Duy Ngã Độc Tôn
Chương 617
- Hả?
Thượng Quan Thi Vũ nhất thời còn chưa kịp phản ứng. trong lòng còn đang cân nhắc phải như thế nào mới có thể khuyên được Tần Lập. khiến hắn giống như hứa hẹn với bọn Bộ Vân Yên, cho Cơ Ngữ Yên một danh phận.
Lại nói, cha con Tần Văn Hiên cùng Tần Lập. ở toàn bộ Tần gia đều xem như ngoại tộc. Tần Văn Hiên cả đời chỉ yêu mỗi một mình Tần Hàn Nguyệt, cùng chỉ cưới mỗi nàng. Những lão nhân Tần gia năm xưa đều rất ý kiến với việc này.
Bởi vì đối với một gia tộc lớn mà nói, nhân đinh thịnh vượng mới là căn bản để gia tộc cường thịnh. Nếu ngươi chỉ cưới một vợ, chỉ có một con. nếu ai cũng như vậy, chẳng cần gia tộc khác tấn công, chẳng được bao nhiêu năm liền tự diệt vong.
Tới đời Tần Lập, hắn mạnh hơn cha hắn không ít, cưới hai người vợ...Nhưng đến hiện tại, lại một đứa con cũng không có. Nữ tử mờ ám với hắn ngược lại có mấy người, nhưng hoặc là không ở bên cạnh, hoặc là không tiến triển gì.
Bởi vì thân phận địa vị Tần Lập hiện tại, không ai dám trách cứ hắn. nhưng sau lưng những lão nhân của Tần gia lại đều rất bất mãn. Võ giả thiên tài như vậy. nếu không có nhiều hậu nhân vậy quá thật chính là tổn thất của toàn bộ Tần gia.
Ngay cá Tần Tỏa. tên mà hiện tại mới chỉ tu luyện đến Địa Tôn. tính cá trướng thứ đều đã có hai mươi mấy đứa con. Trong đó có năm đứa. ba nam hai nữ đều hết sức ưu tú. tương lai thành tựu không thể do đếm.
Bởi vậy, Thượng Quan Thi Vũ vợ cả của Tần Lập. địa vị ở Tần gia tuy rằng thật siêu nhiên, nhưng trên thực tế sau lưng vẫn có người ngầm bàn luận có phải là máu ghen của nàng rất lớn, mới khiến cho Tần Lập chỉ có hai vợ...
Loại nghị luận này tự nhiên là lọt vào tai Thi Vũ, Nữ tử tính tình thanh lãnh này. trừ Tần Lập ra, ngay cả mẫu thân của mình cũng không quá nhiều lời. trong lòng cảm thấy ủy khuất, lại không nguyện đứng ra đính chính với bất kỳ người nào.
Nhưng thời gian lâu sẽ cảm thấy bị đè nén. hơn nữa nhưng năm gần đây tình như chị em với Cơ Ngữ Yên. Cơ Ngữ Yên đối với nâng cao thực lực của Thi Vũ cũng chỉ điểm rất nhiều, cho nên Thi Vũ mới đề xuất ra với Tần Lập. hy vọng hắn có thể suy tính một chút.
Tuy rằng thực lực cường đại có thể trú nhan có thể giữ được bộ dạng thanh xuân, nhưng trái tim lại có thể giữ được trạng thái thanh xuân bao nhiêu năm? Bản thân Thi Vũ cũng là nữ nhân, tự nhiên hiểu được loại khổ sở của tương tư này. nhất là tương tư nhìn không thấy hy vọng càng làm người ta thống khổ.
- Chàng...chàng chịu đáp ứng rồi?
Thi Vũ kinh ngạc nhìn Tần Lập. vấn đề này trước kia Tần Lập nếu có thể đầy thì đầy. có thể tránh liền tránh, hoàn toàn bất đồng với đũng cảm tiến tới khi đối mặt địch nhân. Như thế nào lần này trở về đột nhiên lại chuyền tính.
- Chẳng lẽ nàng không thích? Nếu nàng không thích, vậy thì...
Còn không đợi Tần Lập nói hết, đã bị Thi Vũ cắt ngang:
- Không có. đương nhiên ta thích, ta rất vui. Chàng đừng hiểu lâm. chỉ là ta có chút bất ngờ. chàng vì sao lại đột nhiên lập tức đáp ứng?
Tần Lập mỉm cười, than nhẹ một tiếng, ôm Thi Vũ vào lòng, ở bên tai nàng thủ thi:
- Lúc ta tới. nhìn trên bàn ở bên ngoài, cắm một bó hoa đại. rất đẹp. Nhưng ta ở trên đó. lại cảm nhận được cảm giác tịch mịch của nàng. Thi Vũ. ta không muốn cho nàng tịch mịch, không muốn nàng phái khổ sở. Nữ nhân của ta, ta hy vọng đều có được cuộc sống vui vẻ thoải mái. Quá khứ ta đối với chuyện tình cảm đều rất lảng tránh Bởi vì ta sợ. Ta thừa nhận ta tham lam. nhưng ta càng sợ mất nàng. Tính ra. nàng là một nữ nhân khoan dung độ lượng, hiền lương thục đức. Mà ta...chỉ là một nam nhân lòng tham háo sắc...
