Hiện tại hay rồi, người ta không đợi kịp tới tận cửa đòi, cũng chỉ có thể đưa cho các nàng. Bởi vì Long Ấn nhìn ra thái độ chuyển biến của Thánh nữ, biết rằng nếu như mình không giao ra, rất có thể sẽ mất mạng tại chỗ. Hơn nữa lật lọng đối với hắn thật không có chỗ gì tốt cả, ngày sau phải dựa vào ngọn núi lớn Nguyệt Diêu Tiên Cung này, cũng là một chuyện không tệ! Nghĩ vậy, vốn trong lòng có chút không bình hành của Long Ấn cũng dần dần trở nên cân đối, xoay người lại đi về phía hậu viện. Hàn Mai bỗng nhiên nói: - Chờ một chút! Long Ấn khựng lại, quay đầu nhìn Hàn Mai có chút không rõ. Hàn Mai nhàn nhạt nói: - Ta đi cùng với ngươi! Năm trưởng lão liếc nhìn nhau. Hồ trưởng lão váy đỏ chậm rãi nói: - Thánh nữ! Không cần chúng ta đi theo cùng sao? - Không cần! Hàn Mai lạnh lùng nói một câu, sau đó nhìn về phía Long Ấn, nói: - Đi thôi! Kỳ thật ở trong lòng Hàn Mai cũng hy vọng năm vị trưởng lão có thể theo cùng, chuyện này nàng không muốn lại xuất hiện bất cứ sơ xuất gì nữa. Nhưng nàng không chịu nổi ánh mắt cùng ngữ khí âm dương quái khí của mấy trưởng lão này. Nhất là từ khi ba cô gái bình thường đến từ phương Đông gia nhập vào Nguyệt Diêu Tiên Cung, mấy trưởng lão đối với ba cô gái này đặc biệt tốt. Nhất là Mạc trưởng lão, càng đem một thanh Linh Khí truyền cho ả hồ mị Lệnh Hồ Phi Nguyệt kia! Nên biết rằng, Linh Khí này cả Nguyệt Diêu Tiên Cung, số lượng cũng không nhiều lắm! Nhất là Linh Khí kia còn là một thanh bảo kiếm Hàn Mai đã thích rất nhiều năm. Năm đó Mạc trưởng lão từng nói qua sẽ đưa thanh kiếm này tặng cho nàng, sau này lại lựa chọn lờ đi. Những điều này là nguyên nhân làm Hàn Mai chướng mắt đối với những trưởng lão đó. Chỗ quan trọng nhất là Hàn Mai nhìn ra một ít manh mối: một ít cao tầng cùng trưởng lão trong môn phái có rất nhiều người không quá thích nàng tiếp nhận chức cung chủ! Hơn nữa, càng làm cho Hàn Mai lo lắng là sư phụ của nàng, cung chủ Nguyệt Diêu Tiên Cung hiện tại, cũng không phải là Thánh nữ năm đó! Mà Thánh nữ đột nhiên chết một cách ly kỳ, sư phụ của nàng mới đột nhiên bước lên! Có những suy đoán này, Hàn Mai cũng từng muốn lung lạc mấy trưởng lão, kết quả lại phát hiện đối phương dầu muối không vào, hoàn toàn không quan tâm tới nàng. Đặc biệt là lúc này, nàng làm cho môn phái bị một ít tổn thất, loại trạng thái đối lập này càng thêm mạnh mẽ. Hàn Mai vừa đi vừa nghĩ, đi cùng Long Ấn tới hậu viện Long gia. Tới bên trong, Long Ấn đi tới một nơi giống như nhà chứa củi, mở cửa chui vào trong, sau đó quay đầu lại nói với Hàn Mai: - Thánh nữ chờ ở cửa một chút là được, đồ vật ở bên trong, ta lập tức lấy ra ngay. Hàn Mai cău mày nhìn thoáng qua hoàn cảnh nơi này, sau đó nói: - Vậy ngươi nhanh lên một chút! - Lập tức xong ngay! Long Ấn tràn đầy tự tin nói, bởi vì tấm bản đồ Thái Cổ này, kể cả một ít tài bảo của hắn, ngay từ lúc vừa bắt đầu xây dựng trạch viện đã giấu ở nơi này. Ngoại trừ hắn ra, tuyệt đối không thể có người thứ hai biết bí mật nơi đây. Bên dưới căn phòng củi này có một gian mật thất không lớn, bên trong mật thất có một cây đèn nhỏ, ngọn đèn u ám, tuy nhiên miễn cưỡng chiếu sáng gian phòng không lớn này. Long Ấn có chút không bỏ được lấy ra một hộp gỗ cổ xưa, lại nhìn thoáng qua các bảo vật khác trong mật thất, sau đó khẽ thở dài một hơi. Hắn cũng biết, từ hôm nay trở đi, an nguy của mình liền gửi gắm vào Nguyệt Diêu Tiên Cung. Đi lên trên, khởi động cơ quan, hắn cũng không sợ bí mật này bị Hàn Mai biết. Người ta khẳng định chướng mắt chút đồ vật của mình, chính mình lộ bí mật ra