn, muốn từ trên người Quan Chi Nghi kiếm được đồng tiền quả thật không dễ dàng gì......
Hai ngày sau, hai người đến Nghệ Tinh ký hợp đồng với chương trình《 cút đi, mỡ! 》, chương trình cuối tuần mới thu, mà bộ《 Vương Triều 》 năm sau mới bắt đầu quay cho nên cũng không xảy ra vấn đề gì.
Sau khi kí xong hợp đồng, Lưu Vân còn có việc phải xử lý, cho nên Quan Chi Nghi ra khỏi văn phòng, chuẩn bị đi 《 phòng tập 》 tìm Tống Kiều Phỉ.
Gần đây Tống Kiều Phỉ đang tham gia một cuộc thi vũ đạo, cô ấy vẫn luôn ở đây luyện tập.
Trên đường đến phòng tập, cô lại đụng phải Trịnh Diệc Đồng. Nhưng bởi vì cô với cô ta không thân quen, cho nên khẽ gật đầu ý chào hỏi rồi đi qua.
Nhưng không nghĩ tới, Trịnh Diệc Đồng lại gọi cô.
" Cô và Tề Thừa Ân không có quan hệ gì, đúng không." Trịnh Diệc Đồng đột nhiên nói.
Quan Chi Nghi nhìn cô ta, không rõ nguyên nhân mà gật đầu.
Trong mắt Trịnh Diệc Đồng mang theo tia khinh thường, nói chuyện cũng không có chút khách khí nào "Tôi biết mà, cô làm sao có thể lọt vào mắt anh ấy."
Trịnh Diệc Đồng bởi vì có gia thế không tồi, gia đình lại có quan hệ với Triệu Chí Huy, cho nên ở Nghệ Tinh từ trước đến nay đều mắt cao hơn đầu. Nhưng từ sau ngày hôm đó bị Quan Chi Nghi đánh bại, trong công ty có rất nhiều người đang ngấm ngầm chê cười cô ta, việc này đã làm cho cô ta nghẹn một bụng tức.
"Tôi đương nhiên không lọt được vào mắt anh ấy." Quan Chi Nghi một chút cũng không thèm để ý, nói, "Ánh mắt của Tề tổng rất cao, chính bản thân cô cũng đã được thử rồi."
Trịnh Diệc Đồng: "Cô có ý gì!"
Quan Chi Nghi lắc đầu: "Không có ý gì nha, tôi chỉ nói ánh mắt anh ấy cao."
"Ngày hôm đó nếu không phải là vì cô, tôi cũng không phải đổi vị trí và sự việc cũng không như vậy."
Quan Chi Nghi trầm ngâm một lúc rồi nghiêm túc nói: "Ừ, tôi cũng thấy thế."
Trịnh Diệc Đồng hừ lạnh một tiếng: "Nhưng mà cô cũng thật là, tôi còn tưởng anh ấy mang cô đi là coi trọng cô nhưng cuối cùng thế nào ? Thật là cười chết mất."
Ong ong --
Quan Chi Nghi vừa muốn nói gì đó nhưng di động đột nhiên vang lên. Cô vừa lấy ra thì nhìn thấy tên liên hệ là Tề Thừa Ân, cô tạm dừng một giây, úp mặt di động xuống.
"Tôi thật sự không có năng lực làm vậy, không giống Trịnh tiểu thư cô tiền đồ rộng mở."
Trịnh Diệc Đồng kiêu ngạo toàn công ty đều biết, Quan Chi Nghi cũng không muốn tranh cãi với cô ta, cô cười, nói: "Nếu cô như vậy thích anh ấy, tôi đây chúc cô sớm ngày theo đuổi được anh ấy, còn nữa, tôi còn có việc, đi trước."
"Này cô --"
Quan Chi Nghi bước đi rất nhanh, Trịnh Diệc Đồng ăn no một bụng tức vẫn chưa có chỗ phát.
Mà Quan Chi Nghi chạy đến chỗ ngoặt của hành lang, xác nhận không có ai, lúc này mới nghe điện thoại: "Alo?"
Truyện được đăng tải duy nhất trên lustaveland.com, truyện do Ngư Mộng Đại Hải edit mong không copy.
