Tuy nhiên, thú vị là trên mặt những người này đều có biểu tình rất kỳ quái. Có kiểu cười xấu xa như vui sướng khi người gặp họa, có vẻ xanh mét cực kỳ khó coi. còn có ánh mắt nhìn về phía Tần Lập cực kỳ sợ hãi. cũng có vẻ mặt bình tĩnh nhưng mang theo ý cười. Còn có một số người thì vẻ mặt mờ mịt. Hiển nhiên, hầu hết những người này hẳn là đều đã nghe qua cái tên Tần Lập. Thậm chí có một vài người còn là của môn phái mà Tần Lập muốn thu thập. Trong đó dẫn đầu những người mang theo vẻ mặt khó coi và sợ hãi chính là một lão già thoạt nhìn chừng bảy mươi tuổi, lớn tiếng giận dữ quát: - Kẻ nào? Dám xông vào cấm địa Hoàng cung, cấm quân, còn chờ gì mà chưa giết mấy tên này... Một lão già nhìn qua hơn năm mươi tuổi cũng trầm giọng quát: - Lá gan quá không nhỏ. dám tới Hoàng cung làm loạn, coi Tinh La Đế Quốc như chỗ không người sao? - Người đâu. còn chần chừ gì nữa. bắt lại cho ta! Cung tiễn thủ. bắn... Những người này như điên lên. đều lớn tiếng quát, yêu cầu cấm quán bắt giữ mấy người Tần Lập lại nhưng bọn người kia vẫn không nhúc nhích. Thủ lĩnh Cấm quân lúc này cho rằng chuyện tình không ổn. Trước không nói người này làm thế nào mà khiến thanh âm có thể bao phủ cả Hoàng cung, đám Cung phụng của Hoàng thất này phản ứng cũng có chút quá nhanh đi? Hơn nữa, những tên Cung phụng vốn xưa nay đều không xem ai vào mắt này hiện tại lại kêu gào cung tiễn thủ bắn về phía đám người kia. Thủ lĩnh cấm quân cảm thấy rất kinh ngạc. Những người này mặc dù đứng trước cửa Hoàng cung giương oại nhưng người ta vẫn chưa xông vào. Mà những Cung phụng này sau khi xuất hiện lại không nhìn kỹ người ta là ai đã vội lớn tiếng quát mắng. Đừng nói những tên Cung phụng này vốn không có quyền chỉ huy cấm quân, dù bọn họ có quyền này. Thủ lĩnh cấm quân cũng sẽ không nghe theo. Lúc này, bỗng nhiên từ sâu trong Hoàng cung truyền ra một tiếng hét lớn lạnh lùng và trong trẻo: - Không được bắn lui hết ra! Thủ lĩnh Cấm quân thở phào một hơi, cả đầu toát ra mồ hôi lạnh. Hắn lập tức khoát tay, những cung tiễn thủ kia lập tức biến mất. Lúc này, ở sâu trong Hoàng cung lại truyền ra một cồ khí tức hùng hồn, một trận thanh âm vang dài: - Khởi giá... - Bệ hạ rời cung... - Mở đại môn... Hai tên xa phu kia lúc này vẫn đang đứng tại chỗ. đều ngây như phồng. Cuộc sống đúng là thay đổi thật nhanh, cũng rất kích thích. Hai người này hiện tại vẫn như đang mơ. Dưới chân nhẹ hẫng, không có chút cảm giác chân thực nào! Thủ lĩnh Cấm quân giống như bị hoá đá, khó tin nhìn bọn người Tần Lập. Một câu mà đã có thể kinh động tới Hoàng đế, buộc hắn tự mình ra nghênh đón. - "Người này là ai? Trời ạ! Hôm nay thật sự là con may mắn quá mẹ ơi! Thiếu chút nữa đã gây ra đại hoạ rồi! Bản thân mình chết cũng không đủ loại chuyện này nếu làm không tốt chắc liên luỵ cả cửu tộc! Nhóm người Cung phụng của Hoàng thất kia giờ này biểu tình cũng rất phấn khích. Những người vốn đang vui vẻ vì thấy người gặp hoạ thì hào quang trong mắt lại càng hưng phấn. Những người vốn sắc mặt đã khó coi. sợ hãi thì nay càng sợ hãi khó coi. Những người vốn mờ mịt không hiểu gì giờ lại càng mờ mịt. Bình thường mà nói, Quân chủ của một quốc gia thế tục không được đám võ giả có thực lực siêu cường để vào trong mắt. Nhưng Tinh La Đế Quốc lại khác. Bởi vì Hoàng thất của Tinh La Đế Quốc cũng là một thế lực cực kỳ cường đại. Vạn năm trước, lão tổ khai quốc của Tinh La Đế Quốc chính là một cường giả có thực lực trác tuyệt. một bộ chiến kỹ cao cấp gia truyền nghe nói được truyền từ thời Thái cổ tới nay cực kỳ cường đại. Mà hậu nhân của Tinh La Đế Quốc, mỗi đời đều có một võ giả kinh tài tuyệt diễm xuất thế! Bản thân đương kim Hoàng đế Tinh La Đế Quốc La Tín Nghĩa chính là một võ giả cực kỳ cường đại. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến La Tín Nghĩa phải đi đàm phán với Triệu Tinh Hải. Nếu La Tín Nghĩa không phải cực kỳ kiêng kị Tần Lập thì sao hắn có thể đàm phán với một kẻ như Triệu Tinh Hải được, mà đã sớm phái binh đi diệt Thanh Long Quốc rồi! Nguyên nhân vì La Tín Nghĩa cũng là một võ giả. hơn nữa còn là võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không, hắn biết rõ một sự tình trong chốn giang hồ, rằng Tần Lập cường đại như thế nào! Một Hoàng đế như thế dù là đám cung phụng này cũng không đám đi trêu chọc. Nhìn thấy Hoàng đế cũng phải theo quy củ. Nguyên nhân đơn giản là bản thân thực lực của La Tín Nghĩa còn mạnh hơn đa số các cung phụng. Mà Hoàng thất La gia, còn ân chứa vô số cường giả cường đại. Mà hiện tại, một Hoàng để cường thế như thể không ngờ lại tự mình ra nghênh đón Tần Lập này. Điêu đó chăng phải nói rằng Tần Lập còn khủng bố hơn La gia. Hoàng thất Tinh La Đế Quốc rất nhiều sao? Chỉ một lúc sau, ngự giá của Hoàng đế đã đi ra khỏi đại môn được mở rộng của Hoàng cung, toàn bộ đội ngũ liền đừng lại. từ chính giữa đi ra một người. Người này nhìn qua chừng bốn mươi tuổi mắt sâu mày rậm. oai vũ bất phàm. Hắn mặt một bộ trường bào màu đen mạ vàng, đầu đội Cửu long thúc phát kim quan, long hành hổ bộ đi về phía Tần Lập. Vừa đi, hắn vừa cười vang nói: - Thật sự là khách quý! Không biết cơn gió nào mang Tần công tư thối tới Tinh La Quốc này! Hạ nhân không nhìn ra được uy vũ của Tần công tử. có chút chậm trễ! Mong Tần công tử thứ lỗi. không so đo với bọn chúng! Tần Lập nhìn vị chí tôn của Tinh La Đế Quốc, trong lòng không khỏi âm thầm gật đầu. Không hổ là một đế quốc cường thịnh tới vạn năm. ngay cả Hoàng để cũng có thực lực không tầm thường thể này. Hơn nữa một thân khí độ Hoàng giả khiến người ta cũng không đám coi thường. Tần Lập nhìn về phía Hoàng đế Tinh La Đế Quốc, ôm quyền nói: - Mạo muội tới chơi, mong Bệ hạ không lấy làm phiền lòng! - Ha ha. sao lại trách móc! Hoan nghênh còn không kịp nữa là! Tần công tử, mời vào trong! Điều này khiến cho toàn bộ mọi người sợ đến ngây người. Có ai từng thấy Hoàng để ôn hoà hiếu khách như thế bao giờ? Chua từng ai thấy quá! Ngay cả những người thân túi luôn đi theo bên người thảnh Tử Nguyệt cũng chưa từng chưa thấy quá. Bọn họ không thể tướng tượng được người trẻ tuổi gọi là Tần Lập này khủng bố như thế nào? Chỉ một câu nói đã khiến Hoàng đế đang xử lý triều chính phải buông bỏ mọi chuyện, thậm chí tự mình ra tận đại môn nghênh đón. Biểu tình trên mặt đám cung phụng Hoàng thất kia lại càng phúc tạp. Trên mặt rất nhiều người lộ ra vẻ suy tư. Mà lúc này đây. những tên cung phụng lúc trước muốn làm khó Tần Lập đều như chó nhà có tang. Nếu không vì sợ Hoàng đế La Tín Nghĩa trở mặt thì bọn họ sợ rằng đều lập tức trốn đi. Những người khác đều hiểu rõ thì chính bọn họ sao lại không rõ môn phái bản thân đã phạm vào chuyện gì? Hơn ai hết. bọn họ hiểu rằng lần tới này. Tần Lập muốn làm gì! vốn tưởng rằng Tần Lập sẽ trực tiếp đi thẳng tới môn phái bọn họ thảo phạt. Thậm chí có người còn ôm tâm lý may mắn Tần Lập không tìm thấy vị trí thần bí chỉ địa, nơi có môn phái