trước mặt nàng, ngược lại có thể làm Thánh nữ nghĩ mình là một người thẳng thắn nữa. Long Ấn đóng xong cơ quan, xoay người ra cửa, đưa hộp gỗ cho Hàn Mai nói: - Thánh nữ Điện hạ, chính là thứ này! Hàn Mai vừa vươn tay tiếp nhận, trong khoảng khắc cảm nhận được một cỗ nguy hiểm tới gần. Nàng đã sớm có chuẩn bị, lúc này trong tay hiện ra một thanh trường kiếm màu bạc tản ra ánh sáng lành lạnh, một đạo kiếm khí bổ về phía bầu trời. Ầm Ầm! Một tiếng nổ lớn hết sức đột ngột, vang vọng cả bầu trời đêm! Thân thể Long Ấn phản ứng cực nhanh, lùi về bên trong phòng củi, trong lòng khẩn trương vô cùng. Thầm nghĩ may là mình đã đưa hộp gỗ ra ngoài, nếu như mất trong tay mình, vậy thì nguy rồi! Hàn Mai lạnh lùng hừ một tiếng, thân thể bay lên không trung, một tay nắm hộp gỗ, một tay cầm kiếm. Thân kiếm một lần nữa bộc phát ra một dải vòng cung màu bạc, chém về phía một chỗ trong bóng đêm. - Ha ha ha! Oai phong của Thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung quả nhiên không phải chuyện đùa! Giữa không trung, truyền tới lời nói tuy nhìn như tán thưởng, nhưng tràn ngập mùi vị trêu tức. Sau đó, một thân ảnh màu trắng lấy tốc độ mắt thường căn bản không nhìn rõ, nháy mắt xuất hiện trước mặt Hàn Mai! Phá Toái Hư Không! Trong lòng Hàn Mai lúc này cũng giật mình! Cũng không phải là nàng không muốn đưa hộp gỗ chứa bản đồ Thái Cổ vào trong nhẫn trữ vật, thật sự là đối phưong căn bản không cho nàng cơ hội này! Thậm chí ngay cả cơ hội thở dốc cũng không lưu cho nàng! - Muốn chết! Hàn Mai có thể trở thành Thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung, tự nhiên cũng không phải hạng người hời hợt. Hừ lạnh một tiếng, không khí quanh người đột nhiên trở nên vặn vẹo, sau khoảnh khắc, thân thể của nàng xuất hiện ở trên bầu trời phòng khách Long gia. Hơn nữa, đồng thời năm trưởng lão Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng đi ra, đồng thời bay lên không trung, bảo hộ Hàn Mai ở giữa. Mạc trưởng lão quát khẽ: - Thánh nữ! Còn không mau thu đồ vật vào trong nhẫn? Hàn Mai ngưng thần mở ra nhẫn trữ vật, mà đúng lúc này trong không khí truyền đến một hồi cười như chuông bạc, một cái bóng không rõ, như quỷ mị tiếp cận Hàn Mai, nhanh đến mức khó tin nổi! Cuối cùng công kích của năm trưởng lão đồng thời thất bại, sau đó một cánh tay trắng nõn tinh xảo, bộp một tiếng nắm lấy hộp gỗ trong tay Hàn Mai, khẽ kêu: - Buông tay! Hàn Mai vừa vội vừa giận, thực lực của đối phương rõ ràng cao hơn nàng nhiều, trở tay đâm một kiếm về phía cái bóng này, nhưng đồng thời nàng lại cảm giác có một cỗ lực lượng không cách nào chống cự được truyền tới từ hộp gỗ, nương theo đó là một cảm giác nóng rực tràn tới! Hàn Mai vô thức buông lỏng tay, sau đó cái bóng kia phát ra một hồi cười như chuông bạc, lướt trong không khí bay đi xa. Từ đầu đến cuối cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhanh đến mức không thể tin nổi. Thậm chí dù ngay cả cô gái kia diện mạo thế nào, căn bản không ai nhìn thấy rõ! Sau đó nam tử tập kích Hàn Mai lúc đầu cũng theo hồi cười kia lặng yên biến mất trong không khí Trong bóng đêm, không biết có bao nhiêu người quan tâm nơi này, vào lúc này cũng trợn tròn mắt. Bởi vì bọn họ thậm chí còn không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tiếp đó cũng không nhìn rõ người ta rốt cuộc chạy mất thế nào, bỏ chạy đi đâu! Nói ra, quả thật khó mà tin nổi! Còn lại Hàn Mai cùng năm vị trưởng lão, ánh mắt dại ra, hai mặt nhìn nhau. Một lúc lâu sau, trong miệng Hàn Mai mới phun ra mấy chữ: - Thư Hùng Đạo Tặc! Lúc