Tiểu Băng bước ra khỏi phòng làm việc ..........trong lòng đang suy mưu tính kế để Tiểu Oanh Oanh vào chòng .............có vậy mới có thể loại bỏ 1 đối thủ không cân sức " Tiểu Oanh Oanh ...chủ tịch đâu mà để bà đi 1 mình như vậy hả ? " ...............Nếu không phải sắp có biến thì Tiểu Bằng cũng chẳng rỗi hơi mà hỏi han ân cần đến vậy ....................Chỉ tại Tiểu Oanh Oanh thật không có mắt tẹo nào "Hàn Thiên nói có việc ....nhưng tôi không tin.... chăc là đi với em nào đó rồi cũng nên "...........Tiểu Oanh Oanh trả lời trong lòng bỗng thấy bực mình Hàn Thiên nghe xong điện thoại đã bỏ đi ngay sau đó .....ánh mắt nhìn cô rất lạ .....có phải làm chuyện mờ ám sau lưng cô .....điều này thì ai mà chắc được ......Hàn Thiên quá ư rễ dãi nên giờ Tiểu Oanh Oanh không thể tin tưởng hoàn toàn Tiểu Băng nhìn sắc mặt buồn rầu của Tiểu Oanh Oanh ....khóe miệng hơi cong nên ................................Tiểu Oanh Oanh cô đúng là đáng thương .... " Bà không sợ sẽ bị cướp mất chủ tịch à ....xung quanh anh ấy đâu thiếu gì người để mắt đến .......nếu tôi là bà chắc chắn sẽ ở bên canh trừng cả ngày mất " ..........Phải rồi ...đối với loại người như Tiểu Băng ....1 khi đã vất vả có được thứ gì thì sao có thể để tuột mất 1 cách rễ ràng ...............Nhưng Tiểu Oanh Oanh thì không nghĩ sâu xa như vậy ......đừng có để mất bò mới lo làm chuồng chứ " Tôi không quan tâm " ..............Dù ngoài mặt nói là không quan tâm nhưng Tiểu Oanh Oanh chỉ cần nhìn qua cũng biết đang nhớ chủ tịch đến nhường nào .... Hàn Thiên đáng ghét ....Hàn Thiên đáng chết .... anh tốt nhất là đi chết luôn đi .....đừng có vác cái bản mặt đó ra để nhìn tôi nữa ......bực " Tiểu Oanh ....ngày mai bà có bận gì không hả....................Tôi có 2 vé đi xem phim mà không biết rủ ai ............... bà có bận gì không hả ???? " " Không ....không bận gì hết ....."............Tiểu Oanh Oanh nhanh tróng trả lời ........nếu nói về phim ảnh thì có thể nói là con người với những đam mê " Vậy mai tầm 2h chúng ta đi nha ........à mà đừng nói gì cho chủ tịch biết .... " " Tất nhiên rồi ......cái tên Hàn Thiên đó bám rất dai .......nhớ hôm đi gặp mặt không hiểu sao anh ta lại xuất hiện .....đúng là bám dai như đỉa " .....................Tiểu Oanh Oanh kể vô số tật xấu của chủ tịch đại nhân trước mặt Tiểu Băng ..... không ngừng ôm miệng cười ngặt nghẹo .......... Nếu nói về Hàn Thiên thì quả thật không có 1 chút khuyết điểm ....nhưng chỉ cần qua đôi bàn tay nhào nặn của Tiểu Oanh Oanh thì biến hóa vô lường ************************************************************************************************************************************* Hàn Thiên nhìn người trước mắt mình ............ hai hàng lông mày nhíu lại ............ " Cô gọi tôi đến đây có chuyện gì............................gặp ở khách sạn sao ......cô muốn gì hả ??? " Đúng là diễn quá đạt ................. 1 khi đã vào khách sạn thì còn làm gì nữa ......chủ tịch đại nhân đang cố tình làm ra vẻ ngây thơ đấy à ......cho tôi xin đi " Hàn Thiên ...... em chỉ muốn chúng ta ở bên nhau lần cuối cùng ......được không anh .......................Sau ngày hôm nay nhất định sẽ không làm phiền anh nữa " .......Hà Mi tiến đến ôm lấy cổ anh ....... Chiếc váy ngắn ngang đùi mỏng toe .....cả cơ thể vô cùng quyến rũ ........ Chủ tịch đại nhân thì dường như đã quá quen mắt với điều này ....không có chút cảm giác hứng thú " Hà Mi cô đúng là loại đàn bà rẻ tiền ....... Cô muốn tiền phải không hả ....... bao nhiêu .....nói " .............. ánh mắt chủ tịch nhìn cô vẻ khinh rẻ ......đôi môi nhếch nhếch nụ cười khinh bỉ Nếu nói Hà Mi cho anh ăn không thì hình như là quá tốt bụng rồi ........không nhẽ muốn dùng nhục kế để khiến chủ tịch anh suy nghĩ lại " Chẳng phải em nói rồi sao ....... em muốn 1 lần cuối cùng với anh ..........Hàn Thiên ..........anh biết em yêu anh như nào mà .....em không cần tiền " Hà Mi cô vẫn không hề thay đổi 1 chút nào ..... dùng chiêu thức này để quyến rũ đàn ông .......để xem rồi cô được cái gì " Được " ......Tiếng nói vừa thốt ra .....Hà Mi bỗng thấy vui trong lòng Không vui sao được .....sắp được phang đến nơi rồi .....như ý cô mà ........