Duy Ngã Độc Tôn
Chương 708
Cởi bỏ cấm chế kinh mạch Cơ Ngữ Yên, Tần Lập cực kỳ vui mừng. Toàn bộ môn phái Viêm Hoàng chúc mừng, ngay cả những người đã bế quan lâu ngày cùng đều xuất quan tỏ vẻ chúc mừng Cơ Ngữ Yên.
Đồng thời, Tần Lập đối mặt với những người đi theo mình, lần đầu tiên lấy ra hai loại bí thuật.
Một loại là Thanh Đằng Bạn Sinh, hơn nữa nói rõ: Nếu tu luyện loại bí thuật này đến tận cùng, có thể diễn biến ra dị tượng Thái cổ, về phần là dị tượng gì, vậy thì mỗi người khác nhau.
Thanh Đình diễn biến ra là dị tượng Thanh Đằng cổ Yêu. Dị tượng Thanh Đằng cổ Yêu không hoàn chỉnh, chỉ bằng vào khí tức mà có thể đánh gần như hỏng mất cấm chế Viêm Hoàng sơn. Sự cường đại của dị tượng có thể thấy được.
Loại bí thuật thứ hai, là bí thuật giải cấm chế. Loại bí thuật này, tu luyện đến mức tận cùng, cấm chế thế gian ở trong mắt đều như trò đùa.
Dùng lời của Tần Lập. đây chỉ là một khởi đầu, về sau môn phái Viêm Hoàng chúng ta nắm giữ các loại bí thuật sẽ càng ngày càng nhiều. Cho nên, mọi người không cần phải gấp gáp đi tu luyện. Dù sao tinh lực của người đều có hạn, không có khả năng nắm giữ tất cả bí thuật thế gian này. Phải căn cứ tình huống thực tế của mình, cho rằng thích hợp với mình mới đi tu luyện.
Lời nói của Tần Lập khiến mọi người vốn gấp rút muốn đi tu luyện bí thuật đều chìm vào trầm tư. Lão vượn Bạch Trung Sơn đứng ra đầu tiên nói:
- Bí thuật này, không thích hợp lão vượn ta, Thanh Đằng Bạn Sinh, đó là bí thuật phòng ngự, Lão vượn ta chỉ thích bí thuật công kích. Bí thuật cấm chế gì đó, cũng không có ý tứ gì. Chờ khi nào công tử có bí thuật công kích, ta mới học...
Tào Hồng ngẩng đầu, cười nói:
- Ta chuẩn bị họ bí thuật giải cấm chế này. Với ta mà nói, có tác dụng rất lớn.
Bạch Trung Hòa nói:
- Ta muốn học bí thuật Thanh Đằng Bạn Sinh này, tìm hiểu đến mức tận cùng. Diễn biến ra dị tượng Thái cổ, quả thực quá cường đại.
Bạch Trung Tuyết gật đầu:
- Ta cũng muốn học.
Tần Lập cười cười. Việc này, hắn sẽ không can thiệp. Cứ để bọn họ thích cái nào là được, Bạch Trung Sơn nói rất đúng. Bí thuật Thái cổ, có rất nhiều loại, những gia tộc truyền thừa từ thời Thái cổ, hơn phân nửa đều có bí thuật - Kỳ thật cho dù là Hải gia, thành Thông Thiên, Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng nhất định là có bí thuật truyển thừa. Chỉ là bí thuật, bất đồng với công pháp chiến kỹ. Công pháp chiến kỳ chỉ cần chăm chỉ tu luyện, sẽ có thể luyện đến cảnh giới nhất định.
Mà bí thuật, nếu chỉ dựa vào năng lực cảm ngộ của một người, nếu không có ngộ tính vậy cho dù ngươi học một ngàn, một vạn năm cũng không học được bề ngoài, vậy không bằng không học. Chiến kỹ tu luyện đến mức tận cùng, đồng dạng có thể điễn biến dị tượng. Cái loại chiêu thức uy lực cường đại như vậy, cũng có thể phá được bí thuật, vậy xem ngươi có thể học được đến tận cùng hay không.
