Ê Nhóc, Làm Bạn Gái Anh Đi
Chương 8
MẶT TỐI CỦA SIÊU QUẬY
Ngay sau cái lúc nhận được mẩu giấy từ trong cặp, nó nhanh về nhà để chuẩn bị. Biết hôm nay anh hai sẽ về nhà muộn nên nhân cơ hội này mà nó sẽ đi chơi.
Nó mặc một cái áo đen khoác ngoài một cái áo khoác trùm đầu màu đen. Cái quần bó màu đen đồng bộ với đôi giầy bata đen.
Nó nhẹ nhàng bước đi trên phố mà không ai để ý, giống như nó đang hòa mình vào màn đêm vậy. Nó dừng lại tại một quán bar tên “The DEATH”.
Canh ở ngoài là hai tên vệ sĩ to cao, nhìn thấy nó cả hai liền giơ tay chặn lại và hỏi :
– Đứng lại, người không phận sự miễn vào
Nó nhếch miệng một cái và nói nhỏ:
– I am DEATH !
Nghe xong cả hai người họ liền sững người, nhưng họ sớm lấy lại bình tĩnh và lui ra cho nó vào.
Nó đi đến chỗ quầy rượu và gọi một ly whisky , nhâm nhi cốc whisky được một lúc thì một người bước đến ngồi cạnh nó.
Nó quay sang nhìn hắn, miệng nở một nụ cười đắc chí và nói:
– Đúng là cậu rồi, Tôn Minh Dương
Đúng vậy, người ngồi cạnh nó không ai khác chính là cậu. Cái lúc nó nhìn thấy cặp mắt đen sâu thẳm của cậu là nó đã nghi ngờ rồi. Đó chính là cặp mắt của tên sát nhân khát máu.
– Tôi không ngờ có ngày tôi lại được gặp DEATH đó, quả là một vinh hạnh
Nó liếc nhìn cậu, nếu nhớ không nhầm biệt danh của cậu ta là Kill thì phải ?
– Chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa nhỉ ?: Nó cố lục lại kí ức của mình về cậu ta. Lạ nhỉ, sao nó chẳng nhớ gì.
Nhưng nó có cảm giác nó và cậu ta đã biết nhau từ lâu.
– Không có chuyện đó đâu: Cậu ta chối
– Vậy hả ? Thế cái mẩu giấy ” tôi muốn gặp cô” là sao ?
Nó giơ ra mẩu giấy mà cậu nhét vào cặp cô.
– Hả ? Mẩu giấy đấy có phải tôi đâu ?
– Không phải của anh thì của ai chứ ?
– Thế quái nào tôi biết được ?!
Nếu không phải của cậu ta thì là của ai ? Nó vận động não suy nghĩ, ai có thể bỏ mẩu giấy vào cặp nó được chứ ?
– Đưa tôi xem mẩu giấy đó nào
– Nè: Nó đưa cho cậu mẩu giấy
Cậu chăm chú nhìn kĩ mẩu giấy, sau một hồi suy nghĩ cậu nói:
– Tôi thực sự không biết luôn
Cậu tuôn ra một câu trả lời rất phũ.
Bụp !
Nó liền đập một cú thật mạnh vào đầu cậu
– Thần kinh hả ? Sao tự nhiên đập vào đầu tôi
– Cái tên này, tưởng tìm ra được chứ. Aiz… Làm tụt cái xúc vãi: Nó vò đầu bứt tóc: – Tôi đi về đây
Nó trùm cái mũ lên và bỏ về… Nhưng….
-Thế quái nào cậu lại đi theo tôi !!: Nó quay sang quát
– Tôi chỉ tiện đường thôi
Nó dùng đường tắt để về nahf nhanh hơn, nhưng…..
– Sao cứ đi theo tôi vậy ?!!
– Tiện đường mà ! Làm như tôi thèm theo cô í
Thế là cả 2 đâm ra ngồi cãi nhau òm sòm củ tỏi.
– Ê, chúng mày đang làm quái gì ở địa bàn của tụi tao vậy ?
Cuộc cãi nhau của 2 người bị cắt ngang bởi một đám người. Cả 2 chỉ liếc nhìn bọn chúng một cái rồi lại quay sang chửi nhau tiếp. Bơ luôn bọn chúng.
– Tao đang bảo chúng mày đó: Tên đó tung ra một cú đấm về phía nó nhưng đã bị cái bàn tay nhỏ nhắn của nó chặn lại
Nó quay sang nhìn hắn với vẻ mặt ‘ nhìn mặt tôi có quan tâm không ? ‘
– Bọn tôi đang có chuyện lát nữa có gì hẵn nói: Nó nói
– Con ranh này: Sử dụng tay còn lại, tên đó tung nốt một cú đấm
Bịch !
Nó nhanh chóng đạp một cú thật mạnh vào mặt tên đó không thương tiếc. Thậm chí còn in hẳn vết giày trên mặt tên đó.
– Còn ai nữa không lên hết đi: Nó giơ tay ra khiêu khích
Cả lũ bọn chúng cùng xông lên. Nhưng với nó đây chỉ đáng làm tép riu. Nó nhẹ nhàng tránh được mọi cú đánh của bọn chúng. Miệng khinh bỉ nói:
– Chúng mày chỉ được thế này thôi sao, đúng là một lũ tầm thường
– Ô vậy sao: Một tên với lấy một thanh sắt rồi lao đến vung vào cô
Keng !
Một thứ đã chẵn lại thanh sắt đó. Trên tay cô là một con dao găm nhỏ.
– Hèn hạ đến mức phải dùng vũ khí đấy. Đã thế tao không còn nương tay nữa !
Cô đạp tên vừa nãy ra xa và với con dao găm nhỏ cô nhanh chóng hạ hết bọn chúng.
Mọi nơi bây giờ đều nhuốm máu, cái mùi tanh đó trở nên khá nồng nặc. Cậu nhìn nó đánh nhau nơi giờ mà cũng sớm bị ra rìa.
Trong khi nó kéo cổ áo của một tên lên, cầm con dao găm trên tay và nói:
– Giờ ta nên làm gì người đây ? Móc con mắt tuyệt đẹp này nhé: Nó giơ con dao gần mắt tên đó.
Tên đó mở to mắt lên , đồng tử trợn to nhìn vào mắt nó. Con mắt đen của nó như hóa thành màu đỏ
– Này Mai Dương Chi, tha cho bọn nó đi: Cậu vỗ vai nó
Nó sớm lấy lại được ý thức trước khi suýt móc mắt hắn thật
– Coi như đây là một lời cảnh báo vậy: Nó cười hì một cái: – Bọn mày chỉ cần nhớ câu này thôi ‘ I am DEATH ‘
Nói rồi nó và cậu bỏ đi.
– Nè, vừa rồi là gì vậy ?: Vừa đi cậu vừa hỏi
– Cái gì là cái gì ?
– Thì lúc nãy cô giống người khác lắm, cái đoạn đòi móc mắt người ta ra í
– Nó… Chỉ là một phần tối mà tôi muốn giấu đi thôi
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
74 chương
3 chương
40 chương
107 chương
69 chương