đúng là suy nghĩ thiển cận Hàn Thiên nhấc bổng cô lên .........mạnh tay vứt thẳng xuống giường một cách thô bạo ...... Cả thân hình đổ ập vào người cô ........... đôi tay xé nát bộ váy bốc lửa trên người ..............................Từng đường nét quyến rũ lộ ra trước mắt anh . Hàn Thiên nhìn đã thấy chướng mắt ..........Hà Mi cô chẳng phải đã từng là bạn gái của anh sao ???? ............cô quả rất đẹp ...quyến rũ .....................Nhưng căn bản cô ta rễ rãi đến độ giám qua mắt anh ngủ cùng với người khác .............. Thật bất ngờ ...người mà Hà Mi từng lên giường lại chính là người đã góp phần tạo ra anh..................HÀN MẠC.... ......Hàn Thiên đúng là bị cô ta làm cho đau đớn đến phát điên lên.......................................Không những vậy vì Hà Mi mà tình cảm cha con cũng dạn nứt ................Hàn Thiên Thậm trí cũng không thể nhìn nổi gương mặt khốn nạn của người cha mình Nhưng cũng thật may mắn ..............Tiểu Oanh Oanh như 1 thiên thần được ban xuống đã xóa mờ đi những nỗi tổn thương nặng nề đó trong lòng anh.............. Nhìn người đàn bà trước mắt mình với cảnh xuân không hề được che đậy ..........Mặc kệ sự đau đớn đang lan tràn phía dưới .....Chủ tịch đại nhân dồn hết tất cả sự tức giận nên cơ thể cô ..........Hà Mi chỉ có thể cắn răng chịu đựng ........Nhưng trên môi nở nụ cười thâm hiểm ...............................Tiểu Oanh Oanh tôi thật sự rất muốn nhìn bản mặt của cô khi thấy cảnh này Chiếc máy quay vẫn nằm im lìm phía góc tủ cạnh giường .....được che đậy cẩn thận bởi 1 bình hoa ngay cạnh .......................Chủ tịch đại nhân đã bị sập bẫy .. .Đôi tay giữ chặt lấy Hà Mi ........ Cô quằn quại nằm phía dưới phát ra những âm thanh tà mị .............. đôi môi cắn cắn chặt vào nhau cố kìm nén những âm thanh đang phát ra không có chủ ý Cả cơ thể bị bao trùm bởi thân hình của anh ........... đôi tay cũng luồn lên cới từng cúc áo của chủ tịch 1 cách gấp gáp .............Khuôn ngực vạm vỡ cũng dần được hé mở .................. Khung cảnh căn phòng ngập tràn sự u ám ..................................... Dưới nền đất là những mảnh vải rách tả tơi .............bên trên là những âm thanh kì lạ ......... Hàn Thiên cúi xuông đặt nên cổ cô 1 dấu ........ rồi từ từ lên đến vành tai ......hơi thở phả vào tai cô như 1 lời khiêu khích " Hà Mi ...lúc làm tình với cha tôi .....thế nào hả " Cô bị anh làm cho trở lên mụ mị ..... cả cơ thể run nên từng đợt ........ Đôi tay ôm chặt lấy tấm lưng của chủ tịch đại nhân " Hàn Thiên ..... nhẹ 1 chút được không ......em không chịu được " Nhẹ sao ??? .....lúc bị ông ta phang cô có giám nói như vậy không hả ??? ...............cơ thể nhầy nhụa sự giơ bẩn của cô thật đáng ghê tởm " Nói .....ông ta đã làm những gì hả ........... có giống như lúc này không " Hàn Thiên càng lúc càng mạnh đến nỗi khiến Hà Mi không thể chịu được .....thở hổn hển không nói lên lời Nhìn khuôn mặt không chút phản kháng của cô ...anh lại càng thấy kinh tởm ..... Đôi tay giầy vò cơ thể cô 1 cách đáng thương ....." Cô biết sau khi ông ta chơi cô xong thì nói gì với tôi không hả ? ............... ông ta nói con đàn bà của mày bị tao chơi rồi ..... nó ngon nắm nhưng tao làm nát bét rồi .....xin lỗi nha con trai " Anh nhếch miệng cười ...... trong lòng thấy đắng vô cùng ........ " Bây giờ tôi thấy cô thật thảm hại......Hà Mi .....đối với cô .....chỉ là thỏa mãn .......cô không bao giờ có thể so sánh được với Tiểu Oanh Oanh " Từng lời nói của anh như xuyên vào tim cô từng nhát ..........từng nhát 1 .............cô cười nhạt ............nụ cười không còn gì để mất nên cũng chẳng lo mất đi điều gì *********************************************** Sau khi thỏa mãn .........Anh đứng dậy kéo lại khóa quần .................. đôi tay giật lấy chiếc áo trong tay của Hà Mi mặc vào người Chiếc chăn tre lấy cơ thể bầm tím của cô ...... Hà Mi nhìn anh ..............Từ bao giờ ánh mắt ấy đối với cô lại xa lạ đến vậy ............Cô sai rồi ..........sai quá rồi .........trong mắt Hàn Thiên cô cũng không bằng loại gái đứng đường mà ...... Hàn Thiên . .... giù có phải dùng bất cứ thủ đoạn gì ...em thật sự cũng không để mất con cá vàng như anh.............. Tiểu Oanh Oanh cô ta rồi cũng sẽ phải tự rời bỏ anh ..... trước khi chính tay em giết chết cô ta Anh bỏ đi .....vứt vào mặt cô 1 cục tiền ...... tiền bay lả tả khắp nơi ............ khiến cô càng trở nên điên dại Tiền có thể mua được mọi thứ .....vậy rốt cuộc có mua được hạnh phúc và sự thanh cao của bản thân ...............