Tần Lập còn chưa đứt lời liền bị bàn tay Thi Vũ che kín miệng. Ánh mắt Thi Vũ ôn nhu nhìn Tần Lập. dùng sức lắc đầu:
- Chàng không phải vậy. Chàng là nam nhân của ta, nam nhân của ta đội trời đạp đất, ta không biết vì sao chàng lại có ý tướng cô quái như vậy. nhưng ta có thể nói cho chàng. Phu quân của ta. Thi Vũ tới bây giờ không muốn độc chiếm chàng. Thi Vũ thừa nhận, vài năm trước lúc biết có nữ nhân khác thích chàng, trong lòng ta có chút không thoải mái. Nhưng đây không phải lỗi của chàng, cũng không phải lỗi của họ. Nam nhân ưu tú, ai không thích chứ? Hơn nữa, từ nhỏ Thi Vũ sinh, trưởng trong gia tộc. nam nhân nào không phải thê thiếp thành đàn. giống như Phu quân kỳ thật đã xem như khác loại.
Trong lòng Tần Lập không kìm nổi cảm thán:
- Thi Vũ. cũng không cần phải quá cảm thông như vậy? Nàng có biết, ở một thời không khác, nữ nhân như nàng đã sớm thành động vật quy hiếm!
Hai người lại ôn tồn một hồi, Tần Lập từ trong nhẫn lấy ra bảo y chiếm được từ nơi Liêu Bình Dương, nói với Thi Vũ:
- Đây là một món Kiếp Khí. Nàng hiện giờ đã tới cảnh giới Lôi Kiếp, bảo ý này. ta tế luyện lại một lần nữa. cho nàng mặc ha!
- Phu quân...Chàng giữ lại để mặc đi. Địch nhân chàng gặp phải đều rất cường đại. Có bảo y này. an toàn của chàng mới được bảo đảm.
Ngày đó Thi Vũ biết được lai lịch bảo y này. càng biết giá trị của nó. Có thể nói. mặc bảo ý này. chỉ cân gặp phải võ giả Lôi Kiếp không biến thái như Tần Lập. chỉ dựa vào bảo y là có thể ngăn cản vô số lần đối phương công kích.
Đây là một bảo vật không hơn không kém. Cho dù là Bảo Khí Thúy Trúc Trượng cùng Hắc Thiết Lệnh Bài lúc trước Tần Lập đua cho Cơ Ngữ Yên. Thi Vũ cũng không ghen tị. Nguyện vọng lớn nhất của nàng là nam nhân của mình ở bên ngoài có thể bình yên.
Tần Lập mỉm cười, nói:
- Nàng là thê tử của ta. nàng tiến vào cảnh giới Lôi Kiếp, ta làm trượng phu cũng phải đưa cho nàng một món lễ vật. Cũng không cần phải ngại đây là thứ người khác đã mặc. sau khi ta tế luyện lại. bảo ý này sẽ trở thành một Kiếp Khí hoàn toàn mới.
- Phu quân. Chàng...chàng đã có thể tế luyện Kiếp Khí?
Thượng Quan Thi Vũ vừa mừng vừa sợ nói.
Tần Lập gật gật đầu:
- Đúng vậy. Tuy rằng hiện tại ta không thể trực tiếp luyện chế Kiếp Khí. nhưng tế luyện lại một lần cũng không thành vấn đề.
Tần Lập nói xong, ném bảo ý này lơ lửng giữa không trung, trước mặt Thượng Quan Thi Vũ từ trong nhẫn lấy ra rất nhiều tài liệu luyện khí.
Nhìn các loại tài liệu luyện khí trên mặt đất. trong lòng Thượng Quan Thi Vũ cảm động. Nàng biết lúc trước Tần Lập không có mấy thứ này. nhất định là thu thập trong mấy năm nay.
Mà hắn làm điều này. hoàn toàn là vì mình. Vừa nghĩ vậy, tâm Thi Vũ giống như là ăn mật. ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn ngập nhu tình.
Một ngọn lửa ẩn chứa đại lượng tinh kim lực bỗng dưng xuất hiện. Đây là một chỗ tốt mà sau khi Tần Lập hấp thu tinh kim lực có được. Ngọn lửa tinh kim lực màu sắc trắng ngà, nhìn qua hết sức thánh khiết. Nhưng ngọn lửa chỉ lớn bằng đầu ngón tay trong nháy mắt lại đề cao nhiệt độ toàn thạch thất lên rất nhiều lần.
- Thi Vũ. Lúc này nàng tu luyện cũng rất có lợi. Lập tức bình tâm tĩnh khí. bắt đầu tu luyện. giống như tu luyện dưới trọng lực Hoàng Kim Cung. Nàng kiên trì càng lâu. chỗ tốt đối với nàng lại càng lớn.
Tần Lập chậm rãi nói.