Tần Lập nghĩ đến Thần thụ cùng Thần Tuyền của Tây Vực, khẽ cười nói:
- Ta từ trong trí nhớ Thanh Đình này, chiếm được một tin tức rất tốt. Tây Vực có một gốc Thần thụ truyền thuyết từ thời đại Thái cổ còn lại. Mỗi ngày Thần thụ chảy xuống một trăm cân Thần Tuyền. Một cân Thần Tuyền có thể kéo dài mười năm sống lâu của đại năng Địa Tiên.
Lão vượn Bạch Trung Sơn lập tức mắt sáng ngời, kinh ngạc nói:
- Vậy một trăm cân, chẳng phải là ngàn năm? Nếu ai có Thần thụ này, chẳng phải là có thể bất từ muôn đời?
Tử đồng Đế vương lão tổ Mặc Lý bật cười nói:
- Nào có thần kỳ như vậy. Gốc Thần thụ này, năm xưa ta từng nghe đại năng trong tộc nói, nhiều nhất chỉ có thể kéo dài được ba vạn năm tuổi thọ, đối với tộc Tử đồng chúng ta mà nói, cũng không tác dụng gì.
Đôi con ngươi linh động của Linh Ưng chớp chớp, giọng giòn tan nói:
- Mặc Ly lão gia gia, đây gọi là người ăn no không biết cơn đói. Đặc điểm lớn nhất của tộc Tử đồng chính là tuổi thọ thật dài, tự nhiên không cần Thần Tuyền gì đó để kéo dài tuổi thọ. Nhưng đối với võ giả nhân loại mà nói, ba vạn năm...Trời ạ! Đại năng Địa Tiên, cũng chỉ sống lâu hơn vạn năm hả? Đây còn là trạng thái lý tưởng nhất. Bổng dưng kéo dài ba vạn năm tuổi thọ, không chừng đều có thể đột phá cảnh giới Địa Tiên, tiến vào tầng càng cao đấy.
Đám người Thường Quan Thi Vũ cùng đều gật đầu, nhất là Vĩnh Xuân thượng nhân, ánh mắt lại càng sáng ngời. Tuổi nàng, so với đám người Tần Lập đều hơn rất nhiều, nếu loại Thần Tuyền này thật sự thần kỳ như vậy, cũng chẳng khác nào thần được bất tử.
Tần Lập nhìn biểu tình mọi người, nói:
- Cho nên, ta chuẩn bị có thời gian đi Tây Vực một chuyến.
Ánh mắt mọi người đều nghe vậy mà sáng lên. Tuy nhiên lời tiếp theo của Tần Lập lại khiến mọi người thất vọng.
- Các ngươi ở lại nhà là được. Môn phái Viêm Hoàng cần các ngươi trấn thủ. Các ngươi hẳn là học tập Lệnh Hồ Phi Nguyệt cùng Xà Xà một chút. Đến hiện tại, họ đều còn đang bế quan, tìm hiểu huyết mạch Thái cổ. Ta tin tưởng, bất kể là huynh muội lão Bạch, hay là Kim Điêu các ngươi, vợ chồng Tiêu Hắc nếu có thể tu luyện đến cảnh giới cao như thế trên người nhất định đều có huyết mạch thần thú Thái cổ nào đó. Chỉ cần cố gắng tu luyện, ta tin tưởng một ngày nào đó huyết mạch trên người các ngươi sẽ thức tỉnh, từ đó có được thực lực cường đại làm người ta run rẩy. Cho nên nói, những bí thuật Thái cổ kia, đối với các ngươi mà nói cũng không phải trọng yếu nhất. Bởi vì tất cả bí thuật Thái cổ, gần như đều là đại năng nhân loại truyền lại.
Một đám linh thú sau khi nghe lời nói của Tần Lập đều chìm vào trầm tư. Không thể không nói lời nói của Tần Lập thật có đạo lý. Bí thuật Thái cổ trên cơ bản đều là trân bảo cường giả nhân loại tổng hợp sỡ học một đời mà truyền lại.