của mình. Cho dù tìm được rồi, nếu muốn trực tiếp gây khó xử cho môn phái bọn họ thì sợ rằng Hoàng thất của Tinh La Đế Quốc cũng không thể ngồi vên không để ý tới. Quốc gia quốc gia Tinh La Đế Quốc này có tới hơn bảy mươi môn phái. Nếu toàn bộ đứng lên thì cũng là một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố. Người khác có lẽ không thể ngưng tụ những cồ lực lượng này lại nhưng Hoàng thất Tinh La lại làm được! Đến lúc đó, cho dù chống lại Tần Lập. bọn họ cũng không có gì phải sợ! Nhưng bọn họ tuyệt đối không nghĩ rằng, người mà luôn làm việc không kiêng nể gì. luôn kiêu ngạo ương ngạnh như Tần Lập không ngờ lại đi tìm Hoàng thất Tinh La Đế Quốc trước, tự mình nói chuyện với Hoàng đế. Chuyện sau đó thì bọn họ gần như có thể tự mình đoán được. Vì bảo toàn bản thân, vì giao háo với Tần Lập. hai môn phái bọn họ tất nhiên sẽ bị La Tín Nghĩa vứt bỏ. Cho dù không vứt bỏ thì khẳng định cũng sẽ chỉ ngồi im, để mặc Tần Lập đánh đấm bọn họ. Giờ phút này, trong lòng những người này như kiến bò trong chảo nóng, gấp đến độ không biết nghĩ ra biện pháp nào khác. Nhưng trước tiên, bọn họ đều đem tin tức kinh người này truyền về trong môn phái của mình. La Tín Nghĩa mời đám người Tần Lập vào trong phòng chuyên để chiêu đãi những khách quý, sau đó lập tức ra lệnh mở quốc yến chiêu đãi. Những tên cung phụng kia hơn phân nửa cũng theo vào. Bọn họ cũng phải bảo vệ La Tín Nghĩa, ai biết Tần Lập có đột nhiên xuất thủ hay không? Mọi người sau khi phân chủ khách ngồi xuống thì La Tín Nghĩa nhìn Tần Lập nói: - Tần công tử quả nhiên là thiên tài tuyệt thế, thành tựu trên võ đạo khiến ta vô cùng kính nê. Vốn còn nghĩ rằng khi nào thì thương lượng với Hoàng để Triệu Tinh Hải bệ hạ xem có thể mời Tần công tử tới Tinh La làm khách, lại không ngờ Tần công tử tự mình chủ động tới chơi! Điều này khiến ta vừa vui mừng vừa kích động! Lời của La Tín Nghĩa quả thực là thật tâm. Một gia tộc lưu truyền từ xa xưa. hơn nữa nắm giữ một đế quốc khổng lồ như La gia thì so với những thế lực giang hồ bình thường càng thêm hiểu rõ sự đáng sợ của Tần gia. Không cần nói khác, nếu Tần gia thật sự muốn nắm quyền thì bất kể là Thanh Long Đế Quốc, Tinh La Đế Quốc hay là những đế quốc khác ở phía Đông, căn bản không có thể lực nào có thể chống đỡ được Tần gia! Hiện tại xem ra, Tần gia dường như không có ý này nhưng ai biết về sau. hậu nhân của Tần gia có sinh ra ý niệm này hay không? Dù sao tài nguyên của thế tục giới cùng không ít hơn những Thần bí chỉ địa kia! Thần bí chỉ địa có ưu thế là an toàn. ít người biết, ngoài ra linh khí sung túc hơn chút. Nhưng đối với một Hoàng gia nắm một quốc gia rộng lớn thì chút linh khí này cùng không đáng kể, tuỳ tiện kiếm một ít thiên tài địa bảo là đủ bù đắp lại. Bởi vậy, giao hảo với Tần gia càng quan trọng! Giao hải với Tần Lập thậm chí còn quyết định tới sự hưng suy của một quốc gia! Tần Lập cười nhạt nói: - Bệ hạ quá khen rồi! Tần Lập ta cũng chỉ là một người bình thường, chỉ là may mắn hơn người khác một chút mà thôi! Lân này tới đây. vẫn có chút chuyện muốn thinh giáo Bệ hạ! Việc làm của hai môn phái kia. La Tín Nghĩa hiểu biết rất rõ. giờ phút này sao lại không biết ý đồ của Tần Lập? Nhưng hắn vẫn giả vờ hồ đồ nói: - Mời Tần công tử nói. Nếu có thể giúp được Tần công tử chuyện gì thì ta nhất định sẽ toàn lực! Tần Lập mỉm cười nói: - Xin hỏi hai môn phái Thiên Tiêu Các và Hải Phái có phải thuộc thế lực của Bệ hạ không?