này ở ngoài thành Hoàng Sa, người thanh niên vừa mới ra tay cướp đoạt hộp gỗ trong tay Hàn Mai, trên mặt lộ ra vẻ cười hưng phấn. Nam tử này, không ngờ là một người thanh niên mập mạp không râu, nhìn qua cũng chỉ hai bảy hai tám tuổi, một đôi mắt nhỏ lóe ra quang mang giảo hoạt, khuôn mặt vừa nhìn là có thể làm người ta liên tưởng tới bánh bao. Nữ lại che mặt, nhưng từ đôi mắt linh động là có thể thấy được là một mỹ nhân. - Sư muội! Muội thật là, Bách Biến Vô Ảnh Bộ lại có tiến bộ rồi! Thanh niên béo kia vẻ mặt tươi cười lấy lòng, đi tới trước mặt cô gái kia nịnh nọt. - Cút đi, cách ta xa một chút! Cả ngày chỉ biết chiếm tiện nghi của ta! Cô gái kia cười nũng nịu, thân hình chợt lóe, né tránh bàn tay heo của thanh niên béo trắng kia len lén thò sang bên dưới. - Hắc hắc! Chúng ta còn xa lạ gì nữa, sư phụ cũng nói rồi, sớm muộn gì muội cũng gả cho ta. Sờ một chút sợ cái gì, cũng sẽ không mang thai... Thanh niên béo trắng kia nhếch miệng cười hì hì nói. - Hừ! Vậy cũng không cho ngươi sờ! Cô gái kia trợn trắng mắt liếc đối phương, sau đó nói: - Được rồi, sư huynh đừng náo loạn nữa, chúng ta nhanh xem tấm bản đồ này cùng tấm trong tay chúng ta có phải giống nhau không! Lúc này người thanh niên béo trắng kia mới thu dáng cười lại, vẻ mặt chính sắc nói: - Được! Nhưng mà ở đây sao? Cô gái kia dường như rõ ràng sư huynh mình kiêng kỵ cái gì, cười nói: - Cứ yên tâm, ở trong vòng năm dặm quanh nơi này, không tồn tại bất cứ người nào! Thanh niên béo trắng kia gật đầu, dường như hắn rất tin tưởng vào bản lĩnh của sư muội, sau đó nói: - Vậy lấy ra xem thử, nếu không thành vấn đề, chúng ta lập tức trở về sư môn. Lúc này ai còn muốn ở lại địa phưong quỷ quái nậy chứ, yêu nữ Hàn Mai kia cũng không phải dễ chọc! - Hì hì! Ta cũng không sợ các nàng! Cô gái kia phát ra tiếng cười thanh thúy dễ nghe: - Thánh nữ cái gì, Nguyệt Diêu Tiên Cung cái gì cũng không đáng sợ! - Sư muội đừng khinh địch, muội ỷ vào Bách Biến Vô Ảnh Bộ mới lợi hại như vậy. Nếu đơn đả độc đấu, muội cũng không phải đối thủ của Hàn Mai kia. Muội phải hiểu được điều này, bằng không sau này muội sẽ chịu thiệt thòi! Thanh niên béo trắng kia nghiêm trang cảnh cáo, tay lại lặng lẽ mò tới mông của cô gái kia. Cô gái che mặt khẽ xoay người, một lần nữa tránh thoát, sau đó nói: - Được rồi được rồi, người ta biết rồi! Nói rồi, lấy ra hộp gỗ, sau đó mở ra. Bên trong hộp gỗ là một quyển trục cổ xưa, hai người sắc mặt vui vẻ, cô gái kia cẩn thận mở quyển trục ra, ngay sau đó, sắc mặt hai người đều thay đổi, trở nên cực kỳ khó coi. Thanh niên béo trắng kia ném bản đồ xuống đất, sắc mặt tái mét, mắng: - Mẹ nó! Chúng ta đểu bị vương bát đản Long Ấn kia đùa giỡn rồi! Cô gái kia nháy mắt phản ứng lại, tức giận nói: - Hắn lưu bản đồ thật sự lại, sau đó lấy đồ giả ra cho chúng ta cướp đi, để cho mọi người nghĩ lầm là chúng ta thật sự lấy được bản đồ...Mẹ nó! Dám để lão nương ôm tiếng xấu! Sư huynh, đi giết hết bọn chúng! - Giết cái gì! Thịt béo trên mặt thanh niên béo trắng kia run lên, trong đôi mắt nhỏ lóe lên quang mang: - Hiện giờ trở lại không phải muốn chết sao? Một đám bà lão Nguyệt Diêu Tiên Cung ước gì chúng ta quay về chịu chết nữa! - Vậy làm sao bây giờ? Cô gái kia hiển nhiên hết sức phẫn nộ: - Chúng ta bị thiệt, còn không phải chịu không công sao? Ta nuốt không trôi cục tức này! - Chờ xem! Thanh niên béo trắng kia ngữ khí lạnh lẽo, nói: - Làm béo gia chịu thiệt như vậy, sớm muộn béo gia ta cũng sẽ tìm trở về! Tiểu yêu nữ Hàn Mai, còn có Long Ấn kia...các ngươi chờ đó cho lão tử! ...