Thượng Quan Thi Vũ nghiêm túc gật đầu. khoanh chân ngồi xuống, lại trợn mắt liếc Tần Lập một cái. Bởi vì hiện tại trên người nàng không một mảnh vài. tâm nghĩ dù sao cũng là thê tử của hắn. nơi này lại không có người thứ ba có thể tiến vào. cùng mặc kệ hứng thú tác quái của Tần Lập.
Kỳ thật Tần Lập cùng không nghĩ vậy. Bởi vì hiện tại toàn bộ tâm Thần của hắn đều tập trung lên bảo y này.
Nói là có thể tế luyện Kiếp Khí. nhưng Tần Lập cũng không nắm chắc trăm phần trăm có thể thành công. Đây cũng là nguyên nhân vì sao cho tới nay hắn vẫn chưa động tới bảo y này.
Tinh túy của tinh kim. tinh túy bí ngân, tinh túy thiết mộc trăm vạn năm. Thiên Tàm Ti cực phẩm. Ngọc tủy. tinh túy Thiên Niên Tử Đàn...Mười mấy loại tài liệu luyện khí siêu cực phẩm bị Tần Lập đồng thời khống chế. Ngọn lửa tinh kim hừng hực thiêu đốt phía dưới đống tài liệu này.
Nhiệt độ trong thạch thất càng ngày càng cao. quả thật như một lò lửa thật lớn. Da thịt trắng như tuyết của Thượng Quan Thi Vũ trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, cỗ nhiệt lượng kia khác hẳn lửa thường. Lửa thường từ ngoài vào trong, mà lửa tinh kim lại giống như thiêu đốt từ trong đáy lòng. Toàn bộ lục phủ ngũ tàng giờ phút này trở nên nóng rực.
Lúc này Thượng Quan Thi Vũ chỉ có một ý niệm trong đầu. Nếu có thể có một khối huyền băng vạn năm. nàng nhất định không chút do dự nhào tới ôm vào ngực.
Nàng muốn nhìn một chút xem Tần Lập như thế nào chịu đựng được loại nhiệt độ cực cao này, nhưng lại không đám phân thân. Bởi vì nàng phát hiện chỉ trong khoảnh khắc như vậy. độ cứng cỏi kinh mạch thân thể nàng dường như có chút tăng cường. Lập tức không đám miên man suy nghĩ, ngưng Thần tĩnh khí. bắt đầu tu luyện.
Tần Lập nhất tâm đa dụng, cũng không rảnh bận tâm Thượng Quan Thi Vũ ở bên cạnh. Dù sao Tần Lập nắm chắc không làm nhiệt độ này thương tổn đến Thi Vũ. Bởi vì nhiệt độ nóng nhất là ở trên bảo y này. mà chung quanh bảo y đã bị Tần Lập phong tòa.
Nói cách khác, cỗ nhiệt lượng khổng lồ dường như có thể hòa tan vạn vật thế gian mà Thượng Quan Thi Vũ cảm nhận được chỉ là một bộ phận nhỏ mà Tần Lập cố ý thả ra.Bạn đang đọc truyện tại - https://
Nếu Thượng Quan Thi Vũ biết được, nhất định kinh ngạc vạn phần.
Hai tay Tần Lập không ngừng kết ấn. tinh thần lực tập trung cao độ. cũng chỉ có loại cường giả tinh Thần lực phong phú như Tần Lập mới có thể làm được điều này. Đổi lại võ giả Lôi Kiếp bình thường, chỉ tiêu hao tinh thần lực cũng đủ để bọn họ bị thương nặng.
Theo nhiệt độ ngọn lửa tinh kim không ngừng tăng cao. những tài liệu luyện khí bắt đầu chậm rãi hòa tan. Tần Lập thật cẩn thận khổng chế nhiệt độ ngọn lửa. hòa tan những tài liệu luyện khí này thành trạng thái lỏng.
Đây cùng cần thủ pháp luyện khí cực cao. Bởi vì độ nóng chày của mỗi một tài liệu luyện khí đều khác nhau. Tần Lập đồng thời khống chế một lúc mười mấy loại tài liệu, làm cho toàn bộ đạt tới trạng thái hòa tan mà không bốc hơi. Tin tưởng hiện tại trên thế gian không có mấy người có thể làm được.
Hay tay Tần Lập không ngừng kết ấn càng ngày càng nhanh, khắp nơi đầu là tàn ảnh hai tay hắn, đem những chất lỏng sau khi tài liệu luyện khí hòa tan. dựa theo tỷ lệ bất đồng dung hợp cùng nhau. Tiếp theo, Tần Lập quát nhẹ một tiếng, những tài liệu luyện khí hòa tan thành thể lòng theo dấu tay Tần Lập không ngờ biến thành hình dạng hai con Phượng Hoàng bảy màu. hướng về bảo y lơ lửng ở trên không trung, trực tiếp ấn vào.
Một cột sáng đột nhiên chiếu rọi. hai con Phượng Hoàng tỏa sáng bảy màu kia hoàn toàn dung nhập vào trong bảo y.
Đồng thời, trên bảo ý truyền đến hai tiếng phượng hót cao vút, bảo y bộc phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ.
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
164 chương
89 chương
868 chương
2480 chương
8 chương