Thẩm Thời Ân vốn tưởng rẳng án sai nhà mình cần một đoạn thời gian mới xử lý xong hết, không chừng Khương Đào về tới kinh thành cũng chưa xong. Nhưng không ngờ năm đó nhà hắn bị những văn thần có qua lại thân mật tố cáo, cái gọi là bằng chứng cũng là Thừa Đức đế bịa đặt. Vốn chính là tội danh không có thực, những người tố giác đó cũng đã bị hắn bày mưu tính kế trước khi Thừa Đức đế băng hà, Tiêu Giác vừa nói muốn lật lại bản án, những chứng cứ Thẩm gia cần liền ào ào đưa tới. Tháng sáu hai cậu cháu hồi kinh, chưa tới tháng tám, tội danh của Thẩm gia cũng đã được xóa sạch. Thẩm Thời Ân kế thừa tước vị quốc công, binh quyền Thẩm gia một lần nữa trở về trong tay hắn, phụ thân và huynh trưởng thì được truy phong. Trong lúc nhất thời Thẩm gia trở thành dòng họ nổi danh nhất ở kinh thành. Khương Huyên chính là lúc này hồi kinh, nghe được tin tức cũng đơ ra. Đương nhiên bởi vì người ngốc không ít nhưng Ninh Bắc Hầu khác với các nhà khác ở chỗ, nhà bọn họ đã từng đính thân với Thẩm Thời Ân, thiếu chút nữa là thành thông gia. Lúc ấy rất nhiều người nói Ninh Bắc Hầu tốt số, là nhà huân quý thất thế còn được Thẩm gia ưu ái. Nhưng Hầu phu nhân Dung thị và Khương Huyên chỉ cảm thấy khuất nhục bởi vì lúc Thẩm hoàng hậu muốn kết thân với nhà nàng, hai mẫu tử đều mừng rỡ cho rằng nhà họ nhìn trúng là Khương Huyên, sau vui mừng đưa thiếp canh của Khương Huyên tới. Không ngờ sau lại bị Thẩm hoàng hậu khiển trách, nói nàng rõ ràng nói là thiếp canh của đại cô nương, các nàng đây là lừa ai? Phủ Ninh Bắc Hầu có đại cô nương chính là Khương Đào do nguyên phối sinh ra, lúc nàng bảy tám tuổi đã bị Dung thị vây ở trong phủ, hằng ngày không cho nàng ra cửa, đối với bên ngoài cũng không nhắc gì tới nàng, chính nhà bọn họ cũng coi Khương Đào như người vô hình, người ngoài biết được nó càng ít. Sao cũng không ngờ được là Thẩm hoàng hậu lại coi trọng con ma ốm như vậy. Dung thị kia khuyến khích Ninh Bắc Hầ cho Khương Đào đi xem mắt, nhìn trúng tiểu cử nhân là Ứng Kỳ Nhiên, thiếu chút nữa là hạ sính. Nhưng Thẩm hoàng hậu đã lên tiếng rồi, Ninh Bắc Hầu nơm nớp lo sợ mà nói Dung thị đừng quấy rối nữa, nói với bên ngoài là Ứng Kỳ Nhiên là đối tượng cho Khương Huyên, còn trước đó chỉ là đưa sai thiếp canh thôi, sau đó đưa thiếp canh của Khương Đào tới. Khi đó người biết chuyện đều chê cười Khương Huyên, hại nàng ta chỉ có thể đóng cửa không ra khỏi nhà, oán khí tức giận không có chỗ xả chỉ có thể đi tìm Khương Đào. Cũng chỉ có người bị bế tắc tin tức là Khương Đào còn ngây ngốc cho rằng việc hôn nhân kia là do Khương Huyên đổi cho mình, cứ việc Khương Huyên chờ nàng gả tới Thẩm gia sẽ biết chân tướng nhưng vẫn rất hưởng thụ cái bộ dạng sợ hãi của nàng. Sau Thẩm gia bị tố giác tội mưu nghịch, chém cả nhà, Ninh Bắc Hầu lo sợ để Khương Đào trong nhà chọc phải mầm họa bèn đưa Khương Đào đi tới am ni cô trong đêm. Cây lớn Thẩm gia đổ thì bầy khỉ cũng tan, nhiều người vội phủ sạch quan hệ, bỏ đá xuống giếng. Chờ tiếng gió lan xa, Dung thị liền nói điểm dừng chân của Khương Đào cho họ. Không lâu sau, am ni cô của Khương Đào nổi lên một trận lửa kỳ dị, đốt nàng không còn thi cốt. Qua ba năm sau, Ứng Kỳ Nhiên đỗ Trạng Nguyên, Khương Huyên trở thành phu nhân Trạng Nguyên, buồn bực trong lòng cũng hóa thành hư không, đặc biệt vào ngày giỗ của Khương Đào tới am ni cô kia một lần. Nàng muốn cho Khương Đào thành quỷ rồi cũng không được sống yên ổn. Kỳ thật Khương Huyên cũng không rõ vì cái gì mà căm ghét Khương Đào như vậy, có lẽ là giống Từ ma ma nói sau lưng Khương Đào vậy, mệnh Khương Đào có xui xẻo, không thì sao nàng ốm yếu còn sống dai như vậy mà mẫu thân nàng sinh ba tử hai nữ lại chỉ có hai huynh muội Khương Huyên sống được?! Có lẽ là do ma ma dạy quy củ của các nàng lén lút nghị luận, nói Khương Đào tuy không được hầu gia, hầu phu nhân yêu thích nhưng rốt cuộc cũng là đích nữ chính thống, bộ dáng quy củ rất có bài bản, không như Khương Huyên, cháu nhà phú thương, nhìn bề ngoài không nói nhưng xương cốt lại chẳng thể so với Khương Đào… Cũng có lẽ là Khương Đào chỉ thiếu chút nữa sẽ gả tới phủ quốc trượng mà Khương Huyên chỉ nhặt của nàng cái thư sinh nghèo. Đến bây giờ nàng ở cùng một chỗ với Ứng Kỳ Nhiên, vẫn sẽ oán hận Khương Đào vì cho rằng Ứng Kỳ Nhiên không buông được Khương Đào nên mới đối xử với nàng như vậy! Không ngờ nàng rời kinh vài ngày mà Thẩm gia lại đứng lên rồi. Hai ngày này cửa Ninh Bắc Hầu sắp bị người ta gõ gãy rồi – người khác đều dốc sức hỏi thăm tin tức của Khương Đào, hỏi năm đó sau khi Thẩm gia chưa từ hôn, đại cô nương nhà ngươi mấy năm nay có lấy chồng chưa? Không lấy chồng thì có phải đưa đi thôn trang hay am ni cô tu dưỡng hay không, còn không mau đón người ta về! Cũng không trách người ngoài không biết, Ninh Bắc Hầu chẳng hề để bụng chuyện con cái, lúc ấy Thẩm gia xảy ra chuyện, hắn sợ bị liên lụy, đến Khương Đào chết rồi hắn cũng không đau lòng, phát tang cũng không có, càng đừng nói tới xây mồ lập bài vị, hoàn toàn chỉ coi như chưa từng có đứa con như vậy. Người hỏi rất nhiều, Ninh Bắc Hầu chỉ có thể nói với bên ngoài Khương Đào đã sớm bệnh chết, chỉ bởi vì tuổi nhỏ chưa gả nên không làm lớn mà thôi. Người ngoài không biết nội tình, nghe nói vậy còn thấy tiếc, trong lòng nói sao lại bệnh chết vậy? Hiện tại vị ngồi trên ngai hoàng kia chính là cháu trai của Thẩm Thời Ân, địa vị của Thẩm gia so với trước chỉ cao chứ không thấp hơn, cô nương Ninh Bắc Hầu nếu còn sống, gả qua hẳn là Quốc Công phu nhân! Người ngoài có thể nghĩ tới, Ninh Bắc Hầu sao không nghĩ tới cho được? Hắn khó chịu mà mất ngủ mấy hôm, nói mãi với Dung thị: “A Đào là một hài tử tốt, sao lúc ấy chúng ta lại đưa nó tới am ni cô? Nhà chúng ta cũng không thiếu một miệng ăn như nàng, nếu là cứ như vậy nuôi nàng tới giờ… Nhà ta cũng chẳng cần lo lắng về sau!”.