Nếu linh thú có thể thức tỉnh huyết mạch Thái cổ, chỉ cần hoàn toàn nắm giữ bí mật huyết mạch, như vậy bọn họ có thể trực tiếp sinh ra đủ loại dị tượng Thái cổ.
Nên biết rằng, cảnh giới cuối cùng của bí thuật chẳng qua cũng chỉ là dị tượng Thái cổ a!
Đám người Bạch Trung Tuyết, Bạch Trung Hỏa cùng Kim Điêu vốn đang chuẩn bị tu luyện bí thuật, sau khi nghĩ thông suốt, đều buông tha tu luyện bí thuật Thái cổ, đều tiến lên cáo từ Tần Lập, chuẩn bị sau khi an bài đệ tử môn hạ của mình, bắt đầu bế quan tu luyện.
Ban đêm, Thượng Quan Thi Vũ tựa vào lòng Tần Lập, trên mặt còn màu đỏ chưa lui đi, dịu dàng nói:
- Phu quân. Chàng lập tức muốn đi Tây Vực sao?
Tần Lập ôm thân thể mềm mại của Thượng Quan Thi Vũ, bàn tay khẽ truợt trên da thịt bóng loáng mềm mại của nàng, nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
- Không. Ta muốn trước tiên đi Thánh Nữ Hồ cùng Lưu Hoa Hà.
- Cái gì? Chuyện này, không phải đã xong rồi sao? Như thế nào phu quân còn muốn tới chỗ bọn họ?
Thượng Quan Thi Vũ lập tức mở to mắt, một đôi mắt cực đẹp nhìn Tần Lập không chóp, trên mặt hiện lên vài phần lo lắng:
- Phu quân cũng đã nói, lực lượng ba gia tộc lánh đời cùng không phải chỉ một chút như bề ngoài thể hiện ra. Trên đời này đến tột cùng có kẻ nào càng cường đại hơn Địa Tiên hay không, ai cũng không biết. Vạn nhất bọn họ...
Tần Lập cười thản nhiên, ôm chặt Thượng Quan Thi Vũ vào lòng, nói:
- Không cần lo lắng ta sẽ không khiêu khích trước, ta chỉ muốn bọn họ cho ta một lời giải thích. Vô duyên vô cớ vào ngày môn phái Viêm Hoàng ta khai tông lập phái đánh lên cửa, nếu ta không đi đòi công bằng, môn phái Viêm Hoàng ta trong mắt người đời cũng chỉ là một môn phái bình thường mà thôi. Cho dù có được thực lực nhất định, cùng không tính là môn phái cao nhất.
- Nhưng, Lưu Hoa Hà cùng tốt, Thánh Nữ Hồ cũng tốt, bọn họ đã tổn thất thảm trọng mà? Còn có ai đám coi khinh chúng ta?
Thượng Quan Thi Vũ vẻ mặt khó hiểu nhìn Tần Lập.
- Tổn thất thảm trọng? Đó là xứng đáng...
Tần Lập cười lạnh, nói:
- Nếu chúng ta không có thực lực mạnh mẽ như vậy thì sao? Nàng nghĩ lại xem, chờ đợi chúng ta sẽ là kết quả gì? Còn Thiết Kiếm Phong, đừng tướng bọn họ lui, ta sẽ không tìm bọn họ đòi giải thích. Ba nhà bọn họ liên hợp lại, thậm chí ngay cả ta mang loại Thánh khí như Hoàng Kim Cung đều làm như không thấy, chẳng lẽ còn không rõ dụng y của bọn họ sao? Bọn họ phái người tới. tuyệt đối chỉ là một lần thử...
- Thử?