"Tiểu Ngũ, ở đâu." Giọng của Tề Thừa Ân vang lên.
Quan Chi Nghi: "Em ở Nghệ Tinh."
Tề Thừa Ân: "Đang làm gì, bận à?"
Quan Tri Ý nhớ tới bộ dáng vừa rồi của Trịnh Diệc Đồng có chút buồn cười: "Không bận, thật ra là cùng một cái đồng nghiệp...... Tâm sự."
"Ừ, đúng lúc anh ở cách Nghệ Tinh không xa, anh đón em."
"A?" Quan Chi Nghi nói, "Làm gì?"
"Anh của em hẹn ăn cơm, nhưng mà cậu ấy còn bận nên bảo anh đón em."
Anh của cô mời cơm?
Quan Chi Nghi đoán rằng không có chuyện gì tốt, vì thế ậm ừ nói: " Em có thể thu lại lời nói vừa rồi không, em thật sự...... Rất bận."
Tề Thừa Ân cười nhẹ: "Chỉ ăn cơm mà thôi, không ai muốn mắng em."
"Thật sự em không thể tin......"
"Anh ở đây, nếu như cậu ấy có mắng em, anh giúp em được không ?"
Quan Chi Nghi: "Thật sự?"
"Thật sự." Tề Thừa Ân nói, "Mười phút nữa là đến, ở bãi đỗ xe chờ anh."
Quan Chi Nghi lập tức yên tâm: "Vâng!"
Tề Thừa Ân tới rất đúng giờ, Quan Chi Nghi tìm theo biển số xe của anh, rất nhanh đã tìm được.
"Không lạnh sao." Quan Chi Nghi mở cửa ngồi vào, Tề Thừa Ân hỏi.
Quan Chi Nghi đi từ công ty đến bãi đỗ xe lạnh đến phát run, hôm nay cô mặc chiếc áo len hơi mỏng, nhưng mà nhìn đẹp.
"Lạnh, nhưng là hôm nay đi thử vai, không thể ăn mặc quá nhiều."
Tề Thừa Ân nhẹ lắc đầu, xoay người lấy chiếc chăn ở ghế sau: "Đắp lên."
"Ách."
Xe bắt đầu chạy, Tề Thừa Ân bắt đầu chỉnh lại nhiệt độ trong xe cho ấm lên.
Cơ thể dần ấm lại, Quan Chi Nghi không chờ nổi mà khoe với anh: "Anh, hai ngày trước em đi thử vai."
"《 Vương Triều 》 sao."
"Đúng vậy, em cảm thấy rất có hi vọng." Quan Chi Nghi nghiêng đầu nhìn anh, "Người đại diện nói em phát huy không tồi, hơn nữa đạo diễn cùng biên kịch đều nói hình tượng của em rất hợp."
Tề Thừa Ân khóe miệng khẽ cười: "Rất lợi hại nha, có phải cần khen thưởng hay không?"
Giọng Tề Thừa Ân nhàn nhạt, trong lời nói tràn đầy dung túng.
Quan Chi Nghi sửng sốt một chút, chợt đến nhớ tới khi còn nhỏ. Thời thiếu niên nếu được điểm cao cô bắt đầu chạy đến chỗ Tề Thừa Ân khoe khoang, khi đó anh cũng nói, tiểu Ngũ thật lợi hại, sau đó sẽ hỏi cô muốn được thưởng gì.
Lúc trước, cô sẽ vui vẻ nhảy dựng lên......
Trong nháy mắt trên mặt Quan Chi Nghi tràn đầy ý cười, trái tim đột nhiên ngọt như kẹo bông gòn, vừa ngọt lại mềm. Cô cảm thấy bản thân có thể tha thứ cho anh chuyện nhiều năm trước anh bỏ đi không lời từ biệt.
"Nhưng còn chưa có thông báo đâu, nếu em thật sự được tuyển, khi đó nói tiếp cũng không muộn."
Tề Thừa Ân: "Được, đến lúc đó sẽ chúc mừng em."
"Vâng, thật tốt nha."
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
31 chương
48 chương
644 chương