Thượng Quan Thi Vũ cũng là băng tuyết thông minh, đột nhiên hiểu ý tứ của Tần Lập. kinh ngạc nói:
- Làm sao., làm sao bọn họ lại độc như vậy? Dùng cường giả môn phái mình để thử thực lực chân chính của phu quân! Chẳng lẽ bọn họ không sợ, nội bộ có người phản đối sao?
- Sợ? Bọn họ sợ cái gì?
Tần Lập than nhẹ một tiếng:
- Không chừng người lần này các nhà phái ra, đều là đối nghịch với thế lực chủ lưu. Nếu không, vì sao thời gian dài như vậy cũng không thấy bất kỳ động tĩnh gì sao?
Thượng Quan Thi Vũ cười xinh đẹp:
- Ta biết rồi, phu quân không dùng Hoàng Kim Cung liền tiêu diệt những đại năng bọn họ phái tới. Chỉ cần không phải kẻ ngốc thì khẳng định sẽ không kiêu ngạo ương ngạnh phái người đi tìm chết nữa.
Tần Lập gật gật đầu, nói:
- Nhưng chuyện này, tuyệt đối không chấm dứt. Bọn họ không chắc ta khống chế Hoàng Kim Cung đạt tới cảnh giới nào. Hoàng Kim Cung ở trong mắt bọn họ cùng không phải bí mật gì. Cho nên, bọn họ dám phái những người đó tới thử ta một chút, không nghĩ tới ta căn bản không sử đụng Hoàng Kim Cung, những người bọn họ phái tới đều chết thảm trọng. Cho nên, bọn họ nhất định sẽ chờ. Tình huống nơi Cực Tây hiện giờ, đối với chúng ta coi như có lợi. Ba gia tộc lánh đời, đều chọc giận mọi người. Chính bởi vì như vậy, ta mới phải vào lúc này trực tiếp tìm tới cửa, yêu cầu giải thích. Chỉ bọn họ được thử, ta không được sao?
Thượng Quan Thi Vũ kinh hô:
- Phu quân chẳng lẽ muốn xem bọn họ...
Nói còn chưa dứt lời. liền ngậm miệng lại, vẻ mặt kinh hãi.
Tần Lập gật gật đầu, lộ ra nụ cười ôn hòa:
- Dù sao cũng phải đối mặt.
Thượng Quan Thi Vũ than nhẹ một tiếng:
- Vậy phu quân nhất định phải chú ý an toàn mới được.
Tần Lập vỗ vỗ tay Thượng Quan Thi Vũ, khiến nàng yên tâm, trong lòng lại nghĩ:
- Bản Kinh Thân Thái cổ kia, đã bị ta tìm hiểu ra một phần mười, còn có vài loại dị tượng Thái cổ căn bản chưa từng dùng. Hơn nữa, thần thông có liên quan đến đi, độn trên Kinh Thần Thái cổ đã bị ta nắm giữ. Cho dù những gia tộc lánh đời kia thật sự có kẻ siêu việt Địa Tiên, đánh không lại ta vẫn còn có thể trốn!
Kỳ thật chân chính khiến Tần Lập nhớ mãi không quên cũng không phải những gia tộc lánh đời, mà là người giả mạo mình. Đến tột cùng đó là người phương nào? Thực lực người đó, có thể xưng đại năng chân chính, ngày đó cũng không dùng hết toàn lực.
Còn nữa, Nam Cung Tử Lăng rốt cục lai lịch thế nào? Lời nói của nàng lộ ra ý tứ dường như là sư tỷ của mình. Chẳng lẽ lão sư Ô Quận Vương thật sự còn sống? Mà còn ở thế giới này? Vậy rốt cục ông ở nơi đâu?
Thần Vực vẫn giống như một ngọn núi lớn đặt ở trong lòng Tần Lập. Tần Lập biết, Thần Vực, là một khảo nghiệm trọng yếu mình như thế nào cũng không trốn tránh được, sớm muộn cũng phải đối mặt.
Cho nên, hắn mới so với bất kỳ người nào. đều khát vọng tăng lên thực lực của mình.
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
164 chương
89 chương
868 chương
2480 chương
8 chương